Tước Điểu Quy Lang

Chương 49

Trước Sau

break

Thanh Cổ nở nụ cười, nàng ấy biết vương nữ sẽ không nhẫn nhịn mãi, trước đây trong vương đình cũng có người muốn bắt nạt các nàng, sau đó tất cả đều bị vương nữ xử lý.

Thời điểm lên đèn.

Gã sai vặt canh cửa chạy vào báo, nói có vị Tôn phu nhân cầu kiến.

Phượng Hòa tưởng người đến là Tôn Ngọc Diên, bèn để Thanh Cổ mời vào, không ngờ lại là mẹ của Tôn Ngọc Diên, Võ thị.

Võ thị mang theo lễ vật đi vào, cúi đầu cảm tạ Phượng Hòa: “Vương nữ, tiểu nữ ngày ấy thân thể có chút không khỏe, thật sự cảm ơn người đã giúp đỡ, ta và tiểu nữ thực sự vô cùng cảm kích.”

Phượng Hòa đỡ đối phương đứng dậy: “Phu nhân không cần khách khí.”

Võ thị dáng người đầy đặn, mặt mày đoan chính, chỉ là có phần nghiêm túc, lông mày rậm và ánh mắt dữ dằn, khiến người khác cảm thấy khó gần. Lúc này, bà ấy có vẻ tiều tụy, mắt đỏ hoe, trông như một người mẹ bình thường, không giống với danh tiếng “hổ dữ” của mình.

Phượng Hòa dẫn bà ấy ngồi xuống ghế.

“Thiếu phu nhân đã khá hơn chưa?”

Võ thị lắc đầu: “Hôm đó vương nữ giúp Ngọc Diên châm cứu, con bé đã thoải mái hơn nhiều, nhưng ta lén tìm đại phu xem cho con bé, đại phu nói… Nói rằng đứa con của con bé không giữ được!”

Võ thị nâng tay lên che mặt, khóc nức nở: “Đại phu nói nếu Ngọc Diên không giữ được đứa trẻ lần này, e rằng sau này con bé muốn sinh con sẽ rất khó.”

Phượng Hòa nhớ lại mạch tượng của Tôn Ngọc Diên, hơi trầm ngâm.

Võ thị lau khóe mắt đỏ hoe: “Không giấu gì vương nữ, ta đến đây còn có một việc muốn cầu xin.”

Phượng Hòa ra lệnh cho người mang trà lên: “Phu nhân cứ nói, đừng ngại.”

Võ thị ngẩng đầu nhìn, thành khẩn nói: “Ta muốn cầu xin vương nữ giúp đỡ Ngọc Diên, ta thực sự không còn cách nào khác mới đến cầu xin vương nữ, đại phu nói phương pháp châm cứu của người rất kỳ diệu, chắc chắn là do cao nhân chỉ dạy, người thi châm có thể có cách giúp tiểu nữ.”

Thanh Cổ bưng trà lên.

Võ thị nghẹn ngào khóc: “Ta không còn cách nào khác, chỉ muốn hỏi vương nữ, liệu có cách nào giúp tiểu nữ giữ lại đứa con này không?”

Phượng Hòa không trả lời ngay, chỉ khép mắt, cúi đầu nhấp một ngụm trà: “Hôm đó ta xem mạch cho thiếu phu nhân, dường như vẫn chưa đến mức tuyệt vọng.”

Đó là có thể chữa được!

Trong mắt Võ thị bùng lên hy vọng, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Phượng Hòa.

Phượng Hòa đỡ bà ấy đứng dậy: “Phu nhân không cần như vậy, chúng ta đều là nữ tử, có thể giúp thì sẽ giúp.”

Nàng dừng lại một chút, hỏi: “Phu nhân đến cầu xin ta, phu quân của bà, Tôn đại nhân có biết không?”

“Ông ta làm sao mà quan tâm đến những chuyện này.” Võ thị trong mắt bùng lên chút lửa giận: “Ông ta luôn miệng nói mình vất vả bên ngoài, không cho ta làm phiền chuyện trong hậu viện, chỉ cho ta báo tin tốt, không cho ta báo tin xấu, ông ta từ trước đến nay đều là kiểu người không quan tâm đến việc trong phủ.”

“Nhưng ta nghe nói…” Phượng Hòa lộ vẻ do dự.

Võ thị có vẻ hiểu rõ: “Người ngoài đều nói ta là cọp cái, đúng không?”

Phượng Hòa chậm rãi gật đầu.

“Không có nữ tử nào muốn bị truyền miệng thành hổ ăn thịt người cả, những năm qua ta mạnh mẽ, không tiếc mọi giá để không cho Tôn Kế Cương nạp thiếp, chẳng phải đều là do bị ông ta ép sao.” Võ thị cười khổ một cái, như thể cuối cùng cũng tìm được nơi để trút bầu tâm sự: “Tôn Kế Cương chính là hạng người lưu manh vô lại, ông ta dựa vào Tương phi nương nương làm chỗ dựa, lúc trẻ không ít lần làm chuyện ức hiếp người khác, nếu không có ta kiềm chế ông ta, những năm qua không biết ông ta đã gây ra bao nhiêu tai họa ngập trời rồi!”

Bà ấy đã sớm oán hận Tôn Kế Cương, chỉ là không có chỗ để nói ra, giờ Phượng Hòa đã đồng ý giúp nữ nhi bà ấy, trong lòng bà ấy đã coi nàng là người một nhà, quan trọng nhất là Phượng Hòa giữ kín miệng, biết bí mật của Ngọc Diên mà không nói ra ngoài, có thể thấy không phải là người thích đâm chọc nói xấu.

Phượng Hòa quan sát sắc mặt bà ấy: “Nếu Tôn đại nhân là người như vậy, sao lại nghe lời phu nhân quản lý?”

Trong mắt Võ thị thoáng hiện sắc tối: “Ta có cách để khiến ông ta nghe lời, nếu ông ta dám không nghe thì tất cả cùng chết!”

Trong mắt Phượng Hòa hiện lên hai phần hiểu rõ, xem ra Võ thị nắm được điểm yếu của Tôn Kế Cương.

Nàng chỉ cần biết Võ thị có thể kiềm chế được Tôn Kế Cương là đủ rồi.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc