Hiện tại Chu gia đã bắt đầu trở nên suy tàn. Chu gia trước kia náo nhiệt bao nhiêu thì bây giờ trở nên điêu tàn bấy nhiêu, những gia tộc có quan hệ tốt với Chu gia, không ai được đẹp mặt. - Đại ca, ta muốn tách ra nửa gai sản, Chu gia đã như vậy, ta cũng không muốn bị không may cùng. Chu Uẩn ngồi ở giữa đại sảnh nói với Chu Đình. - Đúng thế đại ca, hiện tại Chu gia còn một chút gia sản, chúng ta muốn ra ở riêng, nếu không chúng ta sau này cũng bị hại chế, từ nay về sau không chừng phải đi đầu đường xó chợ đê xin cơm. Lưu thị cũng ở bên cạnh nói. Chu Đình nhìn đệ đệ và đệ muội của mình mà nói: - Phụ thân trước khi giao Chu gia cho ta có nói, hắn nói tuyệt đối Chu gia không thể tán ra, nếu như các ngươi ra ở riêng, ta sẽ phụ lòng phụ thân. - Đại ca, nếu như không bởi vì người kia trà trộn vào Chu gia, nếu như không phải Chu Hàm mang tên sát tinh kia tới thì Chu gia bây giờ có trở nên như vậy không? Chu Uẩn nói. Lưu thị nói: - Chu gia chúng ta hiện tại sắp bị hủy chính là do tên sát tinh mà Chu Hàm mang tới. - Các ngươi sao lại có thể nói như vậy, Hàm Nhi mang hắn trở về cũng không sai, nếu như không phải là nhờ Nhạc Thành thì Chu Tuyết đã bị người ta lợi dụng, các ngươi tại sao không nói đến Chu Yến và Chu Chấn, chỉ vì hai người bọn họ thông đồng với Công Tôn gia. Chu Đình cả giận nói. Đối với đám hỏi thất bại của Công Tôn Khang đối với Chu Tuyết, Chu Đình tuyệt đối không oán hận Nhạc Thành, dù sao tất cả đều là do bị người ta lợi dụng mà thôi. - Đại ca, bất kể thế nào Chu Gia hiện tại tình huống huynh cũng thấy, nếu như huynh không đồng ý cho chúng đệ ra ở riêng vậy thì hãy đem Chu Hàm trục xuất ra khỏi Chu gia, bởi vì tình hình của Chu gia hiện tại tất cả đều là do Chu Hàm. Lưu thị nói với Chu Đình. Mới đầu Lưu thị và Chu Uẩn còn sợ hãi Nhạc Thành quay trở lại Chu gia cho nên còn khách khí với Chu Hàm, nhưng hiện tại bọn họ thấy Công Tôn báo làm môn chủ của Dược môn, tên Nhạc Thành kia hơn phân nửa đã bị Công Tôn Báo giết cho nên không còn e dè gì nữa. - Đại bá, người cũng thấy đây rõ ràng đều là tiên nha đầu Chu hàm gây nên, nàng ta vốn dĩ không phải người của Chu gia. Chu Yến một lần nữa cất tiếng nói. - Chu Yến, ngươi… Chu Đình hung hăng nhìn Chu Yến, hận không thể tát cho nàng ta hai cái bạt tai. - Đại bá. Chu Chấn cũng đứng lên nói: - Chúng ta sau này không thể đi đầu đường xó chợ để xin cơm, đại bá xin người hãy phân chia gia sản. - Các ngươi muốn quyết tâm phân chia Chu gia ra! Chu Đình hung hăng nhìn vào đám người Chu Uẩn, phân Chu gia ra hắn dĩ nhiên là không muốn, thân là gia chủ của Chu gia, Chu gia nếu như giản tán thì hắn hính là tội nhân. - Phụ thân, con đi thôi, con đi thì sẽ tốt hơn. Chu Hàm cất tiếng nói, trong mắt nàng đã hiện ra một vẻ ướt át. Bạn đang đọc truyện được copy tại