Tôi đẩy tay hắn ra, nhặt lên quần áo, nhìn gương to run run mặc. May mắn Bạch Kỳ cũng không để lại dấu hôn lên trên thân thể bóng loáng trắng nõn của tôi. Phản chiếc cô gái trong gương, không, hiện tại phải nói là nữ nhân, hai tai đỏ hồng như hoa, đôi môi đỏ mọng hơi sưng, đôi mắt đẹp hơi ẩn chứa lớp sương mù, là bộ dạng sau khi bị nam nhân hung hăng chà đạp.
Hắn lưu loát mặc quần áo, khoanh tay trước ngực, đứng ở một bên, thông qua gương đánh giá bộ dạng thẹn thùng của tôi sau mây mưa. "Mặc xong đi theo tôi." Tay hắn cầm bàn tay nhỏ bé khéo tôi đi quanh hành lang vào cửa sau. Đi lại nhiều khiến hạ bộ ma sát mạnh, thạt khó chịu.
"Tôi đưa em về." Hắn nho nhã lễ độ mở cửa xe cho tôi, xoay người lên xe, cảm giác được toàn thân đau nhức khi bước một bước rộng. Ngồi trên xe, dựa vào chiếc ghế mềm mại, không khỏi cảm thấy buồn ngủ. Tôi kiên trì thư giãn tinh thần nhìn qua cửa sổ. Đường tối đen, qua mỗi đoạn đường liền có màu trắng sáng của bóng đèn ven đường, giữa đêm khuya thấy cảnh như vậy cảm thấy rất thê lạc.
Xe rất nhanh đi đến trường học, đứng ở bên cạnh ký túc xá.
Tôi mở cửa xe, chuẩn bị xuống xe. "Nhớ kỹ, em là nữ nhân của tôi. Trong khoảng thời gian này, trừ bỏ tôi, không được cho phép người khác chạm vào người." Trầm thắp âm thanh truyền vào tai. Tôi dừng động tác một chút, không nói gì trừng mắt nhìn hắn một cái, xuống xe đi tới ký túc xá.
Nam nhân chết tiệt, bá đa͙σ nói tôi là của hắn, ách..Được rồi, đêm nay quả là hắn đã ăn tôi nhưng là bản thân tôi vốn là của tôi nha. Cúi đầu nhìn đồng hồ, hiện lại là 11h45", quản lí ký túc xá hiện đã đóng cửa, tôi vào không được, đến lúc đó tôi chỉ có thể hiu quạnh ăn ngủ ngoài cửa một đêm.
Chạy vội tới cửa ký túc xá, cửa quả nhiên đóng, phòng a di tối đen một mảnh. Làm sao đây? Vừa rồi chỉ lo chạy, hạ thân bị xem nhẹ đột nhiên trở nên đau đớn rõ ràng. Tôi đi tới cửa, thử dùng sức đẩy.
cửa mở, tôi thở phào nhẹ nhõm. May mắn a di chỉ đem cửa đóng lại chứ không khoá. trước kia có nghe qua những nữ sinh nói, về trễ liền đau khổ cầu xin a di mở cửa. Khả năng hiện tại thấy a di ngủ rất tốt, không hề đem cửa khoá.
Tôi rón rén lên lầu, xuyên qua hành lang, trở lại ký túc xá, bạn cùng phòng đã ngủ, tiếng ngáy nhỏ nó cho tôi biết nó ngủ rất ngon. Tôi tiến vào phòng vệ sinh, mở vòi sen, cởi quần áo, nhìn qυầи ɭóŧ trắng có dấu vết nhỏ hỗn hợp trinh tiết cùng với mật dịch. Nước mắt lại không khống chế được nhỏ giọt rơi xuống. Ta vốn thân xử nữ, ai biết đêm nay lại bị Bạch Kỳ vô tình cướp mất tấm thân, tôi hói hận, hối hận chính mình im lặng, không đủ cảnh giác rơi vào tay giặc.
Lấy vòi nước nhắm ngay hoa huy*t mà phun, bọt nước trong suốt cọ rửa ŧıểυ huyệt, dòng nước ấm áp an ủi hoa huy*t bị thương. Tâm thình khổ sở theo dòng nước dần dần nhạt đi.
Tắm rửa xong, đem qυầи ɭóŧ vụng trộm giặt sạch, nhẹ nhàng nằm lên giường, một trận mệt mỏi ập đến làm tôi lâm vào bóng đen vậy quanh.