TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Chương 129: Lỗ đen vô tận

Trước Sau

break
Hồi lâu sau Nhạc Thành mới mở hai mắt ra mà lẩm bẩm nói:
-Tại sao ở đây có một thứ gì đó mà hương vị quen thuộc như vậy.
Nhạc Thành tiếp cận linh khí thì càng cảm nhận thấy linh khí này thật quen thuộc.
Suy nghĩ hồi lâu vẫn không ra Nhạc Thành không tiếp tục để ý tới nó nữa, chờ đến khi hắn đột phá tới Kim đan kỳ thì sẽ dùng thần thức dò xét. Nghe nói ở đây tu luyện rất tốt, Nhạc Thành cũng muốn xem linh khí này có tác dụng với việc tu luyện chân khí của mình không.
Chìm trong linh khí Nhạc Thành tu luyện, một lát sau thần sắc của hắn đã biến chuyển, khuôn mặt vô cùng kinh ngạc.
- Chuyện này làm sao có thể được?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, hóa ra khi tu luyện Nhạc Thành đã phát hiện ra linh khí trong này có thể tụ hợp cùng với Hỗn Nguyên chân kinh ở trong cơ thể của mình, sau đó hóa thành một chân khí tinh thuần tiến nhập vào trong cơ thể, giống như là linh khí này do mình luyện chế ra vậy, thật không thể tưởng tượng nổi.
- Chẳng lẽ linh khí này vốn không thuộc về huyền thiên đại lục nó tương hợp với Hỗn Nguyên chân knh tâm pháp của mình, hẳn là.
Trong lòng Nhạc Thành đột nhiên mừng rỡ và hưng phấn.
- Ta nhất định phải biết ở trong lỗ đen vô tận đó có bảo vật gì.
Nhạc Thành một lần nữa cắn răng mà nói, sau đó hắn một lần nữa tiến nhập vào quá trình tu luyện. Với việc Hỗn Nguyên chân kinh tâm pháp vận chuyển, từng luồng linh khí tinh thuần bắt đầu tiến vào trong cơ thể của hắn.
Phòng tu luyện linh khí này vốn dùng để tu luyện đấu khí và linh hồn lực nhưng cũng không có ai có thể đem linh khí nồng đậm này chuyển hóa thành lực lượng của mình, bởi vì không thể có khả năng. Tuy nhiên bây giờ Nhạc Thành đã làm được, tất cả linh khí đều tiến nhập vào trong cơ thể của Nhạc Thành, sau đó Hỗn Nguyên chân kinh lọc ra những linh khí tinh thuần nhất.
Bởi vì Nhạc Thành tu luyện ở trong phòng hấp thu linh khí cho nên tất cả những người bế quan ở các gian phòng khác cũng cảm nhận thấy linh khí quanh mình từ từ biến mất, chỉ có gian phong của Nhạc Thành mới tiếp tục xuất hiện linh khí, cơ hồ hội tụ ở đó.
Nhạc Thành ở bên trong tu luyện không nhịn được mà mừng rỡ, bởi vì tốc độ hiện tại của hắn đã đạt tới mức độ khủng bố, ít nhất phải nhanh hơn so với trước kia đến mười lần.
Ba giờ sau, một mảng thanh quang tràn ngập ở trong đấu khí học viện, toàn thân Nhạc Thành đã trần ngập một lực lượng cường hãn, từ xa nhìn lại, Nhạc Thành hiện tại giống như được bao bọc bởi một mảng thanh quang mang vậy.
- Đáng chết, ta hiện tại sao lại đột phá sáng mai có trận cần phải đột phá, hơn nữa thẻ Linh chỉ có một ngày.
Cảm nhận thấy biến hóa Nhạc Thành cũng chỉ có thể nở một nụ cười khổ, dù sao đột phá cũng quan trọng hơn những chuyện khác.
Đấu Khí học viện lần thứ nhất tổ chức trận đấu đã khiên cho mọi người vô cùng kích động, chỉ là lần này học viên mới không ai dám tranh đoạt, bởi vì Đấu khí học viện gần đây đã xuất hiện Nhạc Thành một ngũ tinh Đấu vương và một ngũ phẩm cao cấp Luyện dược sư, thực lực như vậy ai còn dám tranh đoạt vị trí thứ nhất.
Ở trong khoảng sân đã có một số lượng lớn người ở đây, mọi người đều muốn xem trận chiến hôm nay.
Hôm nay khu học viên ít nhất cũng phải có tới hai nghìn người, hơn nữa còn lục tục chạy tới, điều này khiến cho cả khu học viên bắt đầu trở nên chen chúc.
Tất cả học viên tới đây cơ hồ cũng là vì hai lý do, một là nghe nói khu học viên mới có bốn cô gái vô cùng xinh đẹp, mỗi người đều khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn cho nên tất cả nam sinh đều muốn xem, về phần nữ sinh thì cũng muốn đến xem xem bốn nữ nhân này đến tột cùng xinh đẹp thế nào.
Một lý do khác là nghe nói ở Đấu khí học viện đã xuất hiện rất nhiều thiên tài, trong đó cũng không có ít người có thể xếp trên cả những học viên cũ, đặc biệt là người tên Nhạc Thành, là một ngũ phẩm Luyện Dược sư và ngũ tinh Đấu vương, tu vi thực sự khiến cho người ta khó tưởng tượng được.
Quy tắc trận đấu là trước tiên phải tiến hành đấu loại, trên thực tế năm ngày trước tám trăm người đứng đầu bảng đã được chọn ra, tám trăm người này chia làm bốn trăm tổ, người thua sẽ bị loại người thắng sẽ tiến vào vòng trong, sau đó lại thực hiện một trận chiến chọn ra hai trăm người.
Hai trăm người này tiến hàn tỉ thí, những người thắng sẽ được vào khu học viên cũ tu luyện, về phần vòng cuối cùng, bởi vì mười người đầu bảng đều có được thẻ linh mộ tháng cho nên mọi người đều bị cám dỗ.
Nhạc Thành ở trong phòng tu luyện, thanh mang ngập tràn toàn thân, cuối cùng Nhạc Thành hít một hơi thật sâu, một thanh mang chói mắt hóa thành chân khí hấp thu vào trong cơ thể của Nhạc Thành.
- Hu.
Nhạc Thành từ yết hầu dọc theo đan điền mà thở ra một luồng hơi thật dài.
- Rốt cuộc cũng đột phá tới Thai Tức Hậu kỳ, thật là không ngờ.
Nhạc Thành không kìm được mà thở dài, cuối cùng cũng đã đột phá tới Thai Tức Hậu Kỳ.
- Nhạc Thành tại sao ngươi còn ở đây tu luyện, các học viện mới đã tiến hành trận chiến rồi.
Vị trưởng lão hôm qua tiến đến nói:
- Thật kỳ quái, thẻ linh của ngươi đã hết hạn một giờ tại sao cửa đá này không mở ra, chẳng lẽ thẻ linh đã hư rồi sao.
- Mới qua một giờ xem ra lần này ta đột phá chỉ dùng một ngày mà thôi.
Nhạc Thành lập tức từ biệt trưởng lão rời khỏi phòng tu luyện.
- Hân Nhi, muội có tìm thấy biểu ca đâu không?
Ở ngoài khu vực thi đấu, Hàn Nguyệt sốt ruột nói với Tô Hân Nhi.
- Không có, muội tới phòng huynh ấy tìm, thời gian sắp hết rồi.
Tô Hân Nhi cũng sốt ruột.
- Tiểu tử này lại đi đâu, chẳng lẽ hôm nay hắn không biết có trận đấu sao?
Hàn Nguyệt thì thào nói.
- Thế nào, trận đấu đã bắt đầu chưa?
Đúng lúc hai nữ nhân sốt ruột thì Nhạc Thành đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Nhìn thấy Nhạc Thành đã xuất hiện Hàn Nguyệt liền nói:
- Ngươi đi đâu sao không thấy ngươi ở trong phòng, trong phòng ngươi cũng không thấy ai.
- Bên trong phòng ta có người, chỉ là ta bố trí cấm chế cho nên ngươi không nhìn thấy mà thôi.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong lòng sau đó xoay sang nói với Hàn Nguyệt:
- Ta ở phòng tu luyện.
- Được rồi, ngươi đến là tốt rồi.
Hàn Nguyệt cất tiếng nói sau đó dẫn Tô Hân Nhi và Nhạc Thành tới khu thi đấu.
Ở giữa sân đã có đầy người đứng, Nhạc Thành dò xét xung quanh thì phát hiện ra Tư Mã Yên Nhiên, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình đều ở đây, Nhạc Thành còn thấy một thân ảnh quen thuộc chính là Lương Ngọc.
Sau khi chuẩn bị xong một số sư phụ và trưởng lão đi đầu, tám trăm nhân ảnh kia nối đuôi vào khu vực thi đấu, tám trăm này nhận được không ít hoan hô, dù sao tiến vào tám trăm người tinh anh nhất cũng là biểu hiện cho thực lực của mình.
Ở trên đài đã có mấy trọng tài trưởng lão phụ trách, mà ngay cả viện trưởng Hàn Giang Đào cũng ở đó. Hàn Giang Đào viện trưởng đối với các học viên này có chờ đợi rất lớn, dù sao trong đám bọn họ cũng có không ít hạt giống.
Khi một vị trưởng lão tuyên bố hàng loạt các quy tắc là lúc trận đấu bắt đầu.
Tám trăm người không theo quy luận chia làm bốn trăm tổ, mỗi tổ hai người, Nhạc Thành đối mặt với một thất tinh đấu linh, nhìn thấy đối thủ này, Nhạc Thành cười cười.
Thất Tinh đấu linh lúc này đã nhậ ra Nhạc Thành, thấy Nhạc Thành trong cuộc khảo thí đã thể hiện mình là một ngũ tinh Đấu vương, hắn hơi do dự một chút những vẫn quyết định thử, có lẽ Nhạc Thành chỉ có lực lượng thôi còn lực công kích thì không đáng kể.
Trong lúc Thất Tinh Đấu Linh này dùng kiếm công kích Nhạc Thành thì hắn biết là hắn sai rồi, chỉ thấy trong tay Nhạc Thành biến hóa một thủ ấn kỳ quái, đột nhiên phát ra một chưởng mang xanh rờn.
- Đột phá tới thai tứ hậu kỳ, cho dù đối phó với tứ tinh ngũ tinh đấu vương cũng đủ, nếu như có pháp khí tốt thì cho dù là cửu tinh thập tinh đấu vương cũng không thành vấn đề. Bạn đang đọc truyện tại
break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường

Báo lỗi chương