Chương 5: Con muốn cây gậy lớn của mẫu hậu
“Hửm, hài tử thân ái của ta, con hy vọng cái gì nhanh một chút, con nói không rõ, mẫu hậu biết làm thế nào để giúp con đây”
Hoàng hậu cười tà ác, nhìn thiếu nữ bởi vì không được thỏa mãn du͙© vọиɠ mà toàn thân run rẩy, nước mắt lưng tròng, tính hài hước lại tăng thêm, ôm thiếu nữ chậm rãi lùi vòng eo lại.
Sau đó lại dùng quy đầu thật lớn, như có như không hướng về phía miệng huyệt vẽ vòng tròn.
“Con con… Con không biết, con không biết” Bạch Tuyết cảm giác mình sắp điên rồi, bị nam nhân trêu đùa từng chút từng chút như vậy, trong lòng thấy bất ổn, lại càng thêm khó chịu.
“Như vậy sao ~ vậy mẫu hậu chỉ có thể giúp bảo bối đến đây thôi” Hoàng hậu vừa nói vừa giả vờ buông chân Bạch Tuyết ra.
“Không! Đừng buông con ra, con… Con muốn cây gậy lớn của mẫu hậu” ŧıểυ huyệt không chiếm được sự âu yếm không ngừng co rút lại, hư không trống rỗng khiến cho tôn nghiêm gì, lễ nghi gì cũng đều đành gạt bỏ, chỉ muốn bị lấp đầy mãnh liệt.
“Ha ~ thật đúng là đứa nhỏ đáng thương, đây cũng không phải là gậy gộc gì, đây dươиɠ ѵậŧ lớn của mẫu hậu, nói! Con muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của mẫu hậu”
Thiếu nữ ngây thơ mờ mịt dưới sự chỉ dẫn của mình mà biến thành một thiếu nữ da^ʍ đãиɠ, thật đúng là khiến người ta hưng phấn.
Đột nhiên hắn cảm thấy đem công chúa Bạch Tuyết mỹ lệ đè ở trên giường, ngày đêm dạy dỗ, sẽ càng thú vị hơn so với việc mỗi ngày phải thưởng thức thân xác thối rữa.
“Này… Con con đã nói rồi, mẫu hậu, cầu xin người nhanh lên, đừng giày vò con nữa” Bạch Tuyết thật sự gấp đến phát khóc, cảm giác xa lạ, trải nghiệm xa lạ, tất cả đều đang mất khống chế.
“Bé ngoan, chỉ cần con nói theo mẫu hậu, ta nhất định sẽ làm con thỏa mãn.”
“Nào! Cùng nói theo mẫu hậu: Con là ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, con muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của mẫu hậu” nam nhân nâng mặt Bạch Tuyết lên, cùng nàng đối diện, nhẹ giọng mê hoặc thiếu nữ nói ra những lời nói dâm loạn thô tục.
Giờ phút này là người con gái xinh đẹp mỹ lệ nhất thế giới thì làm sao? Còn không phải ngoan ngoãn như một dâm phụ, khát cầu dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn sao.
“Con… Con là ŧıểυ… ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, con muốn dươиɠ ѵậŧ lớn… của mẫu hậu!” Bạch Tuyết nhìn chăm chú vào đôi mắt người nam nhân này, chỉ cảm thấy có làm gì cũng đều không sao cả, cho dù giờ phút này hắn muốn nàng uống độc dược nàng cũng nguyện ý.
“Hài tử ngoan, mẫu hậu liền cho con!” Nam nhân nghe được lời nói da^ʍ đãиɠ của Bạch Tuyết, cuối cùng không nhịn được, ôm lấy eo nàng dùng sức đâm đến chỗ sâu nhất thọc vào rút ra.
“Ưm ~” Bạch Tuyết bị làm đến thần hồn điên đảo, một lát liền tới cao trào.