Ăn xong bữa sáng, đang trên đường chạy xe đến phim trường, Lạc Kim Vũ ngoài ý muốn phát hiện có nhắc nhở từ mục bạn WeChat có tin nhắn từ bạn mới, cô nhấp vào, thì thấy có một nick name kêu “J”, tin chỉ có hai chữ “ Ảnh chụp“.
Cảnh Tư Hàn? Lạc Kim Vũ ngẩn người, không nghĩ tới tối hôm qua anh nói “Ok” là kết bạn WeChat gửi ảnh chụp.
Tự nhiên cảm thấy có điểm thụ sủng nhược kinh. Lạc Kim Vũ tự giễu cười, nhấp đồng ý kết bạn. Nhàn nhã nhàm chán có thể quan sát wechat của Cảnh Tư Hàn, kết quả quả nhiên như cô suy nghĩ.
Cách một hai tháng đều đăng tin tình hình chính trị hiện tại hoặc là kinh tế thị trường tài chính, toàn tin không thú vị giống như con người anh ta.
Chạy tới phim trường, Lạc Kim Vũ ngoài ý muốn gặp Yến Thanh, chào hỏi: “Đạo diễn Yến, hôm nay tới sớm như vậy?”
Yến Thanh “Ừ” một tiếng, giống nói chuyện phiếm hỏi một câu: “Bữa tiệc quan trọng như vậy mà cô tự tiện rời khỏi, quản lý không tìm cô tính sổ?”
Lạc Kim Vũ nhún vai: “Tôi còn chưa có quản lý”
“Cô còn chưa ký công ty nào sao?” Yến Thanh nhướng mày liếc nhìn cô, nét mặt kinh ngạc hiếm khi xuất hiện.
Trải qua mấy ngày làm việc chung ở phim trường, Lạc Kim Vũ cũng coi như hiểu một phần tính cách của Yến Thanh, ngày thường anh khá lười nhác lại cao lãnh, nhìn ai cũng không vừa mắt.
*Cao lãnh: cao ngạo + lạnh lùng.
Ơ đoàn phim tay cầm quyền cao nhưng lại chưa từng làm chuyện gì khác người, trừ bỏ độc miệng một chút, nói tóm lại, không tính là một người xấu.
Vì thế cô cười hì hì nói giỡn trả về một câu: “Đúng rồi, đạo diễn Yến nếu có thể đề cử tôi một chút, tôi đây thật là vô cùng cảm kích”
Vốn cũng không ôm quá lớn hy vọng, chỉ là thuận miệng nói chơi, ai ngờ Yến Thanh cư nhiên nhíu mày tự hỏi một chút, rồi nói: “Trì Việt thế nào? Nếu cô thích, tôi có thể nói hai ba câu dùm cô”
Lạc Kim Vũ hơi giật mình, mau chóng nói: “Bắc Trì Việt, nam Hoa Thiên, Trì Việt đương nhiên là lựa chọn tốt nhất, chỉ là....., có gây phiền cho đạo diễn Yến quá hay không?”
Trong khoảng thời gian này, trong lòng Lạc Kim Vũ kỳ thật luôn muốn vào Trì Việt, bằng vào bộ《 Về nhà 》, cô cho rằng bản thân ký Trì Việt là không thành vấn đề.
Như lời Vương Đỉnh Đỉnh nói, Trì Việt là công ty lớn, có danh tiếng, nhưng nguyên nhân chính là vì nó lớn, cho nên phần đông sau khi nghệ sĩ ký với công ty, cơ hội xuất đầu lộ diện xác xuất cũng cao hơn nhiều.
Tài nguyên tốt đều bị tầng trên phân chia hết, mấy miếng thịt vụn chui ra từ khe hở ngón tay sao có thể đến lượt cô kia chứ.
Hơn nữa, một khi công ty đã không coi trọng, nếu trong tương lai, đời sống cá nhân của cô bị tuôn ra, không có bộ phận quan hệ xã hội xử lý, rất có khả năng lật không được thân.
Nếu như thế, còn không bằng lựa chọn một công ty nhỏ hơn một, nhưng nguyện ý bồi dưỡng cô.
Nhưng nếu Yến Thanh có thể đề cử một tiếng, có lẽ cơ hội hợp tác cùng Trì Việt càng cao.
“Nói mấy câu cửa miệng mà thôi, xem như nể mặt thằng nhóc Thiên Hữu.” Yến Thanh không để ý mà xua xua tay, dẫn đầu đi vào phim trường.
Lạc Kim Vũ nhìn bóng dáng cà lơ phất phơ của anh, đột nhiên cảm thấy người này rất không tồi.
Hôm nay Lạc Kim Vũ diễn không nhiều lắm, trừ bỏ mấy cảnh đi theo phía sau nam chính, cũng chỉ có một cảnh đánh nhau dưới nước.
Diễn xong phân cảnh cùng thế thân của nam diễn viên chính, thư ký trường quay đi lại kêu cô chuẩn bị xuống nước diễn cảnh đánh nhau.
Kỹ thuật bơi lội của Lạc Kim Vũ khá tốt, cô đối vẻ ngoài cùng hình thể của bản thân rõ như lòng bàn tay, cũng biết rõ quay ở góc độ nào, cùng những động tác nào có thể làm tăng sức hút của cô trên màn ảnh, cảnh quay dưới nước vô cùng thuận lợi.
Sau khi quay xong, cô nhận lấy khăn tắm từ tay nhân viên đoàn phim quấn quanh người, nhanh chân đi lại gần màn hình của đạo diễn, nghe được quý ngài “đạo diễn không sai biệt lắm” ~ Chu Thừa Đông, nhìn cô nói một tiếng “Đạt”!
“Cô rất hiểu cách khống chế màn ảnh theo ý mình, điều này rất tốt.”
Giọng của Chu Thừa Đông không lớn, nhưng lại làm người nhịn không được chăm chú đi nghiêm túc lắng nghe.
“Nhưng có đôi khi không phải cái gì đều hoàn mỹ cũng là tốt nhất, chân thật, sự chân thành mới là điều duy nhất có thể bắt mắt người xem, làm cho bọn họ đồng cảm với nhân vật của cô, giống như chính bản thân cũng bị như vậy.”
Lạc Kim Vũ vừa lắng nghe vừa cầm khăn lau khô tóc, cô nghiêng đầu nhìn Chu Thừa Đông, phát hiện, tuy rằng vẫn cười tủm tỉm giống như hằng ngày, nhưng ánh mắt lại nghiêm túc lại chân thành.
“Cảm ơn đạo diễn Chu, tôi sẽ vể nghiên cứu học hỏi thêm.”
Chu Thừa Đông gật đầu, sự chú ý một lần nữa quay trở về phía máy theo dõi.
Lạc Kim Vũ đứng ở bên cạnh xem xong mấy cảnh vừa quay, chào hỏi một tiếng chuẩn bị đi thay quần áo, đột nhiên nghe được Chu Thừa Đông kêu cô một câu: “Khoan đã, tiểu Lạc.”
“Còn có việc gì sao đạo diễn Chu?” Lạc Kim Vũ xoay người, hỏi.
“Đạo diễn Lý ~ Lý Hiền Tề đang quay《 Mỹ nhân ngư 》, có một nhân vật vẫn chưa tìm được người thích hợp, tôi thấy kỹ thuật diễn dưới nước của cô khá tốt, hay cô đến đó thử một lần xem sao”
Chu Thừa Đông như là mới nhớ tới, nói cho Lac Kim Vũ biết.
Lạc Kim Vũ nháy mắt mở to, cô vừa định mở miệng, Chu Thừa Đông đã đánh gãy, nói: “Đừng nghĩ quá nhiều, chỉ là một vai phụ thôi, không có nhiều cảnh quay, bằng không cũng sẽ không vừa quay vừa kiếm người.”
“Cảm ơn đạo diễn Chu! Tôi muốn đi thử xem!”
Lạc Kim Vũ biết, nếu đó thật sự là một nhân vật không quan trọng, thì với tính cách của Chu Thừa Đông cũng khinh thường với nói ra. Huống chi, một nhân vật có thể làm đạo diễn tình nguyện vừa quay vừa tìm, cũng không muốn tùy ý lựa chọn ai đó, nhất định có điểm đặc biệt.
“Ok, tôi sẽ chia đoạn quay dưới nước cho cậu ta, nếu cậu ta cảm thấy cô thích hợp, đợi đến lúc đó rồi nói sau” Chu Thừa Đông phất tay ý bảo cô chạy nhanh đi xuống thay quần áo.
Lạc Kim Vũ bọc khăn lông cúi đầu: “Cảm ơn ngài, đạo diễn Chu.”
Thu thập xong, Lạc Kim Vũ trước tiên lên mạng search tin tức về 《 Mỹ nhân ngư 》, điều làm cô ngoài ý muốn chính là, không có nhiều tin tức liên quan đến bộ phim này.
Ngoại trừ tin cắt băng khai máy tại phim trường Nam Du thành hai tháng trước, ngay cả tin về dàn diễn viên cũng không thấy nhắc đến, số còn lại đều là tin liên quan đến đạo diễn Lý Hiền Tề.
Search không ra tin tức có nghĩa là gì? Là thất bại, bị ngưng đầu tư hay đạo diễn phim đó đã hết thời.....
Theo lý thuyết, cho dù đoàn phim có cẩn trọng bảo mật tin tức tốt cách mấy thì cũng không đến mức một chút tuyên truyền đều không có.
Kết quả này chỉ có thể thuyết minh, bộ điện ảnh này xác thật không được công chúng chú ý, thậm chí khả năng đều không có một diễn viên danh tiếng nào tham gia.
Chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều? Chẳng lẽ Chu Thừa Đông cũng không có ẩn ý gì, đây thật sự chỉ là một bộ điện ảnh bình thường, và đó chỉ là một vai phụ bình thường thôi?
Lạc Kim Vũ nghi hoặc, đồng thời lại cảm thấy có chút thất vọng, lại một lần chửi thầm, vì sao xuyên qua vào khoảng thời gian vô hình, một chút tin tức hữu ích cũng không có.
Mà phía Chu Thừa Đông, từ khi nói “ gửi cảnh quay dưới nước cho vị đạo diễn kia”, cũng chưa từng liên lạc với cô.
Thậm chí cô đoán rằng, có lẽ Chu Thừa Đông chỉ là thuận miệng nói chơi thôi, rốt cuộc bộ dáng của ông cũng không phải rất đáng tin cậy. Lại có lẽ ông đã gửi cho đạo diễn Lý Hiền Tề, nhưng đối phương không xem trọng người ông đề cử.
Thật tình Lạc Kim Vũ cũng không có cách nào, chỉ có thể điều chỉnh trạng thái yên tâm đóng phim. Nhưng Yến Thanh lại đem đến cho cô một tin tức tốt, công ty giải trí Trì Việt sẽ ký hợp đồng với cô.
Đợi quay xong bộ 《 Năm mới tết đến 》 dành chút thời gian đi một chuyến đến công ty, sẽ có người tiếp cô, và bàn kỹ về chuyện ký hợp đồng.
Lạc Kim Vũ sau khi biết được tin, trịnh trọng cúi người cảm ơn Yến Thanh, cũng đưa ra lời mời cơm, xem như trả ơn.
Cô còn cho rằng Yến Thanh sẽ cự tuyệt, ai ngờ phó đạo diễn Yến chỉ trầm ngâm một lát, kiêu căng mà tỏ vẻ:
“Hoàn cảnh phải yên tĩnh, tốt nhất là nhà hàng bốn sao trở lên. Tôi không ăn được đồ cay, lẩu thái hay lẩu Tứ Xuyên gì gì đó thì xin miễn cho, còn có, phải hẹn ít nhất trước hai ngày.”
Lạc Kim Vũ: “...... Đương nhiên là theo lịch của đạo diễn Yến rồi.”
“Ừ.” Yến Thanh gật đầu, khó được nói câu dễ nghe: “Ký hợp đồng thuận lợi.”
Đoàn phim 《 Năm mới tết đến 》một tuần sau sẽ chính thức đóng máy. Cô về nhà nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau lại xuất phát đi Trì Việt.
Bởi vì đi lên tầng quản lý, cho nên phải ngồi đợi trong đại sảnh, đợi xác nhận mới được phép cấp thẻ vào thang máy chuyên dụng đi lên tầng trên.
Xẹt thẻ đi vào thang máy, Lạc Kim Vũ thầm nghĩ:
Thì ra chỉ cần Yến Thanh nhẹ nhàng bâng quơ một câu “Nói hai ba câu cửa miệng” lại có trọng lượng đến như vậy, chỉ cần nhìn địa vị của người tiếp đón cô là biết, chắc chắc cũng có máu mặt trong Trì Việt.
Mà cùng lúc đó, tại văn phòng tổng giám đốc Trì Việt nằm ở tầng cao nhất, Quân Trì đang nói chuyện điện thoại cùng Cảnh Tư Hàn.
“Hôm nay là ngày Lạc tiểu thư đến đây ký hợp đồng, mày thử đoán xem, là ai đề cử người cho tao?”
“Vương Đỉnh Đỉnh không biết số điện thoại riêng của tao? Người đó còn đặc biệt gọi điện thoại kêu tao chiếu cố nữa nha?”
“Vậy rốt cuộc là ai?”
“Là Yến tam! Không thể tưởng tượng được đi? Dù sao tao cũng không nghĩ tới, vốn dĩ tao còn muốn chờ bộ 《 Về nhà 》 khai máy, lại gọi người liên lạc với Lạc tiểu thư. Ai biết Yến Thanh lại nhìn trúng người kia chứ”
Trong giọng nói Quân Trì tràn ngập hai chữ “ nhiều chuyện “.
“Yến Thanh thì làm sao? không phải hiện tại Lạc Kim Vũ đang đóng phim ở đoàn phim của anh ta sao? Quen biết cũng không có gì kỳ quái.” Cảnh Tư Hàn liên tưởng đến bữa tiệc lần trước, nhàn nhạt nói.
Quân Trì chỉ chờ anh nói một câu này, xoay bút trong bàn tay một vòng, “Bang” một tiếng chụp ở trên bàn, nói tiếp:
“Ồ! Vậy thật đúng là rất kỳ quái nha, mày chắc không chú ý Yến thị. Yến tam mới là người có tài, chỉ là xuất thân không tốt lắm, hơn mười tuổi mới trở về Yến gia nhận tổ quy tông, mấy năm nay dù giấu tài nhưng cũng làm ra thành tích”
“Rắc rối là phía trên có hai người anh chèn ép ráo riết, bằng không sao không vào Yến thị làm phó tổng mà chạy tới đoàn phim làm phó đạo diễn? Mày cho rằng anh thật sự muốn làm sao?”
Cảnh Tư Hàn tay chống đầu, nói: “Có phải mày gạt tao lén mở công ty paparazzi? Mày nói cho tao, toàn bộ Du Thành này còn có tin nào mày không biết không?”
Quân Trì vui vẻ, nói: “Có nha, lúc trước mày rốt cuộc tại sao lại thua trong tay Lạc tiểu thư vậy, đến bây giờ tao còn không biết nha. Nếu không ~~~ ngài bớt thời giờ nói cho tiểu nhân nghe một chút đi?”
“......”
Cảnh Tư Hàn trầm mặc trong một cái chớp mắt, nói: “Có rắm mau phóng! Không có thời gian nghe mày nói đến hào môn ân oán”
Quân Trì lập tức chuyển kênh tin tức:
“Yến tam thuộc loại người ích kỷ, chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân, tao quen anh ta lâu như vậy, còn chưa từng thấy anh ta để mắt đến ai. Mày nói thử xem, Lạc tiểu thư cùng Yến Thanh rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào?”
Không chờ Cảnh Tư Hàn đáp lời, Quân Trì lại nói:
“Còn có một việc nữa nha, tao cũng là mới nghe nói, nhân vật Đổng San San trong 《 Năm mới tết đến 》, Lạc tiểu thư ngay cả tư cách thử kính đều không có.....”
“Mày biết là ai tiến cử không? Không sai! Vẫn là Yến Thanh, thử kính cũng là do anh ta quyết định”
“Cho nên.....?” Giọng nói đầy lãnh đạm của Cảnh Tư Hàn vang lên lần thứ hai.
Quân Trì sờ sờ chóp mũi, cười nói: “Cho nên, tao cảm thấy hai người bọn họ có chút mờ ám nha”
“Vậy có liên quan gì tới tao?” Cảnh Tư Hàn hỏi lại.
Quân Trì không tiếng động “ hừ “ hai cái.
Không quan hệ? Mày sợ là không biết giọng điệu hiện tại của mày rồi, móa, nói chuyện với tao mà như kẻ thù, sát khí dày đặc, lạnh muốn rụng lông: “Ha ha, mày nói có thì có, không thì không thôi”
Trước khi làm Cảnh Tư Hàn tức giận, Quân Trì nhanh miệng nói tiếp: “Vụ ký hợp đồng này của Lạc tiểu thư, Yến tam nói cái gì là cái đó sao. He he he! Tao chỉ xem mặt mũi của mày thôi, tuyệt đối ~ không liên quan gì đến Yến Thanh”
Cảnh Tư Hàn cười lạnh một tiếng: “Đừng, tao nhưng không có mặt mũi lớn đến như vậy, mày muốn ký ai, ký ra sao, đều là chuyện riêng của mày, đứng kéo tao vào.”
“Ok ok ok, dù sao đãi ngộ khẳng định cao cấp, nếu sau này Lạc tiểu thư biết, tao tuyệt đối sẽ không làm mày mất mặt đâu, tao hứa” Quân Trì chỉ xem anh là khẩu thị tâm phi, cũng không thèm để ý, nói theo ý bản thân.
Cảnh Tư Hàn lười nói chuyện với thằng bạn cà tưng nhiều chuyện, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Quân Trì không bực tức hành vi ngang ngược của Cảnh tư hàn, tùy tay ném điện thoại sang một bên.
Tiểu hàn ca ca nha, miệng chê nhưng thân thể lại thành thật ~ tật xấu nha ~ không tính là ưu điểm được!
Nghĩ như vậy, anh chống cằm rất có hứng thú mà nhìn vào màn hình camera nội bộ, nhìn thấy Lạc Kim Vũ vừa vặn đẩy cửa bước vào phòng họp nhỏ.