Đồng thời trên người của lão nhân này ma khí tràn ngập, thân hình càng ngày càng tiến gần tới Âm Dương Kiếm, lão giả này vốn lạnh lùng bỗng nhiên nở ra một nụ cười quỷ dị. Vào lúc này, lão giả cũng cầm một thanh trường kiếm đen nhánh ở trong tay, thanh trường kiếm này tràn ngập ma khí, vô cùng quỷ dị. Đối mặt với Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành, hắc bào lão giả kia cười to một tiếng, ma khí cuồn cuộn phát ra, như tia chớp tràn ngập vào trong kiếm trận Âm Dương kiếm của Nhạc Thành. Chỉ thấy hắc ám ma viêm cùng với kiếm quang của Âm Dương Kiếm vừa chạm vào nhau thì từng thanh âm ầm ầm phát ra, cường quang chói mắt xuất hiện. Dưới sự bạo liệt của cường quang, Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành bỗng nhiên trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, mà sau khi cường quang này kết thúc, ma viêm ma khí của lão giả kia vẫn cuồn cuộn tựa như không thể dập tắt vậy. - Thực lực đại thừa trung kỳ, đây là thực lực đại thừa trung kỳ. Thủ ấn của Nhạc Thành đột ngột biến hóa, nhanh chóng rút Âm Dương Kiếm về, Nhạc Thành rõ ràng cảm nhận được, bảy thanh Âm Dương Kiếm này tựa hồ như vừa rồi đã mất liên hệ với mình vậy, chỉ có thực lực đại thừa trung kỳ mới làm được chuyện này. - Đoan Mộc Cuồng, chính là Đoan Mộc Cuồng. Trần Vân, Vũ Văn lê, Tôn Phong bọn họ nhìn thấy lão già này thì biến sắc. - Pháp bảo chuẩn tiên khí, quả là không tệ, quả là không tệ. Có phải là luyện chế từ Thiên Ngoại thiên thạch của Vạn Kim Môn và Hồ Điệp cốc hay không. Đáng tiếc mấy tên phế vật kia không lấy được để rơi vào tay ngươi, nhưng mà cũng tốt đỡ mất công ta phải luyện chế. - Ngươi là ai, chẳng lẽ ngươi là người đến từ tu chân giới? Nhạc Thành cố nén kinh ngạc mà cất tiếng hỏi lão giả này, trong lòng Nhạc Thành rung động không thôi,nơi này xuất hiện một tu chân giả, lại là tu ma giả, Nhạc Thành cẩn thận theo dõi thì thấy lão giả này chẳng qua chỉ là một phân thân nguyên thần mà thôi, tuy nhiên đã cao so với mình một tầng, đến Đại thừa kỳ, người tu chân có thể luyện hóa thành nguyên thần cho phân thân của mình. Thần thức của người này vô cùng mạnh dĩ nhiên là nguyên thần cũng vô cùng cường đại, nguyên thần vừa thành muốn ngao du thiên hạ là chuyện bình thường. Chỉ một phân thân nguyên thần mà đã có thực lực như thế khiến cho Nhạc Thành phải khiếp sợ. - Nhìn bộ dáng của ngươi là từ tu chân giới mà tới, chẳng qua tu chân giới ta chưa từng đi, đợi tới Độ Kiếp kỳ xong ta cũng muốn đi một phen. Lão giả này chăm chú nhìn Nhạc Thành rồi nói tiếp: - Ngươi là hậu nhân của Nhạc Thiên phải không? Dĩ nhiên người là người tu chân, thật khiến cho ta bất ngờ, ngươi mau giao ra Thái Dương Chân Hỏa và trận bàn và pháp bảo chuẩn tiên khí kia cho ta, ta sẽ xem xét tha chết cho ngươi. - Điện chủ, tiểu tử này đánh chết Hắc Ám Tam Lão, không thể tha cho hắn. Lục Thiên Tôn đừng phía sau Đoan Mộc Cuồng lạnh lẽo mà nói với Nhạc Thành. - Nhạc Thành, ngươi hãy cẩn thận hắn chính là Đoan Mộc Cuồng, điện chủ của Hắc Ám Thần Điện, chúng ta mau nghĩ biện pháp rời khỏi đây, hiện tại chúng ta liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Trần Vân dùng linh hồn truyền âm tới tai của Nhạc Thành. - Trần Vân, ngươi còn muốn đi sao? Tất cả các ngươi đều ở lại. Hắc bào lão giả nhìn về phía Trần Vân mà nói, tựa hồ như linh hồn truyền âm lúc này của Trần Vân hắn cũng nghe thấy. - Đoan Mộc Cuồng, đây chính là điện chủ của Hắc Ám Thần Điện hay sao? Thần sắc của Nhạc Thành trầm xuồng một lần nữa, lão giả hắc bào này quả nhiên là điện chủ của Hắc Ám Thần Điện, cũng chính là người đánh chết Nhạc Thiên lão tổ. Chẳng qua Nhạc Thành nghĩ hoài không ra, Đoan Mộc Cuồng là người tu ma, chẳng lẽ hắn cũng độ kiếp thất bại mà tới huyền thiên nội lục này hay sao? - Ngươi chính là Đoan Mộc Cuồng, nhìn bộ dáng của ngươi thì phải ở sinh tử quan, cái này có lẽ chỉ là phân thân của ngươi. Thần sắc của Nhạc Thành lạnh nhạt mà nói, đối vói một cường giả có tu vi Đại Thừa trung kỳ, Nhạc Thành có lẽ sẽ lập tức chọn con đường chạy trốn, kiếp trước Nhạc Thành cũng đã tới cảnh giới đại thừa trung kỳ, hiện tại biết rõ thực lực của đại thừa trung kỳ và hợp thể hậu kỳ xa nhau bao nhiêu. - Tu vi hợp thể hậu kỳ, xem ra tốc độ tu luyện của ngươi rất nhanh, chỉ là cho dù là một phân thân của ta cũng đủ để giết ngươi. Mau giao Thái Dương Chân Hỏa, trận bàn và bảo kiếm ta sẽ tha cho ngươi chết, thế nào? Đoan Mộc Cuồng chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói. - Vậy thì thử xem ngươi có bổn sự đó hay không. Ở trước mặt ta, ngay cả bản thể của ngươi tới đây cũng đừng hòng càn rỡ. Sắc mặt của Nhạc Thành rầm xuống, đối mặt với Đoan Mộc Cuồng này, Nhạc Thành mơ hồ tìm được khí thế tán tiên Độ Kiếp kỳ của mình ở kiếp trước. - Nhạc Thành, chạy mau. Trần Vân lão tổ một lần nữa nói với Nhạc Thành, đối mặt với Đoan Mộc Cuồng, Trần Vân cùng với Vũ Văn Lê, Tôn Phong ba người đều khiếp sợ. - Ba ba, người này rất lợi hại. Ba đạo thân ảnh tiến tới gần Nhạc Thành mafnois, đúng là ba người Yêu Huyên, Thanh Đồng và Hồng Loan, người nói chuyện vừa rồi chính là Hồng Loan. Lúc này, Thanh Đồng, Hồng Loan, Yêu Huyên ba người liên thủ với nhau cũng đủ để đánh chết Hổ Bá Chủ, mặc dù Hổ Bá Chủ sử dụng thực lực thiên phú, nhưng cuối cùng chỉ là ngũ tinh Đấu Thánh mà thôi, Hồng Loan đủ sức để đánh chết hắn dễ dàng huống chi là ba người liên thủ, cuối cùng hắn bị Thanh Đồng nuốt vào trong bụng. - A, ba người này cũng không phải là người mà là ma thú, một con là yêu thú, một con là thực vật thanh tinh, tu vi Yêu hồn tiền kỳ, không tệ, không tệ. Hai trăm năm qua ta không rời khỏi thần điện không ngờ mọi chuyện biến hóa quá nhiều. Nhìn ba người Hồng Loan, Đoan Mộc Cuồng cười lạnh mà nói. - Các ngươi đi trước. Nhạc Thành cất tiếng nói với ba người Hồng Loan, đối mặt với Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành biết rõ ba người mặc dù dốc hết sức cũng chỉ có thể làm mình bị trở ngại mà thôi. - Nhìn bộ dáng của ngươi thì giống như không muốn tự động giao ra, ta cũng không có cách nào khác hơn là động thủ vậy. Ta chưa từng giao thủ với người tu chân, hiện tại thật là mong chờ. - Hồng Loan, Thanh Đồng, Yêu Huyên, mọi người mau lui lại, ở Song Phong thành chờ ta. Nhạc Thành cất tiếng nói với ba người Hồng Loan. - Hừ, các ngươi cũng ở lại đi. Ma kiếm của Đoan Mộc Cuồng bắt đầu khởi động, ma khí ngập trời trong nháy mắt đã bắn về phía Nhạc Thành. - Ngươi vốn chỉ có thực lực đại thừa trung kỳ mà thôi, cho dù bản thể của ngươi tới thì cũng thế. Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, đối mặt với Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành cũng chỉ có thể dốc hết tinh thần mà ứng phó. Hơn thế hắn cũng rõ ràng, Đoan Mộc Cuồng này chỉ là một phân thân nguyên thần mà thôi, thực lực cũng chỉ mới tới Đại thùa sơ kỳ, so với bản thể thì còn kém một bậc, tuy nhiên tuyệt đối là kinh khủng. - Âm Dương Kiếm. Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi mà đánh ra, Âm Dương Kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn. - Tốt, ta cũng mong đợi tiến hành một cuộc chiến với ngươi. Nhạc Thiên trước kia có thể đại chiến b ngày ba đêm với ta không biết ngươi làm được như thế hay không? Đoan Mộc Cuồng khẽ cười nói với Nhạc Thành. - Sẽ không để cho ngươi thất vọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại