Vợ Cấm Dục Giả Bộ

Chương 11

Trước Sau

break
Tô Đường bỗng nhiên cảm thấy ớn lạnh, khiến cô rùng mình.
Cô dựa vào giác quan thứ sáu nhìn về phía Lục Trầm Uyên, thấy Lục Trầm Uyên đang nhìn cô với vẻ mặt đầy sát khí.
“Nếu mọi người không có vấn đề gì khác thì bắt đầu lên núi đi. Nếu như trước khi trời tối không đến được thôn, vậy cũng chỉ có thể qua đêm trong rừng. Có một nhắc nhở là có thể sẽ gặp dã thú trong rừng.”
Đạo diễn vừa mở miệng đã khiến mọi người kêu khổ thấu trời.
Chỉ có Tô Đường vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng vô cảm.
[Nhóm chương trình khốn nạn! Đạo diễn nghĩ ra cái nhiệm vụ chó chết này chắc chắn lúc làʍ t̠ìиɦ sẽ bị bắn sớm!]
"Ha!”
Lục Trầm Uyên đột nhiên cười ra tiếng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lục Trầm Uyên.
“Lục ảnh đế, cho dù thể lực anh có tốt cũng đừng cười thành tiếng như vậy chứ.”
“Lục ảnh đế luyện tập quanh năm, năm ngoái còn ở trong quân doanh nửa năm. Leo núi như chơi, chúng ta thảm rồi.”
Lục Trầm Uyên nghiêm mặt, "Bây giờ còn bốn tiếng nữa là trời tối. Mọi người bắt đầu lên đường đi. Tôi nghe nói lợn rừng ở núi Lâm Khê rất hung dữ, một con lợn rừng có thể giết chết bốn người trưởng thành.”
Lời nói của Lục Trầm Uyên khiến sắc mặt mọi người trắng bệch, không ai dám trì hoãn thêm một giây. Mọi người vội vàng bắt đầu chạy dọc theo đường núi.
Nhìn bóng lưng mọi người, Tô Đường chỉ muốn vẫy vẫy tay với mọi người, "Chờ tôi với!”
Tô Đường đi một đôi giày cao gót, rất nhanh đã bị mọi người bỏ lại phía sau.
Mặc dù có người quay phim phụ trách quay phim đi theo phía sau cô, nhưng tổ chương trình có quy định không được giúp khách mời.
Tô Đường đi chưa được nửa giờ, cả người đã cảm thấy khó chịu. Tất cả những gì cô muốn bây giờ là về nhà, nằm trên chiếc giường lớn thoải mái của mình.
"Cô Tô, cô có sao không?”
Anh quay phim tốt bụng hỏi.
“Không sao.”
Vẻ mặt Tô Đường nghiêm túc, cố gắng làm cho sắc mặt của mình trông bình thường một chút.
[Nhìn bà đây giống như không có việc gì sao? Đôi chân bà đây sắp gãy rồi! Nếu bây giờ mình ngất đi, tổ chương trình có cho mình về nhà không?]
[Hu hu, vị thần tiên nào đó cưỡi mây lành bảy màu đến cứu tôi được không?]
Một giây sau, Tô Đường cảm giác được thân thể mình được nâng lên, cả người được ôm vào lòng.
Cả người cô rơi vào trong vòng tay rắn chắc, chóp mũi truyền đến mùi gỗ tùng quen thuộc.
"Tôi không có nhờ nhân viên tổ tiết mục giúp đỡ, không tính là vi phạm chứ?”
Lục Trầm Uyên nhìn về phía người quay phim.
Lục Trầm Uyên là khách mời tới ghi hình, không phải nhân viên tổ chương trình.
“Không tính là vi phạm. Chỉ là thầy Lục, anh ôm cô Tô lên núi sẽ rất vất vả.”
“Độ cao này không tính là gì.”
Nói xong Lục Trầm Uyên ôm Tô Đường tiếp tục đi về phía trước.
Tô Đường ngẩng đầu nhìn Lục Trầm Uyên, trái tim cô không khỏi đập thình thịch.
[Lục Trầm Uyên, anh chính là thần tiên của tôi! Quá đẹp trai!]
[Sau này nếu có cẩu tử dám bôi nhọ anh một câu, Tô Đường tôi là người đầu tiên phản đối!]
Khóe môi Lục Trầm Uyên không khỏi nhếch lên, ôm Tô Đường chặt hơn.
Hai chân Tô Đường đặt trên cánh tay rắn chắc của Lục Trầm Uyên, khi Lục Trầm Uyên di chuyển, mông của cô thỉnh thoảng sẽ va chạm với bụng anh.
Tô Đường vốn đã hưng phấn khi được Lục Trầm Uyên ôm vào trong ngực, trong lòng cô càng thêm kích động.
[Được Lục Trầm Uyên ôm thật thoải mái. Mình chưa được Lục Trầm Uyên ôm và làʍ t̠ìиɦ. Nếu có thể được anh ấy ôm chơi chắc cũng rất sướиɠ nhỉ?]
Tô Đường cảm thấy Lục Trầm Uyên đột nhiên dừng lại.
Cô ngẩng đầu nhìn Lục Trầm Uyên, thấy yết hầu của Lục Trầm Uyên lăn lộn, đáy mắt có chút tối đen, khuôn mặt căng thẳng đến đáng sợ.
“Lục tiên sinh làm sao vậy? Có phải tôi quá nặng không? Tôi có thể đi xuống.”
“Không có gì.”
Lục Trầm Uyên nói xong, ôm Tô Đường bước nhanh hơn, đi lên núi.
[A, thật nhanh! Lục Trầm Uyên ôm mình mà còn đi nhanh như vậy. Vậy nếu anh ấy ôm mình vừa đi, vừa làʍ t̠ìиɦ chẳng phải càng sảng khoái hơn sao? Tốc độ nhanh như vậy nhất định sẽ bị anh ấy chơi đến phun nước?]
Một giây sau, người quay phim bị sốc.
Anh ta tự nhận thể lực mình vốn đã rất tốt, nhưng không ngờ Lục Trầm Uyên lại vừa ôm Tô Đường vừa chạy. Tốc độ đó nhanh như chạy trên mặt đất bằng phẳng!
[
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc