Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 83: Dây dưa lần nữa. (4)

Trước Sau

break
Sầm Tử Tranh là người Đài Loan, Trung Quốc, bởi vậy sáng sớm cô có thói quen dùng món ăn Trung Quốc trong nhà hàng nằm ở lầu dưới, nơi đó có tên là ‘Trúc tương uyển’, là nhà hàng dành riêng cho người Trung Quốc, cách bày trí bên trong mang đậm bản sắc dân tộc, là nơi mà những người Trung Quốc sống quanh đây hay gặp gỡ và vun đắp tình cảm.

Hơn nữa Sầm Tử Tranh rất thích dùng bữa sáng ở nơi này, ngoại trừ món bánh quẩy và sữa đậu nành truyền thống, món cháo trắng ở đây cũng cực kỳ ngon miệng, quan trọng hơn là các món ăn vặt bên trong cũng không khác gì so với món ăn trong nước.

Sáng sớm, Sầm Tử Tranh vác đôi mắt gấu trúc, đi đến nhà ăn như thường lệ, theo thói quen ngồi ở vị trí cũ, nhưng mới ngồi xuống chưa được bao lâu, cô liền nhận ra ngay, hôm nay so với mấy hôm trước có gì đó không giống nhau, một loại cảm giác bất chợt nảy sinh.

Suy cho cùng là khác ở chỗ nào?

Sầm Tử Tranh theo bản năng nhìn quanh bốn phía một vòng, lúc này mới ngạc nhiên phát hiện, hôm nay cực kỳ yên tĩnh, ngoài cô ra không còn bất kỳ một người khách nào khác!

Sao lại có thể như thế nhỉ?

Nhà ăn này nức tiếng gần xa, cho dù là bữa ăn sáng cũng được rất nhiều người ‘săn lùng’, thế nào mà hôm nay chẳng có ai đến dây dùng bữa?

Đang suy nghĩ, cô quản lý nhà hàng xinh đẹp mỉm cười bước lên trước.

"Vẫn như cũ!”

Sầm Tử Tranh là nơi khách quen ở đây, về cơ bản bữa ăn sáng cũng chỉ cố định mấy món, hơn nữa, dầu gì cô cũng là nhà thiết kế danh tiếng. Tuy những nhân viên phục vụ ở đây gặp qua không ít người, nhưng bởi vì Sầm Tử Tranh đối đãi với mọi người rất niềm nở tử tế, thế nên tất cả nhân viên trong nhà hàng đều biết đến cô.

Sau khi người quản lý nghe thấy, khẽ mỉm cười, đứng thẳng người, ra lệnh: “Bắt đầu đi!"

Từng nhân viên phục vụ nối đuôi nhau bước ra, trong tay mỗi người bưng một món điểm tâm sáng, từng chiếc đĩa nhỏ tinh tế đặt ngay trước mắt Sầm Tử Tranh.

"Oa …"

Sầm Tử Tranh ngạc nhiên, thở hổn hển, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn người quản lý, hỏi: “Nơi này là Trúc tương uyển, không sai chứ?"

Quản lý khẽ mỉm cười nói: "Đúng, nơi này là Trúc tương uyển, không sai!"

Sau khi Sầm Tử Tranh đặt tờ báo trong tay xuống, chỉ chỉ móng tay màu xanh nhạt vào bữa sáng rực rỡ muôn màu trên bàn, sau đó chỉ vào mình.

"Lúc nào thì các người đổi thành thế giới thức ăn ngon rồi hả? Đây không phải là bữa ăn sáng mà tôi muốn!”

Trời ạ!

Thật là kinh hãi, nếu như cứ theo đà này mà nói, cô thật sự rất hoài nghi, không biết là mấy người này có muốn mang hết tất cả các món ăn sáng trên toàn thế giới đến trước mặt mình hay không.

"Tiểu thư Leila, đây là bữa ăn sáng của cô, không sai!" Người quản lý lại cất giọng nói dịu dàng, nhắc nhở.

Leila là tên mà Sầm Tử Tranh vẫn hay dùng khi đối ngoại, chỉ có bạn thân và người trong gia đình mới biết tên tiếng Trung của cô, vậy nên, cái tên Leila này vừa là tên tiếng anh, vừa là tên nhãn hiệu tâm huyết của cô.

Sau khi Sầm Tử Tranh nghe thấy nhân viên quản lý nói vậy, giương vẻ mặt kinh ngạc cứ như là cô vừa nuốt chửng một quả trứng gà.

Làm gì đây? Mình chỉ muốn yên ổn dùng một bữa ăn sáng thôi mà, bây giờ cũng quá tốt rồi, chỉ có điều, một bàn đầy thức ăn thế này, cô ăn cả ngày cũng không hết nổi.

"Mấy người….lầm rồi?” Sầm Tử Tranh khó hiểu hỏi lại người quản lý.

Người quản lý cười cười, lại lắc đầu lần nữa, sau đó khe khẽ vỗ tay mấy cái.

Sầm Tử Tranh theo bản năng nghiêng đầu về hướng khác, sau một khắc liền trợn tròn hai mắt, một cảnh tượng khác khiến cho cô kinh hãi hơn nữa đã xuất hiện rồi.

Chỉ thấy một nhóm người mặc áo đuôi én, tạo thành dàn nhạc, ngồi đối diện với cô, chuẩn bị đầy đủ các loại nhạc cụ.

Sầm Tử Tranh cảm thấy, nếu như cô không che miệng mình lại, nhất định sẽ hét lên chói tai.

Chẳng lẽ đám người kia đến đây biểu diễn. . . . . . nhạc giao hưởng?

Trời ạ!

Quá đáng sợ!

Âm nhạc du dương khẽ vang lên như những gì Sầm Tử Tranh đã nghĩ, len đến từng ngóc ngách trong nhà hàng, nếu như không phải bởi vì còn đang khiếp sợ trong lòng, cô tin chắc rằng mình sẽ rất hưng phấn khi thưởng thức giai điệu tuyệt vời như vậy.

Chỉ là, vào một buổi sáng sớm tinh mơ, lại diễn ra một màn trình diễn thế này, sau đó cô tựa như một đứa ngốc ngồi trước chiếc bàn đầy ắp đồ ăn sáng, tất cả nhân viên phục vụ thì đứng xếp hàng ngay bên cạnh mình.

Nếu như nói đây chính là sự lãng mạn, Sầm Tử Tranh tuyệt đối không hưởng thụ nổi.

Lúc cô đang nghĩ ngợi, cả dàn nhạc giao hưởng chợt ngừng lại, một tiếng đàn violin trong vắt truyền đến, phối hợp với tiếng chuông gió réo rắt, quả là một thứ âm thanh rất đánh thức cảm xúc người nghe.

Cái này….có vẻ như kỹ năng rất thuần thục.

Từ trước đến nay cô rất thích tiếng đàn violin, không nghĩ đến hôm nay lại có thể nghe được một âm thanh tuyệt mỹ như thế ở nơi đây, từng giai điệu như có khả năng xuyên thấu tâm hồn của cô, mang theo một lực tác động mạnh mẽ, dần dần thôi miên tất cả các giác quan….

Sầm Tử Tranh nhìn dáo dác chung quanh để tìm kiếm nơi phát ra tiếng violin ấy, khi ánh mắt của cô vừa dừng lại trên bức màn che ở cách đó không xa, vẻ khiếp sợ trên mặt từ từ nhạt đi, tâm tình thưởng thức âm nhạc cũng không còn sót lại chút gì. . . . . .

Trong nháy mắt, gương mặt của cô trắng bệch hoàn tòan

Tiếng violin du dương, trầm bổng như tơ, ước chừng kéo dài khoảng hai phút, màn che khổng lồ từ từ được kéo ra, mà người đứng chính giữa là Cung Qúy Dương, đang nhắm mắt say sưa kéo violin.

"Tranh Tranh, đây là bản nhạc mà anh thích nhất, hôm nay dành tặng cho em.” Vừa nói vừa chậm rãi mở mắt, sau một khắc, lại nuốt ngược lời nói vào trong.

Màn biểu diễn violin dừng lại.

"Cô ấy đâu?” Cung Qúy Dương nhất thời sợ hãi kêu lên.

Thật đáng giận, cô bé này lại dám biến mất ngay trước mắt của mình?

Sáng nay anh đã lập kế hoạch rất chu đáo, không chỉ điều tra nhà hàng cô thường lui tới, hơn nữa còn chuẩn bị tất cả các món ăn sáng trên thế giới, không đơn thuần là như vậy, anh còn chủ động "hiến thân" tới trình diễn Violin chào mừng, những tưởng khi anh mở mắt ra sẽ có thể nhìn thấy một đôi mắt nồng nàn tình cảm, nhưng trên thực tế thì – vườn không nhà trống!
break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc