"Anh muốn em, anh muốn em,em có hiểu không?" Hùng Thần Giai không biết đã hỏi bao nhiêu lần, phía dưới càng không ngừng đụng chạm, cảm nhận được cánh cửa đang khép chặt lặng lẽ mở ra...
Tang Vãn Cách chỉ có thể mãnh liệt lắc đầu, nói không ra lời, chỉ bật khóc đến nức nở: "Không được, thật sự không được... Đại Hùng anh đừng như vậy... Em không muốn..."
Hùng Thần Giai đang yêu cô vì khẩn trương mà trán đổ đầy mồ hôi lạnh: "Không có chuyện gì, công chúa của anh, em có thể làm được." Nói xong, sức lực trên tay đang xoa nắn kiều nhũ cũng gia tăng.
Cảm giác tê lại hơi đau một chút khiến cho Tang Vãn Cách sợ tới mức không nhẹ. Mặc dù mỗi lần hắn đều tiến vào rất sâu, nhưng đây là lần đầu tiên hắn không có thừa cơ cô đang ở trong cao triều mà tiến địa phương đó sâu như vậy.Thân thể mềm mại của cô trở nên căng thẳng, muốn động cũng không dám động, mắt đẹp long lanh, sương mù đầy mắt, khóe mắt còn lưu lại những giọt nước mắt óng ánh trong suốt.
Tang Vãn Cách làm sao mà chịu được cảm giác này, bình thường chỉ là nhè nhẹ cắm vào thôi cũng đủ để làm cho cô đạt đến cao triều ngây ngất, chứ đừng nói đến khẩu vị nặng như vậy, chỉ là lần này, trong hoa huyệt liền tiết ra vô số nhiệt lưu, toàn bộ đổ vào ở thân mãnh long của Hùng Thần Giai, nóng bỏng để cho hắn không nhịn được hung hăng rùng mình một cái.
Cô đã đến cao triều.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng đến nổi quả thật có thể rỉ máu, Tang Vãn Cách nức nở che cặp mắt của mình, mặc cho Hùng Thần Giai dụ dỗ thế nào cũng không chịu mở mắt ra lần nữa.
Tròng mắt đen vừa bực mình vừa buồn cười nhìn cô giống như là đà điểu trôn trốn tránh tránh, khiến cho Hùng Thần Giai nảy lên ý tưởng xấu xa, đưa tay sờ lên bụng trắng nõn mềm mại của cô, nhẹ nhấn một cái, khiến cho thân thể Tang Vãn Cách chịu không nổi, chất mật ngọt ngào trong huyệt động lại càng thêm tuôn trào ra ngoài
“Em làm được, nhìn đây, không phải như thế này chính là anh đang tiến vào sao?” Hùng Thần Giai siết chặt đỉnh hồng trên bầu ngực sữa, đem ngậm vào trong miệng, vừa hút vừa cắn, trên dưới cùng nhau tấn công. “Công chúa, em có biết em rất ngon hay không? Em có biết cảm giác của anh như thế nào không? Anh bị em hung hăng bắt giữ, kẹp thật chặt, chặt đến nổi khiến anh muốn giải phóng….”