Giang ŧıểυ Âm nghe Tô Nghi Tu nói, từ tận đáy lòng có chút thẹn thùng nhưng cũng có chút vui sướиɠ không thể nói thành lời. Tiếng rêи ɾỉ thoải mái của người đàn ông làm cô có một loại cảm giác bản thân hoàn toàn nắm giữ thế chủ động, vì thế sau khi liếʍ một lúc thì cô lại há mồm ngậm hơn một nửa côn th*t vào trong miệng.
côn th*t nóng bỏng hoàn toàn lấp đầy miệng cô, lần đầu tiên cô làm loại chuyện này, Giang ŧıểυ Âm phi thường trúc trắc mà mυ"ŧ cây gậy ở trong miệng.
"Chị ŧıểυ Âm." Tô Nghi Tu bị loại khẩu giao chậm rì rì này tra tấn đến có chút khó chịu: "Dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ quy đầu được không?"
Nghe vậy, Giang ŧıểυ Âm để đầu lưỡi ở trên khéo liếʍ liếʍ quy đầu.
Nghe Tô Nghi Tu chỉ huy, Giang ŧıểυ Âm phun ra nuốt dương v*t vào trong miệng, đầu lưỡi thỉnh thoảng lướt qua trên quy đầu, hai túi trứng ở dưới dương cụ cũng bị cô nắm trong tay nhẹ nhàng mà vuốt ve.
"Thật đẹp." Tô Nghi Tu ôm Giang ŧıểυ Âm đến trên sô pha, để cô ngồi quỳ trên đùi mình, mặt đối mặt: "Em rất thích nhìn bộ dáng sắc tình của ŧıểυ Âm, và em cũng chỉ sắc tình đối với ŧıểυ Âm."
"Buồn nôn chết mất!"
Giang ŧıểυ Âm duỗi tay đẩy mặt Tô Nghi Tu ra, đồng thời thân thể càng trở nên tê dại hơn.
Cô hoạt động mông, ma sát qua lại ở trên đùi người đàn ông, ý đồ muốn dùng biện pháp này để giảm bớt sự khô nóng trong lòng: "Nghi Tu, khó chịu... Nóng quá..."
"Em cái gì cũng không nhìn thấy a, chị ŧıểυ Âm." Mới vừa bắn qua một lần, Tô Nghi Tu thoạt nhìn không muốn làm.
Chịu tra tấn như vậy vẫn là cô.
Giang ŧıểυ Âm cố nén suy nghĩ muốn chạy trốn, cảm thấy quá xấu hổ, cởi áo thun, cởi bỏ nịt ngực che đầu v*, sau đó hai mắt trông mong mà nhìn về phía Tô Nghi Tu: "Nghi Tu, ŧıểυ huyệt thật khó chịu ——"
Hình ảnh cô gái dù rất ngượng ngùng nhưng vẫn chủ động thật là quá mê người, côn th*t Tô Nghi Tu lại cứng rắn thẳng tắp mà dựng đứng lên, vừa vặn liền ở trước ŧıểυ huyệt Giang ŧıểυ Âm.
"Tao huyệt ngứa ngáy muốn ăn côn th*t lớn có phải không? côn th*t lớn ở phía trước, muốn ăn thì tự mình nuốt vào."
Cô cúi đầu nhìn cây côn th*t cực đại kia, rối rắm một hồi lâu mới bắt tay với vào bên trong váy, kéo qυầи ɭóŧ đang che khuất ŧıểυ huyệt xuống. Bởi vì làn váy ngăn cản tầm mắt Tô Nghi Tu nên cậu không nhìn thấy, vì thế nên Giang ŧıểυ Âm mới có thể làm ra hành vi xấu hổ tới như vậy.
Mặt trên một bàn tay còn che lại đầu v*, cô ngồi dậy bỏ côn th*t vào trong váy, lừa mình dối người nhắm ŧıểυ huyệt ngay quy đầu rồi nuốt vào từng chút từng chút một.
"Thật lớn......"
Quy đầu hoàn toàn căng miệng huyệt của cô ra, chui vào bên trong ŧıểυ huyệt, theo động tác cô ngồi xuống mà không ngừng cọ xát vách tường thịt bên trong âm đ*o.
"Quá căng..." Cảm giác vừa căng lại vừa thoải mái làm Giang ŧıểυ Âm không rảnh lo che lại bộ ngực, cô dùng hai tay ấn bả vai Tô Nghi Tu xuống, cuối cùng chỉ nuốt được một nửa cây côn th*t. "Nghi Tu, ăn không vô nữa."
"Tao huyệt chị ŧıểυ Âm nhất định nuốt trôi."
"Không được, thật sự không được..." Giang ŧıểυ Âm cắn môi ánh mắt mờ mịt, sống chết cũng không chịu tiếp tục ngồi xuống.
Tô Nghi Tu nhìn biểu tình thật sự không được của Giang ŧıểυ Âm, cuối cùng vẫnkhông đành lòng khi dễ cô. Cậu một ngụm ngậm lấy đầu v* dựng thẳng trước mắt, đồng thời tay đặt trên eo cô nắm chặt, kiện mông đâm hướng lên trên một cái liền cắm toàn bộ côn th*t vào bên trong.
"A a... Toàn bộ vào rồi... Quá sâu... Nghi Tu, quá sâu..."
"Em nói không sai chứ, tao huyệt của chị ŧıểυ Âm sao có thể ăn không vô."
Người đàn ông túm lấy eo thon đang muốn trốn tránh của Giang ŧıểυ Âm rồi bắt đầu mãnh liệt thúc lên trên, thọc vào rút ra bên trong ŧıểυ huyệt đã sớm ướt đến không chịu nổi.
"Thật nhanh... Nhẹ một chút... Ân ân... ŧıểυ huyệt sắp không được rồi..." Giang ŧıểυ Âm ngửa ra sau ôm đầu Tô Nghi Tu rêи ɾỉ, bầu ngực cũng dán trên mặt cậu.
"Tao huyệt vừa chặt vừa ướt, điều này đã chứng tỏ rằng chị ŧıểυ Âm thích côn th*t lớn của em đâm chị như vậy, vậy thì sao em có thể nhẹ một chút?"
"ŧıểυ Âm." Cảm thụ được vách tường thịt mềm bên trong cao trào run rẩy, gắt gao kẹp côn th*t, Tô Nghi Tu vuốt ve phần lưng Giang ŧıểυ Âm, ôm cô trực tiếp đứng lên: "Bị côn th*t lớn làm thoải mái không? Thật muốn vĩnh viễn cắm côn th*t ở trong tao huyệt chị ŧıểυ Âm, mãi mãi không rút ra."
"Thoải mái..." Cao trào cực hạn thoải mái làm Giang ŧıểυ Âm có chút khó có thể tự hỏi vấn đề khác, cô chỉ biết nói theo Tô Nghi Tu để cậu khiến cô càng thoải mái hơn: "Ân ân... Muốn côn th*t lớn vĩnh viễn cắm tao huyệt..."
"Em đây về sau sẽ cắm chị ŧıểυ Âm lúc nấu cơm, lúc tắm rửa, đâm chị ŧıểυ Âm đi ŧıểυ, sau đó lúc chị ŧıểυ Âm ngủ cũng làm có được hay không?"
"Được..."
"Cốc cốc cốc ——"
Tiếng đập cửa có chút chói tai làm Giang ŧıểυ Âm đột nhiên tỉnh táo lại, đến lúc này cô mới ý thức được bản thân mới vừa rồi rốt cuộc đã đáp ứng chuyện gì.
"Không được!" Cô dùng sức lắc lắc đầu, côn th*t trong ŧıểυ huyệt ở thời điểm cô mới vừa dứt lời liền dùng sức đâm vào trong sâu thêm một chút: "A... Quá sâu..."
Hiện tại cô bị người đàn ông ôm vào trong ngực đứng lên, côn th*t còn cắm ở bên trong ŧıểυ huyệt, tư thế này khiến trọng tâm của cô cơ hồ đều đặt trên côn th*t, cho nên mặc kệ là trong tâm lý hay sinh lý đều càng mẫn cảm hơn.