"Chúc người một ngày tốt lành, thưa công chúa!" Người đàn ông đặt tay ngang ngực và quỳ xuống một chân ở dưới bậc thềm.
"Ông đứng lên đi." Người con gái ngưỡng tuổi đôi mươi, mái tóc bạch kim óng ả cất lên tiếng nói êm như nhung.
Người đàn ông cảm tạ cô gái: "Thần cảm tạ Người."
Cô gái nói: "Suốt một năm qua ông ở đảo Hoàng Bích vẫn bình an vô sự chứ?"
Người đàn ông đáp: "Nhờ hồng phúc của người đến giờ mà thần vẫn còn an toàn và tiến hành công việc mà công chúa đã giao phó."
Cô gái cười: "Chỉ việc tung tin ra là cả bọn chúng nháo nhào ngay."
Người đàn ông nói: "Vâng, quả thật hiện nay toàn cõi Quỷ giới đang rung chuyển, dường như nó cũng đã được truyền lên cõi nhân gian rồi ạ."
Cô gái nói: "Thế à? Vậy ông nói xem công việc mà ông đảm trách tới đâu rồi?"
Gã đàn ông chậm rãi nói: "Vâng thưa công chúa, ngay khi chúng ta tung tin về sức mạnh của Dra, bọn nhà Bridgerton và Bùi liên minh lại với ý định hồi sinh Dra để mượn sức mạnh của con Rồng này làm bá chủ Quỷ giới và nhân gian, tuy nhiên giữa hai gia tộc này chỉ tồn tại lợi dụng lẫn nhau nhất là con bé Hồng Trinh đầy mưu lược. Bọn nhà Phoenix và Malory là biết được sự thật về tính hủy diệt của Dra một khi con Rồng này thức tỉnh, nên đã ra sức ngăn chặn kế hoạch của liên minh Brid - Bùi để bảo vệ Quỷ giới. Và kế hoạch chúng ta đã thành công một nửa: đã làm cho cõi Quỷ giới không còn yên bình như trước."
Cô gái nghe xong vỗ tay tán thưởng gã đàn ông và nói: "Ông làm tốt lắm, Thanh Phong!"
Thanh Phong đáp: "Công chúa quá khen rồi ạ."
Cô gái nói tiếp: "Có vẻ ông còn điều muốn nói."
Thanh Phong nói: "Vâng, thuộc hạ của con bé họ Bùi đã tìm được Chén thánh để triệu hồi Dra và đã cất giấu nhưng chẳng may bị Gilgamesh – thuộc hạ của tôi đã nẫng tay trên rồi."
Cô gái nói: "Ông làm việc vượt quá mức mong đợi, ta hết lời để khen ông rồi…"
Phong đáp: "Công chúa không cần phải thế, phục vụ cho Người là vinh dự của tại hạ."
Cô gái nói tiếp: "Ta một lần nữa cảm ơn ông nhiều vì sự tận tụy không mệt mỏi đối với ta: mối thù 2.700 năm trước sẽ đích thân ta - Charlotte Lucifer này trả vốn lẫn lãi."
Phong nói: "Vâng thưa công chúa, mối thù của gia tộc Lucifer sẽ được nhanh chóng trả lại cho bọn khốn ấy, nếu không còn gì nữa thuộc hạ xin phép quay về làm việc tiếp."
Charlotte gật đầu nói: "Được."
Khi vị mục sư rời khỏi, gương mặt cô gái chuyển sang nét ưu buồn, lòng ngẫm nghĩ:
"Gia tộc ta từ khi bị Thượng đế trục xuất khỏi thiên đàng đến nay phải sống vất vưởng ở Quỷ giới đến nay đã 5.400 năm, phải tranh đấu với đám yêu ma quỷ quái để tồn tại ở cõi này. Từ đó gia tộc ta đã đánh mất tâm thiện minh rồi bị nhiễm tính của bọn yêu ma ở đây. Và đôi cánh kim quang..." cô gái xòe cặp cánh ở phần lưng ra "...này đã hóa thành màu của bóng đêm vĩnh hằng."
Rồi cô gái chìm trong ký ức: “Long ca, hãy ráng đợi muội thêm một quãng thời gian nữa nhé. Khi thời điểm đó đến và hội tụ đủ điều kiện cần thiết thì nhất định muội sẽ hồi sinh cho ca và tình duyên của chúng ta sẽ lại tiếp tục như thuở nào…”
Bỗng có giọng nói cất lên vang động cắt đứt dòng hồi tưởng của Charlotte: "Công chúa có việc gì mà trông Người suy nghĩ phiền muộn thế ạ?"
Cô gái quay trở về thực tại thấy chàng trai có nụ cười hiền trong bộ giáp màu kim quang sáng rỡ đang làm động tác lễ nghi chào cô: "Ồ là ngươi à, Anthony? Không có gì đâu chỉ là ta…"
Anthony đáp: "Người không cần phải giấu tôi đâu, Công chúa. Người vẫn còn nhớ đến Thần huỷ diệt Dra sao?"
Biết không thể giấu thuộc hạ của mình, Charlotte đành nói: "Quả là như thế."
Anthony nói tiếp: "Vậy thì người hãy vui lên đừng u sầu nữa. Chẳng bao lâu nữa kế hoạch sẽ hoàn thành."
Charlotte mỉm cười nói: "Đúng vậy, vừa nãy lão già Thanh Phong báo cáo cho ta biết tiến độ đã một nửa."
Anthony nhận định: "Gã đó làm việc năng suất tốt đấy."
Charlotte nói: "Uhm, hắn luôn như thế mà, đợi khi xong việc đích thân ta sẽ đưa hắn xuống mồ."
Anthony cười mỉa nói: "Công chúa thật đáng sợ, người làm thế cũng là trả thù cho nhà vua đáng kính của gia tộc Lucifer này thôi."
Rồi Charlotte bất chợt hỏi: "Kế hoạch “địa chấn rung chuyển” kia thế nào rồi?"
Anthony chỉ nói: "Nhị công chúa Charmaine và thuộc hạ của người đã lên đường hôm kia rồi ạ."
Tuấn chỉnh lại gối để nàng nằm xuống, khi nàng đã nằm xong thì cậu nằm lên người nàng, hai bàn tay cậu xoa nắn bóp hai bầu vυ" căng cứng của nàng. Khi cậu đang bóp thì bỗng hai đầu vυ" đỏ hồng của nàng bắn ra hai tia nước màu trắng. Lạ lùng, Trọng Tuấn cúi xuống liếʍ những giọt nước màu trắng đang rỉ ra từ đầu vυ" Amelia, mùi vị thật ngọt ngào như sữa vậy. Tuấn thắc mắc: "Anh tưởng khi con gái có thai thì vυ" mới có sữa chứ?"
Nghe Amelia giải thích xong, Trọng Tuấn giờ mới hiểu tại sao hôm ở khu trại nuôi sinh vật, Hội trưởng Gia Bảo cứ bú mυ"ŧ chùn chụt cặp vυ" của Caroline hơn nửa tiếng, thì ra là uống sữa từ vυ" Caroline tiết ra, chắc sữa của Caroline cũng thơm ngon như sữa của Amelia nên Hội trưởng mới bú mυ"ŧ vυ" Caroline lâu tới vậy.
Nhìn hai vυ" căng mọng của Amelia đang rỉ những giọt sữa, Tuấn nghĩ không nên bỏ lỡ những giọt sữa quý kia, cậu liền dùng tay bóp nắn hai vυ" nàng tiếp, những giọt sữa từ hai đầu vυ" Amelia tiết ra nhiều hơn, cậu bú mυ"ŧ hai vυ" nàng khiến nàng rên to hơn thì bỗng... “rầm”, tiếng cửa phòng bật mở va vào tường do ai đó dùng lực rất mạnh và có tiếng nói lớn: "Chị ơi, không xong rồi…"
Thấy cảnh tượng trước mắt: Trọng Tuấn và chị sinh đôi của mình trần trụi không có mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau và Tuấn thì đang... bú vυ" chị mình khiến Caroline đơ miệng và đứng hình không biết nói gì tiếp theo. Amelia và Tuấn đang tận hưởng phút giây thần tiên thì do tiếng hét của Caroline khiến cả hai quay về thực tại và ngừng làm chuyện vợ chồng.
Amelia ngồi dậy hỏi em gái khi hai bầu vυ" nàng còn đang rỉ vài giọt sữa: “Có chuyện gì mà sợ hãi thế hả Caroline?”
Caroline lắp bắp nói: "Là… là… chị Julia Malory đang đến đây!"
Amelia kinh ngạc thốt lên: "Cái gì? Chị ấy đến đây làm gì vậy?"
Caroline nói: "Làm sao mà em biết được, chị ấy đột ngột đến đây hẳn là không phải tự nhiên mà nhớ chúng ta mà đến thăm…"
Còn đang ngập ngừng, Amelia lắp vào: "Chắc chắn là có người nhờ chị ấy đến, không lẽ là…"
Caroline đoán: "Có phải người chị muốn nói đến là cha sao?"
Amelia đáp: "Không, không phải, cha ít khi nào làm mấy chuyện này đâu, chỉ có thể là mẹ thôi. Chắc thấy chúng ta lâu về nên sinh nghi chúng ta mượn cớ đi chơi luôn chăng?"
Caroline nói: "Không phải là chị nói với cha mẹ là chúng ta sẽ nhập học luôn tại đây luôn sao?"
Amelia hơi đỏ mặt nói: "Chị có nói với hai người ấy đâu, dù sao tránh mặt chị Julia trước đã."
Caroline nói: "Vâng!"
Amelia bối rối chưa biết giấu Trọng Tuấn ở đâu nên đành bảo cậu ấy vào trốn trong tủ quần áo của mình vậy, Tuấn trong lúc bối rối quá nên nghe theo nàng vội ôm quần áo của mình và nàng vào trong tủ. Amelia đóng cửa tủ lại và vội tìm quần áo của mình mặc vào nhưng không kiếm thấy, bấn quá không biết làm sao thì tia sáng lóe trong đầu nàng khi lia mắt về hướng cửa sổ, Amelia cố mở cửa sổ để thoát thân nhưng nó không hề nhúc nhích: "Hự, hự, sao mở không được vậy nè trời?"
Caroline lo lắng nói: "Có phải là do chị Julia làm điều đó không?"
Bỗng có giọng nói phát ra: "Vô ích thôi mấy đứa! Toàn bộ căn phòng này đã bị quỷ lực của chị phong tỏa rồi!"
Amelia thốt lên: "Why?"
Khi cả hai quay lại thì thấy người con gái đó khiến cả hai thốt lên: "Chị Julia Malory!"
Julia hướng ánh mắt không biết đùa là gì về phía hai chị em nhà Phoenix nói: "Giờ thì ngoan ngoãn lại đây chúng ta cùng uống trà đàm đa͙σ tí nào, Amelia Phoenix và Caroline Phoenix!!!"
Bỗng Julia trố mắt ngạc nhiên khi thấy Amelia trần truồng như nhộng: "Hở, sao em không mặc gì hết vậy, Amelia?"
Amelia cười ngượng: "Chuyện dài lắm chị!"
Amelia chưa hết bất ngờ khi người chị họ đến ghé thăm và vội lấy gối đệm đặt xuống nền đất: "Mời chị ngồi ạ!" [Julia nhắm mắt gật tỏ ra người bề trên.]
Sau khi ngụm tách trà và bánh, Julia nói: "Gì mà hai đứa trông mất bình tĩnh thế? Chị đến thăm không đúng lúc à?"
Amelia nói: "Không, dĩ nhiên là tụi em luôn hoan nghênh chị mà!"
Caroline tiếp lời người chị sinh đôi: "Vâng đúng đấy ạ!"
Julia cũng thừa hiểu nên cô cũng chẳng muốn đào sâu thêm nên tạo một vòng tròn ma thuật nói: "Mợ nói chuyện với hai đứa nó đi."
Hình ảnh tái hiện lên một người, người đó nói: "Cảm ơn con nhé, Julia!"
Amelia và Caroline thốt lên: "Mẹ!!!"
Tiffany nói: "Công việc mấy đứa làm tới đâu rồi, xong chưa? Tính ở đảo này luôn tới bao giờ? Đừng quên là các con đang ở trong lãnh địa của bọn Vampire cõi nhân gian đấy không phải như ở Quỷ giới đâu. Ớ, con không có đồ để mặc sao? ŧıểυ thư Amelia Phoenix?"
Amelia gãi gãi đầu nói: "Tụi con cũng sắp hoàn tất rồi, tin rằng chuyện liên minh sẽ thành công và mẹ cũng đầu cần phải như thế, lâu lâu con muốn mát mẻ một bữa vậy mà."
Tiffany có vẻ không tin: "Có thật không, nói sao mà không quyết đoán chút nào vậy? Ông già các con có nói việc liên minh có cũng được hay không cũng được. Đừng có áp đặt mình quá nhé."
Amelia nói: "Mẹ yên tâm, con tin sẽ thành công thôi ạ, không khiến cho cha phải thất vọng đâu."
Tiffany mỉm cười nói: "Nếu con đã nói vậy thì mẹ sẽ chúc các con thành công."
Amelia hoan hỉ cầm gối lên nói: "Cám ơn mẹ nhiều ạ."
Tiffany gật đầu rồi quay sang nói con gái út: "Còn con dạo này thế nào?"
Caroline vội nói: "Con vẫn khỏe mà mẹ."
Tiffany nói: "Vậy thì tốt."
Rồi quay sang nói với Julia: "Nhờ con để ý dòm ngó chúng nó một thời gian nhé, giờ ta lo đi nghị sự của gia tộc Phoenix."
Julia hờ hững đáp: "Vâng, thưa mợ."
Hình ảnh tái hiện cùng vòng tròn ma thuật biến mất. Giây lát sau, Amelia nói: "Vậy từ giờ chị ở đây luôn với tụi em phải không?"
Julia đáp: "Chị có chỗ ở riêng rồi, lâu lâu ghé thăm hỏi mấy đứa, vậy nhé! Hai đứa dù sao cũng lớn rồi, cần có không gian tự do riêng chứ!"
Amelia và Caroline nói: "Hơ, vâng."
Sau đó mấy ngày, chị em nhà Phoenix rời khỏi khu ký túc xá nữ chuyển đến toà nhà mới cách khu ký túc xá không xa mấy.