"ŧıểυ muội, chúng ta trốn đi, chân trời góc biển, chỉ cần cùng muội ở vên nhau ta chấp nhận tất cả."
ŧıểυ Bạch sít sao ôm chặt nữ nhân hắn thương nhớ ngày đêm.
" Tam ca "
Văn Khương vui đến phát khóc, chấn động cùng vui sướиɠ làm nàng không kịp biểu đạt tâm ý chính mình.
"ŧıểυ muội, ta không thể nhìn muội gả cho người khác."
"Ca "
Văn Khương hiện tại chỉ là đứt quãng khóc, vừa mừng vừa sợ, nội tâm còn mang theo vài phần lo lắng.
"Ta không nghĩ những thứ hư danh cùng quyền lực kia, thứ ta cần chỉ là muội."
Văn Khương lần đầu tiên nghe Bạch công tử bày tỏ tâm ý trong lòng hắn, hai mắt đẫm lệ uyển chuyển nhìn về phía hắn, nhìn gương mặt tuấn lãng nhưng cương nghị - một đôi đồng tử sâu không thấy đáy, tựa như nhìn thấy chân trời, xa không với tới..., liễm diễm sóng ánh sáng, mang theo làm tia người sợ hãi, cảm giác rơi vào tay giặc không thể tự thoát ra được ma lực, thẳng tắp dưới mũi, hơi hơi nhếch cánh môi.
Còn chưa chờ nàng trả lời thuyết phục, hắn liền nhẹ nhàng hôn lên bờ môi Văn Khương, mang kích tình trước nay chưa từng có, cùng không muốn xa rời, giống như một giây sau, nàng liền biến mất trong vòng tay hắn
"Ta muốn muội.."
ŧıểυ Bạch không chút nào che lấp tình ý chính mình đối Văn Khương, một bên nhẹ vỗ về bầu vυ", bên dùng đầu gối lê chầm chậm chân nàng trong nội tâm yếu ớt, thẳng đến áo dài nàng chạm đất.
"Ưm..."
Cắn trụ môi, Văn Khương tận lực không cho thanh âm kích tình quá mức sâu sắc, ngay sau đó nàng bị ŧıểυ Bạch dẫn vào trong suối nước ấm áp.
"Ưm, Văn Khương, đem tất cả của muội giao cho huynh"
ŧıểυ Bạch tay nắm chặt cạnh hồ bằng đá thạch, bụng dưới nhịn không được hướng tới thân thể Văn Khương trần trụi cọ xát mấy cái.
Văn Khương khuôn mặt đỏ hồng, chỉ là nhẹ lên tiếng, bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve quy đầu khơi lên du͙© vọиɠ bức nó xuất ra giọt nước đầu tiên. Ánh mắt Bạch công tử đầy hy vọng, ấn đầu nhỏ Văn Khương xuống hạ thân, từng chút từng chút để nàng hàm chứa dục căn to lớn. Văn Khương
Dùng lưỡi nhẹ cuốn lấy phân thân Tam ca, trúc trắc mà khảy lộng khe rãnh trên quy đầu làm hắn sương tê dại cổ họng đè nén thanh âm rêи ɾỉ.
ŧıểυ Bạch thở hổn hển mà đem thân thể trắng nõn trong nước kéo lên, thấy nàng nhu thuận mà đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn bắn ra nuốt vào toàn bộ, mới cười khẽ đầy thỏa mãn bày trí Văn Khương nằm ngửa lên phiến đá, hai tay đem chân ngọc vốn kẹp chặt kéo ra, lộ ra hoa huy*t đang đọng theo giọt nước, hắn đưa ra ngón tay dài tà ác mà trêu đùa bên ngoài hoa hạch nho nhỏ, thoả mãn thấy rung rẩy sau đó mới từ từ thăm tiến vào khe hẹp, hài lòng nghe tiếng nữ nhân rêи ɾỉ hắn mới bắt đầu tiết tấu ra vào trừu cắm.
"Ưm...ahhh..."
Văn Khương nhịn không nổi sự trêu chọc như rắn nước uốn lượn này, hớn lên nửa người, đầu lưỡi Tam ca nóng rực càng thêm ở trước ngực nàng mà liếʍ láp, chờ đến khi dâm dịch xuất ra đủ làm ngón tay hắn ướt đẫm hắn mới rút ra, Văn Khương bị đùa giỡn đến toàn thân vô lực, ŧıểυ Bạch mỉm cười, chế trụ eo thon, quỳ trên mặt đất một lần xuyên qua hoa kín chát hep ướt dầm dề của nàng.
"Ca..ưm...."
"ŧıểυ muội"
ŧıểυ Bạch thở mạnh, lực đa͙σ bạ thân ra vào càng hung mãnh không dứt, mỗi một lần đều tựa là đem Văn Khương cắm vỡ..
"A... Nha..."
Nàng vong tình gào thét. ŧıểυ Bạch chằm chằm nhìn thân thể nàng trắng nõn mềm mại bị hắn đè dưới thân mà ȶᏂασ lộng, hoa huy*t phấn nộn hàm chứa dục căng to lớn, khi rút ra còn kéo theo một tầng mị thịt đỏ tươi, Bạch công tử nhiệt huyết sôi sục càn muốn khảm sâu vào nơi sâu nhất trong thân thể ŧıểυ muội.
"ŧıểυ muội, vi huynh yêu nhất dáng vẻ này của muội "
"Ưmn... Thật lớn."
Cắn trụ mấy sợi tóc buông xõa, Văn Khương chủ động chống khởi nửa người, thuận tiện để Tam ca vùi thêm sâu. Hai tròng mắt trong suốt lúc này sung mãn tràn ngập tìиɧ ɖu͙©.
"Muội cũng ưa thích vi huynh như thế sáp muội, đúng hay không, hả?"
Thất thường xay nghiền nơi sâu nộn nhục của ŧıểυ muội,Bạch công tử cảm thấy chưa đủ sâu bèn để Văn Khương ngồi khóa trụ lên đùi mình, lưng eo càng thêm dũng mãnh.
"Ưm... Ca... Làm muội."
Sợi tóc đen nhánh đi theo đỉnh luật tốc độ tán động lên, Văn Khương chỉ cảm thấy hạ thể bị xuyên xỏ đến căng tức, bên trong như hàm chứa một cây nóng thiết, đồng thời khiến nàng thoải mái đến nheo lại mắt ngâm rên khe khẻ, không kìm hãm được mở miệng cắn trụ bả vai hoàng huynh,bị hắn khống chế hạ đong đưa giãy dụa khởi động lưng eo.
Văn Khương chủ động, làm ŧıểυ Bạch biết rõ nàng rất nhanh liền muốn lần nữa lâm nhập cao triều, hắn chế trụ bờ mông Văn Khương, tăng thêm đâm vào lực độ:
"ŧıểυ muội, một hồi huynh bắn vào trong có được không?
"Được...tam ca.."
Văn Khương đẩy ngã hắn, bắt đầu đi theo du͙© vọиɠ khu động cưỡi lên người Bạch công tử:
"Ca, cho nuôi..đều cho muội.. a..."
"Ngoan, đừng gấp!"
Chế trụ khe mông Văn Khương, không cho nàng đong đưa, thẳng đến hoa huy*t co rút lại, hắn mới cấp tốc hướng lên, đâm đụng cửa tử ©υиɠ cọ sát rong ruổi hồi lâu mới xuất ra mầm móng ở nơi sâu nhất trong thân thể hoàng muội.