Trường Sinh Bất Tử

Chương 906: Ba đường Hoàng Tuyền Lộ!

Trước Sau

break
Nghịch Lưu Thú khổng lồ không tuân quy củ, bỗng nhiên chạy thẳng tới chỗ Chung Sơn tại chiến trường trung tâm.

Cơ hồ tất cả người vây quanh ánh mắt cũng khẽ nhảy, cùng nhau nhìn về phía Nghịch Lưu Thú, Lạc Tinh Trần có thể ngăn cản lục quang của Nghịch Lưu Thú, vậy Chung Sơn thì sao.

Bát Cực Thiên Vĩ có phải đối thủ của Nghịch Lưu Thú hay không?

Các đệ tử của Tuyết Mai lão tổ, cũng đồng thời nhìn chăm chú về phía Chung Sơn, lần trước Nghịch Lưu Thú thua, làm sao thua vẫn là chỗ tò mò của mọi người, trừ Lạc Tinh Trần cổ quái, người nào lại chống đở được thần thông của Nghịch Lưu Thú.

Quá là nhanh, trong nháy mắt Nghịch Lưu Thú đã đến trước mắt Chung Sơn, độc nhãn đột nhiên đại phóng lục quang, cừu hận mãnh liệt muốn cho Chung Sơn trả giá thật nhiều.

- Không biết sống chết!

Trong mắt Chung Sơn trở nên lạnh lẻo.

Tất cả mọi người ngừng thở, lục quang của Nghịch Lưu Thú sắp thả ra.

- Hừ!

Quang ảnh trước mặt Chung Sơn chợt lóe. Bỗng nhiên xuất hiện một con quái vật lớn, có vài cái đuôi to không ngừng đong đưa, Bát Cực Thiên Vĩ lớn trăm trượng đột nhiên nhảy ra.

Trong nháy mắt đó, quá là nhanh, ai cũng không nhìn ra Bát Cực Thiên Vĩ tới như thế nào, thật giống như trống rỗng mà hiện.

Nghịch Lưu Thú trống rỗng mà hiện, đó là bởi vì lúc trước luôn luôn nấp trong 'Thế Giới' của Tuyết Mai lão tổ, đây là năng lực chỉ có Tổ Tiên mới có thể có, có thể củng cố thế giới, nhưng Chung Sơn thì sao? Tuyệt đối không thể nào là Tổ Tiên, Bát Cực Thiên Vĩ này tới như thế nào?

Tò mò về sự xuất hiện của Bát Cực Thiên Vĩ, nhưng tinh thần lại tập trung vào cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ.

Một đen, một hồng! Cái đuôi với hai màu sắc, cái đuôi màu đen đâm xuyên qua ánh mắt của Nghịch Lưu Thú, xuyên thủng đến sau ót, mà cái đuôi màu đỏ mang theo một cổ máu tanh xuyên thủng cổ họng Nghịch Lưu Thú.

- Không nên!

Mấy tên đệ tử của Tuyết Mai lão tổ kinh hô.

Đáng tiếc, đã muộn!!

Chung Sơn động sát ý, ai cũng đừng nghĩ trốn, Lục Tiên Kiếm cùng Tuyệt Tiên Kiếm huy vũ, Nghịch Lưu Thú ầm ầm bị song kiếm xẻ thành hai nửa, quá là nhanh, quá đẫm máu.

Nghịch Lưu Thú bị xé thành hai nửa, máu tung tóe đầy trời, một kích tất sát kinh khủng.

Nghịch Lưu Thú? Cứ như vậy liền xong đời?

Chung Sơn đáng sợ, Thần thú của Đại Tranh đáng sợ, Đại Tranh Thánh đình làm sao có Thần thú mạnh mẻ như vậy?

Mọi người ngừng thở, nhìn Bát Cực Thiên Vĩ nguy hiểm, thật giống như cũng không dám thở mạnh.

- Không thể nào, Bát Cực Thiên Vĩ đã bị ta đánh tan, làm sao có thể phục hồi như cũ, không thể nào phục hồi như cũ!

Nơi xa, trong một cái sơn cốc, bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi.

Bát Cực Thiên Vĩ bị ai đánh tan? Khẩu khí thật lớn, ánh mắt mọi người chuyển đi.

Nhiên Đăng, là Nhiên Đăng Cổ Phật.

Chung Sơn ngoài ý muốn nhìn lại, vẻ mặt Nhiên Đăng không tin nhìn Bát Cực Thiên Vĩ, uy lực xuât kích ban đầu mà Nhiên Đăng đánh ra hắn tự mình biết, tuyệt đối hết thuốc chữa, trừ phi có Thánh nhân tương trợ, nhưng Chung Sơn cùng Thánh nhân không có bất cứ liên hệ gì, Bát Cực Thiên Vĩ làm sao phục hồi như cũ?

Nhiên Đăng không hiểu, cực độ không hiểu, lúc nhìn về phía Chung Sơn, trong mắt cũng tràn ngập một trận e ngại.

Nhiên Đăng bây giờ là Cổ Phật, hơn nữa còn là Cổ Phật đỉnh phong, theo lý thuyết không nên sợ Chung Sơn, nhưng hơn hai tháng trước bóng ma mà Chung Sơn mang đến cho tâm lý của hắn, cho tới hôm nay cũng không có biến mất.

Vận rủi quấn thân, chính mình từ cảnh giới Tổ Tiên rơi xuống trở về cảnh giới Cổ Tiên, nhưng cái này vẫn chưa xong, trong hai tháng này luôn là đụng phải cừu gia, phải biết rằng, đoạn thời gian khi mới vừa gia nhập Nữ Oa giới, trong hai tháng không có một người quen nào, nhưng hiện tại, ba ngày hai lần gặp phải, tất cả đều là cừu gia, vận rủi, vận rủi kinh khủng.

Quả nhiên, hôm nay cũng không ngoại lệ, sau khi Nhiên Đăng thét một tiếng kinh hãi, trong đám người ở tứ phương bỗng nhiên nhảy ra ba người.

Lại là cừu gia?

Nhiên Đăng lộ ra vẻ mặt đau khổ, không dám lưu lại, thân hình thoắt một cái bay đi ra nơi xa, ba cừu gia cũng theo sát phía sau, đuổi giết Nhiên Đăng.

- Những ngày như vậy, bao giờ mới kết thúc a!

Nhiên Đăng trốn chạy với gương mặt khổ sở.

Bát Cực Thiên Vĩ miểu sát Nghịch Lưu Thú!

Nhìn Bát Cực Thiên Vĩ hóa thành lớn bằng lòng bàn tay hạ xuống đầu vai Chung Sơn, không ngừng kêu "y nha, y nha", ánh mắt của rất nhiều người vây quanh cũng đỏ lên!

- Chung Sơn làm sao lại có vận tốt như vậy? Loại Thần thú này cũng tìm được!

- Thật đáng yêu, phu quân, ta cũng muốn một con, ngươi tìm một con cho ta đi!

- Miểu sát Nghịch Lưu Thú, Bát Cực Thiên Vĩ không phải là có thực lực cảnh giới Cổ Tiên chứ?

- Cho dù Chung Sơn yếu hơn nữa, cũng tương đương với việc có hai Cổ Tiên hộ vệ, thật là núi đã cao lại có núi cao hơn!

. . .

Trong đám người, thanh âm hâm mộ, ghen tỵ không ngừng vang lên, cũng là quay chung quanh Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ, Lạc Tinh Trần!

Đối với Bát Cực Thiên Vĩ, Tuyết Mai lão tổ không có chú ý quá nhiều, cho dù nhìn thấy Nghịch Lưu Thú bị miểu sát, cũng chỉ là nhướng mày.

Giờ phút này sự chú ý của Tuyết Mai lão tổ cũng là tam đệ tử kia của chính mình.

Có cái gì không đúng a, tốc độ của Lạc Tinh Trần làm sao quỷ dị như vậy? Có lúc nhanh đến mức ngay cả mình thiếu chút nữa cũng không bắt được.

Lạc Tinh Trần, tại sao trước kia chưa từng nghe qua?

Lộ bàn tay ra, Tuyết Mai lão tổ bấm đốt ngón tay.

Nhưng là, mới vừa bấm đốt ngón tay, đầu ngón tay đã bắn ra.

- Giống như Chung Sơn, cũng có công pháp đảo loạn thiên cơ?

Chân mày Tuyết Mai lão tổ ngưng trọng.

Thiên Cơ, đối với trọng thần của Đại Tranh, Chung Sơn không keo kiệt chút nào, cơ hồ người người đều được Chung Sơn ban thưởng, bởi vì Chung Sơn biết, thứ trân quý nhất của Đại Tranh không phải là bản đồ, không phải là thực lực toàn thân, mà là chiêu mộ nhóm nhân tài này.

Nhân tài mới là gốc rể của Đại Tranh!

Lạc Tinh Trần cũng giống như cảm nhận được có người thôi toán chính mình, trong mắt bỗng nhiên hung ác, lật tay đánh ra một chưởng về phía Tam sư huynh.

Quá là nhanh, dưới thần thông thời gian, Tam sư huynh kia căn bản không cách nào phòng bị, có chiêu thức mạnh hơn còn không có đánh ra, đã bị một chưởng của Lạc Tinh Trần xuyên thủng lồng ngực.

- Vô liêm sỉ!

Tuyết Mai lão tổ lần đầu tiên tức giận, thân hình thoắt một cái muốn đi cứu đệ tử của mình.

- Hô!

Giữa không trung, thân hình Tuyết Mai lão tổ lại xuất hiện, nhưng lại bị ngăn lại.

Trước mặt Tuyết Mai lão tổ, một con rắn xanh lớn ngàn trượng bỗng nhiên ngăn trở Tuyết Mai lão tổ, miệng con rắn xanh lớn này phun cái lưỡi ra, vẻ mặt hàn quang, Ma Cô đứng ở đỉnh đầu rắn xanh lớn.

- Tuyết Mai lão tổ, kính xin tự trọng!

Ma Cô ngưng trọng nói.

[CHARGE=3]Oanh!

Bầu trời nổ vang một tiếng, Tam sư huynh kia bị Lạc Tinh Trần đánh cho nổ nát vụn.

Thua! Lại thua!

Tuyết Mai lão tổ lộ ra một cổ tức giận, ánh mắt không ngừng chớp động, mà Lạc Tinh Trần cũng là ngoài ý muốn nhìn đại xà ngàn trượng ở không trung kia, thân hình thoắt một cái đi tới trước mặt Chung Sơn.

Cung kính thi lễ với Chung Sơn, Lạc Tinh Trần đứng phía sau Chung Sơn.

Tuyết Mai lão tổ hít một hơi thật sâu, bình phục lửa giận trong lòng, nhìn Ma Cô.

- Lão hủ nhất thời tức giận, đa tạ Xà Hậu Giáo chủ!

Tuyết Mai lão tổ gật đầu.

Cơ hồ tất cả mọi người nhìn về phía Tuyết Mai lão tổ, một đám xem không hiểu.

- Tại hạ lúc trước đáp ứng làm chứng, tự nhiên phải tận hết chức trách!

Ma Cô gật gật đầu nói.

- Máu huyết của Nữ Oa? Đây là một phân thân đại xà luyện chế từ máu huyết của Nữ Oa?

Tuyết Mai lão tổ nhìn về phía đại xà dưới chân Xà Hậu!

- Kiến văn rộng rãi!

Ma Cô thản nhiên nói.

Liếc mắt nhìn Ma Cô một cái thật sâu, Tuyết Mai lão tổ gật đầu.

- Chúng ta đi!

Tuyết Mai lão tổ vẫy tay một cái ra hiệu cho một đám đệ tử phía sau, một nhóm người hóa thành một đạo tàn ảnh, thoáng một cái đã biến mất ở trước mắt mọi người.

Từ đầu đến cuối, cũng không có liếc mắt nhìn Chung Sơn một cái.

Chung Sơn đứng ở đỉnh núi, nhìn về phương hướng Tuyết Mai lão tổ rời đi, khe khẽ trầm mặc, trong đầu không ngừng phân tích hết thảy trước mắt. Hết thảy thoạt nhìn cũng không tầm thường, Chiêu Yêu Phiên này cũng rất không tầm thường, rốt cuộc bên trong có bí mật gì?

Bất quá, phản ứng của Chung Sơn cũng cực kỳ nhanh chóng, lập tức trở về nhìn về phía Ma Cô.

- "Đa tạ Xà Hậu Giáo chủ!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

Chung Sơn biết, lần này xác thực thiếu Xà Hậu Giáo chủ một cái đại nhân tình, nếu không phải Xà Hậu Giáo chủ, chính mình thật không biết đối mặt với áp bách của Tuyết Mai lão tổ như thế nào.

Tổ Tiên? Bây giờ Chung Sơn còn xa xa không địch lại Tổ Tiên! Cái loại sức mạnh điều động lực lượng thiên đạo nầy mạnh bao nhiêu, từ hơn hai tháng trước trên người Nhiên Đăng đã có thể thấy được lốm đốm, cho dù Tuyết Mai lão tổ không ra tay, đệ tử như ong vỡ tổ, Chung Sơn cũng chịu không được.

Mà Xà Hậu Giáo chủ căn bản không có giao tình cùng mình, hắn có thể giúp chính mình, rốt cuộc cái gì?

Đại xà dưới chân Ma Cô thoáng một cái, chui vào trên người Ma Cô, hóa thành một cái Đồ Đằng trên y phục.

Ma Cô bay tới, nhìn Chung Sơn nói:

- Không bao lâu sau, ta có một chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ!

- Nga?

Chung Sơn gật đầu, như vậy mới hợp lý.

- Chuyện gì?

- Cũng không phải là đại sự, ngươi khẳng định đủ khả năng!

Ma Cô nói.

- Tốt, chỉ cần không làm trái với ý nguyện của ta, ta sẽ cố hết sức!

Chung Sơn gật đầu coi như là nhận lời.

Ma Cô gật đầu, thân hình thoắt một cái biến mất ở trước mặt mọi người.

- Chúng ta cũng đi thôi!

Chung Sơn nói.

- Rõ!

Nói xong, hai người cấp tốc bay nhanh về một cái phương hướng, trong nháy mắt đã biến mất ở trước mặt mọi người.

Không bao lâu sau, Chung Sơn cùng Lạc Tinh Trần đi tới một cái sơn cốc mới.

- Thánh vương, đây là dương gian sao? Không thông qua Hoàng Tuyền Lộ, cũng có thể xuyên qua âm dương hai giới?

Mắt Lạc Tinh Trần lộ ra sự ngạc nhiên nói.

- Hoàng Tuyền Lộ? Âm phủ này có bao nhiêu Hoàng Tuyền Lộ?

Chung Sơn hỏi.

- Chỉ có ba đường, dĩ nhiên hàng ngàn tiểu thế giới không tính! Đại thế giới chỉ có ba đường Hoàng Tuyền Lộ.. Bất quá, không có một cái nào thần kỳ như Thánh vương, có thể tùy ý xuyên qua! Trừ phi là Thánh nhân!

Lạc Tinh Trần nói.

- Thánh nhân có thể tùy ý xuyên qua hai giới?

Chung Sơn nghi ngờ nói.

- Đúng, Thánh nhân có thể, nhưng chẳng biết tại sao Thánh nhân sẽ không tự tiện xuyên qua. Thật giống như có cái gì kiêng kỵ vậy!

Lạc Tinh Trần nói.

- Ân!

Chung Sơn gật đầu.

- Thánh vương, nơi này là chỗ nào? Ta phải làm cái gì?

Lạc Tinh Trần mang theo một cổ hiếu kỳ nói.

- Nơi này là dương gian, Nữ Oa giới . . .

Chung Sơn nói một lần tình huống đại khái ở nơi này cho Lạc Tinh Trần.

Lạc Tinh Trần trịnh trọng gật đầu. Trong lời của Chung Sơn nhiều lần miêu tả đến Tổ Tiên, để cho trong lòng Lạc Tinh Trần xuất hiện một bóng ma, cũng nhiều ra một phần hưng phấn.

- Tìm Chiêu Yêu Phiên, dưới tình huống không có đầu mối chút nào, không bằng ôm cây đợi thỏ, trong khoảng thời gian này ta sẽ đợi ở chỗ này, im lặng chờ, ngươi mỗi ngày đi ra ngoài dò thăm tin tức một lần, rồi trở lại bẩm báo ta!

Chung Sơn hạ lệnh.

- Tuân lệnh!

Lạc Tinh Trần lập tức đáp.

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc