Từ Một Omega, Tôi Xuyên Thành Nữ Vương Trùng Tộc

Chương 1

Trước Sau

break

M95764 – tọa độ tinh hệ Alpha, vùng đất xám nơi giao nhau giữa Liên Bang và biên giới Trùng Tộc.

Ban đầu, nơi này thuộc quyền kiểm soát của Quân đoàn Thứ Hai – Trùng Tộc. Nhưng kể từ khi đời trước của Nữ vương bất ngờ băng hà, Trùng Tộc rơi vào hỗn loạn. Tinh cầu nằm gần ranh giới lãnh thổ liền bị bỏ mặc, dần trở nên hoang tàn không người trông giữ.

Trải qua năm tháng dài bị bão từ bao phủ, bề mặt M95764 hoàn toàn không còn dấu tích sự sống – không thảm thực vật, không nguồn nước. Chỉ còn màu xám xịt của đá núi cằn cỗi xen lẫn sắc đỏ hoang vu của đất chết.
Gió rít từng hồi – lúc sắc nhọn như lưỡi dao, lúc nghẹn ngào như tiếng khóc. Tất cả khiến cho nơi đây càng thêm thê lương, lạnh lẽo.

Hiện tại, sinh vật duy nhất còn sinh hoạt trên tinh cầu là những cá thể Trùng Tộc sở hữu sức mạnh cơ giới thô bạo, đảm nhiệm công việc khai khoáng và vận chuyển.

Thế nhưng, tài nguyên dần cạn kiệt. Chúng cũng chuẩn bị rút lui.

—— Ngoại trừ một nơi, vẫn chưa ai chạm tới:

Địa tâm.

Vài ngày trước, từ sâu trong lòng tinh cầu, bất ngờ phát ra một loại tinh thần lực đặc biệt. Sức mạnh đó khiến cả đàn Trùng Tộc vốn khờ khạo cũng phải dao động.
Chúng cảm nhận thấy thứ gì đó rất quan trọng đang tồn tại trong lòng đất tối đen.

Những thân hình to lớn, bọc giáp kim loại lạnh lẽo, bóng loáng như giọt nước, len lỏi xuyên qua mọi kẽ nứt dưới lòng đất.
Cẳng tay gồ ghề mang răng cưa sắc lẹm có thể nghiền nát bất cứ kẻ thù nào.
Đôi mắt xanh lục nhấp nháy trên đỉnh đầu, chiếu rọi bóng tối như ngọn đèn, không theo quy luật, khiến người ta sởn gai ốc.

Đám sinh vật khổng lồ ấy di chuyển có trật tự, không một tiếng động. Như thể có một mệnh lệnh vô hình trong dòng máu, gọi chúng tụ họp về một hướng.

Gần hơn. Càng lúc càng gần.

Phía trước có thứ gì đó. Một thứ rất thiêng liêng.

Bản năng trong huyết mạch thôi thúc bọn chúng: "Đừng dừng lại."

Rồi – bọn chúng nhìn thấy nó.

Giữa khe đá chật hẹp, nằm yên lặng là một quả trứng trắng muốt.

Vỏ trứng phủ đầy hoa văn bạc như được chạm khắc bằng ánh sáng. Những đường vân phát ra quang điểm nhè nhẹ, màu trắng ngà ánh lên một luồng sáng thánh khiết.
Mỹ lệ. Uy nghi. Và không thể xâm phạm.

Bọn Trùng Tộc tuy trí tuệ thấp, không thể nói thành lời, nhưng huyết mạch bên trong đã mách bảo:

"Tối cao"

"Tôn quý"

"Vương"

Đôi mắt xanh điên cuồng nhấp nháy. Chúng đập cánh, truyền tín hiệu cho nhau.
Đây là sinh mệnh mà dù phải hy sinh tất cả, chúng cũng phải bảo vệ.
Nữ vương.
Người thừa kế. Đã ngủ yên suốt hàng thế kỷ, nay cuối cùng cũng xuất thế.

Một con Trùng Tộc lớn nhất, mạnh mẽ nhất tiến lên một bước, cẩn trọng đi quanh quả trứng như đang thực hiện nghi lễ.
Nó truyền đi tín hiệu:

"Xung quanh"

"An toàn"

Do chưa tiến hóa tinh thần xúc tua, chúng chỉ có thể dùng hình thức nguyên thủy nhất – đập cánh, truyền rung động, vỗ râu – để giao tiếp với quả trứng.
Nhưng… không có hồi đáp.

Con Trùng Tộc dẫn đầu đi qua đi lại đầy bất an. Nó múa máy cánh tay cường tráng, muốn tiến lên xác nhận sự sống của Nữ vương, lại sợ xúc phạm sự tôn nghiêm.

Cuối cùng, sự lo lắng vượt qua cả sợ hãi.
Nó thu hết các chi thể sắc bén, gập người lại, từng bước chậm rãi tiến sát đến quả trứng.
Đầu râu nhẹ nhàng chạm lên vỏ ngoài.

Một luồng tinh thần lực ấm áp, dịu dàng và bao dung truyền ngược lại từ bên trong.

Đôi mắt của nó chớp liên tục, như con người vừa kinh ngạc mở to mắt.
Cả bầy đồng loạt khựng lại. Một giây tĩnh lặng như ngừng thở.

Rồi, như được giác ngộ, chúng đồng loạt rút lui về sau, giữ một khoảng cách vừa đủ – tôn kính nhưng không mạo phạm.

"Vương"

"Tân sinh"

"Ngủ say"

Con Trùng Tộc lớn phát tín hiệu cho đồng loại:

"Bảo hộ"

"Chờ đợi"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc