Cự vật nghiền vào hoa huy*t, bỗng nhiên chuyển nhịp, đâm mạnh vào một điểm duy nhất. Tôi đầu tiên là đau đến không thể chịu được, sau một trận tê dại thì hoa tâm như mở ra một nhịp, rồi một dòng nước từ hoa huy*t chảy ra, khiến chỗ ái ân ướt một vùng. Anh bật cười, khiến tôi hận không thể có một cái lỗ để chui vào.
Cự vật chậm rãi rút ra, sau đó ấn mạnh đầu, hung hăng cắm vào hoa tâm, miệng tôi thốt ra một tiếng "A...", hoa huy*t từng trận từng trận hút lấy cự vật của anh. Anh như được cổ vũ, hung hăng đưa đẩy, rút ra gần hết, rồi lại cắm vào lút cán, không cho tôi thời gian thở dốc nữa là. Thanh âm yêu kiều thốt ra từ miệng, hoa tâm vừa nóng rẫy vừa ấm ướt, bị quy đầu truy đuổi điên cuồng.
Nước xuân tiết ra, đọng trên vùng cỏ, như sương sáng sớm, lại nháy mắt bị sóng cuốn đi, từng cơn từng cơn không hề chừng mực, hoa huy*t bị cự vật hung mãnh đưa đẩy, hoa tâm ở tận cùng đưa đẩy như muốn chống cự, muốn kẹp lấy quy đầu, như đều bị trêu chọc, xuân triều càng ngày càng nhiều, rỏ từng giọt từng giọt lên trải giường.
"Nhiều nước như thế, đúng là ŧıểυ lẳng lơ da^ʍ đãиɠ mà." Thanh âm đểu cáng vang lên, người đàn ông hồ như rất thỏa mãn, "Toàn là anh hại..." Tôi oan ức dẩu môi, nhỏ giọng oán hận nói.
ŧıểυ huyệt trống trải một khoảnh, khiến tôi không nhịn nổi đẩy mông về phía sau, ý tứ anh nhanh động đi, nhưng anh vẫn bất động.
Hừ, ông cha từng nói, tự mình làm, áo ấm cơm nó. Anh bất động, thế tôi sợ anh sao? Tôi vặn vẹo mông, đưa đẩy trước sau trên cự vật của anh, nghiền từ trên xuống dưới, bản thân càng thêm mẫn cảm. Ma sát một trận hung hăng nữa, nước từ hoa huy*t lại chảy ra, một trận co rút ở hoa tâm quét khắp toàn thân. ŧıểυ huyệt phun cự vật ra. Tôi mềm nhũn ghé vào giường, mệt mỏi bất động.