Trên lôi đài, hai người tranh phong tương đối, Tiêu Vũ cười lạnh, không để Thiên Diệp vào mắt.
Bất luận thế nào, Thiên Diệp chỉ là một thần tướng cao cấp, sao có thể thắng được nàng?
Thiên Diệp, ngươi động thủ trước đi, miễn cho người khác nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ. Tiêu Vũ liếc Thiên Diệp, nhàn nhạt nói.
Một khi đã như vậy...
Thiên Diệp cười lạnh, nắm chặt kiếm trong tay, thân thể hóa thành một đạo kiếm phong sắc bén nhằm về phía Tiêu Vũ.
Thần sắc Tiêu Vũ cứng đờ, kinh ngạc nhìn chằm chằm Thiên Diệp, nhưng không đợi nàng hồi phục tinh thần, Thiên Diệp đã đến trước mặt nàng...
Thần vương sơ cấp! sắc mặt Tiêu Vũ khó coi, Ngươi rõ ràng chỉ là thần tướng cao cấp, làm sao có thể đột phá thần vương sơ cấp?
Đáng chết, cứ như vậy, nàng liền không có bất kì ưu thế gì nữa!
Chu Mẫn vội vàng đứng bật dậy, nhìn chằm chằm hai người trên đài, trong mắt xẹt qua một tia âm lãnh.
Thần vương sơ cấp, nàng thế nhưng đột phá tới thần vương sơ cấp, như vậy trừ phi Tiêu Vũ vận dụng bí thuật, nếu không căn bản không giết được nàng, nhưng hậu quả sau khi dùng bí thuật chính là trong vòng một năm không thể xuống giường...
Đang nghĩ ngợi, Chu Mẫn liền thấy Tiêu Vũ ngẩng đầu lên, cười âm lãnh nói: Thiên Diệp, ngươi cho rằng đột phá thần vương sơ cấp thì có thể làm đổi thủ của ta sao? Ha ha ha, thật buồn cười! Hôm nay ngươi nhất định phải chết tại đây!
Trên người Tiêu Vũ lập tức bộc phát sát khí ngập trời, tươi cười lạnh lẽo.
Sau đó nàng từ từ nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm câu gì đó, khí thế trên người nàng đột nhiên tăng lên, bỗng nhiên mở mắt ra.
Thiên Diệp nhíu mày, vừa muốn công kích lần nữa lại đột nhiên phát hiện mình không thể nhúc nhích...
Nàng sửng sốt, bất giác hỏi: Ngươi đã làm gì ta? Ha ha , Tiêu Vũ cười khẽ, Chỉ làm ngươi không cử động được mà thôi, dù ngươi là thần vương sơ cấp, sau khi trúng một chiêu của ta, ngươi không chết cũng tàn phế! Bây giờ, ngươi đi chết đi.
Tất cả lực lượng ngưng tụ trước mặt Tiêu Vũ, hóa thành một trận cuồng phong mãnh liệt phóng về phía Thiên Diệp, lực lượng của nàng so với vừa rồi còn mạnh hơn vài phần, làm khắp không trung đều ảm đạm thất sắc...
Thiên Diệp! Lisa biến sắc.
Bởi vì nàng cảm nhận được sát khí từ Tiêu Vũ, nếu Thiên Diệp thừa nhận một chiêu này, vậy...
Lần này, vị công chúa này chết chắc rồi.
Thấy một màn như vậy, mọi người đều lắc đầu thở dài, bọn họ cho rằng Thiên Diệp thua rồi...
Oanh!
Thời điểm cuồng phong phòng về phía Thiên Diệp, trên người nàng tản ra một tầng sáng ngăn chặn công kích, bảo hộ Thiên Diệp không thương tổn gì...
Đó là... vòng ngọc?
Lisa ngây ngẩn, sao nàng lại quên mất lúc trước Mộ Như Nguyệt đã tặng vòng ngọc cho các nàng, nó có thể ngăn cản một chiêu của cường giả thần vương sơ cấp, bất luận Tiêu Vũ cố gắng tăng thực lực thế nào, cùng lắm chỉ là thần vương sơ cấp mà thôi...
Cho nên, công kích của nàng không thể gây thương tổn cho Thiên Diệp.
Tại sao lại như vậy?
Sắc mặt Tiêu Vũ trắng bệch, lảo đảo lui lại vài bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Hiện tại nên đến lượt ta chứ? Thiên Diệp cười lạnh, cao ngạo đi về phía Tiêu Vũ.
Theo từng bước chân nàng, khí thế cường đại dần khuếch tán...