Không ngờ rằng vừa mới định gọi điện thoại cho Từ Thế Lâm thì không đợi cô kịp nói gì, Từ Thế Lâm đã lạnh lùng nói:
- Liễu Y Y, cô còn có mặt mũi nào mà dám gọi điện thoại cho tôi hả? Cô là đồ điếm thúi! Tôi không ngờ cô lại ác độc như thế! Không ngờ cô lại dùng hai tỷ đồng mà dụ dỗ tôi mắc câu. Được lắm! Mẹ cô đẻ ra cô cũng giỏi đấy!
Liễu Y Y bị chửi đến chóng cả mặt. Cô vội hỏi:
- Anh Từ, rốt cục là xảy ra chuyện gì vậy?
- Cô còn hỏi tôi là chuyện gì xảy ra nữa à? Cái bẫy tài chính ba tỷ kia đều do các người bày ra. Tôi cho cô biết, hãy cẩn thận một chút, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu. Công ty chứng khoán Ngân Hà của các người làm như vậy, sớm hay muộn gì tôi cũng trả thù. Hừ… hừ… Cô hãy chờ đấy!
Đầu phía bên kia điện thoại Từ Thế Lâm nổi giận đến mức hơi thở cũng dồn dập.
- Anh Từ, ý anh là sao? Tôi không phải là nhìn thấy chúng ta đều bị mắc bẫy. Tôi muốn hỏi anh chúng ta nên làm gì bây giờ. Anh làm sao mà có thể nói như vậy chứ?
Liễu Y Y thấy anh ta chửi mình vùi dập đi như vậy cũng tức giận.
- Cô ở trong chăn lại còn đi lừa gạt tôi, Liễu Y Y, Công ty chứng khoán Ngân Hà của các người lần này trắng trợn đưa ra nhiều phiếu lệnh cùng lúc. Tôi nói rồi, tôi chết cũng phải tìm vài người chịu tội cùng! Tôi sẽ để cho cô chết thực sự nhục nhã.
Từ Thế Lâm kêu gào ầm ĩ, cuối cùng một tiếng “bốp”, dập điện thoại luôn.
Liễu Y Y để điện thoại xuống, cô cũng thấy nghi hoặc. Từ Thế Lâm hô hào cái gì trong điện thoại, Chứng khoán Ngân Hà sao có thể làm điều đó chứ. Liễu Y Y vội vàng xem xét lại tài liệu trong máy tính,
- Tiểu Đường! Tiểu Đường!
Cô lớn tiếng gọi. Vừa rồi đúng là có phát hiện ra vài lệnh giao dịch kì lạ, có chuyển giao tài chính nhưng không kiểm tra được.
Tiểu Đường nghe tiếng gọi bên ngoài, đi đến. Liều Y Y ngẩng đầu lên đưa tới trước mặt cậu ta, chỉ vào màn hình, nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Đường, anh giúp tôi ngay lập tức điều tra thêm cái này. Những khoản tài chính này ở đâu ra, tôi cảm thấy thực sự có vấn đề.
Lần này giao dịch đồng phát triển ngược chiều, đúng là vì do có mấy khoản tài chính hùng mạnh này tham gia, chính vì thế nên đã lội ngược dòng ngoạn mục. Khoản tài chính này rót vào rất đúng lúc, nắm bắt thời cơ rất chuẩn. Đúng là sau khi toàn bộ bên cô đẩy tất cả tiền vốn vào thì khoản tài chính này mới tiến nhập trên quy mô lớn, vừa tiến vào đã thắng đậm rồi.
Tiểu Đường đồng ý rồi, nhưng không lại đi ra.Cậu ta nhìn chằm chằm Liễu Y Y, Liễu Y Y thấy lạ, ngẩng đầu hỏi:
- Tiểu Đường, sao cậu còn không đi ngoài? Tôi không phải nói cậu đi điều tra…
Lời nói mới đến đây, Liễu Y Y đột nhiên dừng lại. Cô lập tức hiểu ra tất cả. Mấy khoản tài chính vừa rồi không có một nguồn gốc nào có thể tra ra được thì chỉ có một khả năng là những nguồn vốn này nhất định là từ Chứng khoán Ngân Hà chuyển đi. Chẳng lẽ những lời của Từ Thế Lâm đều là sự thật.
- Tiểu Đường, cậu…?
Liễu Y Y cũng bắt đầu chột dạ. Chẳng lẽ lần này mình thao tác giao dịch đều đã bị cậu ta bán rẻ.
Tiểu Đường vâng vâng dạ dạ, cuối cùng mới nói:
- Thực sự xin lỗi, Liễu tiểu thư. Đây là ý muốn của tổng giám đốc Vương. Ông ta nói… ông ta nói chỉ cần tôi đem chi tiết giao dịch lần này nói cho ông ta biết ông ta có thể để cho tôi thăng chức lên là giao dịch viên chính của công ty. Tôi mới… tôi…
Liêu Y Y không dám tin vào tai mình. Tiểu Đường vẫn luôn đi theo mình, vẫn do mình liên tục tạo điều kiện cho cậu ta học tập, không ngờ lại phản bội chính mình. Mà lần này người giật dây cho cậu ta phản bội lại chính là công ty.
- Cậu… cậu làm sao lại có thể làm vậy được cơ chứ?
Liễu Y Y đập bàn đứng dậy, ném cây bút trên tay xuống. Chứng khoán Ngân Hà cố ý làm điều gian lận, lừa đảo khách hàng, chuyện như vậy không ngờ là do tổng giám đốc ra lệnh cho nhân viên thực hiện. Liễu Y Y vô cùng khiếp sợ, mình lúc này lại đóng vai một nhân vật mờ ám, một người bị chỉ trích. Sau này cô phải làm sao qua lại trong giới chứng khoán được nữa đây.
Hiện tại khoản tiền hai tỷ của Trần Tuấn Long không chỉ bị ứ đọng lại mà có khả năng cũng có thể không thu lại được vốn gốc. Tất cả mọi chuyện này đều là tổng giám đốc Vương kia của công ty gây ra. Liễu Y Y đẩy ghế, rời khỏi chỗ ngồi, muốn đi tìm tổng giám đốc Vương tìm cho ra nhẽ. Tiểu Đường muốn ngăn cô lại giải thích:
- Cô Liễu, kỳ thực… kì thực là…tôi …
Không để cậu ta nói xong, Liễu Y Y đẩy cậu ta ra rồi nổi giân đùng đùng đi về hướng văn phòng của tổng giám đốc Vương.
Trong phòng tổng giám đốc rộng lớn chỉ có ông ta và cô thư kí đang nói chuyện. Tổng giám đốc Vương nhìn thấy Liễu Y Y sắc mặt u ám đi tới liền ra hiệu cho thư kí của ông ta đi ra ngoài, sau đó hỏi:
- Cô làm sao vậy? Người phụ nữ tài năng của chúng ta tìm tôi có việc gì sao? Mời ngồi.
Ông ta ra vẻ nhàn nhã hỏi thăm.
- Tại sao ông lại làm như vậy?
Liễu Y Y đứng ở phía bên kia chiếc bàn làm việc lớn của tổng giám đốc Vương, lớn tiếng hỏi.
Tổng giám đốc Vương giương chân mày lên:
- Cô đang nói đến cái gì hả?
Liễu Y Y hừ một tiếng rồi nói:
- Ông thừa biết là tôi giúp khách hàng tiến hành giao dịch trên thị trường tiền đồng. Ông lại còn cho người đẩy ra một số phiếu lệnh lớn. Đây là đang lừa đảo lấy tiền của khách hàng của tôi ư?
- Khách hàng đó của cô là ai ấy nhỉ… àh, tôi nhớ rồi, là cái cậu trẻ ranh Trần Tuấn Long chứ gì? Anh ta không tệ đâu, tốt lắm… ha ha… Hóa ra cô đang giúp anh ta thực hiện giao dịch hả?
Tổng giám đốc Vương tỏ vẻ ung dung, dựa lưng vào chiếc ghế bành lớn, thong thả nói.
- Ông…
Liễu Y Y tức giận nói không ra lời, chính cô nhận sự ủy thác của Trần Tuấn Long. Có lẽ sắp tới công ty sẽ có một số vụ làm ăn lớn nhất. Cô thực sự không nghĩ tới tổng giám đốc Vương vì tư lợi lại muốn bán đứng chính mình, nếu tin này truyền đi sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của công ty. Cô thật sự không nghĩ ra ông ta sẽ được gì khi làm vậy. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
- Hóa ra là như vậy, Y Y, cô không nên nóng nảy, ngồi xuống nghe tôi từ từ nói cho cô biết.
Tổng giám đốc Vương vẫn điềm tĩnh, không chút hoang mang. Liễu Y Y chỉ cảm thấy sự mệt mỏi ập đến, cô ngồi như ngã xuống ghế.
Tổng giám đốc Vương cười cười nói:
- Thị trường đồng lần này cô xem ra làm tốt đúng không?
Nhìn sắc mặt Liễu Y Y đờ đẫn, ông ta nói tiếp:
- Cho nên cô mới đầu tư tất cả tài chính vào giao dịch. Điều này không có gì đáng trách, tôi tin là khách hàng cũng nhất định ủng hộ cô mới để cho cô làm như vậy?
- Bây giờ lỗ vốn, đương nhiên, khách hàng cũng không thể nói gì được. Vốn là thế mà, đây chính là một thị trường rất phiêu lưu. Công ty chứng khoán Ngân Hà của chúng ta không thể cam đoan chắc chắn được là tất cả các giao dịch đầu tư của công ty chúng ta đều có thể thu lãi được. Nhớ cho kỹ, chúng ta là công ty chứng khoán chứ không phải là ngân hàng. Về phần phiêu lưu thì tự bản thân khách hàng phải chịu trách nhiệm thôi.
- Nhưng ông biết rõ là tôi vừa đưa ra giao dịch, phía ông lại còn cố tình chen vào nữa. Hơn nữa là trong khi bên này tôi còn đang sắp xếp thì không ngờ ông lại bảo Tiểu Đường kể hết cho ông biết. Ông… ông….
Liễu Y Y vẫn rất là kích động. Cuối cùng, cô nhịn không được vẫn phải mắng vị tổng giám đốc Vương luôn ra vẻ đạo mạo này:
- Ông rất đê tiện và vô sỉ! Tôi thật không ngờ, không ngờ ông lại là loại người như thế!
Tổng giám đốc Vương sau khi bị Liễu Y Y mắng to, lập tức mặt sầm xuống, điềm nhiên nói:
- Liễu Y Y, cô không biết là đã thái quá sao? Cô dựa vào cái gì để nói tôi như vậy? Cô phải biết rằng ở thị trường giao dịch ngắn hạn, cô có thể vứt đi cả hai tỷ. Từ Thế Lâm của công ty chứng khoán Quốc Thư có thể đưa vào được trên ba tỷ, dựa vào điều gì tôi không thể quăng ra mười tỷ. Cô xem trọng những lợi ích của giao dịch thì tôi lại còn xem trọng cái lợi nhiều hơn. Chúng ta đang nói chuyện với nhau với tư cách là nhà tư bản, cô có biết nguồn vốn chính là cái để người hơn ta và ta hơn người, đó là luật trò chơi của nhà tư bản. Lần này cô nhất định phải thua! Thua là thua chính ở quan điểm của cô, cô làm việc không giữ bí mật. Liễu Y Y à, trò chơi chứng khoán cô vẫn còn non nớt lắm. Lần trước Tống Chí Hào dạy cô một bài học, tôi tưởng rằng cô có thể học hỏi được chút ít kinh nghiệm chứ. Thế mà cô lại vẫn còn thật là khờ khạo, ôi ấu trĩ một cách đáng yêu!
Tổng giám đốc Vương vừa nói vừa nhìn Liễu Y Y lắc đầu.
Liễu Y Y cũng không biết làm thế nào mà lại đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc Vương. Trong sự phê phán vô tình và tàn nhẫn của ông ta, chịu đả kích lớn như thế, Liễu Y Y gần như mất đi tất cả hy vọng. Cô có cảm giác căm phẫn khi bị chính người nhà bán đứng. Cô bây giờ kêu trời trời không biết, kêu đất đất không hay, trong lòng cô bây giờ chỉ biết hối hận mà thôi. Cô thất bại rồi, lại thất bại trong tay chính người mà mình tín nhiệm.
Liễu Y Y vẫn cho rằng mình thông minh, làm việc gì cũng đều đứng đầu. Từ nhỏ đến lớn chuyện gì cũng không chịu thua, trong tất cả các cuộc thi ở trường khi tham gia cô đều đạt kết quả cao. Cô kiêu ngạo vì cho đến giờ cô vẫn không biết thất bại là gì, suy sụp là gì. Nhưng trong khoản thời gian chỉ chưa đến một tháng cô lại chịu liên tiếp hai lần thất bại, lần này cô phải vất vả gom nhặt lại sự tự tin thế mà bỗng chốc bị tàn phá hoàn toàn. Cô chết lặng đi qua khu làm việc, cảm giác được mỗi ánh mắt dành cho mình đều như khinh miệt, dường như tất cả mọi người đều chế nhạo cô, cười nhạo cô là kẻ thất bại ngu xuẩn.
Trở lại phòng làm việc của mình, Liễu Y Y ngồi yên một chỗ, trên bàn đặt một bó hoa hồng xinh đẹp, hoa này được đưa tới lúc nào, Liễu Y Y bỗng nhớ đến Trần Tuấn Long, khuôn mặt đẹp trai, tuấn tú và thong dong của hắn lập tức hiện lên trong đầu cô. Tròn hai tỷ anh ta đưa cho mình mà xem như chơi không. Anh ta nếu biết tin tức ấy sẽ biểu cảm thế nào, có còn bộ dạng không thèm quan tâm nữa hay không. Liễu Y Y cho rằng Trần Tuấn Long sẽ quan tâm.
Đó là vì không ai sẽ không quan tâm đến hai tỷ ấy.
Khi Tiểu Đường ngượng ngùng gõ cửa đi vào, Liễu Y Y lạnh lùng nhìn cậu ta. Tiểu Đường tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, sau khi tiến thân vào công ty đều là do cô dẫn dắt. Liễu Y Y đã cho cậu ta rất nhiều cơ hội, dạy cậu ta cách kinh doanh, dạy cậu ta làm thế nào để phán đoán được xu thế. Sau lại còn buông tay, để cho cậu ta phụ trách thao tác giao dịch và rèn luyện. Bình thường mình quan tâm đến cậu ta như vậy, nhưng khi đối mặt với tiền tài và danh vọng, những cái như là tình bạn và sự quan tâm trở thành không là gì cả, chính mình đã bị cậu ta bán đứng một cách vô tình.
- Cô Liễu, tôi… Những giao dịch này tôi đều đẩy lệnh ra rồi, có thế bán bao nhiêu hay bấy nhiêu, tổn thất… tổn thất…
Không đợi Tiểu Đường nói xong, Liễu Y Y đã lạnh lùng nói:
- Cậu cút ra ngoài cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!
Tiểu Đường không biết làm sao, ảo não rời khỏi văn phòng, Liễu Y Y đóng cửa “Thình” một cái, sau đó khóa trái, dựa lưng vào cánh cửa, cứ để nước mắt hối hận chảy ra. Cô không muốn là kẻ thất bại nhưng bây giờ cô đã là kẻ thất bại rồi.
Liễu Y Y vẫn ngồi ở trên ghế, cô đờ đẫn gõ máy vi tính, bên ngoài kia đèn đã sáng, văn phòng hiện tại chỉ còn một mình cô. Liễu Y Y đang đánh thư xin thôi việc cho mình, công ty như vậy đã không đáng cho cô lưu luyến, bây giờ cô cũng hiểu vì sao lúc trước Quách Di Quân cũng lựa chọn dời đi, không biết cô ấy ở Mỹ có khỏe không?
Liễu Y Y rốt cục cũng đánh xong chữ cuối cùng, đánh, nhấn vào phím lệnh in, cô để máy in làm việc với quy trình, để văn bản xuất hiện.
Suốt hai năm, cô ở công ty chứng khoán Ngân Hà đi sớm, về tối, chịu mệt nhọc nhưng cuối cùng cô được gì, là bị bán đứng một cách vô tình. Vì thành công, Liễu Y Y đã cố gắng rất nhiều, mỗi một khách hàng của mình, Liễu Y Y đều đem hết toàn lực vì họ mà quản lý tốt đầu tư của họ. Cũng chính như vậy, Liễu Y Y được lòng của nhóm khách hàng, điều này cũng làm nên sự thành công của cô. Trong công ty, cô luôn là lá cờ đầu. Đương nhiên, đó cũng là một nguyên nhân Chứng Khoán Ngân Hà trọng dụng cô, cô vì công ty mà kiếm tiền.
Năm đó, ngay khi tập đoàn Hằng Xương đưa ra dự án, cô là lính mới, Liễu Y Y rất can đảm phát biểu cách nhìn của mình trước mặt tất cả mọi người. Cô đã đưa vào hàng loạt quan điểm hoạt động mới đối với nhà tư bản, nên chiếm được sự tán thành của chủ tịch tập đoàn Tô Triều Định, do đó đạt được quyền điều phối giao dịch cao nhất trong toàn bộ dự án. Từ việc cô thành công trên thị trường cổ phiếu, đã giúp cho tập đoàn Hằng Xương thu mua hoàn toàn các công ty của tập Khang Hâm.Cũng vì xác nhập sau mới thành tập đoàn Xương Hâm, tạo thuận lợi cho việc phát hành cổ phiếu mới, điều đó đạt được những thành tích xuất sắc nổi trội. Việc này đương nhiên khiến tất cả được mở rộng tầm mắt và xem trọng cô, Liễu Y Y cũng nhờ chiến tích đó mà thành danh. Cô đã thay thế vị trí của Quách Di Quân đã xin thôi việc, và trở thành cố vấn kinh tế cấp cao hàng đầu của công ty Chứng khoán Ngân Hà. Vị trí của cô tại chứng khoán Ngân Hà hoàn toàn là xứng đáng.
Nhưng sự thành công trong quá khứ so sánh với thất bại ở hiện tại, thì thực sự là thành công đó quá tầm thường. Vì ích lợi quá lớn điều khiển, bản thân cô đã bị người ta bán rẻ không thương tiếc.
Liễu Y Y máy móc cầm tờ đơn xin thôi việc mới vừa được in ra. Bỏ nó vào phong bì trên mặt bàn, cô bình tĩnh ngồi lại một hồi, rốt cục quyết định gọi điện cho Trần Tuấn Long. Đã đến lúc đem sự tình nói rõ ràng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, tiếng cạch bắt điện thoại nhắc lên, giọng nói đầy quyến rũ của Trần Tuấn Long vang lên:
- Chào Y Y, tôi đang chuẩn bị tìm cô đây, ha ha.
Trần Tuấn Long mỉm cười, giọng điệu hắn lộ hẳn vẻ khoan khoái. “Có vẻ như anh ta còn chưa biết đến một buổi chiều đột nhiên thay đổi tất cả”, trong lòng đang nặng nề, Liễu Y Y nghe Trần Tuấn Long cười sang sảng mà trong lúc nhất thời không biết nên nói cái tin này cho hắn như thế nào nữa.
Liễu Y Y do dự.
Thấy Liễu Y Y không nói gì, Trần Tuấn Long nói:
- Làm sao vậy Y Y? Cô có tin tức tốt gì muốn nói cho tôi sao? 300% lợi nhuận của tôi thế nào rồi? Tôi cũng có một tin tốt cho cô đây, ha ha… Y Y, cô có thể đi một chuyến đến công ty của chúng ta không? Tôi vừa ở văn phòng, có một số cần bố trí, cũng sắp xong rồi. Vừa lúc cô đến đây lại có thể cho tôi một vài ý kiến, cô xem được không? Tôi đã muốn kêu xe riêng chờ đón cô ở trước cửa công ty. Nhanh lên lại đây đi.
Nghe được Trần Tuấn Long rất vui vẻ.
Liễu Y Y không thể trả lời, cô không biết phải mở miệng như thế nào:
- A Long, tôi…
Cô đã có chút nghẹn ngào.
Trần Tuấn Long dường như không cảm giác được sự khác thường của Liễu Y Y, chỉ thấy hắn vẫn tương đối cao hứng nói:
- Cứ vậy đi, Y Y, tôi đợi gặp cô.
Nói xong thì tắt điện thoại luôn.
Xem ra anh ta không biết đến chuyện xảy ra và buổi chiều. Lần này tổn thất của Trần Tuấn Long nhất định là 100% rồi. Liễu Y Y không biết hắn có thể chịu được đả kích như vậy hay không. Liễu Y Y đã quyết định, từ đạo đức của một con người mách bảo cô. Lần này là bởi vì vướng mắc của chính cô và công ty mới tạo ra sự tổn thất cho Trần Tuấn Long. Cô quyết định lấy mười triệu của mình ra bồi thường cho số tiền kia của Trần Tuấn Long. Số tiền đó cũng là toàn bộ tích lũy của cô.
Liễu Y Y cầm bó hoa hồng xinh đẹp do Trần Tuấn Long đưa tới đi ra văn phòng. Đây là đồ vật duy nhất cô mang theo. Liễu Y Y quay đầu nhìn lại nơi cô từng làm việc. Bây giờ là lúc nói tạm biệt.
Công ty chứng khoán Ngân Hà đối với cô mà nói đã là đến bước cuối cùng, cô rời khỏi mà không có bất cứ tiếc nuối nào. Trước đây chuyện với bạn trai trước là Tống Chí Hào, có còn có chút áy náy. Bây giờ, Công ty chứng khoán Ngân Hà còn nợ cô một sự công bằng, có một ngày nào đó cô cũng quay trở về đòi lại.
Khi Liễu Y Y ra khỏi tòa nhà, cô không dám tin vào mắt mình. Đỗ lại trước cửa lớn là chiếc Cadillac màu trắng sang trọng, trông rất bắt mắt, nó gần như đã đậu khá lâu trước cửa tòa nhà. Với phong thái của chiếc xe nó đã tự thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Trước đầu chiếc xe Cadillac dài đó có một người mặc đồng phục dạ màu đen, nhìn đích thị là lái xe. Thấy anh ta đứng thẳng lưng, hai tay đặt trước bụng với dáng vẻ kính cẩn.
Ngay khi anh ta nhìn thấy Liễu Y Y đi ra, cũng đã cúi chào đón tiếp về phía Liễu Y Y, sau đó hỏi:
- Xin hỏi là cô là Liễu Y Y sao?
Liễu Y Y ngạc nhiên:
- Anh biết tôi sao?
Viên tài xế kia cười,
- Là ông Trần cho tôi đến đón cô, mời cô lên xe!
Nói xong nghiêng người mở của xe cho cô.
Liễu Y Y sau khi gật đầu thì ngồi lên xe, vừa rồi Trần Tuấn Long đã nói phái chiếc xe đến đón mình, Liễu Y Y cũng không nghĩ đến là lại trịnh trọng như thế. Và bản thân Trần Tuấn Long, anh ta cũng thật là người đầy huyền bí.
Lúc trước gặp anh ta, nghĩ anh ta có thái độ rất khiêm tốn, còn đi một chiếc SPARK bình thường, nếu không nói, ai sẽ biết anh ta có thể lấy hai tỷ ra đầu tư, đáng tiếc mình đã làm thất thoát tất cả, bây giờ mình sẽ đi đến gặp anh ta để giải thích, xem anh ta có thể tha thứ hay không.
Nghĩ tới điều này, Liễu Y Y cảm thấy phiền lòng. Cô buồn chán ngồi bên trong chiếc xe sang trọng có đủ mọi phương tiện. Cô xem xung quanh rồi thấy bên cạnh chiếc ghế có một chỗ để rượu nhỏ, bèn ngồi lui lại, cũng tìm thấy một bình rượu, cũng không biết là rượu gì. Cô cũng không buồn nhìn tên của nó. Liễu Y Y mở chia rượu rót đầy một ly lớn, sau đó ngửa đầu uống liền một ngụm, loại rượu này nóng, kích thích mạnh khiến cô cảm thấy tê liệt, chỉ khi rượu đi khắp cơ thể, Liễu Y Y mới cảm thấy sảng khoái. Đây chính là cảm giác cô có được khi đi quán bar lần trước. Liễu Y Y buông thả chính mình, cô nghĩ một lần say cũng tốt.
Liễu Y Y cũng không rõ mình uống bao nhiêu chén rượu, chỉ là cảm thấy rất thích cảm giác này. Khi cô đẩy cửa đi vào tầng cao nhất của tòa nhà Hán Vân, là văn phòng của công ty chứng khoán Dương Quang, nơi của Trần Tuấn Long, bên trong bây giờ đèn đuốc sáng trưng. Không ngờ lần trước đến đây nó còn trống rỗng. Nó chỉ là một tầng của Tả Tự Lâu, chưa có thứ gì, bây giờ nó được bố trí thành một văn phòng có quy mô, thuộc loại văn phòng cao cấp. Nó có một bàn tiếp tân, một phòng khách, khu làm việc lớn nhỏ được ngăn bởi các vách ngăn bằng hợp kim nhôm, trên bàn có máy tính và điện thoại, những vật dụng văn phòng đều có đủ mọi thứ. Dường như mới có vài ngày, một công ty chứng khoán đã làm việc rất tốt, xem ra Trần Tuấn Long cũng thật không đơn giản.
Liễu Y Y có hơi ngà ngà say. Vừa nhìn bốn phía xung quanh, vừa tiếp tục đi lên trên phía văn phòng Trần Tuấn Long hẹn mình.
Còn chưa đi tới đó, bên trong tòa nhà Tả Tự Lâu im lặng, Liễu Y Y chợt nghe thấy tiếng nhạc từ phía bên trong phòng làm việc của Trần Tuấn Long, Liễu Y Y cẩn thận lắng nghe, không ngờ là khúc giao hưởng Vận mệnh của Beethoven. Liễu Y Y nghe được âm thanh lớn kia khiến cô hoàn toàn cảm thấy hưng phấn lên, đúng vậy, vận mệnh luôn giễu cợt mình. Đến khi nào thì mình có thể nắm giữ được vận mệnh của mình đây?
Liễu Y Y nhờ chút rượu kích thích, cô biết mình nhất định phải dũng cảm đối mặt với Trần Tuấn Long. Cho dù hắn có quở mắng mình, cô cũng hiểu được tâm trạng của hắn.
Liễu Y Y đi vào cửa. Tiện tay đã mang bó hoa Trần Tuấn Long đưa cho cô bày bên ngoài bàn thư ký, sau đó cô đưa tay gõ cửa, tiếng Trần Tuấn Long từ bên trong vọng ra:
- Y Y đó hả, mời vào!
Liễu Y Y mở cửa đi vào.
CŨng như lần đầu tiên cô đến nơi này, Trần Tuấn Long vẫn trên chiếc ghế giám đốc, quay lưng về phía cô. Hắn đang thưởng thức cảnh đẹp ban đêm bên ngoài, tay phải hắn đặt trên chỗ tay vịn ghế dựa, ngón tay nhịp theo tiếng nhạc.
Nghe thấy Liễu Y Y đẩy cửa đi vào, Trần Tuấn Long quay lại, đứng dậy, đưa tay tỏ ý bảo:
- Y Y, cô đến rồi! Mời cô ngồi
Liễu Y Y khẽ gật đầu ngồi xuống.
- Thế nào? Cô thấy Tả Tự Lâu của tôi thế nào?
Trần Tuấn Long vẻ mặt hưng phấn, hắn thuận tay tắt tiếng nhạc sau đó hỏi Liễu Y Y.
Liễu Y Y sau khi nhẫn nại gật đầu, nói:
- Ừ, anh bố trí nơi này không tồi, thấy được nơi này đúng là tốn không ít hơi sức, nó rất đặc biệt!
Liễu Y Y thuận miệng xã giao với Trần Tuấn Long, nhưng trong lòng cô cũng đang suy xét nên như thế nào cùng Trần Tuấn Long nói chuyện.
- A Long… tôi…
Liễu Y Y đang chuẩn bị mở miệng thì Trần Tuấn Long cũng nói,
- Y Y, vậy cô…
Hai người cùng lúc nói chuyện, khi vừa nói xong, hai người đều dừng lại muốn chờ đối phương bắt đầu nói trước. Lúc này, Trần Tuấn Long đường như cũng chú ý đến Liễu Y Y dường như không bình thường, đã muốn nói điều gì đó lại thôi. Trần Tuấn Long quan tâm hỏi:
- Y Y, cô không sao chứ, chiều nay không nghỉ ngơi sao? Tôi xem cô bây giờ có vẻ tiều tụy lắm, rốt cục có chuyện gì xảy ra vậy?
Nghe Trần Tuấn Long quan tâm thăm hỏi, Liễu Y Y cũng nhịn không được nữa, nhờ cảm giác ngà ngà say, cô òa khóc to lên.
A! Nhìn Liễu Y Y có vẻ tâm trạng và yếu đuối như thế, tình cảm của Trần Tuấn Long cũng không kiếm chế được, dường như cũng không biết làm sao, hắn vội vàng đến bên Liễu Y Y lấy tay vỗ nhẹ phía sau lưng cô. Liễu Y Y lập tức như tìm được chỗ dựa, liền ôm lấy Trần Tuấn Long, ghé vào người hắn mà khóc to hơn nữa.
Trần Tuấn Long khẽ vuốt tóc sau lưng cô, dịu dàng hỏi:
- Rốt cục là sao lại thế này, Y Y, đừng khóc, nói cho tôi biết, ai ức hiếp cô, tôi giúp cô trừng trị chúng!
Liễu Y Y khóc lớn xong, nức nở ngẳng đầu lau nước mắt, nói:
- A Long, đầu tư của chúng ta mất toàn bộ rồi!
Cô rốt cục cố lấy dũng khí nói sự thật cho Trần Tuấn Long, cô không biết sau khi Trần Tuấn Long nghe xong sẽ có phản ứng thế nào.
- Cái gì? Cô nói cái gì?
Trần Tuấn Long vẻ mặt không dám tin, hắn nhìn chằm chằm Liễu Y Y nghi ngờ. Liễu Y Y trong lòng khổ sở, đúng vậy, bất cứ ai bị mất hai tỷ bạc, đều không thể bình thản.
Nếu phải đối mặt, thì hãy làm cho mình kiên cường một chút, Liễu Y Y đứng thẳng lên, không khóc, lau nước mắt rồi nhìn đối diện Trần Tuấn Long thật có lỗi, nói:
- Thật xin lỗi, A Long, đều là lỗi của tôi, số tiền đầu tư của anh bây giờ đã bị phong tỏa, khả năng… khả năng…
Cô thật sự không biết nên nói như thế nào tiếp theo.
Chỉ thấy Trần Tuấn Long vẻ mặt im lặng, hai tay bèn cầm lấy tay phải Liễu Y Y nhìn cô một cách khó hiểu, Trần Tuấn Long nhìn cô nồng nàn, sau đó cô nghe hắn chậm rãi nói:
- Y Y, hóa ra cô vì số tiền đầu tư của chúng ta tổn thất mà đau lòng sao?
Liễu Y Y chật vật gật đầu, nước mắt lại hăng hái dâng lên.
- Phải rồi. Anh… Anh có mắng tôi như thế nào cũng được, thành thật xin lỗi!
Trần Tuấn Long thở dài,
- Tôi phải mắng cô. Cô gái ngốc! Tiền không còn tôi có thể lấy lại, không phải chỉ có hai tỷ nhân dân tệ thôi sao?
Đây hoàn toàn là sự thật! Trần Tuấn Long vừa nói vừa nở nụ cười sáng lạn trên mặt, nhất thời khiến cho Y Y cảm thấy ấm áp trong lòng, Trần Tuấn Long tiếp tục an ủi:
- Cô khổ tâm như vậy là hoàn toàn không cần thiết…! Tôi không phải đã nói rồi sao, tất cả mạo hiểm là đều do tôi gánh vác, là tiền đầu tư của tôi mất đi, tiền hoa hồng của tiểu thư Liễu Y Y cũng đâu mất đi. Cô yên tâm, tôi cũng sẽ chia cho cô không ít đâu.
Trần Tuấn Long cuối cùng nói đùa với Liễu Y Y.
Liễu Y Y vừa nghe xong, thực sự khó chịu, cô đã không giúp được Trần Tuấn Long kiếm được chút tiền nào, bây giờ lại khen cô, khiến Trần Tuấn Long hiểu nhầm cô buồn chán vì số tiền hoa hồng, Liễu Y Y vội vàng giải thích:
- A Long, không phải như thế, tôi… tôi không phải là có ý này.
Cô cuống cuồng đến muốn khóc.
Trần Tuấn Long cười:
- Nhìn cô trong bộ dạng gấp gáp này, tôi không đùa cô nữa. Được rồi, nếu cô lại khóc nữa cô sẽ thành con con thỏ lớn mắt đỏ, ha ha…
Hóa ra Liễu Y Y đã khóc đến đỏ mắt rồi.
Liễu Y Y nghe xong Trần Tuấn Long trêu đùa, mặt hơi đỏ lên. Sau khi suy nghĩ một chút, cô kể lại với Trần Tuấn Long tất cả mọi chuyện phát sinh chiều nay, bao gồm cả việc tổng giám đốc Vương của công ty Chứng khoán Ngân Hà cố tình làm vậy, cuối cùng bọn họ đã chiếm hết toàn bộ số tiền đầu tư hai tỷ, cô cũng nói hết chi tiết sự việc với Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long cẩn thận lắng nghe. Tay hắn vịn tay cầm chống cằm trầm ngâm. Sau đó quan tâm hỏi Liễu Y Y:
- Vậy tình hình của cô bây giờ ở chứng khoán Ngân Hà không phải rất tinh tế sao?
Nghe Trần Tuấn Long hỏi như vậy, Liễu Y Y khổ sở gật đầu, sau đó nói:
- Đúng thế. Tôi đã chính thức xin thôi việc rồi. Như vậy là hãm hại nhân viên công ty, tôi… tôi nghĩ không muốn lặp lại điều ngốc nghếch đó.
Liễu Y Y kiên quyết.
- A Long, anh thật sự không trách tôi, tôi đã làm mất số tiền đầu tư của anh?
Liễu Y Y không tin là Trần Tuấn Long có thể hào phóng như vậy,
- Tôi… trong tay tôi còn có mười triệu, tôi có thể lấy tiền bồi thường cho anh. Thật sự xin lỗi, lần này đều vì công ty bán rẻ tôi, mới khiến cho anh chịu tổn thất lớn, tôi không biết phải nói sao cho phải, anh mắng tôi có lẽ sẽ khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Liễu Y Y nói thật, cô đối mặt với Trần Tuấn Long, dự tính sẽ bị Trần Tuấn Long quở trách một trận, nhưng Trần Tuấn Long lại khiến cô khó xử.
- Tốt hơn tôi nên phạt cô!
Trần Tuấn Long thong thả nói,
- Tôi muốn phạt cô không nên suy nghĩ bậy bạ, tôi muốn phạt cô trước tiên về nhà, nghỉ ngơi thật tốt! Cô nhìn cô xem, bây giờ vẻ mặt tiều tụy, sự tình cũng đã xảy ra, cô cũng không muốn, đúng không? Cho nên cô không cần tự trách như vậy, được không?
Trần Tuấn Long nói nhẹ, Liễu Y Y cảm động, trong lòng thấy ấm áp, cô nhất thời cảm thấy bàng hoàng, Trần Tuấn Long luôn luôn có thể xuất hiện bên cạnh cô. Lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy, Liễu Y Y cũng đã rất tuyệt vọng, nhưng Trần Tuấn Long chẳng những không trách cứ gì cô, ngược lại còn khuyến khích và ủng hộ cô, làm cho cô cảm thấy được an ủi rất nhiều.
Bây giờ Liễu y Y cảm thấy miệng khô khốc, bởi tác dụng của rượu, người nóng cả lên, cô ngơ ngẩn nhìn Trần Tuấn Long, ánh mắt bắt đầu mê mẩn. Tình cảnh này, làm cho cô nhớ tới lần trước cô và Trần Tuấn Long ân ái mãnh liệt. Đột nhiên lúc đó, trong lòng Liễu Y Y ý niệm muốn cùng Trần Tuấn Long ân ái lại xuất hiện trong đầu. Chỉ có điều, nếu như cô nói như vậy Trần Tuấn Long có thể có cảm giác cô rất dâm đãng hay không. Liễu Y Y nghĩ tới Trần Tuấn Long kia cơ thể chắc chắn, ấm áp, cô thấy phía dưới mình cũng bắt đầu ngứa ngáy, cô không nhịn được, hai chân bắt đầu nhẹ nhạng cọ xát vào nhau.
Trần Tuấn Long cũng chú ý tới vẻ khác thường của cô, vội cúi người xuống quay về hướng Liễu Y Y hỏi:
- Y Y, cô không sao chứ, mặt của cô sao lại hồng lên như vậy? Cô uống rượu đấy à?
Trần Tuấn Long gần như dựa vào, hơi thở hắn mãnh liệt không ngừng kích thích Liễu Y Y. Lại thấy Trần Tuấn Long dịu dàng quan tâm, Liễu Y Y cũng không nhịn được nữa, cô chỉ gật gật đầu, sau đó gọi một tiếng “Anh”, rồi vùi đầu vào ngực Trần Tuấn Long, sau đó dùng mặt ve vuốt nhè nhẹ. Cuối cùng Liễu Y Y nói một câu khiến chính mình cũng cảm thấy thẹn thùng.
- A Long, bây giờ em không nghĩ gì, em chỉ muốn đêm nay làm tình cùng anh, phải giống như đêm trước chúng ta làm tình vậy, được không?