Đây là thế giới xem khuôn mặt mà quyết định cách đối xử nên cô cũng không ngoại lệ.
Giang ŧıểυ Âm ôm lan can đứng trên xe buýt đang lung lay, trong đầu óc đều đang suy nghĩ vì sao cô không hề đặc biệt chán ghét Khúc Cẩn. Là bởi vì anh đẹp trai sao? Hay là bởi vì anh có biểu hiện hối lỗi? Hoặc là bởi vì đêm qua thật sự rất sung sướиɠ?
“Đã đến Phú Ninh, đã đến Phú Ninh.”
Xe buýt dừng lại một lúc, người lên xe như cá mòi, họ tận dụng mọi thứ có thể để chen chúc nhau. Xe vừa dừng ở một quảng trường mua sắm tương đối lớn, thế cho nên người lên xe rất nhiều.
Người chen người trên xe buýt, chỗ Giang ŧıểυ Âm đứng thẳng lại quỷ dị mà cũng không sai biệt lắm là chỗ vừa đủ cho một người.
“Vì sao không gọi taxi về văn phòng?”
Khúc Cẩn nhíu mày tản hàn khí ra bên ngoài, anh thật sự chán ghét những chỗ người chen người như vậy.
“……”
Đồ quỷ, muốn tôi trả lời vấn đề của anh rồi để mọi người coi tôi như là bệnh nhân tâm thần sao?
Giang ŧıểυ Âm ôm chặt cái cột ở trước mặt và hoàn toàn làm lơ Khúc Cẩn đang kề sát cô. Ở Chung Sơn Thị, giá gọi xe taxi cao muốn chết, có thể ngồi xe buýt để đỡ tiền cho cô thì vì sao cô phải gọi xe taxi để lãng phí.
Hương thơm trên người Giang ŧıểυ Âm không ngừng truyền vào mũi của Khúc Cẩn, bởi vì bị những người khác chèn ép, thế cho nên hầu như toàn bộ thân thể anh đều dán sát với Giang ŧıểυ Âm. Thân thể thiếu nữ nhỏ xinh mềm mại giống như đang không ngừng ma xát với hạ thân anh, Khúc Cẩn hít sâu một hơi, sau đó vẫn quyết định làm chút chuyện khác để phân tán lực chú ý của mình.
“ŧıểυ Âm.”
Anh cúi đầu kề sát miệng vào tai Giang ŧıểυ Âm rồi thổi một hơi, nhìn bộ dáng cô bởi vì bị lạnh mà co rúm lại một chút, anh mới dùng tay luồn qua dưới nách cô xong nắm lấy đôi vυ" thật lớn kia.
“Tôi muốn làm cô ở trên xe buýt.” Trong giọng nói thanh lãnh của anh còn mang theo vẻ sắc tình truyền vào trong tai Giang ŧıểυ Âm, nhưng cô cũng không thể đáp lại cái gì khi ở trước mặt công chúng.
Quả nhiên, cô vẫn ghét tên xấu xa này nhất!
Đôi tay thon dài trắng nõn của anh đặt trên ngực cô rồi tùy ý vuốt ve. Tuy rằng lần này người khác nhìn không thấy, nhưng nếu cô cúi đầu thì sẽ thấy được đôi tay kia tàn ác đến cỡ nào.
Cô cắn răng, nghiến từ kẽ răng phát ra ba chữ: “Buông tôi ra.” Cơ hồ không có khả năng bị người khác nghe thấy.
Khúc Cẩn coi như hoàn toàn không nghe được gì. Chơi đủ vυ" lớn ở trên rồi anh lại vói một bàn tay vào trong quần của cô.
Quỷ có thể dùng ý nguyện của mình để xuyên thấu qua bất cứ thứ gì, tất nhiên là cũng bao gồm cả quần áo.
Trực tiếp xuyên qua quần của Giang ŧıểυ Âm, Khúc Cẩn đầu tiên là tìm thấy âm đế của cô rồi xoa nắn. Cảm nhận được cô gái trong lòng ngực đã bắt đầu bất an mà vặn vẹo, anh lại túm chặt môi âʍ ɦộ cô không ngừng đẩy ra xong lại khép, giống như là đang chơi một món đồ chơi gì đó.
“Ân ——”
Hạ thể bị chơi đến bắt đầu phát ngứa nên Giang ŧıểυ Âm không cẩn thận mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật nhỏ.
Nghe được giọng của chính mình, cô lập tức cắn môi, cúi đầu vùi miệng vào tóc. Nếu thật sự bị người khác phát hiện một mình cô đứng đây cũng có thể động dục, vậy thì quá không ổn.
Đương nhiên là Khúc Cẩn cũng nghe được tiếng rêи ɾỉ kia. Trong mắt nhiễm ý cười, anh vươn ngón giữa cắm vào trong ŧıểυ huyệt của Giang ŧıểυ Âm.
Môi âʍ đa͙σ phun dâm thủy ra bên ngoài, lúc khép lúc mở, Khúc Cẩn ma xát một hồi xong liền nhắm quy đầu ngay miệng huyệt, sau đó chậm rãi cắm vào: “Sao tao huyệt so với ngày hôm qua còn chặt hơn, là bởi vì bên cạnh có nhiều người như vậy sao?”
Thật sự thì chuyện trên xe buýt kín hết người khiến Giang ŧıểυ Âm rất khẩn trương, cô sợ người khác sẽ phát hiện ra cô khác thường. Khúc Cẩn ỷ vào việc bản thân là quỷ thế cho nên cái gì cũng dám làm, nhưng cô là con người, cô còn muốn giữ mặt mũi.
Hai tay di chuyển lên trên tiếp tục đùa bỡn cặp vυ" lớn kia, Khúc Cẩn vừa nắm núm vυ" của cô rồi xoa nắn vừa ấn đầu vυ" vào bên trong.
“Nếu còn không thả lỏng một chút thì tôi sẽ phải dùng sức làm cô, đến lúc đó thì cái mà người trên xe nhìn thấy chính là cảnh cô đang liều mạng mà ma xát ŧıểυ huyệt với cây cột. Cô nói thử xem, bọn họ có thể dùng điện thoại chụp ảnh cô rồi sau đó đăng lên mạng hay không?”
Khúc Cẩn vừa làm huyệt vừa thấp giọng nói ra những lời dâm loạn đến cực điểm ở bên tai cô. Người đàn ông này mỗi lần đều có thể dùng giọng nói trầm ổn bình tĩnh mà nói ra những lời khiến người khác mặt đỏ tai hồng, nhưng mà như vậy thì càng có thể làm ŧıểυ huyệt của Giang ŧıểυ Âm thêm ngứa ngáy.
Cô cư nhiên ở trước công chúng bị một con quỷ bắn tới cao trào.
Giang ŧıểυ Âm hé miệng không tiếng động mà thở phì phò, cô vẫn không nhúc nhích mà mím chặt môi, không dám phát ra một chút tiếng động gì, cũng không dám làm ra động tác nào.