Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Chương 52: Đêm tập kích Hổ Bang.

Trước Sau

break
hấy như thế, Trần Tuấn Long giãn mặt ra cười nói:

- Lại làm sao vậy? Có thể anh sẽ về khuya, uh… Em không cần chờ anh, tự mình nghỉ ngơi trước được không?

Quách Uyển Tây vểnh cái miệng nhỏ nhắn, tự nhiên hơi mất hứng, Trần Tuấn Long cười ha ha, mỗi lần Quách Uyển Tây làm động tác vểnh môi làm nũng, luôn khiến hắn yêu thích. Trần Tuấn Long thừa dịp cúi người qua, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên của Quách Uyển Tây, một lúc lâu hai người mới tách ra.

Trần Tuấn Long xem chừng không có ai, lại xấu xa mò tay sờ lên ngực cô, Quách Uyển Tây bị hắn làm cho thương tâm không chịu nổi, bây giờ lại bị Trần Tuấn Long đùa giỡn nơi công cộng, nói không chừng sẽ có người đi tới bất cứ lúc nào, nếu như bị người khác thấy được thì phải làm sao bây giờ. Nhưng hết lần này tới lần khác thân thể của mình lại rất hưởng thụ sự vuốt ve của Trần Tuấn Long, cái loại khoái cảm lửa tình này vốn là từng đợt sóng liên tiếp. Quách Uyển Tây xấu hổ đỏ mặt, thân thể không ngừng giãy dụa theo sự xoa bóp của Trần Tuấn Long.

Cùng theo một tiếng cười của Trần Tuấn Long, hắn rời tay khỏi thân thể cô. Quách Uyển Tây trợn mắt nhìn, trên mặt Trần Tuấn Long vẫn là nụ cười dâm đãng quen thuộc của hắn, đang cười xấu xa nhìn mình, thì ra lúc này ở cửa thang máy xuất hiện hai người, đang đi qua bên cạnh bọn họ, Quách Uyển Tây cảm thấy hụt hẫng sau khi rời khỏi sự vuốt ve của Trần Tuấn Long, không biết tại sao, cô rất nhớ nhung loại cảm giác bản thân bị Trần Tuấn Long đùa giỡn vừa rồi.

Chỉ thấy Trần Tuấn Long cúi đầu lại, một lần nữa nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó đi tới bên tai cô, dùng đầu lưỡi khẽ liếm vành tai của cô, cuối cùng mới dùng ngữ điệu mập mờ nói:

- Anh sẽ trở về, em phải tắm rửa sạch sẽ chờ anh, đến lúc đó, anh muốn ân ái điên cuồng với em.

Lời nói khiến toàn thân Quách Uyển Tây nóng lên, mặt đỏ không thôi, sau khi Trần Tuấn Long mở cửa xe, Quách Uyển Tây vốn lưu luyến không rời mà bước xuống, nhìn Trần Tuấn Long lái xe đi.

Trong một giang phòng tại quán rượu Thực Thông Thiên, Nam Lang, Cọp Dữ, Gà Rừng cũng ở đó, còn có một vị trung niên nam tử ngồi ở bên cạnh bọn họ, trung niên nam tử này cao cao gầy gầy, nhìn qua có vẻ hơi tiều tụy. Bây giờ mọi người đang yên tĩnh chờ Trần Tuấn Long tới đó.

Lúc Trần Tuấn Long đi vài gian phòng, bọn họ đều đứng lên, mà vị trung niên nam tử kia thì mang theo ánh mắt tò mò đánh giá Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu, vươn tay phải về phía hắn:

- Vị này nhất định là Xà ca rồi?

- Không dám, không dám, gọi tôi Ngân Xà là được rồi, các bằng hữu cũng gọi tôi như vậy, Long ca.

Người nọ vội vàng đưa tay qua bắt tay Trần Tuấn Long, trước khi đến Nam Lang đã nói qua cho hắn biết, lão Đại mới này của hắn rất lợi hại, cũng không nên xem thường hắn bởi vì hắn trẻ tuổi.

Khi còn bé Ngân Xà là bạn học với Nam Lang, hai người xem như bạn bè chơi bùn cùng nhau lớn lên, sau khi đi ra lăn lộn Ngân Xà vào Ngũ Hổ bang, mà Nam Lang thì theo một người đại ca khác, sau khi người đại ca đó của hắn bị chém chết sau một lần sống mái, Nam Lang nhân tiện tự mình lên làm lão Đại.

Trong một lần giao dịch thuốc phiện, đối phương muốn ăn đen, vài người đuổi chém Ngân Xà, cũng may lần đó hắn gọi được Nam Lang hỗ trợ, khi Nam Lang che chở cho hắn chạy trốn, bị người ta chém hai đao, chính hắn cũng trúng vài đao, đùi phải bị chém thương, đến nay đi lại còn khập khiễng, từ lần nọ sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết hai người lại thành bạn sống chết có nhau. Ban đầu Nam Lang bang dựa vào Ngũ Hổ bang làm thuốc phiện, cũng là một tay hắn làm trung gian giới thiệu, hai năm nay Nam Lang bang đã phát triển nhanh chóng, chẳng qua bởi vì sau khi Ngân Xà bị thương thân thể không khôi phục được, sau khi chứng kiến hắn không thể đánh chém vì bang hội, Tam gia của Ngũ Hổ bang cũng bỏ không hắn hai năm, thường ngày phát chút tiền sinh hoạt thương hại cho hắn, Ngân Xà ở Ngũ Hổ bang có thể nói rất khó khăn, còn phải dựa vào Nam Lang trợ giúp mới có thể miễn cưỡng sinh sống, những người vốn trước đây đi theo hắn cũng đều đi lên hết rồi, đối với Ngân Xà đã tàn phế, cũng không hề tôn kính. Ngân Xà tự nhiên thấy trong mắt, hận trong lòng.

- Ha ha…

Trần Tuấn Long cười ngồi xuống:

- Tất cả mọi người ngồi xuống rồi bàn

.

Hắn ý bảo mấy người Nam Lang, Cọp Dữ bọn họ ngồi xuống.

- Nếu Xà Ca có thể cùng ngồi một chỗ với chúng ta, vậy tự nhiên cũng là người một nhà rồi.

Trần Tuấn Long đi thẳng vào vấn đề.

- Đó là đương nhiên.

Ngân Xà vỗ bả vai Nam Lang:

- Tôi và Nam Lang đều là quan hệ sống chết, cái gì có thể giúp được tôi đều cố hết sức.

Kỳ thật Ngân Xà biết rõ tình huống bản thân bây giờ, võ không được, văn cũng không được, hắn cũng muốn rút lui rồi, nhưng lăn lộn nhiều năm như vậy thật sự không cam lòng. Lần này Gà Rừng chủ động tìm tới hắn, khi hắn biết được Gà Rừng muốn tư liệu của Ngũ Hổ bang, nhất thời biết được tác dụng của mình ở chỗ nào, vội vàng liên tục đồng ý.

- Nghe anh nói bây giờ Ngũ Hổ bang sẽ đối phó chúng tôi?

Trần Tuấn Long mỉm cười hỏi, mặc dù ngữ khí nhẹ nhàng, nhưng mang theo mùi dò hỏi.

- Đúng vậy.

Ngân Xà gật đầu:

- Xế chiều hôm nay, vừa lúc tôi có việc quay về quán có đề biển Lam Thiên Đại Hạ của Ngũ Hổ bang, nghe mấy tên tiểu cầm đầu phía dưới nói, Tam gia chuẩn bị gây phiền Phi Phụng bang, tôi đặc biệt lưu ý hỏi vòng vèo vài câu, cụ thể tại sao Tam gia muốn làm như vậy lại không rõ lắm, chẳng qua mấy tên tiểu cầm đầu đó đã nhận được chỉ thị, cuối tuần triệu tập tay chân chuẩn bị tới địa bàn của Phi Phụng bang.

Nam Lang cùng Cọp Dữ vừa nghe, cũng chú ý nhìn Trần Tuấn Long, bởi vì trong khoảng thời gian này, Trần Tuấn Long đều yêu cầu bọn họ ổn định, không khinh động, nhưng bây giờ bên Ngũ Hổ bang lại muốn giết tới, Ngũ Hổ bang vốn là một bang lớn, cho dù chỉ dùng một tay, cũng có thể đạp Nam Lang bang, Tây Đầu bang và Phi Phụng bang xuống dưới. Nói về thực lực bên mình vốn không phải đối thủ của Ngũ Hổ bang.

Chỉ thấy Trần Tuấn Long trầm ngâm một lát, sau đó hỏi Ngân Xà:

- Như vậy Xà ca, mấy ngày nay anh có từng nghe qua trong Ngũ Hổ bang đàm luận tới chuyện ba bang phái chúng ta kết minh không?

Ngân Xà sau khi suy nghĩ lắc đầu:

- Không có, nếu như không phải bây giờ anh nói cho tôi biết, tôi cũng chưa biết chuyện này, Gà Rừng cũng chỉ nói cho tôi chú ý một số tình huống của Ngũ Hổ bang, có tin tức gì cũng thông báo cho hắn, xế chiều này tôi nghe được chuyện Phi Phụng bang, sau khi nhớ tới mới gọi điện thoại cho hắn.

Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu, liếc ánh mắt tán dương về phía Gà Rừng, Gà Rừng hơi gật gật. Vốn Trần Tuấn Long bảo hắn mua chuộc người khác, cũng không muốn bại lộ chuyện liên minh của ba bang phái bọn họ, ở điểm này, hắn vẫn rất nắm chắc.

Nếu như vậy, Ngũ Hổ bang kia muốn động thủ với Phi Phụng bang, có lẽ là có nguyên nhân khác. Bởi vì Trần Tuấn Long biết được từ chỗ Giả Chính Cảnh, bây giờ chỉ có Tân Nghĩa Minh biết được chuyện kết minh của ba bang phái mình, Tân Nghĩa Minh vốn là đối thủ của Ngũ Hổ bang, đương nhiên sẽ không nói chuyện này cho Ngũ Hổ bang.

Nhưng bây giờ nên đối phó thế nào với việc Ngũ Hổ bang xâm phạm đây, nên bại lộ thực lực hay là cúi đầu thỏa hiệp? Nam Lang cùng Cọp Dữ cũng nhìn Trần Tuấn Long.

Chỉ thấy Trần Tuấn Long quay đầu hỏi Ngân Xà:

- Xà ca, tôi nghe nói Ngũ Hổ bang bây giờ, đều là do tên được gọi Tam gia kia dẫn dắt, lão đại Phạm Tăng Hổ kia của bọn họ, dường như đã rửa tay chậu vàng, thoái ẩn giang hồ rồi?

- Đúng vậy, Long ca. Ngũ Hổ bang bây giờ chỉ có Tam gia Phạm Tăng Báo chủ trì, phía dưới còn có lão ngũ Lưu Đức Vĩ.

Ngân Xà hồi đáp.

Trần Tuấn Long gật đầu:

- Tôi được biết, bọn họ còn có lão tứ, đã chết nhiều năm rồi, lão nhị Tào Truyền Bân hình như hiện giờ còn đang ngồi trong tù, phạt tù mười năm vì tội đả thương người.

- Không sai.

Ngân Xà gật đầu:

- Xem ra Long ca cũng rất rõ ràng Ngũ Hổ bang.

Trần Tuấn Long mỉm cười nói:

- Cũng chỉ là tư liệu người ngoài nắm được, làm sao biết nhiều được như Xà ca anh. Ha ha.. ha ha…

Trần Tuấn Long cười vài tiếng, Ngân Xà lại không hiểu Trần Tuấn Long có ý tứ gì lắm, cũng cười theo vài tiếng. Cuối cùng Trần Tuấn Long thu nụ cười, nhìn chăm chú vào Ngân Xà hỏi:

- Ngũ Hổ bang muốn đụng đến Phi Phụng bang chúng ta, như vậy sẽ không trách được chúng ta ra tay trước lấy mạnh rồi. Xà ca, anh đã có thể đứng về phía chúng tôi, tôi đương nhiên cực kỳ hoan nghênh, hắc hắc, chẳng qua bây giờ chúng tôi sẽ động thủ với các anh em bạn bè trước kia của anh, không biết anh cảm thấy thế nào.

Trần Tuấn Long hỏi thử hắn.

Ngân Xà gật đầu, hắn đứng lên, hơi phẫn nộ nói:

- Bạn bè? Tôi lăn lộn trên con đường cũng chỉ có một người anh em Nam Lang này là bạn bè thôi. Năm đó tôi bán mạng vì Ngũ Hổ bang, cái gì cũng xông lên trước, hơn một nửa giang sơn Ngũ Hổ bang là do tôi đánh xuống cho bọn họ, lần trước sau khi chân tôi bị thương, xem như tôi nhìn thấu bọn họ rồi, Phạm Tăng Báo làm lão Đại, một chút cũng không công chính, người có công với bang hội giống như tôi đây, bọn họ cũng đối xử với tôi như một tên ăn mày vậy, còn kém một cước đá tôi đi, hừ!

Vừa nghĩ tới bản thân đã gặp phải sự đãi ngộ không công bằng của Ngũ Hổ bang, Ngân Xà căm giận bất bình.

- Tôi tin rằng anh ở chỗ chúng tôi sẽ không phát sinh loại tình huống này, mỗi người lập được công cho bang hội chúng tôi, chúng tôi đều báo đáp cho hắn tương xứng. Xà ca, chờ chúng tôi đập nát Ngũ Hổ bang rồi, anh muốn gì chúng tôi cũng cho anh thứ đó!

Kẻ đầu cơ Trần Tuấn Long vẫn luôn khai bậy ngân phiếu như vậy.

Với thực lực Phi Long bang bây giờ, muốn khiêu chiến Ngũ Hổ bang, quả thực là đang nói giỡn. Nhưng Ngân Xà cũng không thấy như vậy, từ chỗ Trần Tuấn Long, hắn thấy được một sự tin tưởng, lúc Trần Tuấn Long nghe được Ngũ Hổ bang muốn động Phi Phụng bang của hắn, hắn tỉnh táo tự nhiên, giống như biết trước, khí phách biểu hiện ra ngoài quả thật đã khiến hắn khâm phục.

Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, Ngân Xà kiên định gật đầu với Trần Tuấn Long, chỉ nghe hắn:

- Long ca, dù sao Ngân Xà tôi cũng quyết định theo anh rồi, Nam Lang vốn là anh em của tôi, tôi biết hắn không phục người khác, nhưng hắn đã phục anh rồi, tôi tin tưởng anh!

Trần Tuấn Long mỉm cười, trên mặt vẫn là nụ cười quen thuộc kia của hắn.

- Anh có thể tin tưởng tôi chứng tỏ anh là một người thức thời, lựa chọn của anh không sai, bởi vì tôi muốn lấy Ngũ Hổ bang trong vòng một tháng!

Cuối cùng Trần Tuấn Long nói như đinh chém sắt.

Một tháng, dùng thực lực Phi Long bang bây giờ? Nam Lang cùng Cọp Dữ nghi hoặc.

Trần Tuấn Long nhìn sang bọn họ, lắc đầu cười nói:

- Đương nhiên, dựa vào lực lượng bản thân chúng ta đương nhiên không được, chẳng qua hiện giờ chúng ta có Xà ca giúp đỡ, Xà ca?

Trần Tuấn Long nói với Ngân Xà, Ngân Xà đáp ứng:

- Đêm nay chúng ta động thủ, không bằng đánh cho bọn họ không kịp ứng phó, nói cho chúng ta biết mục tiêu dễ dàng xuống tay của Ngũ Hổ bang, lần này chúng ta hành động, chỉ cần vài người là được, tập kích nhanh, đánh xong bỏ chạy. Nhiễu loạn tầm mắt của bọn họ, như vậy chắc chắn chúng ta đục nước béo cò được rồi.

Sau khi Ngân Xà nghe xong yêu cầu của Trần Tuấn Long, trầm tư một hồi, sau đó nói:

- Nghề chính của Ngũ Hổ bang vốn là thuốc phiện, nếu như muốn động, đương nhiên là động tới điều uy hiếp nhất đối với bọn họ rồi, nhưng bây giờ đặt ở kho hàng nào tôi cũng không rõ ràng lắm, đợi tôi trở về lại hỏi thăm. Trong khoảng thời gian này, việc làm ăn sòng bạc của một số bang phái nhỏ phụ thuộc phía dưới không tồi, theo tôi được biết ở khu Triều Dương cùng khu Đông Thành bọn họ có ba nơi đánh bạc quy mô lớn, phỏng chừng một đêm đánh bạc ở nơi này phải hơn trăm vạn, béo bở chỉ đứng sau giao dịch thuốc phiện.

- Uh… Không sai!

Trần Tuấn Long trầm ngâm một chút:

- Đêm nay chúng ta động thủ mục tiêu này.

Cuối cùng chỉ nghe hắn quyết định:

- Nhưng… còn có mục tiêu tôi muốn động nhất, Xà ca anh xem có biện pháp nào giúp tôi được không.

Ngân Xà nghi hoặc nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long quay đầu qua, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu, sau khi nghe xong Ngân Xà kinh ngạc nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long lại mỉm cười nhìn hắn.

Ngâng Xà đang lo lắng, dường như cuối cùng hắn vẫn hạ quyết tâm, dùng sức gật đầu với Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long cực kỳ hài lòng, sau đó nói với Gà Rừng:

- Gà Rừng, gọi bọn Đồng Hổ lại đây đi, nói chúng ta chờ bọn họ ở chỗ này, bảo bọn họ dẫn người tới!

- Vâng, lão Đại!

Gà Rừng đáp.

- Trước tiên ngươi cùng Xà ca đi tra xét địa bàn, chúng ta lập tức đuổi theo, nhớ kỹ Xà ca không thể bại lộ. Đối phó Ngũ Hổ bang, lần này chúng ta dùng phương thức đánh bất ngờ, chỉ có thể đánh cho bọn họ không kịp ứng phó, nhưng thế nào cũng không thể gây thương tổn cho bọn họ, đối phó bọn họ như thế nào tôi có biện pháp khác, tôi nói rồi, phải diệt trừ Ngũ Hổ bang trong một tháng, tôi nhất định sẽ làm được, mọi người…

Vừa nói hắn vừa chỉ Nam Lang cùng Cọp Dữ:

- Cũng nhìn kĩ cho tôi, học hỏi nhiều xem nên làm như thế nào, khi có chiến tranh, cần phải nói tới cái này!

Trần Tuấn Long lấy tay chỉ vào đầu mình.

Nam Lang cùng Cọp Dữ vâng vâng đáp.

Trần Tuấn Long cười, trên mặt vẫn là nụ cười quen thuộc của hắn, có vẻ hơi lạnh. Sau khi Gà Rừng cùng Ngân Xà ra hiệu với hắn rồi rời đi, trong phòng hiện giờ chỉ còn lại Nam Lang cùng Cọp Dữ. Đợi bọn Gà Rừng đi không lâu, Trần Tuấn Long lấy di động ra, đi tới cửa sổ thủy tinh, gọi điện thoại cho Lý Thế Bằng.

- Là tôi, đại ca!

Trần Tuấn Long vẫn mang theo nụ cười thản nhiên của hắn.

- Có việc gì sao?

Lý Thế Bằng bên kia còn đang nghi thần nghi quỷ, dù sao chuyện của Giả Chính Cảnh còn không phát tán.

- Đúng vậy, đại ca. Đêm tay tôi chuẩn bị động thủ với Ngũ Hổ bang.

Trần Tuấn Long tỉnh táo nói.

- Đối phó Ngũ Hổ bang? A Long, tình hình bây giờ là gì hả, sao cậu chọn lúc này mà gây chuyện?

Lý Thế Bằng nóng nảy, dù sao chuyện Giả Chính Cảnh còn chưa xử lý xong, Trần Tuấn Long sao lại có thể bới ra rắc rối được.

- Ha ha, đại ca đừng vội, tôi đối phó Ngũ Hổ bang cũng là vì anh. Ha ha…

Trần Tuấn Long một chút cũng không vội vàng nói.

- Cái gì? Vì tôi?

Lý Thế Bằng hỏi có chút kích động.

- Đúng! Đêm nay tôi sẽ bất ngờ đánh mấy bãi của Ngũ Hổ bang, làm có lớn một chút, bởi vì chỉ có làm ra chút chuyện, hai chúng tôi mới dễ ra mặt mà đại ca.

Trần Tuấn Long phân tích với Lý Thế Bằng.

Lý Thế Bằng vốn là một người thông minh, nhất thời hiểu rõ được ý tứ của Trần Tuấn Long, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi khó tin:

- Nhưng, dùng thực lực của cậu bây giờ, có thể khiêu chiến Ngũ Hổ bang sao?

- Tôi không thể, nhưng anh có thể!

Trần Tuấn Long cười:

- Kế hoạch của tôi rất đơn giản, giấu tên triển khai tập kích bất ngờ Ngũ Hổ bang, nhiễu loạn hoạt động bình thường của bọn họ, mà anh, thì có thể lợi dụng lần tập kích bất ngờ này thăng chức, ngồi lên vị trí cục trưởng, đến lúc đó tôi muốn sự phối hợp của anh, xuất kích lôi đình với Ngũ Hổ bang, tôi chỉ cần anh giúp tôi tiêu diệt một số bang phái nhỏ của bọn họ, làm cho những người đó biết trong khoảng thời gian này rời xa Ngũ Hổ bang một chút. Như vậy, kế tiếp chúng tôi đối phó Ngũ Hổ bang, sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Trần Tuấn Long chậm rãi phân tích, sắc mặt Lý Thế Bằng càng nghe lại càng ngưng đọng, đã tính toán được mất ở phương diện này. Nhưng điều kiện Trần Tuấn Long tung ra cũng không kém, phải biết lợi dụng sự cố, chính mình có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí của Giả Chính Cảnh “mất tích” đã lâu, mà đối phó Ngũ Hổ bang thì có thể tăng thêm sắc màu vào chiến tích của mình, chuyện tốt như vậy đi tìm ở đâu ra.

- A Long, kế hoạch này của cậu không tồi, nhưng theo tôi được biết, mặc dù lão Đại Phạm Tăng Hổ của Ngũ Hổ bang lúc trước rửa tay chậu vàng rồi, nhưng vẫn quan hệ mật thiết với cấp trên, tôi sợ đến lúc đó chúng tôi chỉ đả thương bên ngoài của bọn họ thôi, sợ ngay cả gân cốt của bọn họ cũng không động tới được.

- Ha ha, đại ca, tôi làm việc, anh yên tâm! Tôi nghĩ Phạm Tăng Hổ hắn không thấy được mặt trời ngày mai rồi, đối với hắn, chúng tôi còn có gì phải lo lắng.

Trần Tuấn Long cười lạnh nói.

- Hả…

Lý Thế Bằng hít một ngụm khí lạnh, không ngờ Trần Tuấn Long đã nghĩ tới việc đối phó Phạm Tăng Hổ, nghe ý của hắn, có thể sẽ đối phó với Phạm Tăng Hổ giống như đối phó Giả Chính Cảnh vậy, thủ đoạn của Trần Tuấn Long cũng thật là tàn nhẫn. Trầm ngâm một chút, Lý Thế Bằng vẫn gật đầu:

- Được! A Long, cậu yên tâm đi làm đi, tôi ủng hộ cậu!

- Anh đúng là đại ca, ha ha, tôi muốn tiêu diệt Ngũ Hổ bang trong một tháng, rai oai phủ đầu với Tân Nghĩa Minh, để cho bọn họ thấy rõ Phi Long bang chúng tôi không nhỏ bé gì đâu, mà là bang phái có thể ngồi ngang với bọn họ. Đây là mục đích của tôi, chúng tôi phải nhanh chóng đứng vững, anh ở ngoài sáng, tôi ở trong tối, dắt tay cùng tiến!

Trần Tuấn Long kiên định nói ra.

Lý Thế Bằng cũng rất đồng ý:

- Ồ… Nên như vậy.

Đối với quyền lực và địa vị, Lý Thế Bằng hắn khát vọng hơn bất cứ kẻ nào.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Lý Thế Bằng, Trần Tuấn Long trở lại bàn ăn, Nam Lang cùng Cọp Dữ còn đang chờ hắn. Sau khi trở lại, Trần Tuấn Long nhìn bọn họ khẽ cười:

- Lần này tìm hai người, ngoài việc thương lượng chuyện Ngũ Hổ bang ra còn muốn nói với hai người một việc, trong bang chúng tôi có nội gian.

- Hả?

- Cái gì?

Nam Lang cùng Cọp Dữ không thể tin được, đều đặt câu hỏi:

- Hắn là ai?

- Là ai? Tôi lập tức đi làm thịt hắn!

Trần Tuấn Long lắc đầu:

- Bây giờ còn không biết. Thông báo cho hai người là muốn hai người chú ý một chút, đối phương vốn là Tân Nghĩa Minh phái tới.

Thì ra là thế, tình hình của Tân Nghĩa Minh Nam Lang cùng Cọp Dữ ít nhiều cũng biết, lão Đại Hứa Viễn Giang của bọn họ có thể nói là một thần thoại của giới xã hội đen, hơn hai năm trước hắn thành lập Tân Nghĩa Minh, trong khoảng thời gian ngắn ngủn không tới mấy tháng, dĩ nhiên lấy nhỏ ăn lớn, hoàn toàn tiêu diệt Thanh Bang trước đây, thay thế vào đó, trở thành bang nhất nhì trong xã hội đen, mà xã hội đen đồn đại, lão Đại Hứa Viễn Giang của Tân Nghĩa Minh đã thay thế Phạm Tăng Hổ Ngũ Hổ bang, trở thành người phát ngôn của cấp trên.

Như vậy hiện giờ, khi Nam Lang cùng Cọp Dữ biết được trong bang mình có gian tế, mặc dù kích động, nhưng cũng không thể ếch ngồi đáy giếng, cách thức thăm dò nghe ngóng tìm hiểu thông tin giữa các bang hội này, hoàn toàn được ghi trong bộ “Vô gian đạo”, điều này ngược lại trở thành vũ khí của hắc bang, điều khác biệt là phải xem mọi người dùng như thế nào.

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc