Tang Vãn Cách sửng sốt một chút, chớp đôi mắt to nhìn cô gái đang đứng trước cửa phòng ngủ. Bỏ đôi tay nhỏ bé đang lây cánh tay thô to của Hùng Thần Giai ra, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều mị lộ ra vẻ kinh ngạc. Người này là ai vậy, tự nhiên ở trước mặt người đàn ông của cô chỉ vào mũi cô nói cô không hiểu chuyện?! Cô ta biết gì mà nói cô không hiểu chuyện... Bước vào nhà mà không tôn trọng chủ nhà một chút nữa?!
Chỉ là không đợi cô lên tiếng, Hùng Thần Giai đã nhanh chóng mở miệng trước: "Tôi không phải bảo cô đợi ở phòng khách sao?"
Tang Vãn Cách nháy mắt nhìn về phía Hùng Thần Giai, bén nhạy nhận thấy cả người hắn thay đổi. Thanh âm lạnh lùng, ánh mắt bén nhọn, ngay cả thân thể cao lớn tráng kiện cũng căng cứng. Nhìn dáng vẻ hắn đối với vị khách này cũng không phải hoan nghênh gì lắm nha ~ "Gấu, vị này là?" Vừa hỏi cô cũng đồng thời thuận tiện tỉ mỉ quan sát cô gái đang đứng ở cửa một phen. Một thân váy Chanel đem cả người cô ấy bó sát có lồi có lõm thật lung linh nha. Cổ áo sơ mi trắng chữ V khoét sâu vừa mỏng lại ôm sát. Rãnh ngực sâu đến có thể làm cho đàn ông chết đuối ngay ở trên người cô ta, hai đồi núi to lớn càng góp phần miêu tả sinh động thêm. Tang Vãn Cách thậm chí có thể thấy rõ ràng màu áo lót cô ta đang mặc mặc là màu gì nữa.
Rõ ràng là người đẹp biết cách ăn mặc, nhưng tại sao cô ta vừa xông vào lại nói chuyện với giọng điệu như vậy chứ?!
"Hùng tiên sinh, chỉ do tôi thấy bất bình thay cho anh mà thôi." Cô gái trợn mắt nhìn Tang Vãn Cách một cái. Khuôn mặt diễm lệ của cô ta lộ ra vẻ mặc khinh thường cực độ, giống như Tang Vãn Cách là một con vi khuẩn khiến người chán ghét vậy. "Người phụ nữ này vừa tùy hứng lại không biết thông cảm cho anh, anh cần gì tốn sức lực dụ dỗ cô ta?!" Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cô nhất định sẽ không tin tưởng một người được mệnh danh là bạo long băng giá thường ngày lãnh khốc sẽ có lúc dịu dàng như vậy! Người phụ nữ này có tài đức gì xứng với hắn chứ? nɠɵạı trừ bộ dạng xinh xắn một chút, cô ta có chỗ nào vượt qua cô chứ?!
Là trợ thủ đắc lực của Hùng Thần Giai trên sự nghiệp nên Chu Á Lệ vô cùng tự tin. Từ lúc Hùng Thần Giai cắm rễ ở thành phố S này cho tới nay, cô chính là phụ tá duy nhất hắn trọng dụng. Mặc dù người điều hành công ty không phải hắn, nhưng ở trong biển người mênh mông, cô nhìn một cái lại chọn trúng ngay người đàn ông này. Hắn mặc dù dáng dấp khó coi, vóc dáng quá lớn tính khí lại không tốt, nhưng ánh mắt của cô cũng không phải mù. Mặc dù hắn không phải người điều hành, nhưng hắn chính là BOSS lớn nhất!
Chu Lệ Á đã từng vô tình nhìn thấy Tổng Tài Lý Dương Ngạo hướng về phía Hùng Thần Giai - một người chỉ là chủ nhiệm bảo an khúm núm nịnh hót lấy lòng. Từ đó cô ta liền một lòng cho rằng giống như tình tiết trong phim truyền hình, Hùng Thần Giai mới chính là BOSS lớn phía sau màn, cho nên dù hắn chỉ làm một chủ nhiệm bảo an nho nhỏ, nhưng đó là bởi vì hắn nghĩ muốn ngầm quan sát các nhân viên! Cho nên đây mới đích thực là con rùa vàng giấu mặt. Mặc dù vẻ bề ngoài có chút thiếu sót, nhưng cô tự tin với sắc đẹp của mình, chỉ cần cô giở chút trò giả bộ tiện tay đưa hồ sơ gì đó đến nhà hắn, nhất định cô sẽ đem hắn nắm thật chặt trong tay! Cho nên hôm nay cô mới mượn báo cáo hệ thống cửa tự động an ninh đi tới nơi này, mặc dù Hùng Thần Giai để cho cô ngồi ở trong phòng khách, sau đó không thèm quan tâm đến cô mà liền bưng khay đi tới phòng ngủ, nhưng Chu Á Lệ vẫn cho đây là một cơ hội tốt!
Trời mới biết trước đây cô thậm chí ngay cả Hùng Thần Giai có bạn gái hay là vợ hay không cũng không biết. Cô chỉ ỷ vào việc thường ngày hai người hợp tác ăn ý, liền tự tiện chủ trương muốn xâm lấn cuộc sống của Hùng Thần Giai, nhưng hắn cũng không phải người dễ dàng cho cô tính toán hô to gọi nhỏ. Chuyện này thật làm người ta không thể không lấy làm tiếc hận. Tuy cô với hắn hợp tác trên công việc luôn thuận buồm xuôi gió, nhưng có phải hay không khi cô đã nắm hắn trong tay thì thái độ của hắn sẽ phải thay đổi, trở nên dịu dàng hơn chứ?! Cho dù không biết, nhưng chứng kiến cách Hùng Thần Giai đối đãi với Tang Vãn Cách giống như trân bảo xong, cô cũng nên biết khó mà lui rồi. Thế nhưng phụ nữ đều là như vậy, nếu ngay cả một người dáng vẻ tính tình thô lỗ như Hùng Thần Giai mà cô cũng giành không được, như vậy cô cũng quá kém rồi đi!
Tang Vãn Cách rõ ràng từ trong ánh mắt của cô gái này thấy được sự khiêu khích cùng ghen tỵ, cô mấp máy cánh môi, không khỏi thở dài. Đôi mắt to đẹp không thể làm gì khác hơn nhìn về phía gò má lạnh lùng cương nghị của bạn gấu nào đó —— bộ dáng hắn như vậy cô thật chưa từng thấy qua, vừa âm trầm vừa lãnh khốc. Một chút cũng không giống với con gấu xấu xa thường ngày thường thích kêu réo cô.
Chỉ là... Thật là không thể tưởng tượng nổi, lại có người muốn cùng cô giành đàn ông chứ... Còn nói cô tùy hứng không biết thông cảm... Chẳng lẽ người tối ngày hôm qua liều mạng cũng phải cố làm cho một con gấu nào đó thoải mái không phải Tang Vãn Cách cô đây sao? Hay là nói người thường ngày không để ý một con gấu nào đó khuyên can mà giành làm điểm tâm cho con gấu đó ăn cũng không phải là cô Tang Vãn Cách sao? Cô gái này có phải kết luận quá sớm và vô căn cứ không? Hay bởi cô ta vốn nhìn cô không thuận mắt? Coi như không thuận mắt, nhưng cô dù sao cũng là một phụ nữ có thai. Hơn nữa, cô có thật sự không hiểu chuyện thích làm nũng, cũng không tới phiên cô ta lên tiếng phê bình...
Cô chống cằm ở đáy lòng oán thầm, nhưng trên mặt vẫn duy trì lễ phép căn bản. Nhưng Hùng Thần Giai không quan tâm lo lắng nhiều chuyện như vậy, lời Chu Á Lệ vừa nói ra, hắn liền nhíu lông mày quát: "Cút."
"Cút? Cút cái gì?" Chu Á Lệ cho là mình nghe lầm. Hùng tiên sinh không phải đang nói ai khác chứ?
"Tôi, nói, cút ——" Hùng Thần Giai lập lại một lần nữa, hắn còn lo sợ cô ta nghe không hiểu nên từ từ nói từng chữ ra.
Lúc này Chu Á Lệ nghe hiểu, nhưng cô không thể tin được: "Hùng tiên sinh... Anh kêu tôi cút?" Hắn tại sao có thể đối với cô như vậy chứ!
"Chả lẽ cô thích tôi tự tay ném cô ra ngoài hơn hả." Hùng Thần Giai cười lạnh một tiếng, thật là một người đàn bà hạ tiện, nhìn xem tên nhóc chết tiệt Dương Ngạo kiếm cho hắn phụ tá gì đi.
Hắn nghĩ, hắn vẫn nên từ chức là tốt nhất. Cái công ty rách nát đó cứ ném lại cho bốn tên khốn kiếp kia dọn dẹp đi, dù sao hiện tại thì Trình Cảnh Khu đã trở thành mây trôi rồi, hắn cũng không cần cái công ty đó nữa. Tài khoản trong ngân hàng Thụy Sĩ đủ cho hắn tiêu xài mười đời rồi, cho dù hắn nuông chiều công chúa tôn quý của hắn tiêu xài vô pháp cũng không thành vấn đề.
Lúc này, ở một nơi xa anh bạn họ Dương nào đó đang ôm mỹ nữ chơi trò yêu tinh đánh nhau cũng đột nhiên mềm nhũn ra. Hắn cúi đầu nguyền rủa một tiếng, từ trên người mỹ nữ trượt xuống, chỉ cảm thấy cả người rét run. Đáng tiếc hắn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Chu Á Lệ sửng sốt: "Nhưng mà, nhưng mà lời tôi nói là lời thật lòng!" Nào có người đàn ông nào phục vụ phụ nữ như vậy. Mà cô gái kia còn không biết cảm kích nữa chứ?!
"Tôi quản cái con mẹ nó cô nói chuyện chuyện hoang đường chó chết gì. Lão tử hỏi cô một lần nữa, cô có cút hay không?!" Hùng Thần Giai nhe răng, cả người tản mát ra lửa giận nồng đậm. Khuôn mặt hung thần ác sát của hắn áp sát mặt cô gái kia, lập tức liền đem Chu Lệ Á - người luôn tự nhận có gan đủ lớn để cùng người đàn ông này ở chung sợ tới mức đùi mềm nhũn ra, đôi tay nhờ níu lấy khung cửa mới không ngã xuống.
Tang Vãn Cách cười tủm tỉm nhìn một màn trước mắt này. Cô tuyệt không lo lắng, vì bảo đảm có kịch vui đáng xem. Cô còn thuận tay cầm quả táo, há cái miệng nhỏ nhắn rắc rắc rắc rắc gặm, vừa gặm vừa cười xem.
Cô nói gì chứ! Tình địch cái gì... Đều là mây trôi thôi. Gấu mới sẽ không làm cho người ta chọc tới cô, Hàaa...!
Vì vậy sau một màn mây càng bay càng xa này, vừa ra sân không đến mười phút thì nữ tình địch trong nháy mắt đã bị một bạn gấu kiên trinh si tình nào đó đuổi đi, không chỉ có không câu được rùa vàng, thuận tiện còn mất cả công việc, thật là được không đủ bù mất.
Đợi đến lúc Hùng Thần Giai trở lại ngồi kế bên chải tóc cho cô, Tang Vãn Cách mới buồn miệng gặm một quả táo hỏi: "Em thật sự rất tùy hứng lại không biết thông cảm cho anh sao?" Hình như là thế... Kể từ lúc mình mang thai tới nay, trở nên đặc biệt thích giày vò hắn. Cũng may mà bạn gấu nào đó tuy tính khí có chút dữ dằn vẫn có thể chịu được.
Cô thích gây khó dễ cho hắn, vả lại còn hay thích khóc nữa.
Tang Vãn Cách đột nhiên cảm thấy mình thật là tệ quá sức rồi.