Phú quý không thể bần hàn, nghèo hèn không thể biến đổi, uy vũ không khuất phục, cái này gọi là đại trượng phu!
Chung Sơn chính là đại trượng phu như vậy, sao lại vì nắm tay ngươi lớn mà trở nên nhu nhược.
- Chư vị Đại Tiên, lại nói tiếp, Đại Tiên khí ở Đại Tranh Thánh đình ta cũng không tính là cái gì! Đúng là không khiến cho Chung Sơn ta để vào mắt.
Chung Sơn bỗng nhiên cười nói.
Đại Tiên khí ở Đại Tranh Thánh đình không tính là cái gì?
Các Đại Tiên nghe Chung Sơn nói vậy, hận không thể một bàn tay đập chết Chung Sơn, bọn họ đều đã là Đại Tiên, du đãng thiên hạ mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm, đến bây giờ còn có rất nhiều người còn chưa có được Đại Tiên khí, người có Đại Tiên khí, cũng hiểu được Đại Tiên khí của mình đạt được khó khăn cỡ nào, luyện chế khó tới mức nào.
Nhưng mà một tên Thiên Tiên nho nhỏ trước mắt nói cái gì? Đại Tiên khí ở trong mắt hắn không tính là cái gì? Nhà của hắn có rất nhiều sao? Các Đại Tiên tràn ngập buồn bực, nhưng mà lại không thể phản bác!
Đại Tiên khí, người ta vừa khai thiên đã lộ ra hơn trăm kiện, có lẽ Đại Tiên khí đối với Thiên Tiên này mà nói, đúng là không tính là cái gì.
Giống như đám trộm cướp đi cướp tài chủ, đòi tiền? Muốn 100 lượng bạc, tài chủ vô cùng khinh miệt, tài chủ bạc còn nhiều mà, các ngươi đúng là đám quỷ nghèo mà.
Chúng Đại Tiên cảm giác bị một tên Thiên Tiên xem thường, lại không thể phản bác, cho nên không biết nói gì!
- Thứ quý giá nhất Đại Tranh Thánh đình ta, các ngươi không nhìn thấy sao? Thật là đáng tiếc!
Chung Sơn nhìn về phía các Đại Tiên.
- Ồ?
Đổng Kiếm Phong hai mắt híp lại.
Cái Đại Tiên khác cũng nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Thứ quý giá nhất của Đại Tranh Thánh đình ta chính là thiên địa nghiệp vị, ta có thể thay mặt thiên phong thưởng thiên địa nghiệp vị, nhuyễn vị, trung vị, mặc ta phong thưởng! Ta nghĩ, cái này so với ngoại vật Đại Tiên khí kia thì quý báu hơn nhiều lắm.
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ha ha? Vậy thượng vị đâu?
Đổng Kiếm Phong lộ ra nụ cười lạnh.
- Đại Tranh ta thưởng phạt phân minh, thượng vị? Cái này cần phải có đủ cống hiến với Đại Tranh Thánh đình mới có, chư vị chắc toàn là người nhàn tản sao? Bao nhiêu năm qua, chẳng lẽ không phiền lụy sao? Không muốn gia nhập vận triều sao? Gia nhập Đại Tranh ta, tức là nhuyễn vị thân, lần nguy cơ này qua đi, Chung Sơn ta hứa hẹn thăng các ngươi lên làm trung vị thân, về phần thượng vị, ta nghĩ, với thực lực các ngươi cống hiến sẽ rất dễ dàng.
Chung Sơn khuyên nhủ.
- Ha ha ha ha...!
Các Đại Tiên cười to lên, trong tiếng cười tràn ngập vẻ khinh thường.
- Gia nhập Đại Tranh ngươi? Chê cười, với thực lực chúng ta, gia nhập bất cứ vận triều nào mà không chiếm được thiên địa nghiệp vị, làm gì còn phải gia nhập vận triều đã sắp bị hủy diệt của ngươi chứ?
- Cũng không phải, vận triều nào mà nguyện ý cho các ngươi được thiên địa nghiệp vị Thượng vị? Ở Đại Tranh ta, so với các vận triều khác thì nhanh hơn nhiều lần, sẽ không cần bao lâu, không cần lâu lắm, là có thể hưởng thụ phúc lợi của Đại Tranh Thánh đình ta!
Chung Sơn lắc đầu khuyên.
- Ta đường đường là một Đại Tiên, gia nhập làm người hầu dưới tay một tên Thiên Tiên? Tiểu tử, ngươi đúng là cái gì cũng nói được!
Một gã đại hán cười lạnh nói.
- Có dám hay không thì phải xem chư vị, nguyện ý, thì có thể cùng Đại Tranh ta hưởng chung một mảnh thiên địa, không muốn, vậy chỉ cảm thấy đáng tiếc.
Chung Sơn lắc đầu đạo.
Chung Sơn nói chuyện đúng là đến nơi nào cũng có thể đảo lộn tâm thần người khác.
Lúc này chỉ mới một hồi công phu, có ba bốn Đại Tiên đều đã nhíu mày.
- Hừ!
Đại Tiên Đổng Kiếm Phong hừ lạnh một cái.
Chung Sơn mày nhướng lên nhìn về phía Đổng Kiếm Phong.
- Nháo đủ chưa? Chúng ta không có thời gian nghe ngươi vô nghĩa, giao Đại Tiên khí ra đi?
Đổng Kiếm Phong trầm giọng nói.
Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc nhìn về phía Đổng Kiếm Phong, vừa rồi nhưng lời kia tuy rằng rất mê người, nhưng Chung Sơn vô cùng rõ ràng, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Mê hoặc bọn họ chỉ là hắn có mục đích khác mà thôi.
Quả nhiên, có vài Đại Tiên bị mình mê hoặc, nhưng mà tên Đổng Kiếm Phong vẫn hiểu được người!
- Thế nào? Đại Tiên Đổng Kiếm Phong không muốn? Ngươi không muốn không có nghĩa là người khác không muốn, chẳng lẽ một mình ngươi có thể quyết định vận mệnh tất cả Đại Tiên khác? Bọn họ đều phải nghe lời ngươi?
Chung Sơn nghi hoặc nói.
Tuy rằng chỉ là giọng điệu nghi hoặc, nhưng lời này của Chung Sơn không thể không độc, vô hình lại châm ngòi ly gián, tán tu sở dĩ là tán tu chính là do bọn họ vô câu vô thúc. Hiện tại bị Chung Sơn chụp cái mũ thủ lĩnh lên đầu Đổng Kiếm Phong, trong nháy mắt chuyển hướng tư tưởng của mọi người, khiến đám Đại Tiên đều là nghĩ mình là thuộc hạ của Đổng Kiếm Phong!
Quả nhiên, có vài tên Đại Tiên nghe tới đây dùng ánh mắt không thoải mái nhìn.
Đổng Kiếm Phong nhìn lại mọi người, cuối cùng lại nhìn về phía Chung Sơn, Đổng Kiếm Phong biết Chung Sơn này khó đối phó, nhưng mà không nghĩ tới cách nói chuyện càng thêm khó đối phó.
- Ngươi là đang kéo dài thời gian sao? Hừ!
Đổng Kiếm Phong hừ lạnh một tiếng, vung tay một cái.
- Vô lượng thọ phật.................!
Bỗng nhiên, một trận phật hiệu truyền đến, các Đại Tiên mày nhướng lên, quay sang nhìn về phía xa xa.
Xa xa người chưa tới nhưng mà phật hiệu đã tới, tiếp đó một đám Đại hòa thượng phát ra ánh sáng vàng chói mắt chỉ trong giây lát đã tới.
Tổng cộng có 10 tên, đều ăn mặc áo cà sa giống nhau, 10 người cùng một chỉnh thể, đầu có vạch, sắc mặt trang nghiêm và trang trọng. Một nhóm 10 người, đây là một phương thế lực xuất hiện.
Phương thế lực thứ nhất, Chung Sơn suy nghĩ rất nhiều, nhưng mà làm gì cũng không nghĩ tới, phương thế lực thứ nhất không ngờ lại là một đám hòa thượng.
- Người Thiên Âm Tự Đạo tràng? Thiên Âm Tự không phải toàn bộ rút khỏi Phong Trủng Cương Vực sao? Các ngươi làm sao lại xuất hiện?
Đổng Kiếm Phong trầm giọng nói.
Từ trong giọng điệu của Từ Đổng Kiếm Phong, Chung Sơn lập tức phân biệt ra, mười Đại hòa thượng này, là cảnh giới Đại Tiên, tức gọi là Đại Phật!
10 tên Đại Phật đã đến?
- Cung nghênh Phật tổ niết bàn sống lại!
Một gã Đại Phật cầm đầu lập tức quay sang phương hướng Lăng Tiêu Thiên Đình kêu lên.
- Phật tổ niết bàn? Phật tổ chuyển thế? Thiên Âm Giáo chủ? Thiên Âm Phật tổ?
Các Đại Tiên theo ánh mắt tên Đại Phật kia nhìn về phía Lăng Tiêu Thiên Đình.
Phật tổ? Thiên Âm Phật tổ là ai? Cuối cùng, ánh mắt mọi người bỗng nhiên tập trung ở trên người Chung Thiên.
- Ta?
Chung Thiên không khỏi mờ mịt.
- Vị Đại Phật này, ngươi không lầm chứ?
Chung Sơn cũng kỳ quái hỏi.
- Phật tổ khi niết bàn đã chọn Phong Trủng Cương Vực, từng đưa ra lời tiên đoán một ngày sẽ xuất thế, trước khi niết bàn từng phong ấn đại lượng phật bảo vào tiểu thế giới, cứ qua một thời gian sẽ buông xuống một lần phật bảo, mà chỉ có bản thân Phật tổ mới có thể đạt được bản hồn ấn ký của Phật tổ!
Tên Đại Phật kia lên tiếng nói.
- Bản hồn ấn ký?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Vạn.
- Vạn?
Chung Sơn mày nhướng lên.
Đúng vậy, phật bảo đạt được ở Cực Lạc Tịnh Thổ, Chung Thiên nhận được chính là thứ ấn ký chữ Vạn.
Mỗi lần sự kiện tịch diệt lớn là một sự kiện Phật tổ ban thưởng bảo, thì ra Chung Thiên kiếp trước là Thiên Âm Phật tổ đã sớm an bài rồi?
- Các ngươi chắc là lầm rồi? Ta làm sao lại là Phật tổ của các ngươi? Ta cũng không có một chút ấn tượng!
Chung Thiên lắc đầu.
- Chỉ là Phật tổ còn chưa ngộ được Không minh, 1 khi ngộ được Không minh, kiếp trước, kiếp nầy tất cả đều biết hết. Phật tổ trước khi niết bàn từng căn dặn, một khi khai thiên, mau mang ngươi trở lại Thiên Âm Tự Đạo tràng, rời khỏi Phong Trủng Cương Vực!
Đại Phật cầm đầu nói.
- Phụ thân, ngươi xem việc này?
Chung Thiên nhìn về phía Chung Sơn!
Chúng Đại Tiên cũng nhíu mày, phảng phất cảm giác được một tia không ổn, bởi vì chuyện xấu xuất hiện.
- Ta không biết Vạn. Ngươi cảm thấy sao?
Chung Sơn nhìn về phía Chung Thiên.
- Tuy rằng ta không rõ ràng kiếp trước lắm, nhưng trong cảm giác, trong vạn có 1 cỗ thân thiết, có lẽ bọn họ nói đều là sự thật.
Chung Thiên nói.
- Vậy chính ngươi quyết định đi!
- Vâng!
- Phật tổ khi nào thì muốn theo ta rời đi!
Tên Đại Phật kia lên tiếng hỏi.
- Ta không đi, các ngươi trở về đi!
Chung Thiên lắc đầu nói.
- Trước khi Phật tổ niết bàn có căn dặn, chỉ cần sau khi thiên khai, chúng ta cảm nhận được khí tức trên người Phật tổ, thì bất kể như thế nào thì cũng đều phải mang người đi, 10 Đại Phật chúng ta, trước khi Phật tổ ngươi niết bàn đã ban thưởng thủ dụ tha tội, ngài nếu như khư khư cố chấp, chúng ta chỉ còn cách xin lỗi!
Tên Đại Phật kia lắc đầu nói.
Chung Thiên sắc mặt biến ảo 1 hồi, sau đó nói:
- Ta có thể đi theo các ngươi, nhưng mà, phải chờ sự việc nơi đây an ổn, nếu không trong lòng ta vĩnh viễn không yên, vĩnh viễn không thể ngộ được cái gì là Không minh kia, cũng không thể lại lần nữa trở thành Phật tổ của các ngươi!
Nhìn thấy Chung Thiên quật cường, 10 Đại Phật nhắm mắt gật gật đầu tụng một ngụm phật hiệu.
- Vô lượng thọ phật...............!
Toàn trường đột nhiên biến đổi, vốn Lăng Tiêu Thiên Đình sáng sủa, đảo mắt đã thêm 10 tên Đại Phật tọa trấn?
Tình huống trở nên không ổn!
22 tên Đại Tiên tán tu bỗng nhiên nhíu mày. Cùng nhau nhìn về phía Chung Sơn.
Là hắn, Chung Sơn, hắn kéo dài thời gian? Bỗng nhiên mọi người đều phát hiện, khi chuyện trên người Chung Sơn rất bình thường, vốn làm dễ như trở bàn tay, đảo mắt đã trở nên khó càng thêm khó khăn.
- Bắt Chung Sơn!
Đổng Kiếm Phong kêu lên.
Giờ khắc này, không ai phản đối Đổng Kiếm Phong nữa, có hai người nhanh chóng vung tay đến.
- Ngăn cản bọn họ!
Chung Thiên kêu lên.
Những Đại Phật này tuy rằng trung thành với Thiên Âm Tự Đạo tràng, nhưng đầu óc cũng không chậm, trong lúc hai bàn tay trên không trung chụp xuống, hai tên Đại Phật trong đó vung tay nghênh đón qua.
Bàn tay Đại Phật trở nên cực kỳ quảng đại, biến dài thành lớn, ầm ầm cùng với bàn tay hai tên Đại Tiên ka va chạm vào nhau.
- Oanh.................!
- Oanh.................!
Trong trời cao tràn ngập ánh sáng ánh sáng vàng hoa mỹ và ánh sáng đỏ, hai cự chưởng đối nhau cùng bật trở về. Mà Lăng Tiêu Thiên Đình không có một chút nhúc nhích, hiển nhiên có Đại Phật trấn định bốn phía.
- Vô lượng thọ phật, chư vị hay là mời trở về đi!
Đại Phật cầm đầu nói.
Mời trở về? Đến một bước này, chúng Đại Tiên làm sao lại nguyện ý trở về? Đợi mấy trăm năm, mắt thấy sắp đạt được Đại Tiên khí kia, nhưng mà bởi vì hai câu nói kéo dài thời gian của Chung Sơn thì lại không còn?
Đám Đại Tiên cảm thấy khó chịu.
- Chư vị đạo hữu!
Đổng Kiếm Phong bỗng nhiên kêu lên.
- Chư vị đạo hữu, bên họ có 10 Đại Phật, chúng ta có 22 Đại Tiên, chỉ cần đồng tâm hiệp lực, còn bắt không được Chung Sơn sao? Đổng Kiếm Phong ta hứa hẹn, sau lần này chiếm được Đại Tiên khí, ta và 22 người cùng phân!
Đổng Kiếm Phong lên tiếng nói.
Sở dĩ tán tu là tán tu, đó là vì bọn họ không tin tưởng đối phương, năm bè bảy mảng, không thể ngưng tụ. Đổng Kiếm Phong xem xét thời thế, trước tiên nghĩ đến phương pháp ngưng tụ cỗ lực lượng này! Nhưng, tán tu nhiều năm, làm sao có thể nói đoàn kết là đoàn kết? Đây là chuyện không có khả năng.
- Ta có 109 cái Đại Tiên khí, 22 người các ngươi làm sao mà cùng phân? Không có khả năng cùng phân à!
Chung Sơn tại đám người không đoàn kết ném vào một nắm muối.
- Hừ, tặc tử, nhiễu loạn ly gián lòng người, mọi người đồng loạt ra tay, lần này không thể quyết tay không quay về!
Trong mắt Đổng Kiếm Phong giận dữ nói.
Các Đại Tiên gật gật đầu, đang muốn ra tay.
- Đổng Kiếm Phong, ngươi ở đâu.................!
Xa xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát dài, trong tiếng quát dài có một cỗ nhìn xuống.
- Ai?
Đổng Kiếm Phong quay đầu kêu lên.
Một câu Ai này dẫn đến một màn quỷ dị. Xung quanh Đổng Kiếm Phong bỗng nhiên truyền tới một cỗ lực hút khổng lồ, một cỗ lực hút, đem đường đường một gã Đại Tiên trong giây lát hút đi.
Hút đi? Mọi người kinh ngạc nhìn một màn này.
Quay đầu nhìn lại, lại là một đám thế lực bay tới, cầm đầu chính là một gã nam nhân vô cùng tuấn nhã, phía sau đi theo chín người, có quái nhân ba mắt, có người áo bào đen thần bí, có lão nhân tay cầm phất trần, có lão đạo thân mặc bát quái đạo bào, Đổng Kiếm Phong đúng là bay về phương hướng kia, trong lúc giãy giụa càng lúc càng nhỏ, tiếp đó bị một cỗ lực hút hút vào trong một cái Tử Kim Hồng Hồ Lô.
Lão nhân mặc bát quái đạo bào kia dùng tay đóng lại cái nắp hồ lô.