Tướng Quân Tại Hạ

Chương 25: Khói lửa thầm lặng giữa tình địch

Trước Sau

break

 

Tông Vực trong phòng tắm căn bản không có tâm tư cân nhắc những vấn đề kia, anh đang bị Lâm Điềm Điềm lăn qua lộn lại tắm rửa, đúng là không để sót một tấc da thịt nào. Tông Vực chịu đựng xấu hổ, Điềm Điềm lại phiền não.

 

 

Bên kia, Alger thu dọn gian phòng đồng thời mở cửa sổ ra để thông gió, còn Nguyên Dã cũng thu thập bản thân xong, tiêu hủy bằng chứng phạm tội, vết tϊиɧ ɖϊ©h͙.

 

Sau khi tắm rửa cho người đàn ông sạch sẽ thơm tho cô đặt anh lên giường, Lâm Điềm Điềm mặc quần áo ở nhà vào phòng khách đọc diễn đàn và trả lời bình luận của độc giả, lập tức có rất nhiều việc cần phải xử lý.

 

 

Cửa phòng ngủ đóng lại, Tông Vực ngồi trên giường, Nguyên Dã xoa xoa cổ tay đau nhức.

 

Người đàn ông trên giường toàn thân tràn đầy áp suất thấp, tâm trạng rất khó chịu. Mình cùng Điềm Điềm ân ái, dưới gậm giường có một kẻ đứng góc tường nghe, còn nghe tiếng vợ yêu của mình bắn.

 

Tông Vực đã tự động hóa Lâm Điềm Điềm thành nửa kia của mình sắc mặt đen lại, không vui! Rất khó chịu!

 

 

Nguyên Dã biết đức hạnh của anh, bỏ qua vẻ mặt thối của anh, cuối cùng cô gái kia là của ai còn chưa xác định đâu, chỉ mới ngủ vài lần, còn không biết xấu hổ mà ỷ vào đó?

 

Hai người một ngồi một đứng nhìn nhau rất lâu, Tông Vực lười nhác lại trí khí, nói ra nghi vấn trong lòng.

 

"Ngày mai Điềm Điềm đi, cô ấy định làm gì trong một năm?"

 

Tông Vực đã ngủ quá lâu, có rất nhiều chuyện không rõ ràng.

 

Nguyên Dãn xoa xoa cằm suy nghĩ một hồi, "Có thể cô ấy đăng ký học viện quân sự đế quốc!"

 

"Học viện quân sự? Ghi danh?" Dù gì thì bọn họ cũng đã từng là học sinh ở đó nên Tông Vực vẫn hiểu chuyện của học viện.

 

"Ừ, ngày mai đúng là ngày 16, đến học viện kiểm tra."

 

Tông Vực suy nghĩ một lúc, cảm thấy mình có thể đến học viện làm một giáo quan, như thế có thể tiếp xúc gần hơn với Lâm Điềm Điềm.

 

Nguyên Dã nhìn bộ mặt quan tài của anh liền biết anh đang nghĩ gì, hai người đều hiểu quá rõ đối phương, nhưng anh ta tỉnh dậy sớm hơn nửa năm nên vẫn có rất nhiều lợi thế.

 

May mắn, trước đó ông đây được phong là trưởng giáo quan của Học viện quân sự.

 

Nguyên Dã nhướng mày, trong lòng cười xấu xa.

 

“Có chuyện gì lớn xảy ra trong những năm gần đây không?” Tông Vực hỏi anh ta.

 

Nguyên Dã bình tĩnh nói dối, "Không."

 

Về việc cả hai đều được phong tướng, hãy chờ anh ta trở về tự mình phát hiện “kinh hỉ” này đi, nhóm lão già đế quốc kia không phải dễ sống chung.

 

Nhóm người muốn bắt cóc bọn họ không biết là ai, cũng không có mấy người làm được loại chuyện này, hiện tại có quá ít thông tin không biết ai đã làm, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra đối với hai người bọn họ, điều đó tốt cho khá nhiều người.

 

Không có gì để nói, hai người im lặng, trong không khí tung bay một tia lúng túng mờ mịt, hai thẳng nam đưa cuộc nói chuyện vào thế cục chết một lần nữa bằng chính năng lực của mình.

 

Nguyên Dã nghe động tĩnh ngoài cửa, cô gái nhỏ vẫn còn ở trên ghế sô pha, xem ra tạm thời sẽ không đi qua.

 

Anh ta lắc lắc cổ, bước lên phía trước khéo léo bay lên giường, nằm ở phía bên kia Tông Vực, chính là chỗ Lâm Điềm Điềm ngủ vào ban đêm.

 

Tông Vực cau mày, anh bệnh thích sạch sẽ và không thể chịu được mùi máu và mùi tanh trên người Nguyên Dã.

 

Nguyên Dã bây giờ rất lôi thôi lếch thếch, mặc dù anh ta vẫn đẹp trai như cũ, nhưng toàn thân bẩn thỉu, Tông Vực ghét bỏ dịch sang một bên và cau mày trừng anh ta.

 

"Ngươi đi xuống!"

 

Nguyên Dã đảo mắt nhìn anh một cái, phớt lờ bà quản gia quái đản có bệnh thích sạch sẽ này.

 

Đầu xù của anh ta gối vào chiếc gối thơm tho của Lâm Điềm Điềm, chăn dưới thân thật mềm mại đáng yêu, ánh mặt trời ấm áp chiếu trên giường, làn gió nhẹ thổi vào mặt khiến anh ta thoải mái thở dài.

 

Lông mày của Tông Vực có thể kẹp chết một con ruồi, anh cứ nhìn chằm chằm vào anh ta.

 

Nguyên Dã nhắm mắt lại, giọng điệu lưu manh, "Này, ngươi cho là ai cũng may mắn như ngươi được mỹ nữ tắm rửa! Ông đây mệt mỏi, ngủ một lát, giúp ta để ý bên ngoài."

 

Anh ta nói xong liền nhanh chóng đi vào giấc ngủ, Tông Vực muốn ném anh ta xuống, nhưng anh nghĩ thương thế còn chưa tốt chưa chắc đánh thắng được, cho nên đành lựa chọn mặc kệ anh ta.

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc