Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 7: Ai là tình nhân của ai (2)

Trước Sau

break
Ngải Mễ muốn có được toàn bộ tình yêu say đắm của Cung Quý Dương, cô càng muốn nhiều hơn, nên đã thông minh xử lý tất cả phụ nữ có quan hệ với Cung Quý Dương, lại càng thể hiện hết tài năng của mình với những phụ nữ bên cạnh anh, nhưng, đối thủ lớn nhất trước mắt đó là vị hôn thê của Cung Quý Dương – Ngải Ân Hà!

Đó là một người phụ nữ khéo hiểu lòng người khiến cho mọi người không ai có để đối đầu với cô ta, sống trong nhà quyền quý giơ tay nhấc chân đều có người hầu hạ khiến cho Ngải Mễ không ngừng hâm mộ, cô ấy điềm tĩnh trang nhã, giống như cây Bách Hợp đứng bên cạnh Cung Quý Dương, khiến cho đám người dung cho tục phấn (tầm thường) từ bỏ ý định chiếm đoạt người yêu.

Ngải Mễ biết, càng muốn càng nhiều, sẽ càng sử dụng nhiều thủ đoạn, căn bản là người phụ nữ này cũng sẽ không buông tha, bởi vì nhìn vào vẻ mặt và thái độ của Cung Quý Dương, Ngải Mễ biết bản thân được cưng chiều hơn những người kia, chỉ cần là Ngải Ân Hà, Cung Quý Dương sẽ hờ hững với cô, cũng có lúc là một chút bất đắc dĩ.

Tại sao lại như vậy thì Ngải Mễ cũng không biết rõ, cô cũng không muốn biết nhiều như vậy, dù sao số lần cô đến biệt thự này là nhiều nhất.

“Quý Dương, anh thật là đáng ghét, lâu như vậy mới đến tìm người ta, trước kia anh vẫn muốn em bồi anh mấy ngày liền mà, em còn tưởng anh chán ghét em rồi…..”

Ngón tay Ngải Mễ nhẹ nhàng di chuyển, vô cùng hấp dẫn tiến vào bên trong áo tắm anh, đem sự đầy đặn nóng bỏng như có như không tiến gần đến bên anh, âm thanh mĩ miều dị thường.

“Không phải hôm nay anh đến tìm em sao?

Cung Quý Dương vươn cánh tay, bờ môi mang ý cười, mượn lực đè cô xuống dưới, hai người cùng nhau chen chúc trên chiếc ghế.

Ngải Mễ thở gấp một tiếng, hai tay thuận thế chống vào ngực anh, ngón tay thon dài với kỹ xảo quen thuộc trượt dần xuống khuỷu tay anh, cơ thể cũng khó chịu bắt đầu vặn vẹo, từng chút từng chút một. Chơi đùa với vật nam tính vĩ đại của Cung Quý Dương.

“Xem ra em còn gấp hơn anh!”

Ý cười bên môi Cung Quý Dương càng sâu, bàn tay to nhẹ nhàng di chuyển từ chiếc eo thon dài dừng lại giữa hai chân cô, thành thạo khiến Ngải Mễ không khỏi phát ra tiếng rên rỉ.

Phía dưới được Cung Quý Dương âu yếu, Ngải Mễ đã quên đây là ở ngoài, ở bên cạnh hồ bơi, nhưng điều này không quan trọng, bởi vì cô biết nơi này rất an toàn, không có sự cho phép của Cung Quý Dương, ngay cả người hầu cũng không dám vội vàng xuất hiện.

“Quý Dương…….Em rất yêu anh…..”

Ngải Mễ cảm thấy cả cơ thể mình đang bay bổng, nhìn vào khuôn mặt đẹp trai đang mỉm cười của Cung Quý Dương, giờ phút này cô cảm thấy rất hạnh phúc.

“Yêu anh?”

Cung Quý Dương nhíu mày cười, nhưng vận không thể che dấu được sự cô đơn trong đôi mắt, nhưng vẫn là bộ dạng bất cần đời, giọng nói nhàn nhã không tập trung:

“Yêu anh, vậy thì chứng minh cho anh xem!”

“Hử……”

Trong lòng Ngải Mễ khẽ dao động, cô vội vàng vươn cánh tay bé nhỏ, kéo áo tắm trên người anh xuống, ưỡn người áp sát vào thân hình rắn chắc của anh, trong bụng dâng lên một hồi trống trải, cô cần anh vì cô cần giải tỏa sự cô đơn.

“Quý Dương, thích em làm như vậy sao……”

Cô yếu ớt gọi anh, mặt mày tràn sắc xuân, nụ cười nhu thuận, đôi môi hồng hồng chuyển sang lỗ tai anh, há miệng cắn một cái, cảm thấy anh khẽ run, cô đắc ý cười, hơi thở thơm như hoa lan.

Ngải Mễ hiểu rất rõ Cung Quý Dương có bao nhiêu ham muốn, bởi vậy mà cơ thể cô cũng bắt đầu hưng phấn……

“Yêu tinh, em đừng đùa với lửa.”

Bàn tay to của Cung Quý Dương không một chút thương tiếc giật tung bikini trên người Ngải Mễ, quần áo thật là ít ỏi, lại một lần nữa tung bay trên mặt nước.

Anh chạm vào nơi đẫy đà của cô mà hung hăng vuốt ve, nghe thấy cô thống khổ nhưng lại sung sướng rên rỉ, trên môi anh hiện lên nụ cười thỏa mãn.

Anh cúi đầu xuống, không chút do dự mà cắn chặt lấy nơi đang nở rộ, cắn một cách không thương tiếc.

Ngải Mễ không thể ức chế sự yêu kiều, toàn thân mềm mại cũng vì người trong lòng mà đỏ ửng, khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng khổ sở vì sung sướng, cô càng gần anh, bàn tay nhỏ bé linh hoạt bên người anh.

“Quý Dương…..Quý Dương…..Yêu em, chỉ yêu em…..”

Ngải Mễ động tình thì thầm, thân thể đói khát khó có thể cưỡng lại liền đưa ra lời thỉnh cầu.

Cung Quý Dương đột ngột dừng lại tất cả động tác, khẽ thốt ra một câu đáng chết, rời khỏi người cô.

Cổ áo rộng mở lộ ra cơ ngực quyến rũ, đưa tay sờ, khuôn mặt tuấn tú hơi nghiêng, biểu cảm vô cùng ảo não mà phẫn nộ.

Đối mặt với phụ nữ quyến rũ trước mặt, nhưng anh vẫn không có một chút phản ứng nào, vẫn là thiếu thú vị, anh nghi ngờ anh có bệnh, hơn nữa bệnh lại còn rất nặng.

Anh không thiếu phụ nữ, cho nên một ngày mà không vui vẻ là không có khả năng, còn bây giờ đang kịch liệt lại lùi bước, thật sự là vô cùng uất ức.

Nghe thấy hương thơm trên người Ngải Mễ, anh lại còn có cảm giác buồn nôn, đẩy cô ra, hít thở không khí mới, anh mới miễn cưỡng không cảm thấy ghê tởm.

Đây là thế nào?

Trước kia anh cảm thấy trên người Ngải Mễ không có mùi khó chịu, nhưng hôm nay lại khiến anh cảm thấy đau đầu không thôi, thậm chí sinh ra phiền chán!

Tuy là không lịch sự, nhưng Cung Quý Dương lại nghe thấy loáng thoáng mùi hương nhàn nhạt, hương thơm này là tự nhiên, khiến anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc…..

Mùi hương này……

Là mùi hương tự nhiên trên người Sầm Tử Tranh!

“Quý Dương……” Vẻ mặt Ngải Mễ rất kinh ngạc……

“Tại sao lại thôi……vừa nãy vẫn tốt mà……”

Cô không hiểu chuyện gì liền đứng dậy, bàn tay vuốt ve cơ ngực tráng kiện của anh, nhất thời cảm thấy lưu luyến không thôi.

Đột nhiên anh dừng lại mọi động tác, chẳng lẽ là ám chỉ cô chưa đủ nhiệt tình, còn chưa đủ chủ động?
break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc