Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 428: Sự kiện quỷ dị (1)

Trước Sau

break
Chẳng qua, sau đó đột ngột phát sinh ra một chuyện, làm sự tình càng thêm khó bề phân biệt được, bởi vì Thiên sứ muốn mang tên ghê tởm ấy đi, nhưng lại ra vẻ không có chào hỏi chúng ta lấy một câu? Hắn cũng không hỏi ta có đáp ứng hay không, thật sự là Điểu Nhân không có lễ phép a? Lúc ta muốn sử dụng phi kiếm đâm hắn một cái, thì phụ thân lại động thủ trước cả ta, lấy hình tượng phụ thân tại trong mắt ta là người luôn luôn lỗ mãng thiếu trí, không ngờ hôm nay lại biểu hiện ra phong phạm đại tướng quân như vậy, khiến bần đạo tán thưởng không thôi.

Chỉ thấy phụ thân suất suất bổ ra một đạo đấu khí nhận sắc bén đến cực điểm, cấp tốc bay về phía linh hồn ác ma Hồng Y giáo chủ Mạt La Phu, sau đó thu kiếm vào vỏ, thần tình đều là cười lạnh khinh thường, trên người hắn xí liệt bạch quang nồng đậm vô cùng cường hãn, trong mơ hồ đó không ngờ có một đạo hỏa diễm nhàn nhạt mà tinh thuần hừng hực thiêu đốt xung quanh thân thể của hắn, mặc dù lấy kiến thức uyên bác của bần đạo, sau khi nhìn thấy hỏa diễm kỳ dị này cũng chấn động không thôi.

Bởi vì, hỏa diễm này chính là Hỏa Diễm Thánh Viêm là tối cường nhất tại Thiên giới, tuy rằng cùng so sánh với uy lực của Tam hỏa chân hỏa của ta hơi kém một chút, nhưng mà tại phàm trần này, tuyệt đối có thể xưng là vô kiên bất tồi, hoàn toàn có thể tinh lọc tất cả dơ bẩn ở trên trần thế này, thuộc tính tàn phá của loại này, không hề kém hơn so với Tam muội chân hỏa của ta, cũng giống như với Tam muội chân hỏa, cũng là thuộc loại tinh lọc linh hồn không thuần khiết – tối cường chi viêm.

Bình thường mà nói, đừng nói là Phàm nhân, cho dù là Thiên sứ, mọi người có thể luyện ra hỏa diễm đã là lông phượng sừng lân, đã ít lại càng ít hơn, thật sự tuyệt đối không ngờ rằng, phụ thân ta lại luyện thành, làm bần đạo trợn tròn con ngươi, mà Mễ Nặc Á cũng đồng dạng như vậy, quả thực bất khả tư nghị. Chuyện kỳ quái này giống như heo biết bay vậy a.

Chẳng lẻ mắt chúng ta bị viễn thị hay sao chứ? Bần đạo bắt đầu có ghi hoặc này, nhưng theo đạo đấu khí nhận thánh viêm phách lên trên linh hồn Mạt La Phu. Tất cả sự việc đều được chứng thực là sự thật, bình thường đấu khí nhận là thuộc loại vật lý công kích, không có hiệu quả đối với linh hồn, mà trong đấu khí nhận của phụ thân mặc dù có ma lực Quang Minh hệ, nhưng bình thường ma lực Quang Minh hệ đối với linh hồn ma lực Quang Minh hệ ẩn chứa tinh thuần cũng đều vô hại, trừ phi nồng đậm biến thành thánh viêm, kia mới có thể tinh lọc được linh hồn.

Mà linh hồn Mạt La Phu sau khi bị đấu khí nhận xẹt qua, kịch liệt bốc cháy, cuối cùng hóa thành hư vô. Ngay khi nhìn thấy cả người Mạt La Phu bốc cháy, vẻ mặt kinh hãi mang theo đau khổ vạn phần, còn bần đạo và Mễ Nặc Á cơ hồ lập tức đưa ra kết luận chuyện trên người phụ thân mang thánh viêm là sự thật.

Cái Thiên sứ kia cũng hoảng sợ, nhưng nhìn thấy chính mình tiếp nhận linh hồn đã hoàn toàn tiêu vong, nàng cũng không có cách nào khác, bất quá, hiển nhiên nàng đối với thánh viêm xuất hiện cũng là trăm tư không được giải bày, bởi vì nàng xuất hiện tại vị diện này khiến cho tiêu hao rất nhiều năng lượng, cho nên nàng mới uy vũ liếc mắt nhìn phụ thân, một mình phản hồi Thiên giới chi môn.

Sau khi tất cả dị tượng trên bầu trời biến mất, khóe miệng phụ thân lộ ra nụ cười khinh thường, dụng ngữ khí cực kỳ khinh miệt đối với Mễ Nặc Á, nói: “Cái chó má Thiên giới gì gì đó, ngay cả tên rác rưởi như vậy cũng muốn thu lưu, nếu Thiên giới đều là hỗn tạp như Mạt La Phu vậy, thà rằng lão tử xuống địa ngục còn hơn” Nói xong, hắn xoay người bước đi.

Nói thật, đây là lần đầu tiên bần đạo nghĩ thấy, chính mình có một phụ thân rất giỏi, không phải bởi vì sức chiến đấu của hắn cường đại, cũng không phải vì thánh viêm kia vừa mới xuất hiện, mà là vì thái độ của người đối với thiện ác rõ ràng chấp chước, chỉ có luận đúng sai, bất kể hậu quả thế nào, thật sự rất *** giống một người đàn ông.

Biểu hiện của phụ thân làm ta có điểm đỏ mặt, mới vừa rồi bần đạo không dám nói hủy đi linh hồn Mạt La Phu, chỉ là ta muốn giáo huấn hắn một chút mà thôi, ở điểm này, ta thừa nhận, lúc ấy chính mình rất băn khoăn, không đủ thẳng thắn, xấu hổ.

Sự thật ác ma cũng mất đi cả ngày, lại có một vị không tin không ngờ con người bình thường lại có được thánh viêm, hôm nay nhìn thấy hết thảy mọi việc, cơ hồ hoàn toàn phá vỡ kiên định tín niệm hơn một trăm nay của Mễ Nặc Á, đã bị hai cái đả kích cự đại kích thích cùng một lúc, cơ hồ lúc này Mễ Nặc Á như muốn điên lên.

‘A… “ Đột nhiên Mễ Nặc Á ngửa mặt lên trời rống to lên một tiếng, sau đó lớn tiếng quát: “Thần nhân từ a, van cầu ngươi nói cho ta biết, rốt cục thế giới này là như thế nào đây?” Tiếp theo đó, hai mắt hắn tối sầm lại, một ngụm máu tươi cuồng phun ra thật xa, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Bần đạo nhanh chóng bay qua kiểm tra, phát hiện hơi thở của lão nhân dáng thương này rất mong manh, cái mạng già sắp khó giữ được, sinh sơ vốn cũng không nhiều, liên tiếp bị kích thích cự đại như thế, ý niệm tồn trữ trong lòng hắn đã chết, hắn định dụng cái chết để trốn chạy cái sự thật đáng sợ này, hắn giống như một vì cường giả vậy, chỉ cần tâm chết, người sẽ không cứu được. Bất quá, muốn lay tỉnh tâm cảnh hắn, lấy năng lực của hắn, tự nhiên là không có thể lành được

Đối với tình cảnh của hắn, đột nhiên trong tâm bần đạo dâng lên không chút đành lòng, nhưng trong nhất thời cũng không biết làm cách nào, sai lầm này là do Giáo đình tạo thành, một khi đã dạy bảo hắn hướng đến nhân nghĩa, nhưng lại cố tình làm cho chính mình bảy ô tám hắc, một cách làm mâu thuẫn như thế, không bức cho một người có tính tình ngay thẳng điên lên mới là lạ. Bất đắc dĩ bần đạo đành phải thở dài một tiếng, lập tức sai người mang hắn về hẳn rồi hảo hảo chiếu cố. Có thể hay không qua một cửa này thì nhìn tạo hóa dành cho hắn thôi, lúc này ai ai cũng không giúp được hắn.

Chẳng qua, kỳ thật trong tận tâm khảm bần đạo hy vọng hắn có thể qua được một cửa này, sau đó cùng đi với ta trên một con đường, một cao thủ cường hãn như thế thật sự khó kiếm được a? Nhất là hắn là một tay trị liệu, có thể làm cho đầu đã bị chặt đứt tiếp nối liền lại, đây là pháp thuật mà chính Đức Lỗ Y tuyệt đối không làm được, cho nên, sau đó bần đạo cấp tốc gửi thư về nhà, thỉnh mời Ái Liên Na tới đây, hắc hắc, nàng là thân thích của Mễ Nặc Á, chỉ mong thân tình có thể đả động được hắn.

Vài ngày sau chuyện này, dân chúng trong thành Thượng Hải (Tạp Đặc thành trước kia) mà nói quả thực không thua gì một tai họa to lớn. Dưới sự cảm nhận của bọn họ trong thánh địa, trong giáo đường đã được quân đội tổng điều tra, vén lên chân diện mục ẩn tàng không biết qua bao nhiêu năm, sau khi vạch trần chân tướng, được ta mở ra tất cả bí mật ở bên trong, khiến người người đi thăm, cho dù là tín đồ thành tín nhất, mẫu thân từ thiện nhất sau khi nhìn thấy một màn thê thảm kia, cũng không nhịn được mắng lên một tiếng cầm thú.

Trong giáo đường, tổng cộng tìm ra được hơn ba trăm mỹ nữ, bọn họ đều là diễm lệ vô song, tuấn nam cũng có mấy chục người, trong phòng ngủ của đám giáo chủ lại vô cùng xa hoa và đủ loại đủ kiểu dáng công cụ trợ hứng, nếu chỉ thế thôi, như vậy chúng ta nói bọn họ vô sỉ dâm loạn cũng đủ rồi.

Nhưng là, chúng ta còn tại ở bên dưới tầng hầm ngầm bí ẩn nhất của thánh đường, tìm thấy được gần vạn bộ xương khô người, trên thiên linh cái (đầu/sọ) của đại đa số bọn họ đều bị cắt xén, bị làm thực vật dâng hiến lên người hầu của Thần, mà số người còn lại đều là bị giết hại, hiện tại đã không biết được thân phận của bọn họ, vĩnh viễn không có khả năng biết được.

Từ trên bộ xương khô mà phân tích ra thân phận và niên kỷ, trong giáo đường giết người như là một trò tiêu khiển, phải là bắt đầu tại trăm năm trước. Tin tức khiếp sợ này cho dân chúng càng thêm giận dữ hơn, càng thêm thú vị là, bên trong tòa biệt thự bị phá hủy kia, chúng ta tìm được bản ghi chép lại những tiêu mấy năm gần đây, trong này được ghi lại rất rõ ràng là đã chiêu đãi nhiều đại nhân vật, không ngờ trong đó cũng có vài vị Hồng Y giáo chủ đã nổi danh, nhưng mà cũng không chỉ có một lần a.

Xì căng đan giáo đường, lập tức tin tức này nổ mạnh, cơ hồ tại trong thời gian ngắn ngủi tựa như nó có cánh thật dài lan truyền khắp toàn bộ đại lục. Ừm, đương nhiên là bần đạo cung cấp tin tức này cho Dực Nhân. Nhiều quốc gia còn nửa tin nửa ngờ, đều phái người đến âm thầm xem xét, nhìn cho rõ mặt mũi Giáo đình ra sao? Không ai lại ngu như vậy.

Cho nên lửa giận dân chúng tại tân chiếm lĩnh khu của ta thì không cần phải nói, có tổ chức vây công giáo đường ở các nơi và phát sinh ra chuyện như trước đây, tại cái thời điểm quan trọng này, bần đạo bởi vì chịu áp lực từ Giáo đình, bất đắc dĩ lệnh cho bộ đội bảo hộ giáo đường lui về, ai, thật sự là rất không đúng dịp.

Lại nói tiếp cũng thật sự là kỳ quái nha. Một khi biểu tình nổi lên cũng thật sự lợi hại? Có thể thường xuyên nhìn thấy rất nhiều loạn dân cũng đều tổ chức xuất động hàng tháng, tay cầm đao thương lóng lánh, phối hợp lẫn nhau rất ăn ý để đối kháng với đám võ sĩ bảo hộ giáo đường, nguyên bản người biểu tình lại biểu hiện ra tố chất rèn luyện quân sự cực kỳ vĩ đại a. Không chỉ phối hợp tốt, mà còn có huấn luyện có tổ chức, sức chiến đấu tương đối mạnh mẽ.

Trương Tam Phong Dị Giới Du

Tác giả: Tả Tự Bản

Chương 428: Sự kiện quỷ dị (2)

Nhóm dịch: Dung Nhi

Nguồn: Vipvandan

Nhưng mà quân đội võ sĩ lại biểu hiện phi thường không như ý, không phối hợp thuần thục, không động tác tiêu chuẩn, nhìn thấy như một tân binh thế nào ấy, thể lực lại kém cỏi, giống như khí lực của bọn họ đã bị sử dụng hết sạch sẽ vậy. Thế cho nên nơi nơi trình diễn sự ngược lại, nhiều võ sĩ bị người biểu tình ít hơn đuổi theo đầy đường nên xảy ra một màn chạy đôn chạy đáo a.

Sợ nhất là quần chúng kích động, chỉ cần trong lòng có hỏa, có bất mãn, mà có người đi đầu, tất có người nối theo. Tốt lắm, dĩ nhiên là xảy ra bát nháo, nhìn thấy võ sĩ bảo hộ giáo đường thường ngày vênh váo dương dương tự đắc, không ngờ bị số dân thường đánh cho răng rơi đầy đường. Nếu có thái độ chống đỡ thì dân chúng bắt đầu xông vào làm thịt.

Thường ngày số dân thường này luôn bị tay sai giáo đường khi dễ đủ điều. Nhưng do sợ hãi vũ lực cường đại của võ sĩ này mà không dám phản kháng, cho dù bọn tay sai này cho đánh bọn họ cũng không dám. Mà hiện tại bọn hắn đánh rắn giập đầu, thật sự là so với kia hăng hái hơn nhiều, và cừu hận đọng lại nhiều năm qua một khi bộc phát ra, cũng thật giống như núi lửa bạo phát kịch liệt vậy.

Đúng là dân chúng quá giận dữ mấy tên gia hỏa này và tuyệt đối đánh cho đến chết mới thôi. Đánh cho võ sĩ giáo đường chết tươi, mục sư bình thường thì bị chết cháy, về phần giáo đường, đầu tiên cùng xông lên, đợi cho sau khi đập nát cửa sổ và hủy đi bàn ghế, chỉ sợ đa số hầm ngầm đều bị đốt cháy, vì thế chuyện hỏa thiêu giáo đường, treo cổ mục sư cơ hồ diễn ra thường ngày. Trong một thời gian mục sư và võ sĩ giáo đường trong chiếm lĩnh khu như chuột chạy qua đường đều bị mọi người đánh. Cơ hồ hoàn toàn tuyệt tích.

Nhưng mà vấn đề lập tức nảy sinh, trên đại lục này, nếu như dân chúng và cũng như quý tộc nếu bị bệnh thì phải làm gì bây giờ? Còn không phải chạy đến tìm mục sư sao? Cho nên sau khi dọn dẹp rác rưởi giáo đường, mọi người mới phát hiện, hoàn toàn không có mục sư thì chân chính cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, không chỉ có bệnh tật không thể trị liệu, hơn nữa tinh thần hư hao cũng làm cho bọn họ trong nhất thời lại không biết tìm đến ai.

Vào lúc này, khắp nơi đột nhiên xuất hiện một đám người tự xưng là Đức Lỗ Y, bắt đầu tuyên truyền Tự Nhiên Thần Giáo, những Đức Lỗ Y này một bên trị liệu miễn phí cho mọi người, một bên trân trọng tuyên dương giáo lý Tự Nhiên cơ bản nhất, rất nhanh, bọn họ chiếm cứ thế lực bỏ không của Giáo đình, bắt đầu tại nơi này quảng đại ra khu vực chậm rãi thiết lập gốc rễ.

Mặc dù bọn họ phát triển rất nhanh, bất quá qua vài ngày ngắn ngủi giúp đỡ gần mười vạn người, nhưng là … những người này phần nhiều là vì ân tình mà hướng về Đức Lỗ Y, chỉ vẻn vẹn xem như một loại bồi thường mà thôi. Hơn nữa đối với mấy ngàn vạn dân cư trong chiếm lĩnh khu mà nói, một chút người đó thật sự không tính là gì. Phải biết rằng, lịch sử phát triển của một giáo hội, cần phải rất nhiều thời gian tích lũy mới thành được, Tự Nhiên Thần Giáo tưởng nghĩ muốn ở nơi này cắm rễ cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành được.

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc thảm án xảy ra ở Thánh đường, số người mà bần đạo triệu hồi cũng đã đến đông đủ, không chỉ có đại sư Địa Tinh Ca Ti và Ải Nhân đại sư Kỳ Ngõa – Mạc Vệ Tư thôi, ngay cả Ái Liên Na cũng đã hiện diện tại trước mắt của ta, nguyên lai chính bản thân nàng quấn quít không buông, nên hai lão lão nhân cũng không có biện pháp. Hắc hắc, bọn họ có thể tới nhanh như vậy, đương nhiên không thiếu công lao của Song Túc Phi Long.

Ngay khi hai con Song Túc Phi Long hộ tống mười người bọn họ hạ xuống Thượng Hải, thực khiến cho một trận oanh động, mọi người chưa từng thấy qua nó liền sợ tới mức không thể nhẹ hơn. Và còn tưởng rằng là Long tộc đột kích đánh tới nữa chứ? Đến sau này mới biết được là bộ hạ của ta, đám người đó liền đối với ta càng thêm kính nể.

Đã lâu rồi bần đạo không có gặp qua Ái Liên Na, tiểu cô nương này vẫn như vậy quấn lấy người khác, choáng a, vẫn là tiến lên ôm chùm lấy ta, không ngừng hỏi ta cái này hỏi cái kia, trực tiếp không chú ý đến Địa Tinh đại sư Ca Ti và Ải Nhân đại sư Kỳ Ngõa, bần đạo đành phải cười khổ nhìn bọn hắn gật gật đầu, xem như đánh một cái tiếp đón, tiếp đó đưa quyển trục Địa Tinh cho bọn họ. Lúc này mới bắt đầu toàn tâm toàn ý ứng đối thẩm vấn của Ái Liên Na tiểu thư. Bọn họ sau khi có quyển trục rồi làm sao còn so đo với ta? Lập tức tự mình đi tìm một nơi để nghiên cứu.

Mà ta thật vất vả sau khi trấn an Ái Liên Na, thừa dịp nàng nói cho đến khô nước miếng không kịp uống nước, bần đạo mới có cơ hội nói chính sự cùng nàng.

“Ái Liên Na, ta hỏi ngươi, ngươi có biết một người tên là Mễ Nặc Á không?” Bần đạo hỏi.

“Đương nhiên biết” Ái Liên Na ngạc nhiên nói: “Hắn đã từng xuất hiện qua tại gia tộc của ta và là người cuồng tín nhất, ấn theo bối phận, ta phải gọi hắn là huyền gia gia (cháu kêu bằng chắt), đúng rồi, ta nghe nói ngươi và Giáo đình có xung đột nhau, hắn được phái đến quyết đấu với ngươi, sau lại bị ngươi thu phục phải không?”

“Ân, cứ cho là đúng đi ha” Bần đạo cười khổ nói, “Đánh nhau thì có rồi, nhưng mà ta chưa thu phục được hắn a’

“Ân, vì cái gì? Nhanh nhanh nói cho ta nghe qua một chút đi” Ái Liên Na vội vàng hỏi.

Vì thế, bần đạo liền đem sự tình nguyên nhân gây ra kết quả và thân thể to lớn nói cho nàng nghe qua một lần, sau đó nói: “Kỳ thật ngươi không đích thân đến đây, ta cũng định phái người đi đón ngươi tới đây, Ái Liên Na, huyền gia gia ngươi … à ài… tình hình hiện tại của hắn không được tốt lắm, rất có thể tùy thời chết đi”

“A….? Ngươi … không phải rất lợi hại sao? Ngươi còn có mật Tử Tinh Phong mật mà, cũng không thể cứu cứu hắn sao chứ?” Ái Liên Na sốt ruột nói.

“Hắn là tâm bệnh, đúng ra chính mình sinh ra hoài nghi tín ngưỡng, cho nên tự bản thân muốn chết đi, là muốn tự sát, đối với loại tự sát này thì chúng ta không thể ngăn cản được, cũng không có dược vật gì có thể chữa trị được, với lại, ngươi không ngẫm nghĩ lại đi, các người cuồng tín thì làm gì bị bệnh được? Cho dù bệnh tật trớ chú các ngươi cũng miễn dịch” Bần đạo ủy khuất nói: “Nhưng nếu hắn muốn chết, ta cũng không có biện pháp a?”

“Ngươi thật sự không có biện pháp sao hả? Vậy ngươi gọi ta đến đây làm gì?” Á Liên Na sốt ruột nói, “Chẳng lẻ nói hắn vì muốn thấy mặt ta lần cuối cùng?”

“Ân, nói thật ra, về điểm này cũng không sai biệt lắm” Bần đạo cười khổ nói: “Mặt khác, may mắn là tâm vẫn còn tồn tại, hy vọng ngươi có thể cởi bỏ khúc mắt này của hắn, chỉ cần chính hắn không muốn chết, lấy mạnh mẽ thực lực của hắn mà nói, tuyệt đối tốt ngay lên thôi”

“Tốt lắm, để ta thử nhìn xem” Ái Liên Na vội vàng nói, ‘Ngươi nhanh nhanh mang ta đi gặp hắn đi”

Tiếp theo, bần đạo nhanh chóng mang theo Á Liên Na đến nơi Mễ Nặc Á sống tạm thời, ở một nơi trong vương cung, thật ra thời gian của Mễ Nặc Á không nhiều lắm, quả thực giống như mặt trời sắp lặn, tùy thời có thể tắt bất cứ lúc nào, cái này cũng làm cho ta rất là lo lắng hắn không chịu được.

Sau khi đưa Á Liên Na đi vào, bần đạo liền rời khỏi cửa phòng, đây là tạo cho bọn họ một không gian nói chuyện thân tình ruột thịt, mà ta là một ngoại nhân, rõ ràng không thích hợp cho lắm. Bần đạo ở bên ngoài chậm rãi ngồi chờ. Ước chừng qua một giờ, trong phòng Á Liên Na không còn động tĩnh gì nữa, có lẽ là Á Liên Na đã mở được khúc mắc của Mễ Nặc Á, bọn họ muốn nói chuyện một đêm cũng nói không chừng a.

Nghĩ tới điều này, tự nhiên bần đạo cũng không có ngốc đi thúc dục, xoay người muốn bước đi, nhưng, đột nhiên dao động một cổ năng lượng mạnh mẽ đến cực điểm, từ trong phòng Mễ Nặc Á truyền ra. Một cổ năng lượng cự đại này đang tiến hành di động nhẹ nhàng sản sinh ra, hiển nhiên, đây không phải là đang chiến đấu, bởi vì hắn không có bạo phát kịch liệt, nói vậy thôi, chứ không cả cái phòng này sẽ không còn.

Rõ ràng cũng không phải trị liệu, bởi vì trị liệu lại không có vận dụng đến năng lượng cường đại như vậy, lại càng không phải thi triển pháp thuật, bởi vì ta không cảm thấy được năng lượng có một cách trình tự, bần đạo dụng thần thức mới biết được kết quả tình hình cũng như chứng thực điểm này.

Ai! Bần đạo lại thở dài một hơi, trong lòng bắt đầu vì Mễ Nặc Á đáng thương này mà thầm nhủ cảm khái, hắn rốt cục có hay cởi bỏ khúc mắc ở trong tâm, quyết định lấy cái chết để trốn tránh sự thật tàn khốc, từ ý nghĩ này mà suy lên, hắn là một người rất đáng thương, nhưng, hắn thà rằng lựa chọn tử vong mà trốn tránh, cũng không muốn cùng thông đồng Giáo đình làm bậy. Cái này thật sự làm cho người ta kính trọng a.

Ở thời điểm bần đạo đang còn cảm khái, phụ thân cũng chạy đến đây, vội vàng hỏi ta, “Bên trong sao lại thế này? Mễ Nặc Á làm gì vậy?” Hắn bị cổ năng lượng dao động mạnh mẽ làm cho kinh động, cho nên mới chạy tới đây nhìn xem sao, lực lượng của Mễ Nặc Á quá mạnh mẽ, phỏng chừng, cổ năng lượng dao động kia cơ bản bao phủ cả tòa thành thị này, cao thủ ở trong thành cơ hồ đều có thể phát hiện ra được.

“Hắn đem tất cả tu vi suốt đời của mình truyền cho huyền tôn nữ của hắn – Ái Liên Na tiểu thư” Bần đạo bất đắc dĩ nói: “Ai, ngài cũng hiểu được việc này có bao nhiêu nghiêm trọng a, hắn thật sự không muốn sống nữa. Phụ thân, ngài nói hắn có được tình trạng như ngày hôm nay, có nên trách ta hay không?

“Ai!” Phụ thân cũng vì hắn mà thở dài một tiếng, sau đó nói: “Chuyện này tuyệt đối không thể trách ngươi được, ngươi lại chưa vu oan cho Giáo đình? Ngươi làm việc này chỉ là cho hắn biết chân tướng mà thôi. Ta nghĩ, không một ai nguyện ý sống tiếp khi biết được sự lừa dối này, mà Mễ Nặc Á cũng không ngoại lệ, cho nên, hắn cũng sẽ rất cảm kích ngươi

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc