Sau khi Lạc Kim Vũ trở lại chung cư thì gọi cho Cảnh mẹ hỏi thăm Cảnh Gia Dịch, cũng không đề cập đến chuyện vừa xảy ra, chỉ nói bận quay đến tận khuya, sẽ ngủ tạm một đêm ở chung cư.
Cô rất tin tưởng năng lực làm việc của Thịnh Nam, Thịnh Nam kêu cô yên tâm nghỉ ngơi thì cô cứ làm theo thôi, cô tẩy trang, tắm rửa xong đã gần hai giờ sáng, thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau cô bị liên hoàn calls của Thịnh Nam đánh thức.
“Kim Vũ, chuyện thằng bé đã nói rõ, kế tiếp có phải hay không nên cho chuyện tình yêu của em ra hấp thụ ánh sáng? Nếu không em hãy nói trước với chị đi, rốt cuộc là người đó là ai, để chị còn suy tính.” Giọng Thịnh Nam nghe khá mỏi mệt, nhưng trong giọng nói lại mang theo một chút trêu chọc.
“Ai?” Lạc Kim Vũ vừa mới tỉnh ngủ người còn ngây ngu mờ mịt, lúc này nghe đối phương nói càng không rõ đầu đuôi.
“Hiện tại hot new trên mạng tóm gọn lại có ba vị nam chính, một vị là lãng mạn thơ tình tiên sinh, một vị là cháu đích tôn của nhà họ Dịch, gia tộc trùm bất động sản, thần bí tiên sinh, còn có một vị chính là gần nhất lấy hành động sét đánh ngang tai chưởng quản Yến thị - tam thiếu gia của nhà họ Yến - Yến Thanh tiên sinh” Thịnh Nam uống một ngụm cà phê nóng, chậm rì rì nói tiếp: “Kim Vũ, lúc trước hợp tác nói phải tín nhiệm lẫn nhau, nếu không phải nhờ con dân trên mạng moi thông tin tuôn ra tới, chị cũng không biết em quen thân với hai ông lớn Dịch gia cùng Yến gia”
Lạc Kim Vũ cười khổ: “Chị Nam, đừng nói là chị, ngay cả em cũng không biết nữa đó.”
“Biết em không sợ trời chẳng sợ đất, còn ngủ o o ngon lành, nên tối hôm qua chị mới không gọi điện thoại chất vấn, tự mở Weibo xem đi, tối hôm qua em đã bị con dân trên mạng đặt cho cái tên là “ Lạc Kim Vũ chi dạ “.”
Cắt đứt điện thoại, mở ra Weibo, Lạc Kim Vũ đã nhìn thấy tag có liên quan đến mình nằm đầy trên bảng hot search, cô nhấp vào xem từng mục, mới rốt cuộc hiểu rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Cái vụ thơ tình cái kia cô vừa thấy thì đã biết là tác phẩm của Cảnh Tư Hàn, bằng không ai sẽ chú ý tới phân cảnh còn chưa tới một giây? Đại khái chắc là vì dẫn đường chuyển hướng gió, dời đi lực chú ý của mọi người.
Mà khi cô nhìn đến trên mạng cho hấp thụ ánh sáng tấm ảnh cô chụp chung cùng Yến Thanh ở cô nhi viện Tiểu Tinh, thì có chút khó hiểu. .
Buổi tối mùng một đầu năm, cô nhận được điện thoại từ Yến Thanh, anh ta nói ngày hôm sau muốn đi thăm mấy đứa trẻ ở cô nhi viện, hỏi xem cô có muốn mang theo Dương Dương đi chung hay không.
Lạc Kim Vũ từ nhỏ đã mất đi cha mẹ, ở kiếp trước, vẫn luôn nhận sự giúp đỡ từ cô nhi viện cho đến khi có sự nghiệp, cô cũng từng trợ giúp học bổng cho rất nhiều em, cho nên không cự tuyệt, sáng mùng hai cô mang theo Cảnh Gia Dịch cùng đi, còn nặc danh quyên tặng một xe văn phòng phẩm cùng quần áo.
Trước khi rời khỏi, cô viện trưởng hiền lành của cô nhi viện muốn một tấm ảnh chụp chung tất cả mọi người với nhau, Yến Thanh cũng sẽ có mặt ở trong đó, tấm ảnh kia hiện tại còn nằm trong album ảnh điện thoại của cô.
Cô không cho rằng viện trưởng cô nhi viện sẽ vừa vặn lựa chọn thời cơ này tung ảnh ra cho truyền thông có tin để viết, chuyện này đối với viện trưởng mà nói không có chỗ gì tốt.
Huống chi trong tấm ảnh, chỉ để lộ mặt của cô cùng Yến Thanh, còn Dương Dương cùng các bạn nhỏ trong cô nhi viện đều dùng mosaic, người này muốn bảo vệ cô nhi viện, ngay cả tấm bảng tên của cô nhi viện đều xóa, cô hoài nghi đây là do Yến Thanh chủ động đưa lên.
Nhưng Yến Thanh nhảy vào vũng nước đục này làm cái gì?
Còn, cháu đích tôn đầy bí ẩn của trùm bất động sản, Dịch tiên sinh thì càng kỳ quái hơn, mục này giống như bản thảo kịch bản hơn, nếu không phải nhìn thấy tấm ảnh Dịch Thiên Hữu cùng cô đứng trước trường quay Du Thành, Lạc Kim Vũ thật hoài nghi có phải bọn họ lầm đối tượng hay không?
Thì ra Dịch Thiên Hữu tên thật là Dịch Thiên Hựu, là cháu đích tôn của trùm bất động sản cũng là nhà giàu số một Trung Quốc - Dịch Diệp Lương, được Dịch gia bảo vệ gắt gao, chưa từng xuất hiện ở trước mặt truyền thông.
Lần đầu đi vào tầm nhìn đại chúng, không phải yến tiệc kế thừa gia sản Dịch gia, mà là tai tiếng với một diễn viên hạng ba, còn là bản thân chủ động đưa tin.
Không sai, Dịch Thiên Hựu viết thẳng lên trang Weibo cá nhân của mình, tung ảnh chụp chung, là lúc ấy quay bộ điện ảnh 《 Trận động đất ở Ung thành 》, thời điểm hai người ngồi xổm trong một góc ở phim trường ngốc nghếch ăn cơm hộp. Từ ngữ trẻ trâu làm Lạc Kim Vũ muốn che đôi mắt:
Có con thì sao?
Ăn hết của nhà mấy ngươi hả?
Bộ mấy ngươi xem phim còn phải lo lắng cho diễn viên đó khi nào có đứa con thứ hai sao? Có con không thể làm diễn viên sao hả? Toàn thể diễn viên phải vì sự nghiệp mà cống hiến chung thân không gả không cưới không sinh? Cái logic quỷ quái gì vậy?
Cuối tin là hình avata chú cho golden retriever đang chớp mắt, Weibo được tập đoàn Dịch thị chứng thực, status tóm tắt chỉ có bốn chữ —— fan cá vàng nhỏ.
Cái này không phải làm truyền thông đoán mò loạn viết bài bịa đặt sao? Quả thực Lạc Kim Vũ muốn bẻ đầu thằng nhóc này ra nhìn xem, có phải hôm nay trời lạnh quá cho nên làm não của nó đóng băng rồi hay không?
Trên mạng suy đoán ùn ùn không dứt, có nói Lạc Kim Vũ ẩn hôn; có nói là sinh hộ Dịch gia, là bởi vì năm đó Dịch Thiên Hựu mới tốt nghiệp cấp ba, tuổi còn quá nhỏ mới giấu diếm; cũng có nói không phải là con ruột Lạc Kim Vũ, mà là cô cùng Yến Thanh nhận nuôi từ cô nhi viện......
Nhưng nói đến nói đi, chính là không có chuyện gì liên quan đến Cảnh tổng của Cảnh thị.
Cảnh Tư Hàn dựa vào đầu giường, đỉnh hai quầng thâm mắt dạo Weibo, vốn là đang vui vui vẻ vẻ hí hửng xem các bạn nhỏ trên mạng nói về thư tình của anh viết cho Lạc Kim Vũ, tuy rằng hơn phân nửa là thủy quân anh thuê, hơn nữa chỉ là nặc danh “Lãng mạn tiên sinh”, nhưng cũng không ngại anh tự sướng.
Huống chi, thấy Lạc Kim Vũ xem tấm card không tự giác lộ ra tươi cười ngọt chết người kia, anh có thể lặp đi lặp lại xem một năm cũng chưa chán.
Nhưng ai có thể nói cho anh, vuốt vuốt như thế nào, nháy mắt bà xã cùng con trai đều thành của người khác?
Thằng nhóc Yến tam kia không phải không có hứng thú với phụ nữ đã kết hôn sinh con sao? Khi nào lén lút hẹn gặp Lạc Kim Vũ tại cô nhi viện?
Còn thứ tép riu Dịch Thiên Hựu lại là từ chỗ nào lòi ra tới? Sao anh lại không biết xung quanh Lạc Kim Vũ có nhiều nhân vật nguy hiểm lòng mang ý xấu, muốn cướp vợ con của anh như vậy?
Cháu đích tôn của Dịch gia?
Nhận con nuôi?
Đậu má, đó là con trai của Cảnh Tư Hàn anh, họ Cảnh tên Gia Dịch, nickname Dương Dương, có tên trong hộ khẩu nhà anh, là cháu đích tôn của nhà họ Cảnh. Mấy cái tin xàm xí đế này ở đâu ra?
Trái tim chịu quá tải, Cảnh tổng không nhịn xuống được nữa, gọi gấp cho Lạc Kim Vũ, gọi liên tiếp hai cuộc đều lọt vào nhắc nhở máy bận, tức quá, không biết làm sao, nhớ tới Quân Trì, nhanh chóng gọi tới để hưng sư vấn tội.
Lúc này mới 6 giờ sáng, trời bên ngoài còn chưa tan bóng đêm, Quân Trì mơ mơ màng màng tiếp điện thoại, thì nghe được đầu bên kia truyền đến một giọng nam đầy lạnh lẽo: “Tao giao bà xã cho mày, là làm mày tạo cơ hội đội nón xanh cho tao sao?”
Quân Trì vừa nghe trực tiếp bị hù tỉnh, lời lẽ chính đáng mà phản bác, nói:
“Ê, thằng kia, cơm có thể ăn bậy, lời nói cũng không thể nói bậy nghe chưa? Làm anh em nhiều năm như vậy, tao làm người ra sao mày không biết? Tuy rằng không phải mọi chuyện đều đáng tin cậy, nhưng cũng tuyệt đối không phải loại người mơ ước vợ bạn. ok! Công ty tao nhiều gái trẻ đẹp như vậy, tao muốn cái dạng gì mà không có, cũng không thiếu gái đến mức đi tiềm quy tắc bà xã của mày”
“Mày có ý gì? Vợ của tao không trẻ không đẹp? Không đủ tư cách cho mày tiềm?” Giọng Cảnh Tư Hàn càng lạnh hơn.
Quân Trì “Ai da” một tiếng, từ trên giường nhảy lên, vừa tức vừa xin tha nói: “Ông nội! Đại ca Hàn! Ngài bị cái gì k1ch thích mà sáng sớm tới tìm tiểu nhân trêu đùa? Tiểu nhân lỡ làm sai chỗ nào ngài nói rõ cho tiểu nhân biết? Còn không thì mày đừng có mà giở giọng sếp tổng đó đến nói chuyện với tao?”
Cảnh Tư Hàn cũng biết bản thân giận chó đánh mèo, nhẹ giọng lại: “Trì, nhân viên của mày có biết làm việc hay không? Vợ bạn mày bị chửi mắng cả đêm, không giải quyết thì thôi, còn càng truyền càng thái quá”
Quân Trì nghe anh nói, lập tức mở ipad, vừa mở đã thấy hot news về Lạc Kim Vũ bay đầy trời, nhấp vào đọc, sau một lúc lâu mới thật cẩn thận phát biểu ý kiến:
“Cái này...... Cái này không phải khá tốt sao? Nước càng quẩy càng đục, mọi người sẽ đi trật đường rây, mày thấy đó, hiện tại còn có ai để ý đến những tin tức ban đầu nữa đâu? Tag hào môn bức hôn, rồi chưa kết hôn đã có con, đều là mặt trái ngôn luận. Rất có hại cho cá vàng nhỏ, chắc ngày mai sẽ có tin anh chàng nhà giàu đẹp trai theo đuổi cá vàng nhỏ, cơ hội tốt để lăng xê”
Cảnh Tư Hàn: “......”,lăng xê cái đầu mày, đầu tao sắp mọc thành thảo nguyên rồi mà còn lăng với xê.
Quân Trì thấy đầu bên kia im lặng không nói lời nào, biết, khẳng định là không hài lòng với lời giải thích này, vội vàng nói tiếp:
“Đại ca, xin anh đừng vội. Sự việc thật sự không nghiêm trọng như mày nhìn thấy đâu, nếu chỉ có một mình Yến tam ngoi đầu bác bỏ tin đồn sẽ không có người tin, hiện tại thằng nhóc Dịch gia tới trộn lẫn, mức độ đáng tin đã hoàn toàn rơi chậm lại”
“Mà thằng nhóc đó học văn ở đâu vậy? Viết cái quỷ gì không biết? Để tao kêu Thịnh Nam liên hệ với bộ phận PR bác bỏ tin đồn, chuyện này bảo đảm sẽ giống như truyện cười trên mạng, nổi một thời gian rồi trôi vào quên lãng.”
Đây chỉ là chuyện thường ở huyện trong giới giải trí, thả ra một vài tin xào một trận, sau đó ra mặt giải thích nhân tiện gom fans, nơi nào có cái gì hot, thì nơi đó có bàn luận, mà có bàn luận thì sẽ có những ý kiến trái chiều.
Tuy rằng tin tức về Lạc Kim Vũ lúc có thật có giả, nhưng vấn đề xác thật không lớn.
Ý của Thịnh Nam ý giống với Quân Trì, cho nên cô mới có tâm tư trêu chọc Lạc Kim Vũ rốt cuộc muốn tuyển chọn vị “Nam chính” nào cho drama tình yêu. So sánh với mấy chuyện đó, Thịnh Nam càng lo lắng nếu cứ tung tin thất thiệt thường xuyên như vậy sẽ làm mất lòng tin của các fan đối với Lạc Kim Vũ, không chừng còn bị dán nhãn “Tác phẩm không có, lăng xê đệ nhất“.
Lạc Kim Vũ xem xong hot news trên mạng, mới gọi cho quản lý, Thịnh Nam nói giỡn với cô: “Em làm ơn kêu mấy vị tiên sinh này dừng lại đi, công ty không lo, tiền không kiếm, tới đoạt công việc của một quản lý quèn như chị làm gì?”
Lạc Kim Vũ chỉ đành phải gọi điện thoại cho từng người, đầu tiên là Dịch Hữu Thiên, cậu ta về Du Thành sau khi bộ điện ảnh đóng máy, hai người vẫn luôn liên lạc với nhau, ngẫu nhiên gọi nói chuyện phiếm, nhắn WeChat hỏi thăm sức khỏe, cô thật không nghĩ tới thằng nhóc này dám hành động như vậy.
“Chị Kim Vũ.” Dịch Thiên Hựu chuyển điện thoại, chào hỏi thật cẩn thận, hiển nhiên đoán được Lạc Kim Vũ là tới hưng sư vấn tội.
Lạc Kim Vũ còn lo lắng thằng em quen biết trong đoàn phim đột nhiên lắc mình biến hoá thành cháu đích tôn trùm bất động sản, không khí sẽ không được tự nhiên như trước kia, kết quả vừa nghe được giọng nơm nớp đầy lo sợ này, thì hiểu được, tuy rằng thằng nhóc này ở trên mạng hếch mặt làm càng, nhưng trước mặt cô một chút cũng không thay đổi, vẫn là thằng nhóc hễ chạm mặt cô cũng sẽ đỏ mặt kia.
Vì thế cũng không khách sáo, giải thích mọi việc cho cậu nhóc hiểu, để cậu ta đừng nhảy vào tham gia náo nhiệt nữa.
Cậu nhóc nghe xong còn rất không vui: “Cái gì mà nhảy vào tham gia náo nhiệt, em thật sự cảm thấy mấy người đó ăn nói vô lý, chú ý đến kỹ thuật diễn của diễn viên là được rồi, quan tâm sinh hoạt cá nhân của nhà người ta làm gì?”
“Pháp luật quy định single mom không thể diễn kịch, không thể ra ngoài kiếm tiền sao? Nếu chị Kim Vũ muốn tìm một người cha cho con mình thi đơn giản nhiều? Chị thấy anh ba nhà em ra sao? Cho là chị không thích anh ba, em, em, nguyện ý làm cha của con chị nha”
Lạc Kim Vũ “Hừ” một tiếng, mắng: “Nói bậy? Chị để dành vị trí ông chú trẻ cho em, có lấy không?”
“Ok” Bên đầu kia, Dịch Thiên Hựu nhảy cẩng lên, xong rồi lại nghiêm túc nói: “Chị Kim Vũ, em quen anh ba lâu như vậy, còn chưa từng thấy anh ấy mang ai đi đến cô nhi viện Tiểu Tinh, anh ấy thật lòng thích chị đó.”
“Thiên Hựu, thật sự tụi chị không quen thân đến như vậy.” Lạc Kim Vũ dừng một chút, mới tiếp tục nói: “Chị thật lòng không biết cô nhi viện có ý nghĩa lớn như vậy đối với đạo diễn Yến”
Nếu biết, lúc ấy cô đã cự tuyệt.
Dịch Thiên Hựu hiển nhiên cũng nghe ra ý của cô, nhanh chóng pass qua đề tài khác.
Nói chuyện một hồi Lạc Kim Vũ mới cắt đứt điện thoại, tìm số điện thoại của Yến Thanh, nhất thời cũng không biết gọi cho anh ta rồi nói cái gì? Suy nghĩ nửa ngày, vẫn là lựa chọn gửi tin nhắn nói rõ cho anh, làm bộ cái gì cũng không biết.
Cuối cùng Lạc Kim Vũ mới gọi cho Cảnh Tư Hàn, trước đó di động nhắc nhở Cảnh Tư Hàn liên tiếp gọi hai cuộc, nhưng lúc đó cô đang trò chuyện với Thịnh Nam nên không chuyển máy, sau lại vội vàng xử lý chuyện của Dịch Thiên Hựu cùng Yến Thanh, nên không vội trả lời anh.
Ai ngờ hiện tại cô gọi lại, Cảnh Tư Hàn lại không tiếp máy.
Lạc Kim Vũ nhìn thời gian, mới hơn 8 giờ, Cảnh Tư Hàn giải phẫu cấy da còn đang trong giai đoạn phục hồi, thời gian này anh thường đang ăn bữa sáng, chẳng lẽ là nhìn tin tức trên mạng nên ăn dấm cố ý không tiếp? Hay là bởi vì cô không nhận cuộc gọi của anh nên giận cô rồi?
Lạc Kim Vũ cảm thấy buồn cười, thật là ở chung càng lâu, càng cảm thấy tính cách Cảnh Tư Hàn không khác gì Dương Dương, cô đang định gọi lại thử xem, đột nhiên nghe được tiếng chuông cửa vang lên.
Cô rời giường lấy áo khoác ngủ máng trên lưng ghế choàng lên người, mới mở cửa phòng ngủ, thì đã nghe được trước cửa truyền một loạt âm thanh “Tích tích tích”, nháy mắt đã bị người từ bên ngoài mở ra, là người quen.
Lạc Kim Vũ buồn bực, là ai mới sáng sớm đã lại đây, biết mật mã còn bấm chuông làm cái gì, đi ra phòng khách, thì nhìn thấy Cảnh Tư Hàn đang chống gậy từ ngoài cửa đi vào, kinh ngạc không thôi: “Anh, tại sao anh lại đến đây?”
Cảnh Tư Hàn trở tay đóng cửa, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô, quả nhiên là một bộ bộ dáng nghiêm túc đứng đắn, môi mỏng nhấp nhấp, khi mở miệng giọng nói lại hơi có chút ủy khuất: “Anh...... Anh tới muốn cái danh phận”
Móa nó, có ai làm tổng tài mà ủy khuất hơn anh không???