Quy đầu to lớn bị nơi nhỏ nhắn xinh xắn của Văn Khương sít sao siết trụ, Cơ Duẫn thống khoái một cái một cái co rút lại chính mình, căng chắc bờ mông, khống chế được mình, không cho dương cụ nhanh như vậy tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Văn Khương nhắm chặt hai mắt, má hồng lại càng mê người mềm mại. Hạ thân, dịch mật tung tóe trên hoa huy*t đỏ tươi đang ít sao cắn trụ nhục bổng Cơ Duẫn vòng eo mềm mại điên cuồng uốn éo, hai mảnh hoa môi bị dịch mật ngâm mềm nhuyễn, vô lực nɠɵạı phiên, từng đợt sóng mật dịch mang theo mùi thơm dâmmmyx liên tục lên cự thú trong cơ thể nàng, hắn cố nén du͙© vọиɠ bắn tinh mãnh liệt rống giận.
Quá nhiều kɧoáı ©ảʍ làm Văn Khương tiết mấy lần, hai chân thon dài vô lực mà mở ra vắt trên vòng eo tinh tráng cua Cơ Duẫn, đỉnh nhục bổng bị hoa huy*t nàng đói khát mυ"ŧ vào, dường như muốn đem toàn bộ nhục bổng nuốt vào, cảm thụ nàng nhiệt tình, mà kia vật cứng lại liên tục nhúc nhích, tựa như đang trả lời khao khát của nàng, hắn bị nàng sít sao kẹp chặt, thở dốc trở nên ồ ồ, gầm nhẹ một tiếng, ôm chặt vòng eo mảnh khảnh, đem Văn Khương thật sâu mà đè trụ, lồng ngực rắn chắc sâu sắc cảm thụ nơi no đủ cùng mềm nhuyễn, nàng cũng vì hắn dụng lực va chạm mà thở gấp liên tục.
Cơ Duẫn đánh sâu vào mấy lần vẫn cảm giác chưa đủ, liền đem cặp chân Văn Khương mở ra đến tận cùng, ưỡn cong phần eo, xoay tròn dùng sức mà ȶᏂασ lộng mỹ nhân dưới thân hắn.
"A... Nàng tại sao có thể chặt như thế... Kẹp đến quả nhân, ưm... Sảng cực kỳ!"
Long thân to lớn khi sâu khi cạn lâm vào động hoa đào tuyệt vời, đi vào liền bị đói vách tương thành bên trong sít sao mà hấp trụ:
"... Quả nhân muốn hung hăng sủng ái nàng.. Phu nhân của ta..."
Cự long cơ Duẫn tím hồng xé ra nộn nhụ tầng tầng, thổi phù một tiếng, hung hăng mà cắm xuống rốt cuộc, thẳng đến tử ©υиɠ non nớt...
"Phu nhân... Quả nhân vẫn đối với nàng thương nhớ ngày đêm... Ưmn... Thật sự là muốn mấy lần cũng không đủ..."
Hắn hưng phấn gầm to, gậy sắt lấy lui làm tiến, hung hăng mà rút ra lại ra sức thẳng tiến đi vào, chạm lực làm cho cự long hắn thật sâu mà chôn vào tử ©υиɠ, hoa huy*t Văn Khương nho nhỏ bị chống cự lớn nhất, tử chiến mềm mại bị quy đầu nam nhân đâm vào, cọ sát.
Văn Khương đau khóc lên, a a a mà thét lên:
"Thật trướng... A... Chưa chết được a... A... Không được... Không được..."
Dịch mật một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng cọ rửa cự bổng nam nhân, đem hđầu rồng Cơ Duẫn phất đến càng sảng khoái..
kɧoáı ©ảʍ đi qua, Văn Khương chỉ cảm thấy hạ thể bị một căn vừa thô vừa to chọc thủng, bụng dưới bị đâm đến thật trướng thật khó chịu, không khỏi xin tha thứ.
" Không cần... Ahh a... Không cần... Muốn chết."
Dịch mật nàng tựa như nước chảy, theo tần số cao co rút lại ở bên trong chầm chậm chảy ra.
"Phu nhân... Quả nhân còn chưa tận hứng đâu... Ai bảo nàng chặt như thế..... Ưm?..."
Cơ Duẫn toàn thân căng thẳng, cơ bắp bí bách, long thân to lớn truy tìm càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, hung ác mà lộng đỉnh thành tử ©υиɠ, xuyên thẳng đến Văn Khương da^ʍ đãиɠ lung tung mà lắc lắc thân thể.
Bởi vì không thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ, Văn Khươn nức nở nấc nghẹn rêи ɾỉ, híp đôi mắt đẹp cho giọt nước mắt chảy xuống, tìиɧ ɖu͙© cao trào làm cho Văn Khương kiều nhan càng thêm nhu mỹ tiên diễm. Nam nhân giàu kỹ xảo chạy nước rút cùng lắc lư làm cho lý trí nàng sớm tan thành mây khói, thân thể mềm mại kề sát vào cơ thể rắn chắc của Cơ Duẫn, dâm mỹ cọ sát, đầu v* sưng tấy đứng thẳng, cùng lồng ngực nam nhân va chạm, mang đến vô số kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Nhìn Văn Khương hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© khống chế, Cơ Duẫn nội tâm tràn ngập hung hăng mà chà đạp phấn hoa, hôn hôn môi anh đào, rất nhanh liền khiến Văn Khương nhiệt tình cùng hắn môi lưỡi quấn quýt.
Tay nam nhân nắm trụ bộ ngực đầy đặn, dã man mà xoa nắn lấy, liên tục biến hóa đủ loại hình dạng. Cùng lúc đó, hạ thân Cơ Duẫn thêm là điên cuồng mà đụng vào, phát ra thanh âm dâm mỹ làm cho người ta tim đập mặt đỏ.
"A... Thật thoải mái.. Phu quân... Ưm."
Văn Khương tóc dài đen nhánh mặc ý xõa tung, hai tay Cơ Duẫn càng thêm dụng lực nhu lộng hai vυ", ngón trỏ cùng ngón giữa liên tục khảy lộng lấy hai khỏa anh đào chín muồi, làm mật dịch bên dưới khống chế mà bắn tung tóe, dính trên cự bổng hắn.
"Yêu tinh... Quả nhân sắp bị nàng vặn gã... Buông lỏng một chút..."
Cơ Duẫn trong lòng nóng lên, kɧoáı ©ảʍ làm hắn quyết tâm, cúi đầu hung hăng cắn trụ trước ngực Văn Khương sớm đã sưng đỏ "A..." Văn Khương đầu lắc loạn, ngực đột nhiên đau đớn làm toàn thân nàng tê dại, mẫn cảm, trong cơ thể mãnh liệt mà đến kɧoáı ©ảʍ, khiến nàng cảm giác sắp chết.
Cơ Duẫn càng cắm càng hăng, hắn đem hai chân Việt Nam nâng lên gác trên vai, khi thì cúi đầu nhanh chóng mà hung hăng cắm rút huyệt mềm, khi thì nâng cao vật to lớn đâm vào xoay tròn cọ sát, xoa nắn vách thịt mềm ngứa ngáy bên trong. Mà giờ khắc này Văn Khương tất bị nam nhân duy trì hữu lực chạy nước rút lộng đến liên tục xuất tinh, hai chân vô lực mà gác ở trên bờ vai Cơ Duẫn nhu mị kiều rêи ɾỉ, chỗ hai người giao hợp như cũ liên tục có dịch nhờn ra, mà 2 múi thịt trên gò đất sớm bị ȶᏂασ lộng đến sưng đỏ không chịu nổi, cự vật đem vỏ sò đè ép tới mức cơ hồ nhìn không thấy, đảo lộng mất đi hình dáng ban đầu, ngược lại biến thành dị thường sưng tấy, sít sao bọc lấy vật cứng hắn, dường như đã liền một khối.
"Thực sự bị nàng kẹp hỏng rồi..."
Cơ Duẫn kêu rên một tiếng, động tác đột ngột chậm lại, nhợt nhạt ma sát có du hướng rút ra chỉ chừa lại quy đầu kẹt bên trong. Sau đó lại dốc hết toàn lực từ trên xuống dưới cắm vào. Trong chớp mắt cắm rất sâu đến tử ©υиɠ làm nữ nhân bên dưới hét lớn.
"A... A... A a..."
Văn Khương cảm thấy tử ©υиɠ mình bị đâm trúng, trong chốc lát, một cỗ dòng điện xuyên qua thân thể nàng, cảm giác khí lực lập tức toàn bộ bị rút đi. Thân thể run lên một cái, trong cơ thể truyền đến sâu sắc kɧoáı ©ảʍ làm nàng thất thanh thét lên, hoa huy*t liều mạng mà co rút lại, dâm dịch trong suốt dịch từng cỗ một tiết ra, làm cho nơi hai người chặt chẽ giao hợp một mảnh hoạt nị sáng trong, hai chân Văn Khương cũng càng ngày càng mềm yếu, không trụ nổi mà rung động.
Cơ Duẫn cảm thấy quy đầu mình toan lâm vào trong tử ©υиɠ mềm mại, bị cuồng mãnh mà mυ"ŧ vào, cái loại cảm giác này giống hệt muốn đem từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ hút ra. Toàn thân Cơ Duẫn giống như lửa cháy, sống lưng tê dại như có điện, phân thân chịu không nổi ức chế mà rung rẩy bên trong hoa huy*t, nghĩ muốn đấu tranh anh dũng.
Thiệt khổ. Post mấy chương sau rồi mới nhớ chương này chỉ mới lưu bản thảo chứ chưa đăng. Mn chịu khó xíu nhé!! À quên, đừng quên vote cho ad nhé ????????????