Nhạc Thành nhấc tay lên đã kết thúc tính mạng của bốn đấu hoàng, điều này khiến cho mọi người đều ngạc nhiên, hít một hơi lạnh, điều này khiến cho tất cả mọi người hít một hơi lạnh, chuyện này thật vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, hỉ sự của Công Tôn gia đã biến thành thảm sự. - Xoẹt. Thủ ấn, Nhạc Thành nâng vô thượng khốn tiên tháp và Âm Dương kiếm lên. - Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, các ngươi tìm tòi Công Tôn gia một chút. Nhạc Thành truyền âm cho Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng. - Yêu Huyên, chúng ta làm gì bây giờ? Nhạc Thành cất tiếng hỏi Yêu Huyên. - Mặc dù không giết được Công Tôn Báo nhưng kết quả này cũng khiến cho hắn thê thảm đau đớn, lần sau gặp lại ngươi giết hắn cũng được. Yêu Huyên nói. Công Tôn Khang bị giết, Công Tôn Báo nhất định sẽ rất đau khổ, Yêu Huyên cũng mãn nguyện với kết quả này. - Các ngươi còn muốn ngăn cản ta sao? Nhìn thấy đám cường giả đấu hoàng kia, hàn quang trong mắt của Nhạc Thành lóe lên. - Chúng ta dĩ nhiên không hồ đồ đến mức làm khó mấy vị đại nhân nữa. Một lục tinh đấu hoàng cẩn thận nói. - Hắn là ai, ta thật ngu ngốc, nhìn không ra thực lực của hắn. Chu Hàm nhìn Nhạc Thành mà đánh giá, trong mắt hiện ra một mảng hỗn độn. - Tam tiểu thư, ngươi làm sao vậy, tại sao lại ngây ngốc như vậy? Nhạc Thành đi tới trước mặt Chu Hàm mà nói: - Ta phải đi, ngươi sau này cũng cẩn trọng, đừng để người khác khi dễ mình. - Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại gạt ta. Chu Hàm cố lấy dũng khí nói với Nhạc Thành. - Ta tên là Nhạc Thành, ta lừa ngươi chẳng qua tình thế bất đắc dĩ mà thôi. Nhạc Thành cất tiếng cười, sau đó đưa mắt nhìn Chu Uẩn cùng với nhóm người Chu Yến: - Lần sau các ngươi mà còn làm khó Chu Hàm thì ta sẽ lấy tính mạng các ngươi. Chu Uẩn, Lưu Thị, Chu Yến bị Nhạc Thành trừng mắt nhìn thì khẽ run rẩy, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. - Chu nhân, hoàn tất rồi. Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng tiến tới bên cạnh Nhạc Thành, đưa cho Nhạc Thành một giới chỉ, chính là giới chỉ của Công Tôn Khang. - Yêu Huyên, chúng ta đi thôi. Nhạc Thành kiểm tra những thứ đoạt được thầm nghĩ Công tôn gia này giàu có như vậy, nhất định có nhiều vật trân quý ở bên trong giới chỉ, - Đi thôi. Yêu Huyên mỉm cười nói, sau đó lập tức năm người bay lên trời, ở giữa không trung, Nhạc Thành ngồi trên Khiếu Thiên hổ nghênh ngang biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Nhóm người Nhạc Thành biến mất khỏi đám người sau đó mới khôi phục tinh thần, nhìn thấy Công Tôn gia, tất cả mọi người thở dài một hơi, Công tôn gia tới đây xem ra bị hủy, những người này rốt cuộc có lai lịch gì, thật là kinh khủng, người này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Chu Tuyết nhìn thi thể của Công Tôn Khang và đống bừa bộn trước mắt thì sắc mặt trở nên tái nhợt, vốn đây là ngày đại hỉ của nàng mà bỗng nhiên bây giờ tất cả đều tan nát. Người của Chu gia cũng chán chường rời khỏi Công Tôn gia, vốn bọn họ cho rằng có thể nhờ vào Công Tôn gia mà trở thành thế lực nhị lưu nhưng hiện tại Công Tôn gia đã bị hủy, Chu gia cũng chỉ có thể quay lại như trước kia. - Nhạc Thành, đa tạ ngươi giúp ta. Ở giữa không trung, Yêu Huyên cố giữ nghiêm túc nói với Nhạc Thành. Trong lòng Yêu Huyên rất rõ ràng, nếu như không có ba con lục giai ma thú của của Nhạc Thành hỗ trợ thì mình đã không thể chạm được vào Công Tôn Báo, hơn nữa Công Tôn Khang còn bị chính Nhạc Thành giết chết. Trên đường đi, Yêu Huyên đánh giá Cửu Vĩ Linh Hồ, không biết Nhạc Thành dùng biện pháp gì mà thu phục được Cữu Vĩ Linh hồ này. - Không có gì. Nhạc Thành khẽ cười, kỳ thực hắn cũng chỉ hỗ trợ mà thôi. - Ta đi trước một bước, ta sẽ ở cách ngươi không xa, trong vòng một năm ta sẽ tuân thủ hứa hẹn lúc trước. Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành rồi lập tức biến mất. Sau đó Nhạc Thành đi tới một sơn động, bày ra một đạo cấm chế, lần này Nhạc Thành bị thương không nhẹ, hắn muốn dưỡng thương vài ngày. Trong mấy ngày Nhạc Thành bế quan dưỡng thương, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng cùng với Cửu Vĩ Linh hồ ở bên ngoài hộ pháp cho hắn. Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng vì có Cửu Vĩ Linh Hồ gia nhập mà rất cao hứng, ngày nào cũng vây quanh nàng ta mà xum xoe. Đặc biệt là Khiếu Thiên Hổ, bị dáng người nóng bỏng của Cửu Vĩ Linh Hồ làm cho nước miếng muốn ứa ra. Tử Điện Mãng thì cũng không khác nhiều, hai mắt chăm chú nhìn vào khe núi triền miên trên người của Cửu Vĩ Linh Hồ. Ba ngày sau, Nhạc Thành mới từ từ mở mắt ra, quanh người của hắn tràn ngập khí tức cường hãn, có vẻ so với trước khi bị thương còn mạnh hơn. Nhạc Thành hít một luồng hơi thật dài, sau đó cởi bỏ một đạo cấm chế ngoài cửa động nói với Cửu Vĩ Linh Hồ: - Cửu Vĩ Linh hồ, ngươi vào đi. - Ra mắt chủ nhân. Cửu Vĩ Linh hồ thi lễ với Nhạc Thành. - Ngươi tên là gì? Nhạc Thành cất tiếng hỏi, lục giai ma thú sau khi biến thành hình người đều chọn cho mình một cái tên. - Thuộc hạc chưa có tên, xin chủ nhân đặt cho một cái. Cửu Vĩ Linh hồ cất tiếng nói. - Ta về sau gọi ngươi là Yêu Cơ, ngươi thấy thế nào? Nhạc Thành cất tiếng nói, Cửu Vĩ Linh hồ dáng người tuyệt đẹp, hắn gọi nàng là Yêu Cơ cũng tốt. - Yêu Cơ, cái tên này rất dễ nghe, đa tạ chủ nhân. Nguồn truyện: