Từ Tiểu Thư Trở Thành Nô Tì Cho Gã Thương Gia (H)

Chương 12: Hắn tự dưng nổi giận

Trước Sau

break

Cuối tháng tư, đầu tháng năm, cũng bước vào đầu mùa hạ, nước sông cũng là vào lúc này trong trẻo nhất.

 

Gia Vũ có việc cần làm ăn, dong thuyền lên phương bắc, hắn dẫn theo mấy người gia nhân, trong đó có cả nàng. Như Hi được phân công việc pha và bưng trà. Có lẽ do từng sống trong nhung lụa, nên nàng không biết nhiều việc để làm. Tuy cha nàng không phải loại người tốt đẹp gì, nhưng cũng chưa từng để con gái mình chịu khổ. Như Hi gần đây lại nghĩ, có thể mình không làm gì nhưng bản thân cũng đã hưởng thụ trên những đồng tiền gian trá mà ông ấy làm ra. Nên đối với ông trời, nàng không ngoại lệ phải nhận quả báo.

 

Như Hi sầu não, thở một hơi dài.

 

Nàng bưng trà sen đến phòng khách. Hôm nay, Gia Vũ bàn bạc công việc với một vị thương nhân ở vùng này, đã hợp tác từ lâu.

 

Như Hi cố gắng bước nhẹ tiến tới chiếc bàn giữa hai người.

 

- Từ huynh thật có mắt nhìn, lúc trước nhờ huynh mách bảo, ta đã thu gom trước một lượng lớn hàng. Không lâu sau, ở Liên thành nhu cầu dân chúng đột ngột tăng cao, hàng bị thiếu hụt, cuối cùng giá tăng chóng mặt. Đã giúp ta thu về lợi nhuận lớn. Huynh có nhờ gì chăng nữa, chắc chắn là việc tốt, tiền chắc chắn sẽ về, ta sẽ dốc sức làm!

 

Nam nhân áo trắng, ngũ quan cân đối, đường nét nhã nhặn hiền lành, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, phe phẩy cánh quạt cười cười nói nói với Gia Vũ.

 

- Hàn huynh quá lời rồi, việc đó suy luận một chút là có thể đoán trước được, ta không có tài tiên tri đâu!

 

Gia Vũ ở bên cạnh, tương phản với vị công tử áo trắng kia. Hắn hôm nay mặc một thân hắc y, hoa thêu trên viền áo màu trắng ngà. Trên khuôn mặt vẫn bao phủ chiếc mặt nạ bạc xám lạnh lẽo, xung quanh hắn hơi tản ra khí cô độc lẫn xa cách. Chỉ có đôi môi mỏng lộ ra nụ cười thiện chí nhàn nhạt.

 

Như Hi đặt bộ trà xuống, rồi lui ra sau, nàng đứng sau bức vách, để tiện cho Gia Vũ có gì sai bảo. Đột ngột, lại thấy vị công tử áo trắng họ Hàn kia cất tiếng:

 

- Ây da, nữ tì của huynh quả thật xinh đẹp nha~! Từ huynh tìm thấy nàng ấy ở đâu vậy?

 

- Chỉ là một kĩ nữ ta mua ở lầu xanh về làm người hầu trong nhà thôi, nhưng làm gì cũng quá vụng về, không được việc cho lắm! Ta đang cảm thấy tốn bạc vô ích đây!

 

Gia Vũ lạnh nhạt nhấc chèn trà lên.

 

- Người đẹp như vậy, huynh bắt làm lụng vất vả làm gì, trực tiếp nạp làm thiếp, làm bình bông đi qua đi lại là được rồi!

 

Gia vũ chẳng nói thêm gì, nhấp ngụm trà cười nhẹ.

 

Nhưng nam tử kia vẫn chưa buông.

 

- Hay là Từ huynh cho ta mua lại nàng ấy, ta nạp nàng làm thiếp, một vị giai nhân xinh đẹp như vậy làm một nô tì thì quá uổng phí rồi! Ta nhất định sẽ cưng chiều, đối xử với nàng thật tốt!

 

Hắn nói đến đây, động tác tay đặt chén trà của Gia Vũ hơi ngưng lại trong không trung. Đến Như Hi sau vách cũng giật mình chấn động.

 

Một lúc hắn mới mở miệng:

 

- Như Hi là do ta tốn công mua về, bấy lâu nay ra sức mà dạy dỗ, không bán cho huynh được! Dù nàng ấy không được việc, nhưng ta đã bỏ không ít công sức, cũng sẽ không bỏ dở giữa chừng, sẽ tiếc lắm!

 

Gia Vũ vẫn giữ giọng điệu bình thường sau hành động mất tự nhiên thoáng qua.

 

Hàn công tử thương tiếc giai nhân, song năn nỉ mãi không thành. Hắn bước ra thấy Như Hi đứng sau vách, nhã nhặn mỉm cười khen nàng thêm vài câu mới bước ra về. Như Hi mặt không biểu cảm, nhìn bóng lưng hắn rời đi.

 

- Khép cửa, lại đây!

 

Giọng nam nhân từ phía trong phòng khách lạnh lẽo ra lệnh. Như Hi cảm thấy có gì đó không ổn nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc