Hùng Thần Giai mới không quan tâm về sau mình có thể bị trả thù hay không, đối với hắn mà nói, không còn có cái gì có thể làm cho hắn nóng lòng hơn giờ phút này!
Hắn sờ sờ cái bụng tròn của Tang Vãn Cách, dịu dàng hôn lên bụng cô một cái, bàn tay dính đầy ái dịch lại lần nữa quay trở về giữa hai chân Tang Vãn Cách. Hắn cố gắng lượn quanh móc lấy, làm cho mắt cô mờ sương hơn nữa. Ngón tay thô ráp mô tả động tác hoan ái cứ đút vào đùa bỡn, lúc rút ra tay đã đầy nước dinh dính trơn trợt, mắt đen thâm thúy cũng thủy chung nhìn chăm chú vào vẻ mặt Tang Vãn Cách, chỉ sợ cô có chút khó chịu nào đó. "Có thấy khó chịu không?"
Tang Vãn Cách khẽ hừ một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn khẽ giương, đôi mắt long lanh bởi vì vui vẻ quá độ mà híp lại. Cô cuồng loạn gật rồi lại lắc đầu, tiếng thở dốc vỡ tan từ trong miệng cô tràn ra: "Ừ... Ách ——" Môi anh đào đỏ tươi chợt há lớn, phát ra một tiếng rêи ɾỉ hơi to chỉ vì ngón tay của Hùng Thần Giai đã đụng phải một chổ thịt non đặc biệt nhạy cảm. "Đừng —— Gấu... Nơi đó không được... Ô..."
Tang Vãn Cách dĩ nhiên sẽ không trả lời những vấn đề vô sỉ này của hắn rồi. Cô chỉ nhắm mắt thật chặt, đôi tay bám chặt lên đầu vai Hùng Thần Giai. Cái miệng nhỏ nhắn thốt ra những tiếng rêи ɾỉ vô cùng mất hồn. "A..."
"Công chúa, em thấy rất thoải mái có đúng hay không?" Hùng Thần Giai cười xấu xa, lòng ngón tay ở trong phấn huyệt sờ trái xoa phải, miệng thì nói ra toàn lời hạ lưu vô cùng. "Chỗ này bên trong em ——" hắn nhấn khối thịt non kia mấy cái, để làm bằng chứng cho Tang Vãn Cách biết hắn nói đến nơi nào. "So với trước kia còn nhạy cảm hơn, ra thật nhiều, vừa sờ một chút mà đã ra nhiều nước như vậy rồi... Trên sách nói phụ nữ có thai ham muốn đặc biệt nhiều hơn, chẳng lẽ là thật sao? Vậy nửa năm qua có phải em cảm thấy rất trống rỗng không hả?"
"..." Tang Vãn Cách mắc cỡ không phản bác được, cô căn bản không phải dạng người có nhiều ham muốn. Hắn cho là mỗi người đều giống như hắn, tinh trùng xông lên não cả đêm lẫn ngày chỉ muốn làm chuyện đó thôi sao?!
Thấy Tang Vãn Cách không đáp lời, bạn gấu nào đó tự tìm mất mặt sờ sờ lỗ mũi, đôi môi rời đi đầu vυ" đã bị mυ"ŧ sưng đỏ hơn. Bàn tay hắn sờ lên bầu vυ" trơn mềm bóp hai cái, phần mông bền chắc có lực xoay tròn hai vòng, để cho quy đầu trượt lướt qua ŧıểυ huyệt vài lần. Mỗi lần đều giống như muốn đi vào, nhưng cuối cùng cũng không xông vào mà chỉ lướt thoáng qua cửa huyệt đang bốc ra hơi nóng mất hồn này. "Công chúa, sao em không nói lời nào vậy? A... Nước lại ra nhiều hơn." Ngay cả phân thân của hắn cũng đã bị dính ướt hết rồi.
Tang Vãn Cách vừa thẹn vừa cáu, nhưng lại không biết phải nói gì. Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là ai oán một tiếng cắn môi của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, nhìn một cái cũng biết, cô lại không vui.
Nhưng cảm xúc không vui cũng không có kéo dài lâu, đang lúc cô đang tức giận không rảnh suy tính với Hùng Thần Giai thì phía dưới bất chợt bị một vật như cái cây khổng lồ cắm vào..., huyệt đa͙σ mềm mại trơn nước đột nhiên bị nông ra dã man, đau đến cô phải hút khí —— mặc dù đang mang thai, so với thường ngày cô nhạy cảm hơn một chút, nhưng anh bạn gấu nhỏ này, chào cũng không chào một tiếng đã chui vào sẽ làm cô thấy đau nha.
Tay nhỏ bé run rẩy bắt lấy bả vai của Hùng Thần Giai, Tang Vãn Cách đau đến khóe mắt rưng rưng, môi hồng trắng bệch: "Gấu... Nhẹ, nhẹ một chút ——" Cô ô một tiếng, hạ thể bởi vì đau đớn nên tự ý thức co lại, cô kẹp chặt làm Hùng Thần Giai vừa khổ sở vừa sảng khoái rít gào một tiếng. Hai tay đè lại eo của cô, cái gì cũng không để ý tới nữa mà liền bắt đầu kéo ra đưa vào —— hắn đã phải cấm dục nửa năm, tối nay Tang Vãn Cách lại kiều mỵ mê người như vậy, lý trí hay gì đó rốt cuộc cũng trở thành mây bay hết. Lúc này trong đầu Hùng Thần Giai chỉ có suy nghĩ đâm vào thật sâu, nặng nề chen vào, dùng sức đoạt lấy, còn những thứ khác, hắn không cần biết!
Nhưng khi ánh mắt của cô chạm đến người đàn ông trên người mình thì Tang Vãn Cách chỉ biết há hốc mồm, không có gì. Chỉ là ánh mắt của Hùng Thần Giai đã xám ngắt, giống như là sự điên cuồng của một con sói đã đói bụng mấy ngày mấy đêm bỗng nhìn thấy con mồi vậy. Nhưng cho dù hắn giống như dã thú thô lỗ thở gấp, sức lực đụng vào dưới hạ thân một lần so với một lần lại càng mãnh liệt hơn, tốc độ một lần so với một lần càng nhanh hơn, nhưng thủy chung hắn cũng không có đè nặng lên trên người cô. Đôi mắt màu đen nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô, thâm trầm giống như đang ẩn dấu một dòng nước ấm áp, dịu dàng đến không thể tưởng tượng nổi.
Đúng vậy, cô sợ cái gì chứ? Đầu gấu này coi như phải phá hủy cả thế giới cũng sẽ không tổn thương cô!
Tang Vãn Cách nhắm mắt lại, tay nhỏ bé từ từ đi lên đầu vai Hùng Thần Giai, bấu víu gáy của hắn. Hai chân trắng noãn kẹp chặt phần eo hùng tráng có lực, khiến bộ vị nơi hai người kết hợp dán sát hơn, nam căn tráng kiện to lớn này cũng đi thật sâu vào trong cơ thể của cô hơn. Nhưng cô tự nhiên nghênh hợp lại làm cho Hùng Thần Giai sợ hết hồn, đôi tay ngâm đen lập tức bắt lấy cái mông trắng của Tang Vãn Cách, nắm chặt hai bên mông nhỏ mềm mại, không cho phép cô nghênh hợp hắn vào sâu hơn nữa.
Mắt to lặng lẽ mở ra, Tang Vãn Cách không hiểu nhìn lên trên mặt người đàn ông tràn đầy ham muốn, nhưng đáy mắt lại tràn đầy ẩn nhẫn: "... Gấu?"
Hùng Thần Giai thô lỗ thở hổn hển một tiếng, từ trong kẽ răng khó khăn phun ra mấy chữ: "Không được... Quá sâu, em sẽ không chịu nổi." Mặc dù hắn cũng rất muốn đi vào sâu trong cái miệng nhỏ nhắn mất hồn này, nhưng bây giờ thân thể cô căn bản chịu không nổi. Dù cô thật sự chịu được, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không lấy thân thể người phụ nữ của mình ra thử nghiệm.
Bởi vì Tang Vãn Cách hiện trong thời kỳ đặc biệt, cho nên Hùng Thần Giai cũng không dám kéo dài. Hắn hoàn toàn buông thả cảm giác của mình, ra sức chạy nước rút tốc độ một cái so một cái càng mau hơn. Eo hắn cũng bắt đầu tê dại, một dòng điện mãnh liệt từ phía dưới đi lên trên, tráng kiện dâng trào rồi rốt cuộc sau một lần dùng sức đâm vào cũng đã phun ra mầm móng của mình.