Trong mơ mơ màng màng, Tang Vãn Cách mở hai mắt ra, vừa đúng lúc đem bộ dáng sắc tình của Hùng Thần Giai toàn bộ rơi vào đáy mắt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ bừng, cho dù xem qua rất nhiều lần trường hợp như vậy rồi, cô vẫn không cách nào thích ứng, người đàn ông này luôn luôn có nhu cầu khủng bố cùng tinh lực cực kì mạnh đối với cô, cũng đặc biệt yêu thích ở trên người cô in dấu đủ loại màu sắc hình dạng, mỗi lần thân thiết tuyệt đối muốn đem toàn thân cô sờ hết liếʍ hết mới bằng lòng bỏ qua.
Đem ngọt ngào trên tay chỉ có của riêng cô toàn bộ nuốt vào, Hùng Thần Giai mới chú ý tới ánh mắt cực kì xấu hổ của Tang Vãn Cách cực, tròng mắt đen không khỏi chậm rãi sâu hơn, lộ ra một chút kinh ngạc lạ thường.
Nhìn thấy ánh mắt như thế của hắn, Tang Vãn Cách vốn đang ý loạn tình mê đột nhiên có một loại dự cảm chẳng lành.
Thân thể kiều mỵ né tránh tựa như có ý thức, không chút nào muốn biết dự cảm kia là từ đâu đánh tới.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, trước khi cô kịp né tránh, Hùng Thần Giai kịp thời dùng một bàn tay nắm vòng eo mảnh khảnh của cô, đôi môi mỏng khẽ cong, làm trong lòng Tang Vãn Cách không ngừng cảnh báo mãnh liệt.
Đáng tiếc, đã trễ rồi.
Chờ cô ý thức được Hùng Thần Giai có thể làm là chuyện gì, thân thể của cô đã hoàn toàn không chịu sự khống chế của cô, mà hoàn toàn nằm ỏ trong tay Hùng Thần Giai.
Hắn hướng về phía cô lộ ra một nụ cười nhẹ sắc tình, ngay sau đó cúi đầu, hôn nơi mềm mại đào huyệt kia, đầu lưỡi chợt đâm vào, không ngừng liếʍ mυ"ŧ, không đem cô làm cho nước giàn giụa không chịu bỏ qua.
"Ưm ──" Tang Vãn Cách kêu lên một tiếng, đôi tay nhỏ bé không tự chủ được níu lấy tóc của Hùng Thần Giai, đôi môi anh đào không tự chủ được phát ra tiếng kêu "Y y nha nha" rất nhỏ, giống như tiếng kêu của mèo con vừa ra đời không bao lâu. Âm thanh nũng nịu chọc người thương yêu, nghe thấy thanh âm đó khiến cho Hùng Thần Giai càng thêm hưng phấn, sức lực liếʍ láp cũng bộc phát lớn hơn.
Thân thể của cô mềm mại quả thật có thể khiến cho mọi người đàn ông đều sẵn sàng dâng hiến linh hồn của mình cho cô, thân hình nhẵn nhụi mềm nhẵn, tràn đầy co dãn, còn có mùi thơm làm say lòng người.
Hùng Thần Giai nheo lại tròng mắt đen, càng thêm ra sức lấy lòng người phụ nữ của mình, hắn ra sức đem đầu lưỡi rong ruổi tìm kiếm, đầu lưỡi có lực quét ngang hoa huyệt trơn mềm, khiến cho Tang Vãn Cách không cầm được yêu kiều rung động, mật hoa ngọt ngào tiết ra như thác tràn, cũng bị Hùng Thần Giai nuốt vào trong bụng, một ít cũng không hề lãng phí.
Sau khi liếʍ láp khắp thân thể non mịn kiều mỵ của cô, cuối cùng hắn cũng đã hơi chút thoả mãn, thân thể hơi thối lui ra khỏi Tang Vãn Cách, ngược lại cắn lấy hoa nguyệt thủy nộn nũng nịu phía trên ŧıểυ trân châu.
Nơi đó là điểm mẫn cảm nhất của người phụ nữ, ngày thường hơi chạm một cái cũng có thể muốn chết người, huống chi Hùng Thần Giai ở đây còn cố ý dùng sức đi gặm cắn?