Algon nhìn Asisu vô tư cắn trái cây ngồi đối diện mình. Thật là, những ngày nay không đến thăm nàng được, lần này mới có dịp lấy sinh nhật nàng ra làm cái kế chạy đến đây, gần đây hắn tập tành cho Shar-em trai hắn, lên ngôi vị hoàng đế, không phải vì Algon không muốn làm vua mà hắn sợ đứa con sau này giữa hắn với nàng vì tranh giành ngôi vị lại đi theo vết xe đổ lúc trước của hắn. Algon thấy may mắn khi gặp được Asisu khi hắn sống trong mê mụi, chính nàng đã khiến hắn tỉnh ra, hoặc chính vì tình yêu của hắn đối với Asisu khiến hắn thay đổi. Asisu dừng việc ăn lại cúi đầu nhìn sang bàn tay Algon đang nắm chặt tay mình, lại liếc mắt sang Memphis ngồi bên cạnh, giữa không trung bắt đầu nổ ra những tia lửa điện. Đừng để ý tới sắc mặt Asisu, một bên là tay Algon, một bên là tay Memphis, không phải cô không biết đau, thậm chí còn muốn giết hai tên này nhưng Asisu không thể, cô vẫn chưa muốn người dân bêu đầu cô giữa thị chúng. Bọn họ đều được xem soái ca đấy, fan nữ theo dài lắm, Asisu cũng không thể sánh được hàng dài đó đâu.
(Thực ra ngươi giết bọn chúng là ta giết ngươi đấy!/ Mẹ à, có chút đạo lý không vậy? Con là con của mẹ mà!/ Chả con cái gì sất. Ngươi giết rồi ai cho ta ngược?/... Mẹ à, có thể bớt lầy được không?/....)
Asisu giật tay mình ra khỏi hai bàn tay kia nhưng vô dụng, lại trở thành đem lực chú ý của hai người xoay qua mình, ánh mắt nóng rực của hai người khiến người nàng đổ đầy hắc tuyến, nở nụ cười gượng.
“Đều là người quen biết, cũng không cần gay gắt như vậy a~”
Memphis nhìn nàng rồi liếc sang Algon, trừng mắt, kéo nàng vào lòng:“ Lúc trước hắn giam nàng trong đế quốc, khiến việc này Ai Cập xáo trộn ta chưa bỏ qua đâu.”
“Vậy ngươi đem quân phá đập của ta đem nước lũ vào thì sao?”
“Ngươi....”
“Lần đó các ngươi khiến Asisu vì các ngươi phải vào một lần thăm hỏi thần địa ngục”
Unas ôm gươm bên ngực ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm hai tên thích đấu đá kia, Minue liếc mắt vào đình lại đưa Asisu ngồi tách biệt giữa những tên kia.
“Nếu không vì các ngươi nghe lời Carol thì lũ sẽ không đưa đến và dẫn đến tình trạng này!”
“Ta lại nhớ, trong đó có cả ngươi nữa đấy Minue!”
Hassan bước vào đình, ánh mắt liếc một lượt qua từng người một lại quỳ rạp người bên chân nàng nhẹ nhàng mỉm cười đưa cốc sữa cho nàng.
“Asisu trời về lạnh rồi nàng nên giữ ấm cho mình. Trái cây của Ai Cập rất nhiều, không nên ăn đồ của đế quốc Assyria đưa đến, kẻo lại bị hạ độc!”
“Trái cây đó ta không có bỏ độc, với lại đó là nhân dân Assyria ái mộ nàng nên gửi sang a~. Asisu ta vô tội mà”
Vừa nói Algon vừa kéo lấy tay nàng làm nũng, ánh mắt khinh thường nhìn những nam nhân khác. Nhưng Asisu định mở miệng nói lại bị một tiếng đồng thanh.
“Vô sỉ!”
Trăm lời một miệng, 4 nam nhân trừng mắt kéo Asisu tách xa khỏi Algon, Memphis nhìn Algon căm tức.
“Đường đường là một đức vua của đế quốc Assyria lại có bộ mặt này, ta thật khâm phục!”
Minue lại tiếp lời:“ Lúc trước nghe Algon là đế vua vang danh vô sỉ hôm nay mới được diện kiến!”
“Đúng là trăm lời nói không bằng một lần chứng kiến!”
Unas khinh khỉnh mỉm cười, Hassan lại không nói liếc mắt nhìn sang Algon. Năm nam nhân cãi như một đám trẻ con tranh giành đồ ngon, Asisu biết không thể can được nên tìm kế chuồng, ở đây thêm chút nữa chắc chắng mình sẽ không những đạn lạc mà còn ăn không ít ánh mắt kì lạ của họ đẩy sang á. Với kinh nghiệm ngàn năm trên thương trường Asisu học được, chuồn là thượng sách!
“Asisu! Cấm nàng chạy!”
“Asisu! Đứng lại!”
Kế hoạch vỡ, trong khi Asisu đang nhích từng bước xoay người rời đi các nam nhân đều đồng thanh khiến nàng giật mình đứng lại cứng ngắt ở đó, như máy móc xoay đầu nhìn sang. Năm người phía sau, ánh mắt sáng rực nhìn nàng,nghiến răng nghiến lợi.
“Asisu, công cuộc này do nàng nảy ra thì chính nàng nên tự biết làm gì!”- Memphis lên tiếng.
“Asisu, bỏ chạy là không tốt!”- Algon nghiên đầu ánh mắt nheo
Cái gì chịu trách nhiệm?! Nàng làm gì đâu,vô tội mà! Năm nam nhân nhìn nàng với bản mặt “ta ngây thơ, ta không hiểu, ta không biết”, liền muốn xé nàng ra.
“Asisu, nàng cướp nụ hôn đầu của ta!”
Minue mặt dày vô sỉ mở miệng. Hassan lại không chịu thua:“ Asisu, nàng nói mạng ta là của nàng. Nàng không thể vứt đi a~. Ta rất đáng thương á!”
Unas liếc nhìn những nam nhân này lại lên tiếng:“ Ta không cần,Asisu, ta chỉ muốn âm thầm ở bên nàng. Nhưng ta chỉ cần biết, nàng có đặt ta trong tâm hay không!?”
“Asisu, nàng từng nói làm đức vua phải yêu dân, nhưng mà Asisu, đức vua cũng cần yêu a~, vậy nên Asisu yêu ta đi!”
“Hả?! Ta đang cảm thấy nhứt đầu nhứt đầu....à vậy nên để ta về phòng đi”
Asisu tìm mọi chuyện trốn không ngờ quanh nàng liền kéo mạnh tay nàng, bao lấy nàng quanh vòng tròn.
“Asisu! Quá đáng!”
“Nàng không đưa ta vào cửa, thì đừng hòng đi một bước!”
Memphis nhìn bốn nam nhân kia nheo mắt:“ Này này, các ngươi. Hỏi ý kiến nàng thì phải hỏi ý kiến ta á!”
“Hỏi ngươi? Nằm mơ đi! Asisu nàng nói đi!”
“...Rồi rồi, ta đáp ứng!”
“Thật hả?”
“....Thật.”
(Sau này ngươi sẽ hối hận/ Thôi mẹ, bà là mẹ của con đấy!/ Ta là người ăn ngay nói thật!/ Truyện bà viết, số phận của tôi là dựng!/ Ờ, ta có nói gì đâu/ Tôi hối hận bà vẫn viết/...Khụ cái này là....độc giả, qua độc giả mà mắng vốn!) Đăng bởi: admin