"Đúng là một tên phế vật!" Trong mắt người trung niên thần thái uy nghiêm đó ánh lên một cái nhìn giận dữ: "Hắn đã làm mất hết mặt mũi Quý gia chúng ta rồi! Nếu hắn mà không phải là nhi tử của ta thì..., hừ!" Chữ cuối cùng vừa phun ra khỏi miệng, sát khí đã bốc lên khắp bốn phía, cảm giác như nhiệt độ trong phòng cũng đột ngột giảm xuống. Người vừa nói là Quý Hằng, gia chủ hiện tại của Quý gia, mặc dù hắn không phải trưởng nam, nhưng với thực lực Soái giai của hắn, không ai có thể bàn cãi gì về việc hắn lên nắm quyền gia chủ. Mà trong hơn 10 năm hắn làm gia chủ, thế lực của Hoành Giới Quý gia ngày càng bành trướng cực nhanh. "Hộ vệ bên người thiếu gia có năm tên Tướng giai, nhưng trong chớp mắt đã bị đánh ngã lăn quay, điều này cho thấy thực lực của người nọ không kém." Tiếp lời là một người trung niên để chòm râu dê có tên là Quý Khê, hắn thuộc chi phụ trong dòng tộc Quý gia, nhưng lại đảm nhiệm chức vụ Tổng quản nên rất được Quý Hằng tin cậy. "Để A Hoành tới đó xách tên phế vật kia về đây, lần nào ra ngoài cũng chỉ làm mất mặt xấu hổ mà thôi! Lần này trở về, cứ quăng hắn vào Thâm Ma Quật đi" Quý Hằng thản nhiên nói. Quý Khê rét lạnh trong lòng, Thâm Ma Quật là nơi thí luyện tàn khốc nhất của Quý gia, ở trong đó ma vật hoành hành, đã bao năm qua chưa từng có ai dám xuống dưới đó. Vì thế, về sau nơi này lại trở thành nơi trừng phạt của tộc, người nào phạm lỗi lớn liền bị ném vào Thâm Ma Quật, chỉ cần có thể sống sót ra khỏi đó là có thể được miễn tội chết. "Mặc dù thiếu gia có hơi kiêu căng một chút, nhưng dù sao cũng không phạm lỗi gì lớn..." Quý Khê không nhịn được khuyên nhủ, hắn biết, với thực lực của thiếu gia mà bị ném vào Thâm Ma Quật thì tuyệt đối không thể sống sót trở ra được. Quý Hằng cười lạnh một tiếng, hàm răng trắng như tuyết bỗng toát lên một vẻ tàn nhẫn: "Nếu hắn không ra được khỏi đó thì không xứng làm nhi tử của ta." Quý Khê im lặng, hắn biết ý của lão gia vậy là đã quyết, có khuyên nhũ thêm nữa cũng chỉ uổng công mà thôi. Quý Hằng cũng không buồn để ý đến Quý Khê, mà lẩm bẩm một mình: "Còn tên thủ phạm kia cứ để A Hoành tiện tay giải quyết luôn đi." Quý Khê gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn lại chuyển đề tài: "Lão gia, tất cả những người chúng ta phái tới Ma Thần điện đều không có tin tức gì, e rằng đều chết cả rồi." Trong mắt của Quý Hằng thoáng hiện lên vẻ lo lắng, hắn hừ lạnh rồi nói: "Ma Thần Điện quả nhiên có chút thực lực, không ngờ bọn họ cật lực tìm ra được Thần lực rồi. Còn Tiếu Ma Qua có tin tức gì không ?" Quả thật Ma Thần Điện đã gây ra áp lực quá lớn cho hắn, xưa giờ Soái giai chính là lực lượng mạnh nhất của Ma giới, nhưng đến lúc này đã không còn nữa rồi. Ma Thần Điện mới là lực lượng hùng mạnh nhất! "Vẫn không có" Quý Khê lắc đầu: "Hắn tựa như đột nhiên biến mất, nhưng căn cứ theo những gì chúng ta điều tra ra được, thì đám người Trưởng lão Huyền Không tự quả thật đã vì Tiếu Ma Qua mà đến, trong số đó đã có ba tên Trưởng lão bị chết trong tay của nhóm người Tiếu Ma Qua. Rồi sau đó tự nhiên Ma Thần Điện mới đột ngột xuất hiện, có điều kỳ quái chính là Ma Thần Điện không hề phát sinh bất kỳ xung đột gì với Tiếu Ma Qua cả." Quý Hằng không khỏi biểu lộ ra vẻ suy tư, lúc lâu sau hắn mới ngẩng đầu lên ra lệnh: "Hãy để ý thật kỹ hành tung của Tiếu Ma Qua, tuy rằng Thần lực của hắn không mạnh mẽ như Ma Thần Điện, nhưng bản thân hắn không có Thần điện ắt hẳn hắn đi theo một con đường tu luyện khác." "Vâng !" Quý Khê đáp lời xong lập tức rời khỏi gian phòng. Quý Hằng trầm tư suy nghĩ, một lát sau bỗng nhiên đứng dậy ra khỏi phòng rồi bay thẳng lên trời. Không lâu sau hắn đã đi tới một sơn cốc cực kỳ bí ẩn, xung quanh sơn cốc được thủ vệ canh phòng nghiêm mật. Hắn vô cùng quen thuộc chỗ này nên cứ thế đi thẳng vào sơn cốc, không ngờ bên trong lại là một tòa Thần điện. Tuy rằng Thần điện còn rất sơ sài, nhưng đã có đầy đủ tế đàn và chính điện, nhìn sơ qua có thể đoán được dường như Thần điện này cũng không phải mới vừa được kiến tạo gần đây, mà phải tối thiểu cũng cỡ mười năm rồi. Hắn chậm rãi đi tới giữa tế đàn rồi giang hai cánh tay ra, lập tức trong lòng hắn có một cảm giác kỳ dị nổi lên. Không ai biết rõ từ mười năm trước hắn đã bắt đầu tìm hiểu về Thần lực. Mười năm đã trôi qua nhưng tốc độ tiến triển quá mức chậm chạp, Thần lực vẫn là thứ gì đó hết sức mẫn cảm, thế lực nào cũng giữ kín thông tin, nên đến lúc này hầu hết các Thần điện đều chưa được công khai. Bỗng dưng Ma Thần điện bất ngờ xuất thế, khiến cho hắn tựa như bị một trận oanh kích cực mạnh. Nguyên lai tín ngưỡng mới là thứ cực kỳ quan trọng nhất! Trong mắt hắn lộ rõ vẻ kiên quyết. * * * Tả Mạc liên tục tu luyện, nên trình độ pháp quyết của hắn tiến bộ rất nhiều, đối với hắn linh lực chính là một mắt xích quan trọng nhất trong ba lực, mỗi khi linh lực tiến bộ thêm chút nào thì sẽ trực tiếp giúp cho trình độ vận dụng Thần lực của Tả Mạc tăng lên chút đó. Hắn đang dựa theo cách thức phân chia hoàn toàn mới của Bồ yêu. Hiện tại trình độ khống chế và thao túng Ma thể của hắn miễn cưỡng có thể được coi như Giáp đẳng, trình độ Yêu thuật đạt tới Ất đẳng, còn cấp bậc pháp quyết cho dù đã trải qua một khoảng thời gian tu luyện điên cuồng đi nữa, song cũng chỉ mới vừa bước vào ngưỡng cửa Bính đẳng mà thôi. Tuy nhiên trình độ điều khiển Thần lực của Tả Mạc được Bồ yêu trực tiếp xếp thẳng vào Bính đẳng, nguyên nhân quan trọng nhất là do còn bị trình độ pháp quyết gây cản trở. Còn đối tượng quan trọng khác để so đo chính là vị Ma thần Tê giác kia, Bồ yêu đánh giá hắn đã đạt tới cảnh giới Địa giai, còn trình độ tinh xảo là Giáp đẳng! Có thể thấy được rõ ràng hai bên chênh lệch nhau khá nhiều, không riêng gì sự khác biệt giữa cảnh giới Thần lực, mà mức chênh lệch về trình độ tinh xảo cũng quá lớn. Tuy thế Tả Mạc cũng không hề chán nản, ngược lại ý chí chiến đấu của hắn còn sung mãn hơn trước. Bởi vì mỗi ngày Thần lực trong cơ thể hắn đều tăng lên, còn trình độ tinh xảo của bản thân cũng dần dần được đề cao. Cánh tay phải của hắn không ngừng cuồn cuộn mà sinh sôi ra Thần lực, giống như là trong cơ thể hắn có chứa một viên Thần tinh thiên nhiên vậy, chỉ nội điểm này thôi, những người khác không cách nào có thể làm được giống vậy được. Về phần tinh xảo, Bồ yêu đã đưa cho hắn một danh sách liệt kê những thứ cần tu luyện, chỉ cần hắn có thể chinh phục được những pháp quyết khiến cho bao người nhìn vào phải tê dại da đầu này, lúc đó hắn tin tưởng sẽ chinh phục được Thần lực. Theo Bồ yêu suy diễn thì, nếu độ tinh xảo Thần lực của Tả Mạc có thể đạt được Giáp đẳng và cảnh giới đạt tới Nhân giai trung kỳ, hoặc tinh xảo được Ất đẳng và có cảnh giới Nhân giai hậu kỳ, thì lúc đó cho dù hắn không dùng tới Tiểu Mạc bảo bát cũng đủ sức chống lại được Soái giai. Tuy Tả Mạc không có hứng thú đấu với Soái giai. Nhưng hắn đang rất say mê với quá trình tu luyện độ tinh xảo này, mức độ tinh xảo càng cao có thể khiến cho hắn càng thấy được rõ ràng ảo diệu của Thần lực, đồng thời có thể giúp cho hắn lý giải được bản chất của Thần lực. Vì thế đối với những người khác thì chiến đấu mới là điều quan trọng nhất. Nhưng riêng với Tả Mạc thì hắn cần phải tìm hiểu rõ bản chất của Thần lực. Chỉ khi nào từ bản chất mà lý giải được Thần lực, thì lúc đó hắn mới có biện pháp giải trừ Bất tử Thần lực. Còn về độ tinh xảo, khi người nào tu luyện đến trình độ cực cao, thì uy lực của nó rất có lợi trong quá trình chiến đấu, điều này người ta thường bảo là "Một chiêu quý hiếm, kiếm ăn khắp nơi" đây mà. Khi người nào có được trình độ tinh xảo đến thế, chắc chắn khả năng chiến thắng sẽ cao hơn nhiều. Nhưng nếu ngươi muốn hiểu rõ bản chất của lực lượng thì cần phải tận dụng mọi khả năng mà lý giải càng ngày càng nhiều loại tinh xảo, bởi vì mỗi loại tinh xảo đều đại diện cho từng điểm đặc trưng của lực lượng. Khi ngươi nắm giữ được càng nhiều đặc trưng của lực lượng đó, thì ngươi lại càng tiếp cận sâu hơn tới bản chất lực lượng. Quả thật, đây chính là con đường gian nan đã biết từ trước. Nếu tu luyện tinh xảo không được khéo léo thì chắc chắn sẽ phí công vô ích, vì thế cần phải tu luyện từng bước nhẫn nại kiên trì, kế đó phải tu luyện nó thành bản năng của ngươi. Cho đến bây giờ, nhờ vào loại tinh xảo này hay nói cách khác là nhờ vào điểm đặc trưng của lực lượng, mà ngươi có thể lý giải được sâu sắc, hơn nữa không chỉ đơn thuần là lý giải trên mặt chữ mà thôi. Đấy cũng là quyết tâm đeo đuổi của Tả Mạc, cho nên lúc này tay phải hắn cuồn cuộn không ngừng sinh ra Thần lực, hắn vẫn có thể chú tâm dồn hết thời gian vào phần tu luyện tinh xảo vốn khô khan và mênh mông này. Đến bây giờ, viên Thần tinh đã được hắn hấp thu hết sạch, hắn đại khái tính ra được, những tia Thần lực ẩn chứa bên trong viên Thần tinh đó cũng xấp xỉ với Thần lực được hình thành suốt hai mươi ngày từ cánh tay phải của Tả Mạc, con số này cũng tương đối khả quan. Không hề nghi ngờ gì nữa, nếu hắn có được nhiều Thần tinh thì tốc độ tiến bộ của Thần lực chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều. Từ đây đến bách Mang giới còn một khoảng thời gian nữa, nên tạm thời hắn vứt sạch vấn đề này sang một bên. Hắn cẩn thận ghi chép lại những tâm đắc trong khoảng thời gian tu luyện gần đây, sau đó hắn thông qua Bồ yêu đem những sở học tâm đắc này truyền thẳng đến Vân Hải giới. Rồi những tâm đắc này sẽ có người chuyên môn tới chỉnh lý và thu nạp vào Bồ Vệ Tàng kinh các. Tất nhiên Tả Mạc không có ý định giữ lại cho riêng mình, thậm chí trong đó những khái niệm về tu luyện Thần lực mà hắn không có thời gian quay về Vân Hải giới, đều chỉ có thể dùng phương thức này để mong muốn cống hiến một chút gì đó cho Vân Hải giới. Chỉ có điều Tả Mạc chưa từng nghĩ tới, đối với hắn những hành động này thật sự không quá coi trọng, nhưng không ngờ tới nó lại trực tiếp thúc đẩy Vân Hải giới tiến nhập vào thời đại Thần lực. Bồ Vệ Tàng kinh các vốn có yêu cầu nghiêm ngặt về đối tượng, nên hiện tại chỉ có những người vốn từng trải qua chinh chiến lâu năm cùng Tả Mạc mới có thể được tiến vào. Mà đám gia hỏa thủ hạ kia của hắn, gần như là tín nhiệm hắn một cách mãnh liệt, nên những tâm đắc tu luyện được Tả Mạc truyền về, nay chứa trong những ngọc giản muôn màu rực rỡ này lại chính là nguồn tài nguyên vĩnh viễn được hoan nghênh nhất. Vì thế tình hình đồng thời tu luyện ba lực tại Vân Hải giới bây giờ, lại nghiễm nhiên tự động hình thành nên một đợt thủy triều mới. Tuy bọn họ không được biết nhiều tin tức từ ngoại giới, nhưng do bọn họ hết mực tín nhiệm Tả Mạc, thành ra ai nấy đều không chút do dự mà bắt đầu lựa chọn tu luyện ba lực. Tất nhiên hiện tại Tả Mạc cũng không biết rõ lắm về tình hình Vân Hải giới. Trong thức hải, ba người đang thảo luận với nhau. "Tiến độ quá chậm" Bồ yêu nhăn trán nhíu mày, hắn thật sự không mấy hài lòng với tiến độ tu luyện của Tả Mạc: "Dựa theo tốc độ này, pháp quyết của ngươi muốn đạt tới Giáp đẳng thì tối thiểu phải mất năm năm! Chưa kể ngươi còn phải tu luyện Yêu thuật cũng đạt Giáp đẵng luôn." Tả Mạc chẳng biết lý do vì sao nữa, vì thiên phú của hắn về pháp quyết rõ ràng là yếu nhất trong ba lực. Dù cho hắn đã nghiêm ngặt chấp hành theo kế hoạch tu luyện của Bồ yêu, nhưng khả năng tiến bộ của hắn vẫn chưa làm cho Bồ yêu thỏa mãn. Từ Bính đẳng lên đến Ất đẳng mà nói rõ ràng cực kỳ khó so với lúc trước, chưa kể Ất đẳng muốn vượt lên Giáp đẳng còn khó hơn gấp mấy lần nữa. Bồ yêu cũng mang theo tâm trạng mờ mịt giống như vậy mà chưa biết tính thế nào, rõ ràng Tả Mạc đã chăm chỉ vượt qua những gì hắn tưởng tượng, và cũng không hề nghĩ đến tại sao thiên phú về pháp quyết của Tả Mạc lại kém đến thế. Bù lại trên phương diện thiên phú về Ma công và Yêu thuật hắn lại xuất sắc lạ thường. Chết tiệt, lẽ nào pháp quyết lại thật sự trở thành mặt hạn chế duy nhất của Tả Mạc sao ? Sắc mặt Bồ yêu tỏ vẻ hơi khó coi, nếu như trình độ pháp quyết của Tả Mạc muốn tăng lên lại hao tốn quá nhiều thời gian như thế, vậy rất có khả năng ẩn dấu bên trong một lỗi thiếu sót trí mạng nào đó từ lộ số hắn đã suy diễn. Nhưng vào lúc này bỗng nhiên Vệ mở miệng: "Có lẽ ngươi nên thử xem qua Mộ bia luyện thệ đi". "Mộ bia luyện thệ?" Tả Mạc sửng sốt: "Đó là thứ gì vậy?" Càng không nghĩ tới, bình thường Bồ yêu vốn luôn ra vẻ không xem Vệ vào mắt, nhưng bây giờ lại trầm ngâm nói: "Có lẽ nên thử một lần". Tả Mạc không hiểu ất giáp gì hết liền ngó sang hai người. Vệ chậm rãi mở miệng: "Mộ bia luyện thệ chính là một kiểu thi triển của Mộ Bia Giáp". "Mộ Bia Giáp?" Thần sắc Tả Mạc phủ đầy vẻ mịt mù, hắn thật sự nghĩ không ra làm sao lại có quan hệ với Mộ Bia Giáp được chứ. "Kỳ thật Mộ Bia Giáp là một loại tự mình hiến tế, bản chất của nó chính là trao đổi, phải hy sinh chính mình để đổi lấy một lực lượng có thể đủ để hổ trợ mình" Thần sắc Vệ nghiêm nghị, mang theo vẻ thành kính khó tả. Tả Mạc giật nảy mình: "Ý ngươi nói là đem bản thân ta để biến thành Mộ Bia Giáp à?" "Có thể nói là đúng, nhưng cũng không phải như thế" Vệ bình tĩnh nói tiếp: "Năm xưa ta cũng vì muốn cầu được lực lượng thủ hộ nên mới chọn buộc phải hy sinh, do đó ta trao đổi được một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Tuy nhiên, ngươi cũng không cần có lực lượng mạnh đến thế, nói đúng hơn ngươi không cần phải hy sinh tới mức độ nhiều như vậy, đây là quy tắc của Mộ bia" Tả Mạc vừa nghe qua liền có chỗ hiểu, cũng có chỗ không. "Thông thường Mộ bia luyện thệ được dùng cho người kế thừa Mộ Bia Giáp, vì bọn họ có thể đạt được tới mức độ tu luyện cực hạn, nên thường sẽ phát ra một câu thề thốt gì đó" Tả Mạc thăm dò hỏi: "Ý của ngươi là ta cần phải tiếp thu truyền thừa của ngươi à?"