Vạn Vạn Không Được

Chương 28 - Chương 28

Trước Sau

break
Gương mặt của cô, chóp mũi lạnh cứng đến mức đỏ bừng, mắt bởi vì nhắm lại quá chặt mà có vài nếp nhăn nơi khóe mắt, ngũ quan chúm lại một chỗ, xấu gần chết.

Ninh Hành híp mắt, cũng không ném cầu tuyết lên mặt cô, thân thể đè lên, đầu thuận thế nghiêng sang một bên, hôn lên đôi môi đã sớm lạnh cóng của Khương Bách Vạn.

Trong thế giới ảo tưởng của Khương Bách Vạn, nụ hôn đầu tiên hẳn là vào một ngày mùa xuân sáng rực rỡ, vạn vật nở rộ, chim hót hoa nở, váy dài của cô tung bay, đối phương cho dù không mặc trang phục Tuxedo màu đen thì cũng phải đi giày Tây, phong độ nhẹ nhàng cầm lấy tay của cô, ẩn ý đưa tình hỏi “Anh có thể hôn em không”, sau khi cô ngượng ngùng đồng ý thì mới nâng cằm của cô lên, êm ái hôn một cái.

Nhưng không phải giống như bây giờ, cô chật vật ngã trên tuyết, tóc rối bù, tóc mái còn hất lên, tay chân hoàn toàn đông cứng, đến bờ môi cũng cóng lạnh đỏ bừng, mất đi tri giác. Mặc dù Ninh Hành hôn cô cũng đi giày Tây, nhưng môi của anh cũng lạnh, tay cũng lạnh, ngoại trừ mùi trầm hương khiến người ta mê say trên người anh thì không có chút lãng mạn nào!

Ngay tại lúc cô hoảng hốt, hoàn toàn không có sức lực, anh liền bao bọc hai tay cô trong lòng bàn tay, môi vẫn lạnh như cũ, nhưng cô có thể cảm giác được sự dịu dàng của anh, cổ áo lông của anh cọ lên cằm cô, hơi ngứa một chút, khiến cho cô cũng quên đi hô hấp của mình. (chú thích: trong truyện có đề cập đến “lông thú” đều chỉ là mô phỏng lông thú, cũng không phải là da lông của động vật thực sự).

“Khương Bách Vạn, em vẫn không hiểu rõ ‘tâm tư’ của anh khi muốn em đến công ty dược Ngự Thông sao?” Trán anh chống lên trán cô, thấp giọng hỏi, giọng nói đáng chết trầm thấp êm tai.

Cái này cũng được tính là thổ lộ!

“Anh...” Khương Bách Vạn cắn môi dưới, đáy mắt nóng lên: “Hèn hạ!”

“Em nhiều lần từ chối đề nghị của anh, anh là bất đắc dĩ mới...” Ninh Hành dừng một chút, xích lại gần lỗ tai của cô: “Dùng sắc dụ.”

Trong lòng Khương Bách Vạn hiện lên một đống câu chửi con mẹ anh, nghĩ: Thực ra đối phó với em rất đơn giản, anh chỉ cần nói thẳng một tháng tiền lương gấp mười lần ở đây không phải tốt hơn sao, cần gì dùng đến nhan sắc?!

“Đứng dậy, anh nặng quá, em sắp bị anh đè chết rồi.” Khương Bách Vạn bị sắc dụ vô tình vô nghĩa nói.

Dường như Ninh Hành không nghe thấy, cũng không đứng dậy: “Anh cao như vậy, không giống em, vẫn chưa tới 120 cân.”

“Ai 120 cân!”

“Xin lỗi, anh nói nhầm. Em là ‘hơn 120 cân’.” Ninh Hành nhấn mạnh mấy chữ cuối.

“Anh mới hơn 120 cân!”

“Cũng không phải, anh nặng hơn em rất nhiều.”

“Anh.... Sao anh hôn em!” d.đ.l.q.đ

“Em nói xem?”

Anh hỏi như vậy, Khương Bách Vạn cũng không dám trả lời.

Ninh Hành chế trụ tay của cô, dường như muốn qua mắt cô mà nhìn thấu tận đáy lòng: “Khương Bách Vạn, em là đồ ngốc, đồ hèn nhát. Hoặc là, em cho rằng anh giống như Nguyễn Hào, thèm nhỏ dãi đối với sắc đẹp, vì vậy liền muốn âu yếm em? Hơn nữa, cái từ ‘sắc đẹp’ này có thể có bao nhiêu cm trên người em cơ chứ?”

Con mẹ nó, thật muốn giết anh!!

“Em... Em không biết anh đang nói cái gì!” Khương Bách Vạn hoàn toàn không lực phản kích, giãy dụa giằng co, tuyết dưới thân bị ép tới mức nát bét thành một đống, khiến trong lòng càng lạnh hơn. Ninh Hành buông cô ra, cô đẩy anh ra rồi bò lên, nhưng không đứng vững, chân trượt một phát, ngã thành “bà lão chui vào trong ổ chăn”, có lẽ là quá khẩn trương, cô vội vã muốn đứng lên, kết quả chính là bò lên nhiều lần mà trượt chân cũng nhiều lần, ngã chổng vó, ngã sấp mặt, ngã bò ra đất... Nếu có thêm âm nhạc, chắc người khác sẽ tưởng cô đang nhảy hip hop mất...

Ngã đủ 180 vòng, ngã lên ngã xuống!

Ninh Hành vừa mới bị đẩy ra một cách thô bạo đang ngồi trong đống tuyết nhìn cô khó khăn đứng dậy, có cảm giác rất phấn đấu, khi cô không khống chế được mà lại ngã xuống cạnh anh, cuối cùng anh cũng hữu nghị chìa tay ra, ôm được cô vào trong lòng, còn có chút tà ác nói: “Em chính là điển hình của câu nói ‘Ngã ở nơi nào thì liền đứng lên tiếp tục ngã ở nơi đó’.”

“Ngã cái đầu quỷ nhà anh ô ô...” Hai mắt Khương Bách Vạn trừng lớn, tên khốn kiếp Ninh Hành vừa rồi dùng sắc dụ với cô một lần còn chưa đủ, lại còn dám hôn môi cô lần thứ hai, hơn nữa so với vừa rồi còn mạnh mẽ hung ác hơn, tay phải gắt gao giữ lấy sau gáy không cho cô lùi lại, tay trái thì ôm eo cô, để người cô dính sát vào người anh, hai tay không dùng sức được, chỉ có thể níu chặt lấy cổ áo anh, rất nhanh liền kéo đám lông bù xù bên trên cổ áo xuống.

Hôn lấy hôn để! Cái tên khốn kiếp này còn là một đại sắc lang(1)!

(1) sắc lang: dê già, dê cụ.

Trong lúc nguy cấp, Khương Bách Vạn sử dụng động tác thứ chín của bài tập thể dục để tránh khỏi Ninh Hành, lăn qua một bên.

Dường như ngã đến mức mặt cũng sưng lên, lúc này bờ môi cũng có chút sưng, Khương Bách Vạn căm phẫn vịn tường đứng lên, thở không ngừng, cái mông đau, cánh tay đâu, mắt cá chân cũng đau, một trận ngã này, giống như bị trời phạt vậy.

“Anh! Anh sẽ không có kết cục tốt đâu!” Cô chỉ vào Ninh Hành, lòng đầy căm phẫn.

“Nguyền rủa anh như vậy, sẽ không tốt đối với tương lai của em.”

“Nguyền rủa anh thì sao?!”

“Mưu sát chồng.” Ninh Hành nhẹ nhàng đứng lên, phủi mấy vụn băng trên người, nhìn về phía cô, không cho phép từ chối nói: “Thứ hai đến bộ nhân sự của công ty dược Ngự Thông báo cáo.”

“Em không đi!”

“Tiền lương chính thức gấp đôi lương của Đạt Thông.”

Khương Bách Vạn hít sâu một hơi, quay đầu nhìn anh: “Em... Em suy nghĩ một chút.”

Ninh Hành cười, đường cong của khóe môi mê người: “Anh coi như là em đồng ý.”

Trong thang máy, Khương Bách Vạn vuốt vuốt môi dưới, trong lòng bất ổn, Ninh Hành vẫn luôn bay nhảy trước mặt cô, khiến cô không có cách
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc