[ Tiểu Nhi giải thích từng món cho Vũ Thiên Vân ]Tiểu Nhị : Còn đây chính là rượu độc nhất vô nhị của quán Thanh Dạ Vân Tửu.
Vũ Thiên Vân: Thanh Dạ Vân Tửu sao?
[ Vũ Thiên Vân cầm bình rượu tò mò ngắm ngía ]
Hạ Trác Quân: Ngươi lui xuống đi.
Tiểu Nhị: Dạ, tiểu nhân cáo lui chúc hai vị dùng ngon miệng ạ.
[ Tiểu Nhị rời đi, Vũ Thiên Vân lấy ly rót thử một miếng, cô cầm lên ngửi]
Vũ Thiên Vân: Mùi thơm nhẹ không quá nồng.
[ Vũ Thiên Vân uống thử một ngụm
Vũ Thiên Vân: Ưm...ngọt thanh không đẳng, có vị cay nhẹ nhưng một lúc sao
bị vị ngọt thanh lấn át không cảm thấy cay nữa. Quả nhiên là đệ nhất danh tửu, thật ngon.
Hạ Trác Quân: Vân Nhi cô nương cũng rất là biết thưởng thức mỹ tửu. Nào ta mời cô một ly
Vũ Thiên Vân: Ta cũng kính ngài một ly.
[ Cả hai cùng nhau uống rượu vui vẻ]
[ CHUYỂN CẢNH]
[ Nam Thanh Vương Phủ, Vương Đô, An Quốc ][ phòng An Thiếu Kỳ
[ Sau hai canh giờ áp chế, hàn độc của An Thiếu Kỳ cũng khuyên giảm không
còn phát tác nữa]
An Thiếu Kỳ: Mộc Phi, Mộc Tử
Mộc Tử: Chủ Tử có gì phân phó.
Mộc Phi: Chủ Tử có gì phân phó.
An Thiếu Kỳ: Vũ Thiên Vân về chưa?
[ Mộc Tử ấp a ấp úng nhìn Mộc Phi ]
Mộc Tử: Vẫn chưa ạ.
An Thiếu Kỳ: Giờ này là giờ nào rồi mà còn chưa về chứ? nha đầu này lại đi chơi không biết đường về, ta phải đi tìm tiểu nha đầu này về.
[ nói rồi An Thiếu Kỳ đứng bật dậy định đi nhưng nhìn ánh mắt của Mộc Tử và Mộc Phi nhìn hắn như hiểu ra hết tâm tư của hắn thì An Thiếu Kỳ liền khựng lại nói]
An Thiếu Kỳ: Cô ta là nha hoàn của ta mà không có phép tắc gì cả đi chơi cả ngày không biết về hầu hạ bổn Vương, ta phải đi bắt về.
[ Mộc Tử thì thầm với Mộc Phi ]
Mộc Tử: Rõ ràng là chủ tử ghen muốn đưa Vân Cô Nương về vì không muốn cô ấy đi chơi với nam nhân khác đây mà...[ An Thiếu Kỳ lườm Mộc Tử hắn ta vội bịt miệng lại]
[ An Thiếu Kỳ dẫn hai người Mộc Tử và Mộc Phi cùng đi đến nơi của Vũ Thiên Vân]
[ CHUYỂN CẢNH]
[ Nam Thanh Vương Phủ, Vương Đô, An Quốc ]
[ Phòng của Bạch Ngọc Chi]
Bạch Ngọc Chi: Theo như mấy ngày nay mình quan sát thì Vũ Thiên Vân này là một người lợi hại, có thể khiến hai người nam nhân lợi hại như vậy quan tâm cô ấy, hơn nữa cả Hàn Thiệu Huy hình như cũng rất để tâm đến cô ấy. Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì có khi nào Thiệu Huy ca ca sẽ thích cô ta không? Thiệu Huy ca ca chỉ có thể là của ta. (2)
[ Nói Rồi Bạch Ngọc Chi viết một bức thư với nội dung là : "Vũ Thiên Vân đang
ở Mộng Thực Lâu cùng với Hạ Trác Quân", buộc vào chân bồ câu và gửi đi ]
[ CHUYỂN CẢNH]
[ Mộng Thực Lâu, Vương Đô, An Quốc]
[ Sau một thời gian Vũ Thiên Vân uống cùng Hạ Trác Quân hết vài vò rượu thì cô đã có chút say, mặt đỏ hồng hồng, cô nói những chuyện trên trời dưới đất, Hạ trác Quân thấy cô như vậy liền cười rồi ngồi ngắm cô ]
Vũ Thiên Vân: Hạ Trác Quân ta nói ngài nghe, thật ra con người ta rất rất thích đi du ngoạn, còn thích học hỏi những thứ mới lại, hơn nữa ta còn thích những viên đá sặc sỡ nhiều màu vì chúng rất đẹp, phối chung với những bộ đồ nhất định là vô cùng đẹp hahahahaa...[ Nghe vậy Hạ Trác Quân liền gọi Tử Điệp lại gần ]
Hạ Trác Quân: ngươi đi chuẩn bị nhưng bộ y phục mới cho cô ấy và một ít trang sức nữa, còn thêm vài hộp đá quý gửi đến chỗ cô ấy đi.
Tử Điệp: Vâng
Nội Tâm Tử Điệp: "Ây da điện hạ nhà ta biết yêu rồi a"
[ Ở dưới lầu mọi người ồn ào làm cho Hạ Trác Quân và Vũ Thiên Vân chú ý tới ]
Vũ Thiên Vân: hửm...bên dưới có chuyện gì mà ồn ào thế ?
[ Dưới Lầu]
[ Công Chúa nước Hồ Triều đang cãi nhau với công chúa Chu Quốc ]
Hồ Dư Nguyệt : Cô Đừng có mà quá đáng, vị trí này là do ta đặt trước cô dựa vào đầu mà giành ?
[ Hồ Dư Nguyệt là Công Chúa Duy nhất của Nước Hồ, Tính tình phóng khoáng, từ nhỏ theo cha học võ, săn bắn ]
Chu Thanh Thanh: Dựa vào đâu sao? haha đương nhiên dựa vào ta là Công Chúa Chu Quốc rồi, cô là cái thá gì mà giám tranh với ta?
[ Chu Thanh Thanh là Công Chúa Chu Quốc, từ nhỏ được cưng chiều muốn gì được đó ]
Hồ Dư Nguyệt: Công Chúa thì đã sao? ỷ mình có thân phận công chúa muốn làm gì thì làm sao? cô đừng có mà quá đáng.[ Lúc này An Thiếu Kỳ vừa đi tới thấy tình huống này cũng không để tâm cho
lắm, hắn ta chủ chú ý tìm Vũ Thiên Vân ]
[ Trên Lầu]
[ Hạ Trác Quân Không chú ý Vũ Thiên Vân đang uống say, Vũ Thiên Vân thấy tiếng cãi nhau cô tiến gần lại phía trước, do say rượu cô choáng váng ngã xuống dưới, Hạ Trác Quân hoảng hốt bắt lấy tay cô không kịp ]
Hạ Trác Quân: Vẫn Nhi !
[ An Thiếu Kỳ nghe tiếng gọi của Hạ Trác Quân bèn nhìn lên thấy cô đang ngã xuống hắn liền dùng khinh công bay lên đỡ lấy cô, Hạ Trác Quân cũng bay xuống định đỡ cô nhưng muộn một bước, tất cả mọi người đều nhìn cô và An Thiếu Kỳ ]
Chu Thanh Thanh: Trên Đời này có Nam Tử đẹp như thế sao?