Năm đó vụ việc sáp nhập Tập đoàn Xương Hâm, cô đã làm mọi việc, chỉ qua ba tháng chuẩn bị tất cả, thao tác vất vả hàng ngày hàng đêm, một tay cô đã gây dựng nên tài sản của cả tập đoàn Xương Hâm bá chủ toàn ngành. Vụ việc đó ở thời điểm ấy và thậm chí là hiện tại vẫn là vụ việc lớn nhất và chấn động nhất trong ngành. Đương nhiên rồi, năm đó ông chủ của Tập đoàn Xương Hâm là Tô Triêu Định rất tôn trọng và tin tưởng vào cô, bỏ qua tất cả mọi ý kiến dị nghị vẫn để cô phụ trách thao tác vụ việc, cũng là làm cho cô một trận chiến thành danh luôn
Nghĩ đến đây Liễu Y Y không nhịn nổi lại thấy hưng phấn hẳn lên. Đã lâu không vận hành một khoản tài chính lớn như thế, hai tỷ cơ mà, cũng không hề ít. Mọi người đều biết rằng trong việc đầu tư, ánh mắt độc đáo là điều quan trọng nhất. Nếu đã xem chuẩn một cơ hội thì sẽ không do dự mà lao lên. Trong hai năm qua, Liễu Y Y đã kiếm không ít tiền cho công ty nhưng luôn không tìm thấy lại được cái cảm giác đạp gió cưỡi mây mà tiến lên như lúc trước. Cũng giống như đã nếm qua bữa tiệc thịnh soạn của nhà giàu có thì sau này cho dù là ăn thịt ăn cá cũng sẽ không có tâm tình thưởng thức như một người lạc vào cảnh giới đào nguyên.
- Đầu tư ngắn hạn thì sao?
Trần Tuấn Long khép mười ngón tay đan chéo vào nhau, hắn đặt tay lên bàn làm việc, ngồi ngay ngắn, cười nhìn Liễu Y Y với ánh mắt mờ ám.
Liễu Y Y có phần hơi nghi ngại, thấy hắn trấn tĩnh, đành phải ngồi lui , tay phải của cô chống lên hai vành ghế dựa, ngón trỏ và ngón cái chuyển động xoay xoay bút bi, lúc này mới ổn định được tinh thần, sau đó nói:
- Đối với đầu tư ngắn hạn, chủ yếu tập trung ở các thị trường kỳ hạn và thị trường chứng khoán, bởi vì lợi nhuận thu về lớn, tiền vốn quay như chong chóng, rất nhiều người đều thích lựa chọn phương thức này, nhưng cá nhân chúng ta thì không nên quá phụ thuộc vào cách làm này, bởi vì cách làm này rất phiêu lưu, có đôi khi đầu tư nhiều sẽ giống như một sòng bạc lớn, một khi bước vào, sẽ sinh ra tâm lý cờ bạc, rất khó có thể sáng suốt được. Áp lực của việc này rất cao, cái này thì ai cũng biết.
Liễu Y Y nói tới đây thì dừng lại một chút, tay phải vẫn đang xoay xoay cây bút, nhưng ngón cái lại vừa đè đầu bút xuống bàn vừa nhất lên. Cô luôn luôn quan sát Trần Tuấn Long, nhưng Trần Tuấn Long lại không nói gì, chỉ là chú ý lắnng lắng nghe, vì thế Liễu Y Y tiếp tục nói:
- Thế nào? Trần tiên sinh, trên tay tôi hiện có mấy dự án đầu tư khá tốt. Nếu thêm vào khoản đầu tư hai tỷ của anh vào thì vừa đủ, tin rằng tiền vốn của anh chỉ sau một năm sau sẽ tăng lên theo giá trị tài sản một cách hợp lí. Tôi khuyên anh nên đầu tư…
Nhưng không đợi cô nói xong, Trần Tuấn Long liền mỉm cười cắt ngang lời Liễu Y Y nói:
- Xin lỗi, tiểu thư Liễu Y Y, tôi phải cắt ngang lời nói của cô, cô vừa nói đến “giá trị tài sản sẽ tăng lên một cách hợp lí”, đại khái là nhiều hay ít, có thể nói rõ hơn không?
- À… việc này nói thì không chính xác lắm, nếu như ta chọn đầu tư hạng mục này. Tôi khẳng định một năm sẽ có khoảng 20% tiền lời, thời gian càng lâu, số tiền lời từ vốn đầu tư thu vào càng lớn, nếu anh muốn thì có thể đầu tư ba năm hoặc là năm năm. Tôi nghĩ, tiền lời cuối cùng có thể lên tới 100%, tôi tin là như vậy.
Liễu Y Y thấy hắn có vẻ quan tâm tới “lợi nhuận” gia tăng theo giá trị tài sản. Sau khi Liễu Y Y phân tích xong, quả nhiên Trần Tuấn Long cười:
- Ha ha… một năm 20% ; ha ha… năm năm 100%.
Hắn vừa cười vừa lắc đầu. Liễu Y Y có chút bực bội, nhưng nổi nóng là không tốt, liền hỏi:
- Sao vậy? Chẳng lẽ anh nghĩ rằng tôi không làm được sao?
Trần Tuấn Long đột nhiên ngưng cười, nhìn chằm chằm cô, làm Liễu Y Y đơ người, một lúc sau Trần Tuấn Long mới nói:
- Tiều thư Y Y, tôi không phải không tin cô. Chỉ là đầu tư như vậy với những người thiếu kiên nhẫn như tôi mà nói, rất không thích hợp. Tôi nghĩ tôi không thể chờ lâu như vậy được. Nói cho tôi nghe, về các hạng mục đầu tư này, cô còn có thể giới thiệu cái nào tốt hơn không?
“Vậy ra anh ta muốn đầu tư ngắn hạn, vậy sao lúc nãy không thấy anh ta nói.” Liễu Y Y oán hận thầm nghĩ. “Thật là lãng phí nước miếng của người ta!”
Đương nhiên những lời này cô không nói ra, Liễu Y Y chỉ nói:
- Như vậy, Tôi nghĩ anh nên đầu tư thị trường kỳ hạn đi, như vậy là hiệu quả nhất, tất nhiên, nếu lỗ thì cũng sẽ là nhanh nhất!
Liễu Y Y nhấn mạnh câu cuối cùng.
- Tiểu thư Liễu Y Y, ý này của cô đúng rồi đấy.
Trần Tuấn Long ngồi tựa vào thành ghế, hai tay ôm gối với tư thế nhìn uể oải.
- Khách hàng của chúng ta sẽ tìm đến hợp tác đầu tư, tự nhiên là muốn vốn đầu tư sẽ tăng lên, càng nhiều càng tốt, theo như lời cô nói. Chúng ta đâu phải quăng tiền bừa bãi vào đây.
Trần Tuấn Long ý đang chế nhạo Liễu Y Y, có trời mới biết từ khi nào hắn trở nên mê tín như vậy.
Liễu Y Y cau mày:
- Thật xin lỗi, Trần tiên sinh, tôi là một người rất chuyên nghiệp, khi làm việc, tôi cần phải báo cáo tình hình thực tế đầu tư cho khách hàng của mình, tôi có nhiệm vụ phải nhắc nhở cho khách hàng của mình, buộc họ phải chú ý tới những rủi ro khi đầu tư. Hơn nữa tôi cũng cố gắng giúp họ để không mắc phải những kiểu rủi ro như thế. Nếu anh không thích, anh có thể rời khỏi đây.
Cuối cùng Liễu Y Y muốn mời hắn đi ra ngoài.
Nhưng Trần Tuấn Long lại không thèm để ý, hắn lại nở một nụ cười, ngồi lại ngay ngắn, đi lại gần, sau đó nói:
- Tôi có khi nào là không tin tiểu thư Y Y đâu, không tin cô thì làm sao chúng ta có thể hợp tác với nhau được. Tiểu thư Y Y, kỳ thật ý tưởng của tôi rất đơn giản, chính là khi chúng ta đầu tư hai tỷ, trong thời gian ngắn mà nói, ví dụ như một hai ngày, hay là một hay hai tuần nhanh chóng tăng giá trị tài sản. Cô xem, ý tôi có được không?
Trần Tuấn Long vừa nói dứt câu, Liễu Y Y lúc này rất khó chịu, rõ ràng Trần Tuấn Long chỉ muốn trêu chọc cô thôi, Liễu Y Y cầm cây viết bi, dùng sức quăng lên trên bàn, cây bút xoay xoay, rồi ngay lập tức nó rơi xuống, vừa may Trần Tuấn Long ngồi phía trước đã kịp thời giữ cây bút lại.
- Có thể được hay không ư?
Liễu Y Y cười nhạt.
- Sao lại không được!
Liễu Y Y chắp tay trước ngực, dựa lưng vào ghế, lớn tiếng nói:
- Vậy đi cho vay nặng lãi đi, lừa đảo! Một ngày được 100% lợi nhuận giá trị tài sản, hay 200%! Cách này nhanh kiếm tiền nhất. Tôi nghĩ anh sẽ thích.
Đây là cô đang cố ý nói linh tinh, chứ ai cũng biết, tiền trong khoảng thời gian này chịu ảnh hưởng bởi những biến động của giá vàng trên thế giới, đang rất ổn định, đây là một lĩnh vực đầu tư nhiều rủi ro, với tính cách bình tĩnh của mình, cô từ trước tới giờ, cũng chưa bao giờ giới thiệu cho khách hàng của mình đầu tư vào lĩnh vực đầu cơ đầy mạo hiểm này. Chỉ vì Trần Tuấn Long vừa mới có thái độ trêu chọc cô, cho nên cô mới nói chuyện không kiêng nể gì như thế.
Trần Tuấn Long giữ được cây bút mà Liễu Y Y vừa mới quẳng đi, sau khi để lại trên mặt bàn làm việc, cây bút đó được những ngón tay của hắn xoay chuyển như bay, so với Liễu Y Y lúc nãy xoay các động tác quả là đẹp hơn nhiều.
Liễu Y Y nhíu mày”
- Trần tiên sinh, anh không phải là tới đây để xoay bút cho tôi xem đấy chứ.
- Đương nhiên!
Hoá ra Trần Tuấn Long luôn luôn muốn hấp dẫn sự chú ý của Liễu Y Y, tất nhiên là kể cả tuyệt kỹ xoay bút một cách điệu nghệ của hắn nữa.
- Tôi có nghe đồng chí Mác vĩ đại nói, chỉ cần có lợi nhuận 50%, đã có người dám bại hoại đạo đức, chỉ cần 100% lợi nhuận, đã có người phạm pháp, chỉ cần ba trăm phần trăm lợi nhuận, đã có người bí quá hóa liều.
Trần Tuấn Long mỉm cười, bỗng nhiên dừng động tác xoay bút, liền ném cây bút bi trên mặt bàn, cây bút chuyển động tròn trên bàn, cuối cùng dừng lại ở ngay chỗ Liễu Y Y đang đặt tập giấy trắng ở trên bàn. Chiêu đùa giỡn này của hắn cực kỳ mạnh mẽ, đến ngay cả Liễu Y Y cũng không khỏi nhìn hắn với ánh mắt khác. Không ngờ tên thối tha còn hiểu được rất nhiều việc.
Hai người không nói gì, cuối cùng Trần Tuấn Long cười:
- Tôi nghĩ, tiểu thư Y Y, tôi chính là cái người bí quá hoá liều mà Mác vĩ đại đã nói!
Liễu Y Y không nói gì, chỉ gật đầu cười nhạt, Trần Tuấn Long chống mặt bàn đứng lên:
- Tôi nghĩ tiểu thư Y Y chắc là hiểu được ý tôi. Ngay ngày mai chúng ta bắt đầu được không? Tôi nghĩ là cô làm báo cáo một cách tỉ mỉ về đầu tư tiền theo kỳ hạn cho tôi, được không? Tôimuốn nhanh chóng hiểu rõ thị trường này, haha.
Liễu Y Y cũng đứng lên, hai tay đan chéo vào nhau, gật đầu nói:
- Anh yên tâm, ngày mai tôi sẽ đưa cho anh bản báo cáo. Hi vọng anh sẽ nghĩ kĩ. Trần tiên sinh, không phải ai bí quá hoá liều đều nhất định sẽ kiếm được 30 phần lợi nhuận kia. Tôi nghĩ hẳn anh cũng hiểu rõ ý tôi muốn nói!
Trần Tuấn Long mỉm cười, không nói lời tạm biệt nào với cô, xoay ghế dựa ra phía sau, đứng dậy rời đi Khi Trần Tuấn Long ra tới cửa,hắn chợt quay đầu lại:
- À tiểu thư Y Y, phòng làm việc của cô cũng được đấy, nhưng tôi thấy mặt bàn có vẻ hơi đơn điệu, tôi nghĩ, nếu trên bàn mà để một ít hoa tươi nhất định sẽ làm nổi bật vẻ nho nhã chủ nhân nó, ha ha…
Ngay sau đó cũng không dừng lại, tiếp tục đi ra, chỉ để Liễu Y Y bình tĩnh một mình đứng ở đó.
- Trong thời gian này, cậu và những người khác đều theo A Nhân đến Tập đoàn Tại Dương Quang chứ? Có chuyện gì không vui à? Hử?
Trần Tuấn Long vừa lái xe, vừa hỏi.
- Không có, em chỉ là, biết nên nói thế nào đây, trong khoảng thời gian này, cảm thấy Nhân ca thay đổi nhiều quá, uhm…
Khương Hồng Đào chực nói ra nhưng lại thôi.
- Có việc gì thì cứ nói đi chứ.
Trần Tuấn Long khuyến khích y nói.
- Tất cả chúng ta đều là anh em tốt của nhau mà.
- Cũng không biết là do em quá đa nghi hay không, lão đại à.
Khương Hồng Đào không khỏi lo lắng khi nói:
- Em cảm thấy Nhân ca bây giờ ngày càng gia trưởng, có rất nhiều chuyện muốn thương lượng với Nhân ca, nhưng anh ấy luôn như vậy, muốn anh em lập tức phải làm. Có nhiều khi phát hiện ra có vấn đề gì đó, nói thì anh ấy lại không chịu nghe. Chậc, không biết là anh ấy muốn trở thành ông tổng rồi nên không xem chúng em ra gì nữa thì phải.
- À… Là như vậy sao?
Trần Tuấn Long trầm ngâm, Dương Hiểu Nhân nói chuyện với mình rất hay khiêm tốn.
- Bọn Tăng Kiến Hoa kia thấy thế nào?
Hắn tiếp tục hỏi.
- Tăng Kiến Hoa và anh ấy có quan hệ rất tốt, Nhân ca nói gì cậu ta đều đồng ý, đây chỉ là quan điểm cá nhân của em thôi.
Khương Hồng Đào cuối cùng nói.
-Đùng nghĩ nhiều, A Đào, anh nghĩ A Nhân là người không nói chuyện đạo lý nhiều đâu. Hoặc là trong khoảng thời gian này cậu ta có áp lực quá lớn. Anh tin nếu ý kiến và đề nghị của cậu hay, thì cậu ta sẽ chấp nhận thôi. Cậu cố gắng giải thích với cậu ta đi, nhé.
Trần Tuấn Long cuối cùng khuyên Khương Hồng Đào như vậy, Khương Hồng Đào là người biết suy nghĩ, Trần Tuấn Long đối xử với y rất tốt, lại là người ngay thẳng. Y không hề biết rằng Trần Tuấn Long kỳ thực mới chính là ông chủ phía sau của tập đoàn Dương Quang, Trần Tuấn Long vẫn luôn bảo Dương Hiểu Nhân đừng nói cho mọi người biết.
Tuy rằng Khương Hồng Đào mới phản ảnh với hắn chuyện của Dương Hiểu Nhân trong thời gian gần đây. Nhưng Trần Tuấn Long cảm thấy việc này rất bình thường. Ai mà ngồi vào vị trí cao như vậy, lại còn trẻ, thì ắt phải có chút kiêu ngạo, Trần Tuấn Long cũng không quá để ý, an ủi Khương Hồng Đào vài câu rồi tới Hải Đào Hiên.
Vừa may, xe vừa mới dừng lại ở dưới lầu, Trần Tuấn Long lập tức phát hiện ra phía trước có một chiếc xe SPARK màu xanh cỏ cũng đang dừng lại, hình dáng chiếc xe này và chiếc xe mà hắn lái ngoại trừ màu sắc khác nhau, còn những thứ khác đều giống nhau như đúc, ngay cả biển số xe cũng giống nhau. Trần Tuấn Long “A” một tiếng, rồi bước xuống xe, đi ngang qua nhìn, thật sự là rất giống nhau, Trần Tuấn Long liếc mắt nhìn chiếc xe SPARK, nhận ra chiếc này cũng được cải trang mẫu mã giống chiếc của mình. Nhưng khó hiểu nhất là, cả hai chiếc có mẫu mã giống nhau đến từng chi tiết một. Điều này làm hắn nghi ngờ.
Trần Tuấn Long vừa đi vào thang máy, vừa bấm điện thoại. Hắn muốn gọi điện thoại để hỏi thử tên A Bảo, có phải hắn ta còn giúp người khác sửa đổi xe không?
Trong lúc đợi thang máy, Trần Tuấn Long đã tìm được số điện thoại của A Bảo, điện thoại vang lên âm báo bíp máy bận. Trần Tuấn Long nhìn thấy thang máy đang đi xuống, nên cúp điện thoại, đứng trước cửa thang máy, chuẩn bị đi vào.
Có tiếng “tinh”, cửa thang máy từ từ mở ra, có một cô gái mang theo một cái laptop, cô ngẩng đầu, Trần Tuấn Long chạm mặt cô.
- A, Trần Tuấn Long?
Cô gái hét lên:
- Sao anh lại ở đây?
Trần Tuấn Long lúc đi ra đã thấy cô. Cô là bạn học cùng lớp, Tô Tiêu Đình.
Thấy Tô Tiêu Đình mặc một áo sơ mi tay dài màu vàng nhạt, quần bò, chân mang một đôi giày hàng hiệu. Nhìn có vẻ đơn giản, xinh đẹp, thu hút, cách ăn mặc rất năng động.
- Là cô à, Tô Tiêu Đình.
Trần Tuấn Long bây giờ mới nghĩ ra, thảo nào vừa rồi xem bên ngoài chiếc xe nhìn quen quá, hoá ra là của Tô Tiêu Đình. Trần Tuấn Long nhớ ra cô cũng sở hữu loại xe này, hai người đã từng cùng làm thủ tục mua xe.
Chẳng qua Trần Tuấn Long không ngờ là về tới Hải Đào Hiên lại gặp Tô Tiêu Đình. Chẳng lẽ là cô cũng chuyển đến đây ở?
Hắn và Tô Tiêu Đình không thân nhau, cả hai đều tham dự các lớp học trên lớp, là người rất ít nói, Tô Tiểu Đình hay ngồi phía sau hắn, hai người có nhiều lần chạm mặt nhau, đương nhiên cũng không phải xa lạ gì.
- Tôi ở trên đây, sao thế, Tô Tiêu Đình, cô cũng chuyển tới chỗ này ở à?
Trần Tuấn Long tò mò hỏi.
- Đúng thế.
Tô Tiểu Đình gật đầu.
- Tôi vừa mới mua một phòng nhỏ, 1903, vừa mới sửa sang lại, còn anh?
- Trùng hợp quá.
Trần Tuấn Long cười, hoá ra vài ngày trước trên lầu có phòng đang sửa chữa chính là của cô ấy.
- Tôi ở lầu dưới, phòng 1803. Không ngờ hả? Ha ha, có điều đó là phòng tôi thuê ở thôi.
- Thật không?
Tô Tiêu Đình thấy rất trùng hợp, nói thầm, chẳng lẽ là trùng hợp đến thế sao? Chính mình khi ở Bắc Kinh mua xe lại đụng phải Trần Tuấn Long, hắn lại là bạn học cùng lớp, lại ngồi phía sau hắn, bây giờ lại cùng hắn ở chung một tòa nhà, lầu trên lầu dưới như là có duyên vậy? Vừa nghĩ tới chuyện hữu duyên, Tô Tiêu Đình không khỏi thoáng trộm nhìn đánh giá Trần Tuấn Long một chút.
Trần Tuấn Long ăn mặc giản dị, gương mặt rắn rỏi, cơ thể cường tráng, tạo cho người khác một cảm giác khỏe mạnh, Trần Tuấn Long luôn hấp dẫn mọi ánh nhìn của các cô gái, điểm ấy Tô Tiêu Đình cũng không thể phủ nhận, Trần Tuấn Long ở phương diện này đúng là có sức hấp dẫn rất nam tính, Tô Tiểu Đình có thể thấy Trần Tuấn Long không hề tồi tí nào, rất đáng để giao du, gặp gỡ. Chẳng qua Trần Tuấn Long cũng giống cô, trước kia chưa hề tiếp xúc nhiều, khó đoán hắn đang nghĩ gì, nên khó trách hai người chưa giao du gì, bình thường gặp mặt chỉ gật đầu chào hỏi thôi.
Thật tình mà nói, Tô Tiêu Đình cảm thấy Trần Tuấn Long tốt hơn cô rất nhiều, ít ra người ta còn có nhiều bằng hữu, còn cô có tìm trong vạn dặm cũng không có một người bạn thân nào. Dù sao Tô Tiêu Đình cũng quen với việc khép mình, và cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
- Vậy thì hôm nào xuống thăm anh mới được.
Tô Tiểu Đình thuận miệng nói với Trần Tuấn Long.
- OK.
Trần Tuấn Long cười cười.
- Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh.
Vẫn giống như trước kia lúc hai người thường xuyên chạm mặt, Tô Tiêu Đình nói lời chào tạm biệt với Trần Tuấn Long:
- Tôi còn phải quay trở lại ký túc xá, chào tạm biệt, hẹn gặp lại.
- Chào tạm biệt!
Trần Tuấn Long và Tô Tiêu Đình vẫy tay, hai người chia tay và rời khỏi.
Trần Tuấn Long nhìn Tô Tiêu Đình dịu dàng rời khỏi, khẽ cười vì cuộc gặp gỡ tình cờ này. Cửa thang máy khép lại, Trần Tuấn Long ấn nút lên tầng 18.
Phòng của Tô Tiêu Đình ở chỗ này đúng là lựa chọn tốt, đáng để mua, tuy rằng chỗ này không lớn, nhưng mẹ cô đồng ý để cô được sống độc lập. Cô nhất định phải học cách chăm sóc bản thân mình. Mẹ cô muốn cô phải hiểu biết được nhiều hơn, nghĩ tới điều này cô liền mếu máo, chung quy thì cha mẹ cô vẫn nghĩ cô chưa lớn, cô muốn chứng tỏ cho ba mẹ mình biết rằng mình đủ khả năng làm bất cứ chuyện gì. Ba cô nói rằng ông sẽ tới Bắc Kinh một chuyến trong tháng tới, khi có thời gian sẽ đến thăm cô. Nhưng ba cô thời gian này rất bận, bề bộn công việc làm ăn.
Tô Tiểu Đình nghĩ đến đây lại cảm thấy buồn bực, lập tức lái chiếc SPARK của mình rời khỏi Hải Đào Hiên. Phòng sửa chữa đã xong rồi, cô chuẩn bị chuyển tới ở. Sự kiện bắt cóc tối hôm qua vẫn còn đang kích động cô, tuy không phải là lỗi của mình, nhưng chuyện hôm qua khiến cô không thể nào quên được những trải nghiệm kinh khủng đã trải qua. Tô Tiêu Đình cho tới giờ cũng chưa nói cho ai biết, kể cả ba mẹ mình, chính cô cũng thừa nhận sự dằn vặt của mình. Cô thầm nghĩ, biết đâu việc giữ bí mật này, lại là một cách để bảo vệ bản thân.
Trần Tuấn Long đang ngồi ở phòng tự học ban đêm, hắn không tới đây trong một khoảng thời gian dài do thời gian gần đây bận rộn công chuyện làm ăn. Nhưng là người thì ai cũng cần học tập, Trần Tuấn Long cũng muốn vậy, đối với một người sống cô độc như hắn, thì lại càng thích học, khi không hiểu vấn đề nào, hắn nhất định cố gắng nghiên cứu nó.
Bây giờ, Trần Tuấn Long đang ngồi trước chiếc laptop IBM lướt Inte để xem tin tức về giao dịch tiền đồng có kỳ hạn. Khái niệm về giao dịch tiền có kỳ hạn trên lớp học đã được đề cập tới, nhưng giáo sư Lưu đã không giảng giải nó một cách chính thức, bởi vì, theo như giáo án sắp xếp,môn kinh tế học này năm là giáo trình của năm ba. Có điều Trần Tuấn Long rất tự tin về khả năng tự học của mình, đầu óc hắn giống như một cỗ máy xử lý hoàn hảo, có thể phân tích các loại dữ liệu, tin tức, do đó nhanh chóng đưa ra phán đoán.
Theo sự phát triển kinh tế, đồng tiền được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực. Giá cả của tiền đồng và tình hình kinh tế vĩ mô cũng liên quan với nhau tương đối chặt chẽ, lúc chu kỳ kinh tế đang ở giai đoạn phồn thịnh, nhu cầu về đồng tiền gia tăng, giá cả cũng tăng theo chu kỳ đó; ngược lại, giá của đồng tiền sẽ giảm xuống. Bởi vì khi tình hình tài chính tốt, thì giao dịch tiền có kỳ hạn sẽ được phần lớn nhà đầu tư chú trọng.
Trần Tuấn Long phát hiện ra, giao dịch tiền đồng có kỳ hạn cũng giống như các loại hàng khác như đậu nành, lúa mì, cao su, và các dạng buôn bán khác, thì hiệu quả kém hơn nhiều. Xem ra cho dù Liễu Y Y có lựa chọn giao dịch kỳ hạn, cô cũng chọn khá là an toàn. Trần Tuấn Long rất thích tính cách này của cô, hắn phát hiện ra rằng cần có một trợ thủ cẩn thận như Liễu Y Y để giúp đỡ hắn.
Trần Tuấn Long thấy mình không thích hợp làm kinh tế, hắn cũng không biết lúc ấy Thất Thất nghĩ thế nào, vì hai người đã cùng nhau chọn Khoa Kinh Tế, có lẽ cô có mục đích riêng, Trần Tuấn Long nghĩ tới Thất Thất, theo thói quen hắn liền mở CSN ra xem, nick của Thất Thất tối đen, không hề có dấu hiệu nào khác biệt, cũng không hề có tin nhắn nào. Trần Tuấn Long trong lòng cảm thấy hơi buồn, hắn đẩy cái notebook ra xa, rồi ngồi dựa vào ghế, thở phào, mười ngón tay khép lại, hai tay ôm đầu, sự việc đã qua hơn nửa năm, không còn tin tức gì của Thất Thất, chẳng lẽ nàng đã…
Trần Tuấn Long ngồi thẳng, lắc đầu thật mạnh, dường như hắn muốn xua tan đi suy nghĩ trong đầu, hắn trấn tĩnh tinh thần một chút, kéo cái laptop lại, tiếp tục xem website và học hỏi.
Đối với giao dịch tiền có kỳ hạn trên thị trường, Trần Tuấn Long phát hiện ra mình còn chưa hiểu rõ. Việc trong một thời gian ngắn có thể nắm hết được những kiến thức này là điều không thể. Nhưng Trần Tuấn Long có phương pháp riêng, thị trường dù là loại gì, chỉ cần tồn tại mua bán, thì giá cả ắt sẽ dao động. Kỳ hạn giao dịch chịu ảnh hưởng rất lớn bởi các nhân tố bên ngoài, Trần Tuấn Long hiện giờ muốn biết toàn bộ để hiểu được xu hướng phát triển chung gần đây.
Nhìn chung toàn bộ thị trường, giao dịch tiền đồng trong nước đã xuất hiện từ năm 1991, đã có mười bốn năm lịch sử, quả là tương đương với quy mô phát triển. Trần Tuấn Long phát hiện ra rằng giá của đồng tiền trong nước có liên kết mạnh mẽ với giá của ngoại tệ thế giới, xu thế này có thể do chịu ảnh hưởng của kinh tế quốc tế.
Mỗi người nhìn sự việc với lập trường ở mọi góc độ khác nhau, họ cho ra kết luận cũng khác nhau, Trần Tuấn Long giờ đây đã nâng trình độ của mình cao hơn và cao hơn cả những người bình thường. Trong thời gian nửa năm, Trần Tuấn Long với thân phận mới đã đạt được tiến bộ cực lớn. Trần Tuấn Long giờ hoàn toàn thoát khỏi thân phận sát thủ, và đang dần trở thành một đại gia.
Nên bây giờ Trần Tuấn Long đã học được cách trở thành người có cái nhìn đánh giá và quyết định thị trường, từ đồng tiền trong nước, cho đến các đồng tiền nước ngoài như ở thị trường Luân Đôn hay New York. Trần Tuấn Long phát hiện rằng, sắp tới sẽ có dao động như lời Liễu Y Y nói, thật là hết sức đặc biệt. Đầu năm, giá nguyên vật liệu, dầu, các chi phí khác đã bị ảnh hưởng, giá cả của đồng tiền trong nước tăng lên 30%. Bởi Iraq không ngừng xảy ra chiến tranh và xung đột ở Li Băng, giao dịch mua bán vì thế mà cũng bị ảnh hưởng, và biểu hiện trong nước cũng khá rõ ràng.
Hiện tại, thị trường giao dịch tiền đồng đang diễn ra rất sinh động, tiền vốn xoay vòng nhanh. Trần Tuấn Long đã phân tích rất nhiều bài báo, tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng, hiện nay giá cả đồng tiền trong nước đang lên, trong thời gian dài, còn có thể sẽ tiếp tục lên giá nữa. Trần Tuấn Long cũng đồng ý với quan điểm này, nhưng hiện giờ Trần Tuấn Long lại muốn giao dịch ngắn hạn, hắn càng quan tâm xu thế của nó trong thời gian ngắn hơn.
Hai tỷ đầu tư tuy cũng không gọi là nhiều nhưng cũng không phải là ít. Hắn tin tưởng vào năng lực của Liễu Y Y, giao hết số tiền này cho cô phụ trách việc đầu tư cũng chính là muốn xem năng lực của cô.
Hiện tại thì cứ xem thử ngày mai cô sẽ làm như thế nào. Trần Tuấn Long đóng laptop lại, ngày mai kế hoạch sẽ được bắt đầu. Từ góc độ này, hắn đối với xu thế tiền đồng tuần này có phán đoán riêng cho mình, mọi phán đoán của hắn đều dựa vào các nhân tố bên ngoài. Hắn còn muốn xem Liễu Y Y chuyên nghiệp như thế nào, mới đưa ra kết luận cuối cùng.
Trần Tuấn Long đang kỳ vọng vào sự biểu hiện của Liễu Y Y vào ngày mai, hi vọng cô sẽ không khiến hắn thất vọng.
Sau khi trở lại Hải Đào Hiên, Trần Tuấn Long tiện thể để laptop lên trên ghế sofa, vẫn chưa thấy Quách Uyển Tây, Trần Tuấn Long đi vào phòng ngủ. Từ chỗ máy tính chỉ thấy trong phòng tắm có người đang tắm rửa, trên giường còn bày biện bộ nội y màu đỏ, nhìn bộ nội y xinh xinh, nhất định là Dương Hân.
Đúng là Dương Hân, cô không quay đầu lại, từ trong phòng tắm có tiếng hỏi lớn:
- A Long đã về rồi à?
Trần Tuấn Long cười cười, cũng không trả lời, hơi nóng trong phòng tắm quanh quẩn mọi góc phòng, như đang vây lấy cơ thể quyến rũ của Dương Hân, cơ thể cô vừa ẩn vừa hiện, lại càng thêm hấp dẫn so với bình thường. Hắn đứng ở bên giường, vừa cởi áo khoác, vừa nhìn sức hấp dẫn lan toả từ Dương Hân.
Lúc này Dương Hân quay đầu lại, cô một tay cần cầm vòi hoa sen, một tay che bộ ngực, vừa xoay người tới phía trước vừa nhìn Trần Tuấn Long với ánh mặt đầy mê hoặc. Mặt Dương Hân bỗng đỏ lên, nhưng cô đối với ánh mắt nhìn của Trần Tuấn Long cô không có phản ứng gì, dù sao tất cả thân thể cuả cô cũng thuộc về hắn, không ngại ngùng gì cả.
- Heo bự háo sắc!
Tuy là không sao cả, nhưng Dương Hân muốn làm bộ quát lên một chút, tránh việc hắn hình thành thói quen xấu lén nhìn cô tắm. Dương Hân xoay người sang chỗ khác, không thèm để ý Trần Tuấn Long, tiếp tục tắm rửa.
Trần Tuấn Long thấy Dương Hân quát giận, mỉm cười, sau đó đem áo khoác tới ném một bên, hai tay bắt chéo.
Dương Hân đưa lưng về phía trước, nhưng Trần Tuấn Long vẫn thấy được vòng một của cô, mông cô hơi nhếch lên, các bộ phận của cơ thể cô nhìn từ phía sau lại càng có sức hấp dẫn mê người.
Trần Tuấn Long có thể cảm nhận dục vọng của mình, hắn đột nhiên có cảm xúc phải giữ lấy Dương Hân và ôm chặt lấy cô. Hắn hiểu rõ, Dương Hân còn rất non, bình thường cùng hắn quan hệ cũng chưa thoải mái, điểm này thì cô không bằng Quách Uyển Tây. Quách Uyển Tây đã bị hắn làm tình một cách quá quen thuộc.
Đúng vậy, Quách Uyển Tây đâu nhỉ, Trần Tuấn Long vừa nghĩ tới đã liền dừng lại, lập tức Trần Tuấn Long đứng dậy đi đến phòng tắm vòi sen, ở bên ngoài đập đập kính gọi Dương Hân. Cô hờn dỗi xoay người:
- Làm gì thế? Anh còn không thấy người ta đang tắm rửa sao!
Trần Tuấn Long nghe cô nói như thế liền lập tức nở nụ cười, đi lại, Dương Hân thấy khó hiểu, sau đó nghiêng tai, muốn nghe xem hắn nói cái gì đó, chỉ thấy Trần Tuấn Long nhịn cười, cuối đầu xuống, nói nhỏ:
- Đương nhiên anh biết rồi, anh cũng nhìn đã lâu ha hả… ha hả…
Dương Hân xấu hổ, che ngực rồi đẩy Trần Tuấn Long ra xa. Trần Tuấn Long chỉ bị cô đẩy vào sườn một chút thôi, tay trái đưa lên, thấy cặp mông trắng của Dương Hân, hắn dùng sức véo một cái, Dương Hân liền chạy tới phòng tắm vòi hoa sen, nắm lấy vòi sen xối nước vào Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long nhân dịp lúc tay cô vươn ra cầm vòi, liền nhìn vào cơ thể cô, một đôi gò bồng đảo, vùng bụng bằng phẳng…. tất cả đều quyến rũ người khác.
Trần Tuấn Long cười chạy đi vài bước, sau đó xoay người hỏi:
- Uyển Tây đâu?
Bây giờ Dương Hân có đi tắm cũng bị Trần Tuấn Long khiến cho lo lắng. Vì thế cô bĩu môi,
- Cô ấy ở phòng tập nhảy mà, lúc về anh không thấy à?
Dương Hân cảm thấy kỳ lạ hỏi.
Trần Tuấn Long cười cười, lại tiếp tục nhìm cô chằm chằm. Dương Hân che bộ ngực lại, xoay người đi chỗ khác.
- Em không để ý đến anh nữa. Anh không được làm như vậy nữa, em muốn tắm rửa. Em tức giận rồi đấy.
Nghe cô nói như thế, Trần Tuấn Long mới cười, buông tha cô, mở cửa đi ra ngoài, đi tới trước cạnh cửa của gian phòng.
Căn phòng này theo như yêu cầu của Quách Uyển Tây được đổi thành phòng khiêu vũ. Phòng không tồi lắm, trên mặt tường được lớp kính, mặt đất lót thảm dày, Trần Tuấn Long đẩy cửa đi vào, nhìn máy nhạc đang phát bài “Hồ thiên nga”, nhìn Quách Uyển Tây đang vui nhảy ba lê trên đôi chân nhỏ và dài của cô. Tuy không mặc quần lục mỏng như trên sân khấu, lúc này Quách Uyển Tây lại mặc một bộ đồ lam nhạt bó sát vào người, khiến dáng người cô lộ vẻ tuyệt vời. Quách Uyển Tây thấy Trần Tuấn Long bước vào, kỹ thuật nhảy của cô lại càng thêm phần tuyệt đẹp, nhẹ nhàng theo điệu nhạc, di chuyển sang trái rồi lại phải. Trần Tuấn Long đứng dựa vào cánh cửa, con ngươi của hắn di chuyển theo từng điệu nhảy của Quách Uyển Tây, thưởng thức từng động tác vũ đạo của cô.
Vũ đạo của Quách Uyển Tây thật sự rất đặc sắc, quả đúng là một tài năng thiên phú. Mỗi động tác của Quách Uyển Tây lại càng làm cho Trần Tuấn Long ngạc nhiên và thích thú. Trần Tuấn Long rất phấn khích trước tài năng tuyệt vời của cô, đặc biệt là lúc kết thúc cao trào, khi tiếng nhạc vừa dứt, Quách Uyển Tây thực hiện một động tác bay giữa không trung. Thấy chân trái của cô nhón lên, đùi phải đá ra sau, tay trái nâng duỗi ra phía trước, và tay phải đặt ở phía sau, cả người nhẹ nhàng đứng vững. Sau đó, chân trái nhón gót của cô chậm rãi xoay người, Quách Uyển Tây mỉm cười, đắc ý nhìn Trần Tuấn Long đang rất rung động trước thân thể của cô.
Trần Tuấn Long vươn hai tay. Không khỏi bất ngờ trước màn biểu diễn của cô. Cô nhảy quả thực sự rất tuyệt.
- Long ca, em nhảy thế nào?
Quách Uyển Tây vẫn nhón một chân với tư thế khó, hỏi Trần Tuấn Long nói. Có thể biểu diễn tài năng của mình trước mặt hắn thế này là điều mà Quách Uyển Tây thích thú nhất.
Trần Tuấn Long đi ra phía trước, vòng tay qua eo của Quách Uyển Tây, sau đó chậm rãi giúp cô thu chân lại.
Đầu tiên Trần Tuấn Long hôn lên cổ Quách Uyển Tây, sau đó nhẹ nhàng nói:
- Em nhảy thật sự rất đẹp, con heo con của anh.
Trần Tuấn Long bình thường xưng hô như vậy nhưng Quách Uyển Tây đều đã hiểu ý tứ của hắn. Cô tựa người vào ngực Trần Tuấn Long, nghiêng cái cổ dài dựa vào cánh tay khoẻ khoắn của hắn, để cho cơ thể trắng nõn lộ ra, để Trần Tuấn Long hôn yêu.