- Ngao. Quang mang của Âm Dương Kiếm trực tiếp đâm vào đầu của cự mãng, sau một tiếng gầm gừ phát ra, cự mãng nhất thời vặn vẹo toàn thân, hắc sắc ma khí cũng bắt đầu chấn động không dứt. Đoan Mộc Cuồng hai năm trước đã bị Nhạc Thành giết chết nguyên than phân thân, hiện tại nguyên thần đã bị thương nặng, cho dù có khôi phục cũng không bằng trước kia. - Chết đi. Nhạc Thành dĩ nhiên là không cho Đoan Mộc Cuồng có cơ hội, Thanh Long rít gào, trong nháy mắt đã bắn về phía Đoan Mộc Cuồng. - Tiểu tử,ta chết cũng phải khiến ngươi chết cùng. Cự mãng màu đen rít gào, hắc sắc ma khí đã ngưng tụ tấn công Nhạc Thành. - Nguyên thần tự bạo. Nhạc Thành dĩ nhiên là nhìn ra dự tính của Đoan Mộc Cuồng. Nhạc Thành do dự một chút, cuối cùng cũng lựa chọn lui xuống một bước. - Ngao. Đúng lúc này, hắc sắc cự mãng đã bay lên trên trời, trong nháy mắt biến mất khỏi thế giới ma khí. - Không xong hắn dùng nguyên thần rời bản thể mà chạy. Nhạc Thành lúc này mới biết ý đồ chân chính của Đoan Mộc Cuồng. - Ngươi chạy không thoát đâu. Thanh long lập tức áp chế cự mãng, không gian xung quanh nhất thời trở nên vặn vẹo. - Tiểu tử, ta chết cũng không bỏ qua cho ngươi. Cự Mãng thê lương kêu lên, nhất thời toàn thân bao phủ một màn sương khói màu đen, trực tiếp chui vào vòng tròn của Thái âm chân hỏa. - Đến đây đi, ta sẽ luyện hóa ngươi, ta sẽ có tam vị chân hỏa.