Trường Sinh Bất Tử

Chương 142: Tịnh thế tuyết liên

Trước Sau

break
Thiên Tinh Tử nhìn chúng nhân, lại nhìn nhìn mặt đất sa hoa nơi xa nói:

- Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh, là vật của Thái Đan tông, không bao lâu nữa người của Thái Đan tông sẽ đến,

- Ừ.

Chúng nhân gật đầu.

Tiếp theom một đóa mây bạch vân mang chúng nhân bay về hướng Khai Dương Tông. Mà ngay lúc Thiên Tinh Tử rời đi, bên ngoài U Ảnh tông đã sa hóa đột nhiên xuất hiện một con đại lang cao mười thước, trên đầu đại lang có một thân ảnh mặc hắc mãnh long bào đang đứng.

Chung Sơn, chính là Chung Sơn, ẩn khu đột nhiên xuất hiện bên ngoài U Ảnh tông. Đồng thời, ở sau người Chung Sơn còn có một trăm đầu lang, trên đầu mỗi con đều đứng một tên binh sĩ. Là kỵ binh Đại Tình vương triều.

Chung Sơn khẽ chỉ tay, đại lang dưới chân nhanh xông về phía phiến đất đã bị sa hóa, rất nhanh sau đó, ở dưới cồn cát đã tìm được cự đỉnh cao mười trượng kia, cự đỉnh vẫn y như trước, không hề có chút khác biệt nào. Lang kỵ binh được huấn luyện có tốt chất, nhanh dùng đồ gì đó đem che phủ. Hình thành một chiếc rương lớn bao bọc lấy cự đỉnh. Chung Sơn khẽ gọi:

- Đi.

Đem rương lớn cột chắc bằng dây thừng, cho hai mươi đầu lang cùng nâng lên, nhanh chóng rời khỏi U Ảnh tông.

Mà sau khi đám người Chung Sơn rời đi không lâu liền có mấy thanh phi kiếm rơi xuống. Lúc mọi người thấy bãi đất vốn trước là nơi đặt U Ảnh tông nay đã biến thành một bãi cát bụi, tất cả đều hít sâu một hơi, kinh hãi không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Khai Dương Tông, thượng tiên môn Khai Dương Tông? Lực lượng thật mạnh như vậy sao? Tận diệt một thượng tiên môn khác, mà chỉ mất gần một thời thần. Một số môn phái đã lớn mạnh, vốn trước cảm thấy có thể so sánh với thượng tiên môn, giờ đây đều hít sâu một hơi, đốt sơn diệt môn? Tiếp dẫ tinh không trên trời? Xung động trước đó liền bị dập tắt trong nháy mắt, thượng tiên môn không chỉ cường đại, còn có lực lượng ngầm, phần lực lượng ngầm đó không phải hạ tiên môn có chút thời gian ngắn ngủi có thể đuổi kịp.

Khai Dương Tông, trước mộ phần Niết Vô Ưu.

Thiên Tinh Tử đi trước chúng nhân, hạ xuống quản trường một phần. Đồng thời, ở sau người Thiên Tinh Tử chợt xuất hiện thêm hai người Thủ Sơn và Thủ Tông.

Thiên Tinh Tử vẻ mặt nhu hòa nhìn nhìn mộ phần Vô Ưu, nhẹ nhẹ mở miệng nói:

- Chung Sơn, giờ là lúc nào?

Trong mắt Chung Sơn chớp qua một tia bi ai, mở miệng nói:

- Giờ tuất.

Trên mặt Thiên Tinh Tử lộ ra nụ cười chờ đợi.

- Ta còn một thời thần nữa liền có thể đi gặp Vô Ưu.

Thiên Tinh Tử cười, nhưng những người khác cười không nổi, thần sắc mỗi người đều bi thương, bởi vì Thiên Tinh Tử lấy thọ nguyên tiếp dẫn thất tinh Bắc Đẩu, thọ mệnh còn lại chỉ đến giờ hợi hôm nay là kết thúc, còn một thời thần, ai có thể cười nổi đây? Đột nhiên Thiên Tinh Tử nhìn sang Huyền Tâm Tử bên cạnh :

- Sư đệ.

Huyền Tâm Tử bi thương nói:

- Sư huynh.

Điều thương tâm nhất trên đời không phải nhìn thấy người chết, mà là tận mắt nhìn thấy người sắp sửa chết đi, lại không có năng lực ngăn trở. Khẽ lật tay, Thiên Tinh Tử lấy ra đại chước tử lúc trước.

Thiên Tinh Tử dặn dò nói:

- Thất tinh đường, Thất minh tông chi Khai Dương Tông, đây là tín vật tông chủ Khai Dương Tông, Khai Dương Vũ Khúc chước, hôm nay ta đem nó truyền cho ngươi,từ hôm nay người là tông chủ Khai Dương Tông đơi đến khi đệ tử trong môn quay về, tự có hai vị trưởng lão chủ trì, chuyển thành chính thức.

Huyền Tâm Tử lệ nóng tuôn trào.

- Sư huynh.

Đưa Khai Dương Vũ Khúc chước chon Huyền Tâm Tử, Thiên Tinh Tử quay sang Cô Sương Tử nói:

- Sư muội, sau này gắng phụ tá cho sư đệ tốt. Trước kia các ngươi đánh cuộc cũng đừng cho là thật. Nhân sinh đa biến, đừng như ta, nói đi là đi,đừng vì đánh cuộc mà uổng phí thời gian, đợi khi mất đi mới hối hận thì đã không kịp

Cô Sương Tử gật đầu, cố gắng không để mình khóc ra tiếng, trong mắt không ngừng tuôn trào lệ sóng.

Thiên Tinh Tử dặn dò xong, lại nhìn nhìn Thủ Tông nãy giờ đứng một bên nói:

- Phiền ngươi đi tới thần châu, triệu hồi đệ tử Khai Dương Tông, còn có tiến vào Thất Tinh đường mời hai trưởng lão Khai Dương Tông trở lên, ắt phải hoàn thành trong bốn năm.

Thủ Tông cung kính xá một xá với Thiên Tinh Tử, tiếp đó thân hình hơi lắc, tan biến ngay trên mặt đất.

Thiên Tinh Tử nhìn về phía Nê Bồ Tát nói:

- Nê Bồ Tát, ngươi có tính toán gì không?

Nê Bồ Tát nói:

- Chờ sau khi ngươi xuống mồ, ta liền tới thần châu đại địa, đây là nơi thương tâm, sau này ta cũng không trở về nữa.

Nghe được lời Nê Bồ Tát, tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn y. Chờ sau khi ngươi xuống mồ? Đây là lời con người có thể nói sao? Nhưng Thiên Tinh Tử lại tịnh không có tức giận, đích thực chỉ còn một thời thần nữa là chết rồi. Thiên Tinh Tử nói chuyện với Huyền Tâm Tử:

- Sư đệ, các ngươi tới Khai Dương điện trước đi, ta có chuyện muốn nói với Chung Sơn.

Huyền Tâm Tử mắt lệ nóng nói:

- Vâng, sư huynh.

Tiếp đó chỉ lưu một mình Chung Sơn, những người khác đều rời đi cả. Chung Sơn nhìn Thiên Tinh Tử, trong mắt chớp qua một tia bi thương. Thiên Tinh Tử nhìn Chung Sơn nói:

- Chung Sơn!

Chung Sơn nhè nhẹ thở dài:

- Sư tôn.

Thiên Tinh Tử cảm thán:

- Ta có thể cảm thấy ngươi luyện đạt, phần luyện đạt này, so với lão đầu tử mấy trăm năm tuổi như ta còn mạnh hơn. Linh Nhi đi theo ngươi sẽ không chịu thiệt. Sau này Linh Nhi phó thác cho ngươi.

Chung Sơn khẳng định nói:

- Sư tôn yên tâm, Linh Nhi là thê tử của Chung Sơn, ngày sau đạt tới Nguyên Anh kỳ, con tất đón Linh Nhi, chiếu cố nàng từng ly từng tí.

Thiên Tinh Tử cười nói:

- Ha ha, ngươi biết Linh Nhi đi nơi nào sao?

Chung Sơn kiên định nói:

- Đệ tử biết Phượng Hoàng cung, ngày sau đi tới Thần Châu đại địa, nhất định sẽ tìm được Phượng Hoàng cung, đến lúc đó nhất định tìm được Linh Nhi.

Thiên Tinh Tử lắc đầu nói:

- Phượng Hoàng cung? Ha ha, Linh Nhi chưa đón được a, giống như ngươi được lang tộc thừa nhận, Niết gia cũng được phượng hoàng tộc thừa nhận, ngày đó ngươi nhìn thấy Niết Thanh Thanh triệu hoán ra thanh loan, chính là xuất từ Phượng Hoàng cung, Niết gia rất mạnh, nước rất sâu, hiện tại không phải người như ngươi có thể tiếp xúc.

Chung Sơn vô cùng kiên định nói:

- Niết gia? Sư tôn không cần nói nưa, chỉ cần một ngày Chung Sơn ta còn sống, nhất định sẽ mang Linh Nhi về.

Thiên Tinh Tử khẽ cười nói:

- Thần Châu có ba đại thiên triều, Đại La thiên triều, Đại Ly thiên triều và Thái Tuế thiên triều. Niết gia chính là chủ nhân Đại Ly thiên triều, Linh Nhi có thân thể Viên Ly Đỉnh, rất có thể sẽ được phong làm công chúa Đại Ly thiên triều. Ngươi phải chuẩn bị cho tốt.

Chung Sơn trịnh trọng nói:

- Sư tôn an tâm, Chung Sơn đã nói tất sẽ làm.

Thiên Tinh Tử nhìn Chung Sơn, cực kỳ tin tưởng nói:

Tốt.

Khẽ lật tay, Thiên Tinh Tử đột nhiên lấy ra một đóa hóa sen màu trắng lớn tầm bàn tay. Không, hẳn phải gọi là nụ hoa mới đúng.

Nhìn nụ hoa sen trắng kia, Thiên Tinh Tử hít sâu một hơi nói:

- Linh Nhi gả cho ngươi, ta và Vô ưu có được bảo vật thiên địa này cũng làm của hồi môn cho Linh Nhi và ngươi. Hiện giờ ngươi không có thuần dương chi lực, chưa thể dùng được, chờ ngươi đạt tới Kim Đan hậu kỳ mới có thể nghiên cứu, nhớ kỹ, vật này gọi là ‘tịnh thế tuyết liên’. Không đến vạn lúc bất đắc dĩ, không được lấy ra trước mắt người khác. Ngươi còn chưa bảo hộ được nó.

Tịnh thế tuyết liên? Từ trong Kỳ Trân Các, Chung Sơn đã biết thiên sơn tuyết liên, nhưng tịnh không biết tịnh thế tuyết liên là như thế nào. Có điều Thiên Tinh Tử đã coi trọng như thế, Chung Sơn cũng có thể biết nó trân quý nhường nào.

- Đa tạ nhạc phụ.

Chung Sơn vô cùng cung kính tiếp lấy tịnh thế tuyết liên. Hoa sen trắn vừa vào tay, Chung Sơn liền cảm nhận được một tia lạnh buốt, lật tay thu vào vòng tay trữ vật, sau này sẽ nghiên cứu tiếp/

Nhìn Chung Sơn, Thiên Tinh Tử nhẹ nhàng nói:

- Đoạn thời gian trước, Nê Bồ Tát từng nói qua, căn cốt ngươi rất tệ, nhưng số phận lại cực tốt. Tuy hắn tu phong thủy, nhưng có thể nhìn ra một điểm, như Đế Huyền từng thừa nhận, không có đủ vận đạo là không được, người đại vận đạo mới cót thể tranh bá thiên hạ.

Chung Sơn gật đầu nói:

- Vâng.

Thiên Tinh Tử dặn dò tiếp:

- Nê Bồ Tát không có lòng hại ngươi, huống hồ ngươi còn giết Vô Ảnh Tà, hắn càng sẽ không ra tay với ngươi, nhưng mà vài ngày nữa hắn nhất định sẽ tới tìm ngươi, nhớ ứng phó cẩn thận.

Chung Sơn nghi hoặc hỏi:

- Nê Bồ Tát tìm ta?

Thiên Tinh Tử nhàn nhạt nói:

- Hắn muốn hủy đi mặt gương trên tay ngươi, hủy đi vạn ảnh thiên kinh.

Chung Sơn lập tức gật đầu:

- Vâng đệ tử sẽ cẩn thận.

Thiên Tinh Tử nói câu sau cùng:

- Sau khi ta đi, đem Vô Ưu va ta hợp táng.

Chung Sơn nhìn Thiên Tinh Tử, hít sâu một hơi, trong mắt đầy bi thương:

- Vâng.

- Đi, theo ta tới Khai Dương điện, dặn dò hậu sự tông môn.

Bờ biển phía tây bắc Thiên Lang đảo. Cam Bảo Nhi mặc một thân hồng trang, dưới sự bảo hộ của ba đại trưởng lão Thái Đan tông, cuối cùng cũng từ Thần Châu trở về Thiên Lang đảo.

Đứng trên một tòa núi cao bên bờ biển Thiên Lang đảo, sắc mặt Bảo Nhi thoáng đỏ hồng, nhìn về nơi xa, kích động nói:

- Lão gia, Bảo Nhi đã trở về.

Dược Vuc trưởng lão đứng một bên nói:

- Tông chủ, là lúc hồi tông.

Bảo nhi gật đầu. Dưới sự hộ tống của ba đại trưởng lão, lao nhanh vào trong Thiên Lang đảo.

Đại Tình vương triều, ẩn khu Chung Sơn suất lĩnh lang kỵ binh lao tới U Ảnh tông, mang Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh về. Khi đi qua Lang thần điện. Thanh Vân lang tướng kinh ngạc nhìn vât mà chúng lang đang chuyển.

- Đông….

Chiếc rương chứa Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh hạ xuống quảng trường, chớp mắt Thanh Vân lang tướng xuất hiện trước mặt Chung Sơn, trừng lớn mắt hỏi:

- Thiên Địa Huyền Hoàng đỉnh, sao ngươi lấy được?

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc