- Nhạc gia bây giờ… không còn là Nhạc gia lúc trước nữa. - Thật không, hôm nay ta muốn Nhạc gia các ngươi biến mất khỏi Lập Anh Trấn. Hoàng Huy cười lạnh nói. - Hoàng Huy, đừng quên tông chủ nói ngươi tìm tên Lục Luyện dược sư kia, không phải là nói ngươi tức giận. Một hán tử áo trắng trong nguyên bảo tông nói với Hoàng Huy. - Vâng mấy đại nhân, ta biết rõ. Hoàng Huy mỉm cười nói, trước ba đấu vương của Nguyên bảo tông hắn cũng không dám tức giận. - Nhạc Tử Sơn, ngươi mang gã Lục luyện dược sư của Nhạc gia giao ra đây, nếu không ta sẽ không khách khí. Hoàng Huy nói với Nhạc Tử Sơn. - Luyện dược sư họ Lục…. Nhạc Tử Sơn không biết chuyện này là gì, mà người nhà họ Nhạc cũng không hiểu. - Quả nhiên là người của Nguyên bảo tông. Nhạc Thành lẩm bẩm nói, trong mắt xuất hiện hàn ý: - Nguyên bảo tông, hừ. - Hoàng Huy, Nhạc gia không phải là chỗ để lão tiểu tử ngươi giương oai, còn có Tiền gia La gia, hôm nay ta sẽ cho các ngươi một bài học. Nhạc Thành hung hăng nhìn chằm chằm về phía Hoàng Huy, ánh mắt hiện ra một vẻ lăng lệ. Bị ánh mắt của Nhạc Thành nhìn chằm chằm vào, Tiền gia và La gia gia chủ cũng nhịn không được mà run lên. - Khẩu khí của tên tiểu tử nhà ngươi thật ngông cuồng. Hoàng Huy chằm chằm lạnh lùng nhìn về phía Nhạc Thành. - Nhạc Tử Sơn, mau giao cho ta tên luyện dược sư họ Lục kia. Hoàng Huy một lần nữa nói với Nhạc Tử Sơn. - Hoàng Huy, ta cũng không biết ngươi nói cái gì. Nhạc Tử Sơn cũng không hiểu, cái gì mà luyện dược sư họ Lục, Nhạc gia hiện tại làm gì có luyện dược sư nào họ Lục. - Có đúng không, ta sẽ đích thân đi tìm Hoàng Huy cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức giẫm chân đi về phía Nhạc gia. - Đổng Đại Ngưu, xử lý hắn cho ta. Nguồn truyện: