Bất Hủ Phong Bi trấn biên cương, tám đại Thiên triều phí công quay về.
Các thế lực lớn cũng không mạo hiểm nhảy vào thế giới bất hủ, không phải sợ hãi Đại Tranh Thánh đình, mà là kiêng kỵ thế lực khắp nơi. Dù sao, các phe thế lực đều mang theo ý riêng, nếu thuộc trận doanh khác nhau, không cam đoan ai đó sẽ xuống tay với mình.
Các thế lực đang nhìn, lúc này con chim đầu đàn đã xuất hiện.
Một nam nhân áo đỏ, vung tay phá vỡ hàng rào tinh lực thế giới bất hủ, chui vào trong.
Nơi cư ngụ Thái Sơ Thánh Đình.
- Thánh Vương, người kia vào rồi?
- Đại Tiên Trịnh Phàm, là Tán tiên, vừa đạt đến cảnh giới Đại Tiên không lâu, không có Đại Tiên khí, có lẽ mục đích của hắn là Pháp bảo của Thánh Vương bên trong, sau thiên địa phúc trạch thành Đại Tiên khí!
Tư Mã Túng Hoành đếm người ra vào.
- Hắn quá nóng lòng, nhưng vội vàng cũng có chỗ tốt của nó. Nếu hắn lấy được Đại Tiên khí, ngoài những tán tu kia, các thế lực sẽ không đuổi theo hắn cướp lấy ! Đại Tiên? Một cái Đại Tiên có lẽ đủ dò xét được Thánh đình này!
Người trước gật đầu.
Mọi người đang nhìn.
Hạo Thiên Thông Minh Cung nơi Ngọc Hoàng đại đế:
- Ngọc Đế, có người đi vào, chúng ta có nên vào không? Lỡ như tổn thương Bát công chúa thì không hay!
Một nam nhân ba mắt đứng một bên cau mày nói.
- Đừng quá lo lắng, hiện tại Bát công chúa cũng đạt đến cảnh giới Thiên Tiên, dù cho không làm gì được Đại Tiên, cũng không khó tự bảo vệ mình. Hơn nữa Đại Tiên kia hẳn là không có Đại Tiên khí, chờ xem sao!
Ôn Thần áo bào đen nói.
- Vậy chờ tiếp!
Ngọc Đế gật đầu.
Trong mắt Ngọc Đế cũng hiện ra vẻ lo âu, rõ ràng rất để ý Hạo Mỹ Lệ.
Lăng Tiêu Thiên Đình, cách biên cương quá xa, các thủ lĩnh thế lực lớn không biết thế nào, dường như cảm nhận được cảnh tượng ở gần Lăng Tiêu Thiên Đình, suy ngẫm sâu xa.
- Phải, chỉ có một Đại Tiên tiến vào, Đại Tiên khác đều không đặt chân vào ranh giới Đại Tranh, rất rõ ràng, tất cả đại nhân vật đều đang nhìn. Nhưng, Lăng Tiêu Thiên Đình cách xa biên cương xung quanh, chỉ dựa vào tầm mắt là không thể thấy được chỗ chúng ta, nhưng làm sao bọn họ cảm nhận được cảnh tượng nơi này?
Thủy Kính cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
Sắc mặt Chung Sơn chợt cứng lại.
- Thánh Vương đã biết?
Thủy Kính khó hiểu hỏi.
- Ừm, vừa rồi Vương Khô nhắc tới, các Đại Tiên có người chuyên luyện thần thông ánh mắt, có thể nhìn xa vô hạn!
Chung Sơn nói.
- Khó trách!
Quần thần đứng lên, chờ đợi kẻ địch.
Cũng không lâu sau, phía nam kéo tới một cơn cuồng phong.
Cuồng phong vừa dứt, bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân áo đỏ.
Toàn thân nam nhân này như bao phủ ngọn lửa, hai đường mi lửa cháy hướng lên, nhìn vào có cảm giác nóng nảy.
- Người tới là ai?
Lâm Khiếu quát lớn.
Một tiếng quát lớn truyền về phía nam nhân áo đỏ.
- Người nào là Thánh Vương tân sinh?
Nam nhân áo đỏ hét lớn.
Một tiếng rống này chấn nổ vang bên tai mọi người.
- Đại Tranh Thánh đình, Chung Sơn! Ngươi là người phương nào?
Chung Sơn bước ra.
- Đại Tranh? Chung Sơn? Cái tên quái gì, đạo gia ta là Đại Tiên Trịnh Phàm, giao ra Đại Tiên khí của ngươi, ta không làm khó ngươi!
Nam nhân áo đỏ Đại Tiên Trịnh Phàm quát to.
Đại Tiên Trịnh Phàm cũng biết xung quanh có đông đảo cường giả nhìn chằm chằm, bởi vậy cũng không quá làm càn. Hắn chỉ cần một Đại Tiên khí là đủ, mặc kệ những chuyện phân tranh khác.
Đại Tranh? Chung Sơn? Cái tên quái gì? Nghe một loạt sỉ nhục này, văn võ cả triều đều giận dữ, làm nhục ai cũng được, chỉ không thể làm nhục Thánh Vương.
Đạo gia, chỉ dựa vào ngươi mà dám ngông cuồng trước mặt Thánh Vương? Còn dám uy hiếp Thánh Vương?
Quần thần căm phẫn, Chung Sơn chính là thần trong lòng mọi người, vậy mà dám làm nhục Chung Sơn. Khoảng khắc này, trong lòng mọi người đều tích đầy lửa giận.
Nhưng Chung Sơn không lên tiếng, quần thần cũng không tiện quá lễ tiết, mỗi người đều trợn mắt trừng Đại Tiên Trịnh Phàm.
Có lẽ Đại Tiên Trịnh Phàm không biết, một phen nói năng ngạo mạn của hắn cuối cùng chọc giận mọi người.
Chung Sơn mắt lạnh mà nhìn, vừa mới muốn nói.
- Ngươi bị chó cắn hả, gặp người liền sủa bậy, sao ông trời không giáng sét đánh chết ngươi đi!
Hạo Mỹ Lệ giận dữ mắng to.
- Nha đầu thối, muốn chết!
Dù là đằng sau Đại Tiên Trịnh Phàm không có thế lực lớn gì, nhưng cuối cùng cũng là Đại Tiên, trước mắt chỉ là đám thổ dân tiểu thế giới, lại dám làm nhục hắn? Vừa quát, trong tay Đại Tiên Trịnh Phàm bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm.
Ầm..............................
Cảnh tượng quỷ dị tới quá nhanh, bầu trời không có mây đen, không chút dấu hiệu gì, một tia sét tím ầm ầm giáng xuống, đánh lên trường kiếm trên tay Đại Tiên Trịnh Phàm, thoáng cái chạy vào người hắn.
Đại Tiên Trịnh Phàm cuối cùng cũng là Đại Tiên, hùng mạnh biết bao, một tia sét có thể làm gì được hắn? Cả người bị điện giật run rẩy, liền không có chuyện gì nữa.
Nhưng cảnh tượng vừa rồi quá tà môn!
Không ai ra tay, căn bản không có dao động pháp thuật.
Vì sao khẳng định như vậy? Đại Tiên Trịnh Phàm có tu vi cao nhất nơi này, hắn không nhìn ra có người ra tay, vậy là tuyệt đối không có, nhưng sấm sét kia từ đâu ra?
Trong mắt Đại Tiên Trịnh Phàm tràn đầy kinh nghi!
- Phải đánh như vậy, xứng đáng!
Hạo Mỹ Lệ hưng phấn nói.
Bởi vì Hạo Mỹ Lệ bỗng phát hiện, mình nguyền rủa lại cũng có tác dụng ở đại thế giới? Căn cứ tư liệu mà Chung Sơn tập hợp được, trong truyền thuyết trước giờ, không phải Vạn tà thể chỉ nguyền rủa được người tiểu thế giới hay sao? Đến đại thế giới này, thể chất này cũng vô dụng, cùng lắm luyện tập thuật nguyền rủa nhanh một chút mà thôi, vì sao mình chỉ dựa vào thể chất mà vẫn có thể nguyền rủa ở đại thế giới?
Chung Sơn quả thật điều tra thể chất của Hạo Mỹ Lệ, Vạn tà thể hình thành, có một phương pháp là con gái chín kiếp oán nữ, tỷ lệ này vô cùng nhỏ. Người chết chỉ có 1% khả năng hóa quỷ hồn, còn quỷ hồn cũng chỉ có 1% khả năng chuyển sang kiếp người khác. Nói cách khác, người thường chuyển thế một lần, chỉ có 1/10.000 cơ hội, chuyển thế chín lần thì sao? Không phải là 9/10.000, mà là xác xuất cực kỳ khủng bố, liên tục chuyển thế chín lần, là không cách nào tưởng tượng, nhưng vẫn phải có.
Chín kiếp chuyển thế đều là con gái, hơn nữa mỗi một đời đều oán hận mà chết, xác xuất này càng nhỏ tới không tính nổi.
Bởi vậy con gái sinh ra từ xác xuất này, chính là Vạn tà thể, được tiểu thế giới phù hộ, phù hộ tuyệt đối!
Nhưng nó không liên quan tới đại thế giới mà, nhưng lần đầu tiên Chung Sơn nhìn thấy Hạo Mỹ Lệ ra tay, liền kỳ quái. Lúc ấy nguyền rủa một tên Hoàng Cực Cảnh, nguyền rủa hắn bị sao băng đầy trời đập chết. Tiểu thế giới không có sao băng, không thể thành lập nguyền rủa, nhưng cuối cùng trời giáng sao băng!
Cảnh tượng quỷ dị này nói lên Hạo Mỹ Lệ không đơn giản là Vạn tà thể, nguyền rủa mới vừa nãy, ngay cả đại thế giới cũng nghe theo?
Hạo Mỹ Lệ đang cười to, Đại Tiên Trịnh Phàm bỗng nhiên nhìn về phía nàng.
Nháy mắt, Đại Tiên Trịnh Phàm liền đoán được khái quát.
- Nha đầu thối, thì ra là ngươi nguyền rủa ta?
Đại Tiên Trịnh Phàm lạnh giọng quát.
Đại Tiên Trịnh Phàm chỉ nghĩ là thuật nguyền rủa, không nghĩ tới thể chất quỷ dị của Hạo Mỹ Lệ!
- Đại Tiên Trịnh Phàm, nơi này cường giả đông đảo, mỗi thế lực lớn đều chú ý, mong rằng ngươi tự trọng, đừng có nhúng chân vào vũng nước đục này. Đại Tranh Thánh đình ta sẽ cảm tạ ngươi về sau!
Chung Sơn lắc đầu khuyên bảo.
- Ha ha ha ha, lúc tới, đã có người nói với ta, Thiên Tiên nhị trọng thiên, nhiều thiên địa phúc trạch như vậy, chỉ làm ngươi đạt tới Thiên Tiên nhị trọng thiên? Chỉ dựa vào căn cốt kém cỏi nhất lịch sử như ngươi, còn bảo ta tự trọng?
Đại Tiên Trịnh Phàm cười lạnh nói.
Chung Sơn nhíu mày, Thiên Tiên nhị trọng thiên? Có thể nhìn ra tu vi của mình, tuyệt đối không chỉ có tu vi Đại Tiên, đằng sau Đại Tiên Trịnh Phàm này còn có một kẻ đang nhìn chằm chằm vào mình?
- Tu vi cao nhất cả triều chỉ là Thiên Tiên? Vậy mà trở thành Thánh đình? Chỉ dựa vào thực lực này của các ngươi, "Thiên triều" ở đại thế giới cũng mạnh hơn các ngươi, một cái Thánh đình còn không bằng Thiên triều, khắp đại thế giới, các ngươi đúng là kỳ quái nhất. Thánh đình yếu nhất lịch sử?
Đại Tiên Trịnh Phàm cười to.
Cả triều đều giận dữ trừng mắt, Đại Tiên kia ngày càng đáng ghét!
- Nếu không thấy bên ngoài có nhiều thế lực như vậy, một mình ta cũng có thể diệt cả triều các ngươi! Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, giao ra Đại Tiên khí. Bằng không, đừng trách ta ra tay độc ác!
Đại Tiên Trịnh Phàm sắc mặt lạnh lùng nói.
- Đại Tiên Trịnh Phàm? Hừ, ngươi tính là thứ gì, ta nguyền rủa ngươi. Ta nguyền rủa ngươi cả người thối rửa, nát tay nát chân, cả người nổ tung mà chết!
Hạo Mỹ Lệ tức giận mắng.
Bùm...........
Lần này Đại Tiên Trịnh Phàm đã có chuẩn bị, khi Hạo Mỹ Lệ mở miệng nói bẩn, cả người bùng lên hào quang đỏ bao phủ, nhưng vòng bao phủ này cũng không ngừng lung lay như bị công kích từ mọi hướng.
Đại Tiên Trịnh Phàm nhìn vòng bao phủ quanh mình, trên mặt không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
- Nguyền rủa thật lợi hại, một cái Thiên Tiên thiếu chút nữa có thể nguyền rủa được Đại Tiên như ta? Nguyền rủa thật là lợi hại!
Đại Tiên Trịnh Phàm vẫn còn sợ hãi nói.
- Hiện giờ ta đổi ý, giao ra Đại Tiên khí, mặt khác, giao nha đầu kia cho ta xử lý. Bằng không, ta đồ sát cả triều các ngươi!
Đại Tiên Trịnh Phàm lộ ra vẻ mặt hung ác nói.
- Đại Tiên?
Chung Sơn cười nhạt.
Khẽ lắc đầu, Chung Sơn cười lạnh lấy ra đại đao 'Trường Sinh'.
Đại đao Trường Sinh sáng bóng, phát tán ra khí lạnh lẽo, chỉ cầm trong tay Chung Sơn đã khiến người ta cảm thấy không thể lay chuyển.
- Đại Tiên khí?
Ánh mắt Đại Tiên Trịnh Phàm sáng ngời.
- Chung Sơn?
Hạo Mỹ Lệ khó hiểu hỏi, Hạo Mỹ Lệ còn nghĩ Chung Sơn thật sự muốn thỏa hiệp.
Quần thần cùng nhìn về phía Chung Sơn.
- Đại Tranh Thánh đình không phải tùy tiện có thể làm nhục. Đại Tiên Trịnh Phàm? 1652 năm trước đạt tới cảnh giới Đại Tiên, đối với Đại Tiên mà nói, chỉ có thể xem như mới vào cảnh giới Đại Tiên? Ta đã cho ngươi đủ thể diện, ngươi đã không cần, vậy cũng không trách được Đại Tranh ta!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Làm sao ngươi biết?
Đại Tiên Trịnh Phàm bất ngờ.
Hắn làm sao có thể hiểu rõ chi tiết về mình? Không phải hắn vừa mới khai thiên ích địa hay sao?
Vì sao Chung Sơn biết? Ngày trước ở tiểu thế giới, từng bắt lấy người đại thế giới để thẩm vấn, dù nói không biết đầy đủ về thế lực mọi nơi, nhưng cũng biết được khái quát! Cộng thêm Chung Sơn phân tích cẩn thận, tự nhiên có thể nhìn ra người nào tạm thời không thể đắc tội, người nào có thể đắc tội chết!
- Đại đao tên 'Trường Sinh', trẫm quả thật là Thiên Tiên nhị trọng thiên! Chỉ xem Đại Tiên Trịnh Phàm ngươi có thể tiếp nhận nổi không!