Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 121: Yến hội phong ba!

Trước Sau

break
"Xin chào ngài!" Tiên Nhã cũng khôn khéo hướng hắn vấn an!

"Tiểu thư cũng thật khá a! Tuổi còn trẻ như vậy mà đã trở thành ma đạo sĩ rồi!" Khắc Lý là lão yêu quái ngàn năm tuổi, tự nhiên là liếc mắt một cái liền nhìn ra thực lực của Tiên Nhã!

"Đây là Cái Thứ, sủng vật của ta!" Bần đạo không có để ý đến cảm xúc của hắn, tiếp tục giới thiệu!

"A! Trời ạ! Ngài cũng thật là phi thường! Lãnh chủ đại nhân!" Khắc Lý cảm thán ra tiếng! Ngay cả Cái Thứ cũng không có qua mắt được hắn! Xem ra gia hỏa này quả thật là có chút vượt ngoài dự đoán! Bần đạo đối với hắn hết sức là hài lòng!

"Uhm!" Bần đạo không chút khách khí tiếp nhận lời khen tặng của hắn sau đó nói tiếp :"Theo ta đi gặp cha ta cùng quốc vương bệ hạ!"

Khi ra đến đại sảnh bên ngoài thì vừa lúc mọi người cũng đang ở đó, quốc vương đang cùng cha ta chơi cờ, Thạch Nguyên Hùng Nhị thì làm trọng tài!

"Chào mọi người! Ta xin giới thiệu với mọi người một người!" Bần đạo thấy phụ thân mày nhíu mặt nhăn thành một đống, biết là thế cờ của hắn đang bị áp đảo đến buồn bực cho nên mới lớn tiếng hô.

"A! Con ta có sự tình trọng yếu gì thì cứ tuyên bố đi!" Phụ thân quả nhiên biết hối hợp, mấy quân cờ bị người dùng tay quét loạn, sau đó nghiêm túc chăm chú nhìn ta nói!

"Trời ạ! Ngươi trước kia đâu phải là như thế, Khiếu Thiên! Chẳng lẽ bởi vì sinh ra một đứa con giảo hoạt mà bây giờ cũng biến thành giảo hoạt thế sao?" Quốc vương cau có nói.

" Khụ khụ!" Bần đạo trước tiên đem tất cả sự chú ý tập dời đến đây nhằm hóa giải sự xấu hổ của phụ thân, sau đó long trọng giới thiệu :"Ta mới mời được một vị thủ tịch ma pháp sư, vong linh ma đạo sư Khắc Lý tiên sinh, xin mời mọi người vỗ tay chào mừng!"

"Chào mừng! Chào mừng!" Phụ thân mở miệng trước nói chào mừng nhưng sau đó lại hơi bị giật mình hỏi :"Ma đạo sư?"

"Dạ vâng! Không sai!" Bần đạo kỳ quái phát hiện sắc mặt của những người này biến đổi!

"Long lãnh chủ các hạ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị vẻ mặt tiểu nhân đắc chí nói :"Ngài chẳng lẽ không biết pháp sư cấp bậc ma đạo sư chỉ có quốc vương bệ hạ mới có thể sở hữu sao?"

"Không biết!" Bần đạo thành thật trả lời :"Không có ai nói cho ta biết a?"

" Không sao!" Quốc vương đứng lên đi đến trước mặt Khắc Lý nói :"Ta hiện tại chính thức lấy thân phận quốc vương Đại Hán quốc mời ngài đảm nhiệm cố vấn ma pháp của ta. Ở chỗ của ta tài ba của ngài nhất định có thể được phát huy tốt nhất!"

"Bệ hạ thật xin lỗi! Ngài biết đó, vong linh pháp sư chúng ta tính tình có chút nóng nảy, nếu không thể dốc sức cho lãnh chủ đại nhân thì ta xin lựa chọn rời khỏi đây!" Bất Lại Nhĩ bình tĩnh nói.

"Vậy chẳng lễ ngài không thử cân nhắc sao? Dù sao dưới trướng của quốc vương so với dốc sức cho lãnh chủ đại nhân là có tiền đồ hơn!" Thạch Nguyên Hùng Nhị không thèm nhìn đến bần đạo, ở một bên phụ họa!

"Vong linh pháp sư chúng ta không cần đến hư danh cùng những tài vật! Cái mà chúng ta theo đuổi không giống với các ngươi, vì vậy xin thứ lỗi!" Bất Lại Nhĩ khách khí nói.

Quốc vương còn đang suy nghĩ cân nhắc thì Thạch Nguyên đã bắt đầu nóng nảy.

"Ngươi chỉ là một tên ma đạo sư không cần phải để cao chính mình quá, ngươi có thể đi, lãnh chủ đại nhân chúng ta hẳn là sẽ không thu nhận sự giúp đỡ của ngươi!" Hắn tức giận nói.

"Ơ tên này, hắn là người của ta, ngươi có tư cách giề mà đuổi hắn đi!" Bần đạo không chút khách khí mắng tới.

"Sự tồn tại của hắn phá hủy quy củ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị cả giận nói.

"Quy củ chó má, hắn bây giờ là bằng hữu của ta!" Bần đạo hướng quốc vương nói :"Bệ hạ! Đại hán có quy định lãnh chủ không thể có bằng hữu là ma đạo sư hay không?"

"Điều này... đương nhiên là không có!" Quốc vương bất đắc dĩ nói, nhìn thấy việc đã đến nước này hắn cũng chỉ thuận theo thời thế, ai bảo hắn đối với ta lực ước thúc thấp đến đáng thương. Sau đó hắn lại nói :"Nếu đã như vậy thì tối này chúng ta mở yến tiệc khoản đãi vị 'bằng hữu' của ngươi đi!" Hắn cường điệu nói hai chữ 'bằng hữu", tỏ vẻ hắn ngầm đồng ý cách làm của ta!

"Cám ơn bệ hạ!" Bần đạo nói xong, còn đắc ý liếc mắt nhìn Thạch Nguyên Hùng Nhị một cái, muốn làm cho hắn tức chết!

"Được rồi, mọi người có chuyện ngồi xuống nói đi!" Phụ thân giải vây nói.

Vì thế, chúng ta khiêm nhượng phân chủ khách ngồi xuống, Khắc Lý thì kiên trì ngồi dưới ta, tỏ vẻ là thân phận thủ hạ của ta, quốc vương cực lực khuyên mà không có kết quả cũng chỉ đành mặc kệ hắn!

"Đúng rồi! Bệ hạ muốn ngươi giải quyết ổn thỏa vấn đề của Mỹ Cách Lam đế quốc, ngươi có nghĩ ra phương pháp nào chưa?" Thạch Nguyên Hùng Nhị lại muốn gây phiền phức với ta, tên hỗn trướng này sớm muộn ta cũng sẽ xử đẹp hắn!

Quốc vương hiển nhiên đối với sự việc này cực kỳ coi trọng, nhìn ta với vẻ mặt chờ mong, xem ra hắn đối với sự khiêu khích của Mỹ Cách Lam đế quốc chịu đến cực hạn rồi!

"Ân! Ta nghĩ là có thể dựa vào Khắc Lý để đón đỡ!" Bần đạo biết khó khăn lúc này, đành phải thỏa hiệp!

"Hắn? Ma đạo sư chiến kiếm thánh?" Vẻ mặt không tin phủ đầy trên mặt của quốc vương.

" Dưới tình huống bình thường, ma đạo sư tương ứng với chiến sĩ hoàng kim cao cấp, ma đạo sĩ thì tương ứng với cấp thấp hơn, nhưng kết quả đơn đấu từng nhóm lại hoàn toàn bất đồng, ma đạo sư chiến với chiến sĩ hoàng kim cấp cao cơ hồ là tất thắng mà ma đạo sĩ đấu với chiến sĩ đồng cấp thì bại chiếm đến tám phần, điều này hẳn là tất cả mọi người đều rõ ràng!" Bần đạo chậm rãi nói!

"Đương nhiên, nhưng mà nó có quan hệ gì với chúng ta?" Quốc vương nói, "Ma đạo sư có lợi hại đến cỡ nào đi nữa cũng không thể thắng kiếm thánh, chênh lệch phải nói là quá xa! Trừ phi là đại ma đạo sư, nhưng mà Tạp Lạp hiện tại đang cùng bằng hữu của hắn nghiên cứu, ta tìm không được hắn!"

"Đó là bình thường, nhưng mà Bất Lại Nhĩ là vong linh pháp sư a, bọn hắn trời sinh chính là khắc tinh của chiến sĩ, các người đã quên vong linh triệu hồi cái gì sao?" Bần đạo nhếch mép cười nói!

"Nhưng mà vong linh pháp sư bất quá gọi được thêm nhiều khô lâu thôi, hơn nữa còn phải có xương cốt mới được, bằng cái này mà muốn đấu với kiếm thánh sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị cười nhạo nói.

" Lời của ngươi thể hiện ngươi quả là một tên vô tri!" Khắc Lý vốn thờ ơ, hắn có thể đối với sự vô lý của người khác thờ ơ, nhưng mà tuyệt đối không cho phép có ngươi vũ nhục nghề nghiệp của hắn. Hắn bắt đầu phản pháo nói :"Ngươi nói khô lâu chỉ là loại cấp thấp nhất, chẳng lẽ ma đạo sư cùng chiến sĩ đều phải dụng pháp thuật cấp thấp sao? Chẳng qua là pháp sư cấp cao hệ vong linh chúng ta không dựa vào khô lâu chiến đấu, bọn ta có thể triệu hồi ra hấp huyết quỷ trợ chiến, mỗi một con hấp huyết quỷ so với chiến sĩ bạch ngân trung cấp chiến đấu đều không kém hơn, mà với ta thì có thể gọi ra khủng bố kỵ sĩ, ngươi phải chăng muốn thử một chút sự lợi hại của hắn đúng không?"

"Là như thế này, trên đại lúc đã có đến mấy trăm năm không có xuất hiện qua vong linh pháp sư, trái lại là ám hắc ma đạo sư là rất phát triển, cho nên chúng ta đối với năng lực của vong linh pháp sư không được rõ ràng cho lắm!" Quốc vương giải thích nói :"Ý của ngài là, ngài có thể đánh bại một vị kiếm thánh?"

"Hẳn là không vấn đề gì chứ?" Hắn nhìn đến ta, không biết là chủ ý của ta là muốn bảo lưu bao nhiêu thực lực mới tốt?

"Chính là kém chút xíu, nhưng mà ta cung cấp thêm một số trang bị nữa, cũng có thể làm cho thực lực của ngươi tăng lên!" Bần đạo nhanh chóng thả ra một tầng sương mù, như vậy sau này cho dù có thắng, người ta cũng cho là hắn dựa vào trang bị mà xem nhẹ đi thực lực của bản thân hắn!

"Được! Ngày mai tụ họp ta sẽ không phải trốn tránh Mỹ Cách Lam đế quốc nữa!" Quốc vương xúc động phẫn nộ nói, "Ngươi nhất định phải trả lại gấp bội cho bọn chúng vì những khuất nhục mà mấy ngày nay chúng ta phải chịu !"

Nhìn thấy vẻ bi phẫn của hắn, trong lòng bần đạo như mở cờ trong bụng! Đáng tiếc, ngày mai phải giúp hắn trút giận, bằng không ta còn cao hứng hơn nữa!

Ngày hôm sau, chúng ta ăn nghỉ điểm tâm xong, ước chừng mười giờ thì đi tới giao hoàng cung Thánh Sơn. Ở dưới chân núi nhìn thấy thì có cảm giác là nó không nhỏ, nhưng khi đến nơi này, mới chính thức biết được nó nằm ngoài suy đóan của mình, diện tích ít nhất đến mấy trăm mẫu, nơi nơi là cung viện, xen kẽ là hoa viên điểm xuyến, xung quanh nhưng cây đại thụ che trời cơ hồ bao phủ khắp nơi, phong cảnh đẹp phải nói không sao tả xiết!

Chúng ta một hàng gồm quốc vương, phụ tử chúng ta, Tiên Nhã, Khắc Lý, Bì Lỗ, Thạch Nguyên Hùng Nhị tạo thành một đội ngũ! Thương thế Bì Lỗ đã hồi phục không ít, lúc này dẫn hắn đi cũng là có thêm một trợ thủ! Ai bảo phụ thân hiện tại miệng cọp gan thỏ chứ?

Yến hội chính thức bắt đầu lúc 12 giờ, khi đó, quốc vương của các quốc gia muốn cùng nhau hướng Giáo Hoàng chúc thọ! Bây giờ là thời gian mọi người trao đổi với nhau. Bởi vì Đại Hán cũng tính là một vương quốc khá lớn, địa vị tương đối cao, cho nên chúng ta được người tiếp đón dẫn đến nơi cao cấp nhất. Nơi này chủ yếu tiếp đãi người của đại quốc. Tam đại đế quốc đều là ở nơi này.

Đây là một gian phòng khách cực lớn và phi thường xa hoa, chứa đến mấy trăm người mà cũng không có vẻ gì là phải chen chúc, khi chúng ta đến thì phi thường hấp dẫn sự chú ý của những người khác, đương nhiên cũng là vì sự bất hòa giữa chúng ta với Mỹ Cách Lam đế quốc!

"Ô kìa, nhìn xem ai vậy ta?" Quả nhiên là hoàng đế của Mỹ Cách Lam đế quốc không có buông tha cơ hội đả kích chúng ta, trực tiếp tìm tới, "Ta nhớ được tiểu tử ngươi, ngươi chính là cái tên lo chuyện bao đồng hại con ta đến bây giờ ăn ngủ không ngon! Chính là ngươi cái tên hỗn đản này!"

Bần đạo không nghĩ tới hắn vừa tới là kiếm chuyện với ta. Xoay người vừa nhìn thì thấy hoàng đế của Mỹ Cách Lam đế quốc mang theo vài ngươi đi đến chỗ chúng ta, thoạt nhìn là như muốn ăn tươi nuốt sống ta.

"Vậy sao? Ta còn tưởng rằng hắn đặc biệt thích ăn 'trứng' chứ? " Bần đạo độc ác phản kích.

Tam hoàng tử phía sau hắn nghe ta nói đến chữ "trứng" liền rất phối hợp nôn ọe ra.

"Người trẻ tuổi, lập tức hướng hoàng tử xin lỗi, nếu không đừng trách ta ra tay giáo huấn ngươi!" Phía sau hoàng đế Mỹ Cách Lam đế quốc có ba người, một người được hoàng đế ám chỉ, liền đi lên trước khiêu khích nói.

Gia hỏa này bộ dáng vô cùng quái lạ, dáng người không tính là đặc biệt cao lớn, cũng là hơn hai thước một chút, nhưng là vô cùng cường tráng, nhìn rất giống tảng đá bằng thịt. Niên kỷ cũng không nhỏ, tóc đã bắt đầu hoa râm, phỏng chừng là khoảng tám mươi tuổi, sau lưng đeo một kiếm một thuẫn. Khuôn mặt của hắn cương nghị, không giống với loại người nói chuyện vô lý, chứng kiến điểm này làm cho bần đạo lập tức có chủ ý.

"Các hạ xưng là thổ chi kiếm thánh của đại địa chi kích - Mã Hách đúng không?" Bần đạo hỏi.

"Không sao, là ta!" Hắn hồi đáp.

"Thực là tốt a! Ta đáng rất muốn kiến thức qua một lần bản lĩnh của ngươi, cũng là để cho mọi ngươi nhìn xem một tên kiếm thánh như thế nào giáo huấn một hài tử!" Bần đạo cười a a hướng hắn nói. Bần đạo nghĩ thầm, cũng không tin da mặt ngươi lại có thể dầy bằng tường thành.

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc