Nàng bất ngờ về việc Dạ Lan nói. Nàng có giao cho Thương Thu làm gì sao? Hay có kẻ dám mạo danh nàng? Không trường hợp này không thể xảy ra! Bởi Thương Thu biết nàng là nữ nhi mà người trên giang hồ thì biết các chủ Huyết Tinh các là nam nhi Lãnh Mị chỉ cần Thương Thu tiếp xúc qua sẽ rõ có phải giả mạo hay không. Chỉ có một nguyên do duy nhất :NÀNG BỊ PHẢI BỘI! :
Không ngờ nàng hiện tại cũng bị phản bội như " nàng của xưa " Tĩnh lặng một hồi nàng mới lên tiếng
-" Đem lại "
Dạ Lan dâng lên nàng một quyến sách khá dày. Bên ngoài bìa không ghi rõ đây là quyển gì. Nàng lật nhẹ bìa nhìn những dòng chữ được ghi chép đầy đủ gọn gàng đập vào mắt là Thanh Phong Quốc. Tất cả thông tin ở đây đều liên quan đến Thanh Phong Quốc và chủ yếu là Hoàng Hậu Thanh Phong Quốc.
Haha giờ nàng đã rõ. Đây chính xác là chỉ thị của " nàng " các chủ Huyết Tinh Các. Các Chủ Huyết Tinh Các, các chủ cơ đấy.
Không ngờ nàng chưa gặp Thương Thu có hai tuần trăng chưa đến Huyết Tinh các hai tuần trăng mà nàng ta đã dám phản nàng.
Nàng mỉm cười nửa miệng lạnh rét.
-" Ân, được rồi Dạ Lan ở lại, Tĩnh Huyên ngươi cùng các nàng khác xuống đối phó với đám nam nhân ở dưới"
-" Rõ chúng thuộc hạ cáo lui"
Nàng nhìn Bạch đang nhàn nhã vừa ăn vừa xem kịch vui mà lòng cũng không có nơi phát tiết.
-" Mị Mị ngươi đừng lấy ta làm chỗ phát tiết nha! Ta vô tội à! "
-" Hừ, tự nhiên ta thật không muốn thấy mặt ngươi nữa. "
-" Đừng nha! "
-"Hừ "
--- ---
-" Dạ Lan ngươi đến gọi Thương Thủy gặp ta, ta bỗng nhiên rất nhớ nàng ta à "
-" Thuộc hạ xin lui"
-" Mị Mị à ngươi muốn làm gì nàng à? "
-" Ngươi nghĩ sao? "
-" Chủ nhân Thương Thủy đến "
-" Mau vào à"
-" Tham kiến chủ nhân "
-" Nha, mau ngồi xuống à"
-" Tạ chủ nhân "
Nàng cười không thấy đáy mắt nói
-" Thương Thu, Thương Thủy các ngươi đủ lông đủ cánh muốn tạo phản sao? "
Thương Thủy sợ hãi nhanh quỳ xuống cúi đầu
-" Chủ nhân thuộc hạ thật sự không hiểu ngài đang nói gì "
-" Không hiểu sao? "
-" Thương Thủy ngươi có biết Thương Thu đang là chủ nhân mới của thuộc hạ ta? "
-"Chủ nhân thuộc hạ thật không biết tỷ tỷ của mình lại như vậy. Mong chủ nhân tha tội"
Nàng đứng dậy vươn tay nâng khuôn mặt đang tái mét của Thương Thủy nhìn sâu vào đáy mắt nói nhẹ bên tai
-" Thương Thu, Thương Thủy là tên ta ban cho hai ngươi, mọi thứ ngươi có hiện tại, mọi thứ ngươi đang làm hiện tại ta cho được thì cũng lấy được. Ta cho các ngươi ánh sáng thì cũng có thể ban cho các ngươi bóng tối. Nhớ lời ta đừng bao giờ phản bội ta, đừng bội lòng của ta"
-" Chủ nhân thuộc hạ biết tội. Xin người khai ân với tỷ tỷ của thuộc hạ. Cầu xin người"
-" Cầu ta? Còn tùy tâm tình"
Nàng thả khuôn mặt của Thương Thủy ra ngồi ngay ngắn nhấp môi vào ly trà đã nguội lạnh
-" Lãnh Độc ngươi còn không xuất hiện đừng trách ta ra tay với nàng! "
-" Phu nhân xin thứ tội"
-" Trông coi nàng cho tốt nếu không đừng mong gặp nàng lại "
-" Tạ phu nhân"
-" Đưa nàng đi xuống đi, lát ta sẽ gặp nàng ta "
-" Rõ phu nhân"
-" Lui xuống "
-" R... "
-" Khoan"
Chưa nhìn nàng cũng biết rõ giọng nói từ đâu ra. Trừ Bạch ra người nào còn cả gan nói trong lúc nàng đang tỏa uy như vậy.
-" Cô nương không biết có việc gì? "
-" Ta tên Bạch. Ngươi rất đẹp trai. Ta thích ngươi"
Lãnh Độc hơi hoảng đối với một vị cô nương gặp chưa được nửa khắc đã nói thích một nam nhân nhưng rồi cũng trở lại vẻ lạnh nhạt khom người nói
-" Tạ cô nương nhưng trong lòng tại hạ đã có người thương "
-" Kho... "
-" Thôi lui xống"
Nàng cắt lời Bạch
-" Thuộc hạ xin lui"
Trong phòng chỉ còn lại hai người nàng và Bạch. Bạch mở lời
-" Thật ngươi lúc nào cũng phá ta"
Nàng hừ mũi
-" Ngươi có thật là bằng hữu của ta không? Thật không lo lắng một chút nào cho ta sao? "
-" Ngươi không lẽ không giải quyết được nàng ta? "
-" Hừ đồ bằng hữu hiểu ta "
-" Tất nhiên, ta với ngươi sinh ra cùng một thế giới ta không hiểu ngươi thì đâu còn là bằng hữu của ngươi"
( cùng một thế giới : ở đây không phải nói đều là người tương lai xuyên không mà nói cùng sinh ra để làm đặc công, để ám sát và cùng hiểu nhau)