Tuỳ Ý Phóng Túng (Np)

Chương 11: Giọng chị thật dễ nghe (2)

Trước Sau

break

Chân Chân nghĩ nghĩ, nhớ lại cảm giác khi cô hôn môi với người đàn ông kia. Cô bò lại gần, ngậm lấy miệng hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng tiến sâu, cùng đầu lưỡi hắn quấn quýt giao triền. Rất nhanh hắn đã chiếm lại thế chủ động.
Hắn càng thêm kích động, giữ lấy mông cô, mạnh mẽ chạy nước rút, dươиɠ ѵậŧ cắm vào thật sâu rồi nhẹ nhàng rút ra. Nơi hai người giao hợp dâm thủy đã ướt một mảng lớn.
Chân Chân đã tới cao trào, hung hăng cắn hắn một hồi mới chịu bắn.
Hắn buông thân thể cô ra. Chân Chân xụi lơ nằm trên giường không ngừng co rút. Hắn rút cự long kia ra, ném chiếc bao đã đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, xuống giường mở ba lô, lấy một chiếc hộp đặt ở tủ đầu giường, lấy ra mấy cái trong đó, xé đóng gói rồi tự mang lên.
Vỗ vỗ cậu em trai vẫn đang bành trướng của mình, tự nhủ nói: "Cả thể xác và tinh thần của vị huynh đệ này đều đã khoẻ mạnh như người trưởng thành rồi." Chân Chân ừ một tiếng, ngoái đầu lại nhìn hắn: "Cậu nói cái gì?”
“Không có gì.”
Thiếu niên bò lại gần, ôm lấy cô, ôn nhu lại không muốn xa rời: “Lần đầu tiên của tôi dành cho chị, thật tốt. Kỳ thật, tôi cho rằng nữ nhân khi muốn tìm tình một đêm trên giường sẽ thật da^ʍ đãиɠ, Vì vậy tôi vẫn luôn đứng bên đài phun nước do dự không biết có nên làm hay không.""..." Nếu hắn nói sớm hơn, cô liền lập tức da^ʍ đãиɠ cho hắn coi.
Thiếu niên không biết mỏi mệt, ôm mặt cô lại gần hôn. Đầu lưỡi hắn chui vào trong miệng, giống như không thầy tự hiểu mà quấn lấy đầu lưỡi cô, thiếu chút nữa khiến Chân Chân kiệt sức vì không thở được.
Hắn bế cô lên, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, từ phía sau cắm vào thân thể cô. Chân Chân khó chịu cắn môi. Bàn tay hắn nắm lấy hai quả đào mềm, cúi đầu gặm cần cổ Chân Chân, một trước một sau quỳ gối trên giường. Từ dưới lên trên, động tác liên tục, nhanh chóng thọc vào rút ra.
Chân Chân ngửa đầu, say mê vui thích, ân ân a a mà kêu lên, thanh âm càng kêu càng lớn, khiến hắn hận tới mức không thể lập tức cắm hỏng huyệt nhỏ của cô.
"Chị à... giọng chị thật dễ nghe... Lại kêu thêm nữa đi."
Chân Chân nghe được giọng hắn nói, nghiêng đầu, nhu mị liếc hắn. Đầu lưỡi hồng diễm liếʍ liếʍ cánh môi, câu dẫn hắn nhấm nháp.
Hắn lập tức hôn cô, liếʍ mυ"ŧ đầu lưỡi, một bàn tay chạm xuống vuốt ve cánh hoa ướt mềm phía dưới, kí©ɧ ŧɧí©ɧ eo bụng điên cuống va chạm cô.
“A… Cắm chết chị!”
Hắn thở dốc, hốc mắt đỏ bừng, trong đầu bỗng dưng nảy sinh ý nghĩ ác độc dùng ngôn từ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, nhắm ngay nộn huyệt điên cuồng ra vào.
Chân Chân nhắm chặt hai mắt, đầu óc lướt qua một ý niệm...
Rạng sáng. Chân Chân mở mắt ra, bị người gắt gao ôm lấy, cảm giác bị dị vật cắm vào phía dưới vẫn rất rõ ràng.
Xoay người nhìn về phía cậu thiếu niên anh tuấn kia, bộ dáng hắn thiên chân thỏa mãn, lông mi đen dày, hơi cong giống như một cây quạt nhỏ, làn da tốt đến mức khiến người khác cũng phải đố kị.
Nhẹ nhàng tránh thoát khỏi ngực hắn, dươиɠ ѵậŧ vẫn đang cắm trong người cô cũng theo đó mà đi ra. Chân Chân xốc chăn lên. Cô vừa cúi đầu liên thấy... hắn thế nhưng không mang áo mưa.
Cô nhíu mày, hồi tưởng lại buổi tối hôm qua, nhớ rõ mỗi làn hắn bắn đều mang bao
Nghĩ một lúc cô cảm thấy vẫn nên đi mua thuốc tránh thai.
Tắm rửa qua một chút, cô bang theo balo, giống như lần trước tiêu sái rời đi.
Trước khi đi, Chân Chân còn gia hạn thêm thời gian phòng khách sạn. Tối hôm qua cơ bản không được nghỉ ngơi, không có người đến quấy rầy hắn có thể ngủ thêm một lúc nữa.
Hôm nay là Chủ Nhật, khi Chân Chân đến trường đã là 9 giờ sáng.
Cũng giống như lần trước cô thay quần áo, ăn bữa sáng ở bên ngoài. Bác gái ở tiệm thuốc có nhắc nhở dùng thuốc tránh thai tương đối hại thân thể nên cô mua thuốc tránh thai dài hạn rồi trở lại trường học.
Hôm nay là Chủ Nhật, khi Chân Chân đến trường đã là 9 giờ sáng.
Vườn trường người qua người lại thật náo nhiệt
Cô tránh nơi đông người, đi đến con đường nhỏ yên tĩnh về lý túc xá, không muốn ngẫu nhiên lại gặp phải bọn họ.
Vườn trường nội người đến người đi, thực náo nhiệt.
Đường nhỏ ít người, an tĩnh, một bên là cành lá tươi tốt cùng vài hòn non bộ, một bên là cổ thụ che ngợp trời, lấp đi một khoảng lớn không gian.
Con đường nơi này thỉnh thoảng thường được dọn dẹp, nhưng vẫn có lá rụng rơi đầy đất giống như một tầng hoàng kim. Khi đạp lên mặt đất phát ra từng tiếng sàn sạt rất nhỏ.
Đi qua chỗ ngoặt, cô nhìn thấy phía dưới hòn non bộ, nơi có những đám cỏ dại, có một người đang ngồi đó.
Hắn mặc áo blouse trắng, cô nhận ra là Yến Ninh, nghĩ nghĩ, cô định qua đó chào hắn.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc