Nguyên Dã và anh nhìn nhau, sau đó nhanh chóng lách vào phòng ngủ, nếu hai người ở cửa có gì bất thường, anh có thể trốn vào chỗ tối để kịp thời tiếp viện.
Tông Vực sai Alger ra mở cửa, Lôi Đức và Tạ Vinh thấy cửa mở, và một quản gia trí năng đứng ở cửa.
“Xin hỏi có chuyện gì.”
Tạ Vinh bước tới và nói: "Xin chào, chúng tôi là nhân viên kiểm tra chất lượng của nhà máy. Ngài đã mua bạn lữ trưởng thành của chúng tôi vài ngày trước. Một trong lô sản phẩm này là sản phẩm bị lỗi đã vô tình được gửi qua đường bưu điện. Chúng tôi đến và kiểm tra xem có phải được gửi tới tay ngài không . "
“Mời vào.” Nhận được chỉ thị Alger, mời hai người vào.
Vừa vào cửa liền nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi ở sô pha uống trà trong phòng khách, Tạ Vinh đột nhiên choáng váng, Raymond kích động đến mức hai chân run lên, quỳ xuống.
Không ngờ mình nói dối và bị chính chủ bắt được, anh ta vừa nói gì ấy nhỉ? Bạn lữ trưởng thành? Sản phẩm bị lỗi?
Hy vọng người đàn ông trên ghế sô pha sẽ lát nữa sẽ hạ thủ nhẹ một chút, anh ta là một người lao động trí óc, anh ta thân kiều thể nhược và sợ đau.
Tạ Vinh mặt xám như tro.
Nhìn hai thuộc hạ ngu ngốc ở cửa, Tông Vực cảm thấy đau đầu, đã tám năm không gặp, tại sao lại không có tiến bộ gì? Trí thông minh này có thể bị xúi giục sao?
“Lại đây.” Người đàn ông trầm giọng nói.
Tạ Vinh giả vờ bình tĩnh. Bộ não bình thường giỏi phân tích của anh giờ đã bị rỉ sét và không thể hoạt động, giọng điệu của boss không thể nghe ra giận hay không giận.
Raymond đứng dậy nước mắt chảy ròng ròng nhào về phía ghế sô pha, trong miệng kêu thảm: "Sếp ~~~ Cuối cùng thì anh cũng tỉnh rồi! 55555……"
Tông Vực nhìn thân ảnh cường tráng lao về phía mình, chán ghét đến mức một chân đá anh ta xuống ghế sô pha bên cạnh.
Tạ Vinh đôi chân run rẩy bước tới bỗng nhiên khom người chào, "Sếp!"
Nguyên Dã trong phòng ngủ nhìn vui quá, cười đau bụng, cái đám người buồn cười này! Làm giống như đàn em gặp thủ lĩnh vậy!
“Đứng ngay ngắn cho tôi.” Mặt Tông Vực đen như mực, tinh thần lực mạnh mẽ của anh bắt được âm thanh cười trộm của Nguyên Dã. Hai người này bị người chế giễu cũng không biết, ngu xuẩn đến không thể ngu xuẩn hơn!
Giọng sếp nghiêm túc, dọa Raymond sợ hãi đứng dậy và đứng thẳng tắp tư thế quân nhân bên cạnh Tạ Vinh.
"Nói đi, chuyện gì xảy ra."
Hai người cùng nhau mở miệng, " Từng người nói cho tôi, Tạ Vinh, cậu nói trước."
Raymond ủy khuất bẹp miệng, Tạ Vinh chào kiểu quân đội một cái, sau đó nói rõ ràng mạch lạc.
"Sêp, sau khi ngài được cứu khỏi chiến trường, ngài đã sống trong Bệnh viện Đa khoa Quân đội Đế quốc để điều trị trong tám năm hai mươi lăm ngày. Chúng tôi đến bệnh viện để gặp ngài mỗi ngày sau khi tan sở, nhưng mà buổi tối mấy ngày trước , đột nhiên phát hiện ngài mất tích.”
"Lão Lôi và tôi lập tức điều tra giám sát, phát hiện có một nhóm người giả danh chúng tôi để đưa ngài ra ngoài. Lý do là về nhà tĩnh dưỡng. Lúc đó thân thể ngài đã gần hồi phục, bệnh viện liền cho ngài xuất viện."
"Chúng tôi đã theo giám sát tìm nơi cuối cùng ngài biến mất, một nhà kho của bạn lữ trưởng thành và không có bạn trong đó, vì vậy chúng tôi đã sàng lọc tất cả hàng hóa được xuất xưởng vào ngày hôm đó, và cuối cùng khóa mấy chục địa chỉ mà ngài có thể được gửi đến, đồng thời theo địa chỉ một đường điều tra tới, tiếp đó tìm thấy ngài ở đây. "
Tông Vực gật đầu, nếu như hai người không tìm tới, anh cũng sẽ liên hệ với bọn học sau khi tinh thần lực khôi phục, dù sao cũng là thủ hạ đắc lực nhất của mình, nếu hai người này không thể tin tưởng đảm nhiệm, như vậy dưới đáy càng không thể dùng.
"Tình huống quân bộ thế nào, có cái gì bất thường sao?"
Tạ Vinh nghĩ về những gì đã xảy ra gần đây và báo cáo nó một cách trung thực.
"Mấy ngày ngài biến mất, bốn vị tướng quân bị tấn công, Kỳ Tạp tướng quân bị thương nặng nằm ở viện quân y điều trị, ba vị tướng quân còn lại lần lượt là An Lãnh tướng quân, Tần Phi tướng quân, cùng Nguyên Dã tướng quân cùng bị thương với ngài vừa mới tỉnh lại nửa năm trước, Nguyên Dã tướng quân trước mắt đang trong trạng thái mất tích."
Nguyên Dã trong phòng ngủ như có điều suy nghĩ, không ngờ ba người kia cũng bị người không rõ lai lịch tấn công, quân bộ đế quốc bây giờ cũng đã rối loạn.
Suy đoán của anh ta không sai, quân bộ đế quốc quả nhiên đang hỗn loạn, đại loạn.
"Tướng quân An Lãnh và tướng quân Tần Phi đã đến Học viện quân sự đế quốc làm giáo quan. Về phần tướng quân Nguyên Dã, lần này đế quốc đè xuống sự kiện tướng quân bị đánh lén, chỉ phái người bí mật tìm ngài ấy ."
Tông Vực gật đầu và nhìn Raymond, người đang phồng miệng.
"Còn cậu thì sao? Có gì cần bổ sung không?"
Raymond há miệng, nghĩ nghĩ, khuôn mặt tựa hồ sắp khóc, "Không có, đều bị hắn nói xong!”
Một người đàn ông cao gần hai mét, trông như một con gấu, méo miệng mặt mũi tràn đầy ủy khuất.