Một thanh niên áo xám thu hết dũng khí nói: - Nhạc Thành sư huynh, chúng ta muốn sau này theo huynh, không muốn bị những học viên cũ khi dễ nữa, về sau huynh sai chúng ta làm gì thì chúng ta làm cái đó. - Đúng thế, Nhạc Thành sư huynh, chúng ta nghe huynh giáo huấn ngươi của Thanh Long bang thì vô cùng ngưỡng mộ. Những người khác cũng lộ vẻ khát vọng mà nói. Nhạc Thành vốn mở miệng cự tuyệt những bỗng nhiên nghĩ đến việc mình phát triển thế lực ở Đấu Khí học viện thì xoay chuyển. - Các ngươi thật sự muốn theo ta? Nhạc Thành đánh giá những người này, thực lực những người trước mắt tuy không cao nhưng thiên phú rất tốt, chỉ cần mình bồi dưỡng một chút thì sẽ thăng tiến rất nhanh. Nhìn thấy Nhạc Thành không muốn cự tuyệt ngược lại còn đòng ý, những học viên mới mừng rỡ ồn ào nói: - Chúng ta quyết định sau này theo Nhạc Thành đại sư huynh, huynh chỉ chúng ta về hướng đông chúng ta tuyệt đối không đi về hướng Tây. - Được rồi, các ngươi muốn thì cũng có thể, nhưng mà… Nhạc Thành đưa mắt nhìn mọi người rồi nói: - Các ngươi muốn theo ta thì phải tuyệt đối theo ta, sau khi ra khỏi đấu khí học viện cũng phải theo, không được phản bội. - Dạ. Những người này nghe nói sau khi ra khỏi Đấu khí học viện cũng phải theo Nhạc Thành thì lộ vẻ do dự. - Nơi này có vài viên đan dược do ta luyện chế, các ngươi ăn vào nếu sau này phản bộ thì sẽ bị độc chết giết chết, nếu không phản bội thì dĩ nhiên ta sẽ cho thuốc giải độc. Nhạc Thành nhìn thấy sắc mặt của mọi người thì móc ra hơn mười viên đan dược tam phẩm. - Ta đã đi theo Nhạc Thành sư huynh thì về sau cũng không sợ những học viên cũ kia khi dễ. Một thanh sam thanh niên tiến lên nói, sau đó hắn cầm lấy một viên đan dược không hề dơ dự nhét vào miệng. - Ngươi tên là gì? Nhạc Thành đối với thanh sam thanh niên này cũng hơi ấn tượng. - Nhạc Thành sư huynh, ta tên là Quách Dương. Thanh sam thanh niên cất tiếng nói. - Ta cũng đi theo Nhạc Thành sư huynh. Nhìn thấy Quách Dương nuốt đan dược, một số người cũng cầm đan dược nhét vào miệng. Nhìn thấy bọn họ nuốt đan dược vào, Nhạc Thành cũng hơi cười, kỳ thực những đan dược này không có độc, ăn vào đối với bọn họ còn có chỗ tốt, hắn liền cất tiếng nói: - Tốt lắm, thực ra đó chỉ là đan dược tam phẩm, không có độc, các ngươi ăn vào sẽ có một số lợi ích, nhưng nếu sau này các ngươi phản bội ta thì hậu quả còn thê thảm hơn cả Thanh Long bang, các ngươi có nghe không. Nhạc Thành nói với mọi người. - Chúng ta tuyệt đối sẽ không phản bội Nhạc Thành sư huynh. Tất cả mọi người đều cam đoan. - Nhạc Thành sư huynh, thẻ Linh chúng ta đều bị học viên cũ cướp đi, huynh có thể giành lại cho chúng ta được không? Quách Dương nói. - Thẻ Linh. Nhạc Thành nói: Các ngươi theo ta dĩ nhiên là ta sẽ đem thẻ linh dành lại cho các ngươi, chỉ là các ngươi có nghe thấy tên Kiêu Hùng bang không? Có biết ai cầm đầu không? Nghe thấy Thanh Long bang Tả Long phút cuối có nhắc tới Kiêu Hùng bang, Nhạc Thành vẫn suy nghĩ ở trong lòng, chẳng lẽ Hân Nhi, Yên Nhiên, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình đắc tội phải người của Kiêu Hùng bang hay sao. - Nhạc Thành sư huynh, Kiêu Hùng bang chính là thế lực số một số hai của học viên cũ, bang chủ tên là Lương Hùng, xếp thứ năm trên bảng, gần đây hình như đã leo lên vị trí thứ ba, một học viên mới của chúng ta là Lương Ngọc cũng gia nhập Kiêu Hùng Bang, nghe hắn gọi Lương Hùng là ca ca. Một học viên mới nói. - Cái gì, Lương Ngọc, Lương Hùng, Kiêu Hùng Bang, cái này khó trách. Trong mắt của Nhạc Thành bỗng nhiên xuất hiện lãnh ý, trong lòng minh bạch mọi chuyện, tất cả có lẽ là do Lương Hùng giở trò quỷ. - Được rồi, về sau các ngươi theo ta, sau đó chúng ta sẽ thành lập một bang, tên là Phá Quân Bang, Quách Dương ngươi trước hết làm trưởng lão, về sau những người khác có biểu hiện tốt thì cũng được thăng chức vị. Nhạc Thành cất tiếng nói. - Nhạc Thành sư huynh, không bang chủ. Quách Dương biết mình nói sai thì sửa lại: - Chúng ta đã thành lập một bang phái có thể chọn một đình viện để lập bản doanh, không ở trong phòng nữa. - Có đúng không, học viện có chuyện này à? Nhạc Thành mỉm cười, không ngờ Đấu Khí học viện lại nằm ngoài tưởng tượng của mình như vậy. - Quách Dương, chuyện khác ngươi đi làm được rồi, ta còn ra ngoài một tiếng. Nhạc Thành mỉm cười nói. - Vâng bang chủ, nhưng mà… Quách Dương đột nhiên mở miệng. Nhìn thấy Quách Dương như vậy, Nhạc Thành liền nói: - Chuyện gì, mau nói đi. Quách Dương bất đắc dĩ nói: - Bang chủ, thẻ linh và kim tệ của chúng ta đã bị đoạt đi rồi, chúng ta thuê một cái đình viện thì một tháng cũng phải tốn một trăm kim tệ. - Cầm lấy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại