Cung Quý Dương vừa dứt lời, Sầm Tử Tranh liền dùng một loại ánh mắt cực kỳ thương xót nhìn anh, giống như nhìn một đứa trẻ đang bị lạc đường.
Cung Quý Dương bị cô nhìn với vẻ mặt đó có chút khó hiểu, anh tà mị cười nói: “Tranh Tranh, nếu vẻ mặt này của em là đang bày tỏ niềm vui sướng, thì anh hoàn toàn có thể tiếp nhận!”
Sầm Tử Tranh ngược lại không tức giận, sau khi cô thầm than một tiếng, nhẹ nhàng nói: “Cung Quý Dương, anh giống như Nhị Thế Tổ vậy, chỉ dựa vào quyền thế trong nhà mà diễu võ dương oai, phong lưu thành tính, nếu một khi anh mất đi những thứ tài sản này, anh còn lại cái gì? Nói trắng ra, đằng sau bóng dáng của tiền bạc thì anh cũng chỉ là con quỷ nhát gan mà thôi!”
*Nhị Thế Tổ: con của những nhà giàu có.
“Kít……” Sau một cú phanh mãnh liệt, một tay Cung Quý Dương xoay chuyển thân thể Sầm Tử Tranh, giọng nói hết sức kiên định:
“Tranh Tranh, anh có thể nói rõ ràng cho em biết, chính xác, nếu anh không có tiền thì có một số việc không thể làm được, nhưng……anh tuyệt đối không phải là người nhát gan!”
“A? Phải không?” Khóe môi Sầm Tử Tranh dương lên ý cười khiêu khích: “Dám đi với tôi đến một nơi không?”
“Nơi nào?” Cung Quý Dương lập tức hỏi, xem ra nha đầu này muốn đánh cược mình phải không? Rất hứng thú, anh lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên có một cô gái dám đánh cược với mình.
Sầm Tử Tranh hé mở môi anh đào, chậm rãi nói ra mấy chữ: “Công viên trò chơi cao nhất!”
“Công viên trò chơi cao nhất?” Anh nhanh chóng hỏi lại.
Có thể nhận thấy rõ căn bản là Cung Quý Dương không biết đến công viên trò chơi, vì thế lại càng không biết đến những trò chơi này có bao nhiêu đáng sợ, mỗi trò chơi đều làm việc ở trên cao, khiêu chiến đến giới hạn cao nhất của loài người.
“Như thế nào? Có dám đi hay không?” Sầm Tử Tranh cố ý kích thích anh.
Cung Quý Dương nở nụ cười mê hoặc, không thèm quan tâm nói: “Công viên trò chơi thì có cái gì mà không dám đi, học tập căng thẳng, vừa đúng lúc đi thư giãn một chút!”
“Được, tôi chỉ đường, anh lái xe!” Sầm Tử Tranh cố nén cười nói, vừa nghe thấy giọng điệu của anh thì biết ngay, chắc chắn anh ta chưa từng đi đến công viên trò chơi, rất nhiều người đàn ông đến nơi đó đều sợ đến mức hai chân đều nhũn ra.
“Ok, có thể cùng với Tranh Tranh đi đến đó hẹn hò là chuyện vui nhất rồi!” Sầm Tử Tranh không có chút cảm kích nào, chỉ đang đắm chìm trong sự vui sướng.
Sầm Tử Tranh không nói gì nữa, bên môi chỉ là nụ cười lạnh lùng…….Cung Quý Dương, anh chết chắc rồi!
Công viên trò chơi cao nhất tọa lạc tại ngoại ô thành phố, chiếm một diện tích rất lớn, công viên trò chơi được xây dựng với đầy đủ trang thiết bị để trở thành nơi vừa yêu thích vừa căm ghét của các du khách khi đến nơi này.
Sau khi Cung Quý Dương chậm rãi lái xe, hai người vừa tiến vào cửa công viên, không khó để nghe được loáng thoáng tiếng máy móc vận hành với từng đợt thét chói tai.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của Cung Quý Dương, Sầm Tử Tranh cười quỷ dị, cố ý châm chọc nói: “Cung Quý Dương, nếu bây giờ anh nói đã hối hận, thì may ra còn kịp nha……!”
“Hối hận? Truyện cười, Cung Quý Dương anh đây chưa bao giờ hối hận khi làm việc gì!” Nói xong, Cung Quý Dương cầm tay Sầm Tử Tranh, sải bước đi về phía trước.