Trong phim Hàn Quốc, vòng xoay ngựa gỗ luôn tượng trưng cho hạnh phúc và vui vẻ, đối với Khương Bách Vạn cũng vậy.
Chỉ thấy khóe mày Ninh Hành dần giãn ra, hai tay vẫn bỏ trong túi quần, dường như không hề trải qua suy nghĩ hay đấu tranh tư tưởng kịch liệt.
Được.
Khương Bách Vạn bỗng nhiên có cảm giác vui sướng như thể vừa nhận cha nuôi, tâm trạng uất ức trong lòng bay sạch, có những lời này của Ninh Hành rồi, thời gian thử việc có đáng gì chứ! Cô nhảy xuống, vui vẻ chạy về phía anh.
Tạm thời. Ninh Hành lại bổ sung thời hạn cho lời hứa của mình, cứ như thể đang ký hợp đồng vậy.
Khương Bách Vạn lại ủ rũ nhận lại túi xách của mình từ trong tay Tiểu Đỗ, đeo lên vai, còn khóc thút thít thêm hai tiếng trông rất đáng thương.
Chú nhỏ à, chúng ta đi ăn cơm đi, cháu đói chết rồi! Chơi cũng đã chơi chán rồi, lúc này Nhất Nhạc rốt cuộc cũng nhớ tới chuyện ăn uống. Ở Ninh gia, cô bé thích nhất là chú nhỏ Ninh Hành và anh họ Ninh Nhất Kiệm, nói trắng ra là bởi vì hai người này vô cùng cưng chiều cô bé, nơi nào mà bố mẹ cô bé không cho đi, ví dụ như khu vui chơi, nhà ma, nếu rảnh Ninh Hành sẽ dẫn cô bé đi, cái gì bố mẹ cô bé không cho ăn, ví dụ như humburger, gà rán, Nhất Kiệm sẽ ra ngoài mua, chờ cô bé tan học thì lén đưa cho cô bé ăn ở trong xe, đợi ăn xong rồi mới lái xe đưa về nhà. d!đ@l#q$đ
Nhạc Nhạc muốn ăn cái gì? Ninh Hành ôn hòa hỏi.
Khương Bách Vạn ngây người nhìn anh, thì ra Ninh Hành cũng có lúc ấm áp'' như thế, đây chẳng phải chính là vai nam phụ có thể vì nữ chính mà sẵn sàng làm bất cứ việc gì trong phim Hàn sao?
''Lẩu cay! Thiên kim tiểu thư lại chỉ muốn ăn một món bình dân như vậy!
Ninh Hành kiên nhẫn nói: Không được, đổi món khác!
Trong lòng Khương Bách Vạn khó chịu, lẩu cay thì làm sao hả? Muốn ăn gì thì tự mình chọn, nấm kim châm, khoai tây thái nhỏ, rau cải thìa, đậu hũ, giả cá viên Phúc Châu*, sủi cảo tôm Quảng Đông là những thứ mà cô yêu thích nhất, cộng thêm một gói mì ăn liền, đập một quả trứng gà vào, lại đổ thêm một bát canh không biết có phải là nước hầm xương thật hay không, phía trên rưới một lớp dầu cay**, ăn ngon biết chừng nào!
* giả cá viên: một món ăn có nhân làm từ thịt, rong biển, trứng và các loại nguyên liệu khác tùy sở thích, lớp vỏ bên ngoài là khoai lang hấp (luộc) giã mịn trộn với bột mì, vo tròn lại giống như cá viên nên được gọi là giả cá viên.
** dầu cay: là một loại nguyên liệu nấu ăn đặc trưng của Tứ Xuyên, được chế biến bằng cách cho thêm rất nhiều ớt và các loại gia vị khác như tiêu, hoa hồi, gừng, hành tây, đường, ... vào chảo dầu rồi rim dưới lửa nhỏ.
Nhất Nhạc đảo mắt: Cơm niêu đất*!
* cơm niêu đất: cơm được nấu và bày biện trong niêu làm từ đất sét, ngoài cơm thì còn có nấm, vịt quay, gà luộc, thịt lợn kho,... Đây là một món ăn có nguồn gốc từ Quảng Đông.
Cơm niêu đất cũng khá ngon, xương sườn cũng được, vịt quay cũng ổn, niêu cơm nóng sốt được bưng lên, lấy đũa đảo đều, lại lấy thìa xúc ăn, nước thịt trộn lẫn với cơm tỏa mùi thơm nức, giữa thời tiết lạnh lẽo như thế này đúng là không còn gì thích hợp hơn.
Ninh Hành cười: Đổi món khác đi!
Thật là khó hầu hạ! Khương Bách Vạn ngồi xổm một góc, dạ dày không ngừng réo lên.
''Ma lạt hương*!
* Ma lạt hương: là một món ăn đặc sắc có nguồn gốc từ Tứ Xuyên và Trùng Khánh, các loại nguyên liệu như rau củ, thịt, đậu hũ,... được nấu với các loại hương liệu địa phương như gai dầu, ớt, hoa tiêu. Đây là món ăn rất cay nhưng được người dân cả nước ưa chuộng vì hương vị rất ngon.
Đổi đi!
''Vậy... tùy chú! Nhất Nhạc thở dài một hơi, mặc dù Ninh Hành rất chiều chuộng cô bé nhưng ở phương diện ăn uống không thể so với ông anh Nhất Kiệm được. Đừng nói là đậu phụ thối hay bánh cá hầm*, cho dù là thịt xiên nướng ven đường thì Ninh Nhất Kiệm cũng đã từng mua cho cô bé ăn.
* bánh cá hầm (oden): là một món ăn phục vụ trong nồi của Nhật Bản, gồm một số nguyên liệu như trứng luộc, daikon, konjac, và chả cá đã chế biến được hầm trong nước dùng dashi nhạt có vị nước tương.
Ninh Hành rất hài lòng với câu trả lời của cô bé. Thực ra lúc anh hỏi cô bé muốn ăn gì cũng chỉ chờ một câu ''tùy chú'' này.
''Tiểu Đỗ, đến nhà hàng hải sản Úc Sa Loan.
Nhà hàng hải sản Úc Sa Loan? Khương Bách Vạn vừa nghe được cái tên này thì lỗ tai liền dựng thẳng lên. Cô nhớ Bé Mập Tế đã từng nhắc qua về nhà hàng hải sản Úc Sa Loan này bằng những từ ''cao cấp'' và ''cực kỳ ngon miệng'', bào ngư Úc và tôm hùm ở đó có thể khiến loại dân thường như Bách Vạn chảy cả nước miếng vì thèm thuồng. Khi đó trong lòng Khương Bách Vạn mất thăng bằng, ngày hôm sau mới níu lấy Bé Mập Tế tỉ mỉ hỏi lại: Bọn họ cho cậu ăn phần ăn mini phải không?
Bé Mập Tế lập tức mắc mưu: Ai nói? Tớ ăn suất lớn đấy nhé!
''A... A... Ăn suất lớn*... Nhìn thấy Khương Bách Vạn cười trộm, Bé Mập Tế mới phát hiện mình lỡ lời, mấy ngày sau đó đều truy tìm Bách Vạn để đánh.
* suất lớn là đại phân'' ( phân 份 [fèn] có nghĩa là suất, đồng âm với 粪 có nghĩa là phân trong phân bón)
Chẳng lẽ hôm nay chính mình cũng có cơ hội đi ăn thử sao?
Cô thật sự rất sợ lão hồ ly Ninh Hành kia sẽ đột nhiên đưa cho cô 20 đồng rồi nói: Chúng tôi đi ăn hải sản, cô cầm số tiền này đi ăn cơm niêu đất đi, có lẽ đủ ăn hai suất đấy.
Ninh Hành dẫn theo Nhất Nhạc đi một đoạn xa rồi mà Khương Bách Vạn vẫn ngồi chồm hổm tại chỗ, nhìn theo bóng lưng họ đầy chờ mong. Xem ra chính mình đã nghĩ ngợi nhiều rồi, đó là bữa ăn tối của mấy người nhà giàu bọn họ, cô chỉ có thể về nhà ăn không khí mà thôi.
Khương Bách Vạn đang nghĩ như vậy thì Ninh Hành chợt dừng bước, nhìn xung quanh một chút rồi quay đầu lại.
''Bây giờ đã sợ đến mức đứng không nổi rồi sao? Hay là cung phản xạ của cô dài quá rồi? Ninh Hành híp nửa mắt mà hỏi.
Khương Bách Vạn không xác định được lời này của anh là kêu cô đi cùng hay