Hắn là người đàn ông đã kết hôn, hơn nữa tình cảm hai vợ chồng trước nay rất tốt.
Liên Kiều nghe hắn hỏi vậy, khổ sở cười một tiếng nhưng kiên định nhìn hắn, nói rành rọt từng chữ: ‘Em yêu anh ấy, dù cho sau này anh ấy mãi mãi không nhớ được em cũng vậy!’
‘Sao lại phải khổ thế?’ Nụ cười trên môi Hoàng Phủ Ngạn Tước nhạt dần, thay vào đó là một nét thâm trầm.
‘Bởi vì trước đó em không hiểu được phần tình cảm này sâu đậm đến đâu cho đến khi anh ấy không còn nhớ em là ai lúc đó em rốt cuộc đã biết đối với em mà nói anh ấy quan trọng đến mức nào. Thì ra, em vẫn luôn dựa dẫm ỷ lại vào anh ấy, em yêu anh ấy!’ Trong đôi mắt màu tím của Liên Kiều nước mắt đã đoanh tròng.
‘Cho dù không có kết quả em vẫn yêu hắn?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước trầm giọng hỏi.
‘Đúng vậy!’ Liên Kiều nhìn hắn chăm chú, tình ý nồng đậm trong đáy mắt, tuy nước mắt đã làm đôi mắt kia mờ đi nhưng sự kiên định vẫn còn đó. Cô đi đến trước mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước, gương mặt xanh xao ngẩng lên nhìn hắn, nói rành mạch từng chữ:
“Hơn nữa trước giờ em chưa từng hối hận. Nếu như em còn có cơ hội gặp được được người đó lần nữa, em nhất định sẽ đích thân nói với anh ấy…”
“Em sẽ nói với anh ấy… Em yêu anh ấy. Cho dù anh có nhó hay quên em em cũng yêu anh như thế. Giống như trước đây đã từng yêu em đậm sâu vậy. Em muốn cám ơn tất cả những gì anh ấy dành cho em”.
Lúc này Liên Kiều không ngăn được nước mắt mình rơi nữa, những giọt nước mắt trong vắt lên trên má cô theo từng lời cô nói rồi chầm chậm rơi xuống.
Cô nói không thành lời nữa.
“Nha đầu!” Trong chớp mắt đó, ngực Hoàng Phủ Ngạn Tước như bị ai đánh mạnh vào, hắn vừa khổ sở vừa hoang mang, nhất thời có một loại ảo giác, giống như… những lời này là cô nói riêng cho hắn nghe vậy…
***
Đêm lạnh như nước, màn đêm tối tăm mờ đi ánh sáng của những vì sao.
… Em không phải cô gái bình thường, em là người phụ nữ Hoàng Phủ Ngạn Tước yêu nhất! Bất luận xảy ra chuyện gì anh đều sẽ ở bên cạnh, che chở, bảo vệ cho em…
… Ngạn Tước, cả đời này chúng ta cũng sẽ không rời xa nhau được không? Ngoài ông nội và chị, anh là người mà em quan tâm nhất…
… Anh sẽ yêu em suốt đời suốt kiếp. Anh sẽ luôn ở bên cạnh em…
“Ngạn Tước anh không biết, lúc chưa gặp anh, cuộc đời của em chỉ là một mảnh trống rỗng, không xó chút ý nghĩa nào. Cho đến khi gặp được anh, yêu anh em mới có cảm giác mình đang sống. Nếu như một ngày nào đó mất đi tình yêu của anh, am thật không biết mình sẽ sống thế nào!”