- Khí tức Thiên Ma giới, ta cảm nhận được một cỗ khí tức Thiên Ma giới nồng nặc! Huyễn Cơ lắc lắc đầu nói.
- Thiên Ma giới? Chung Sơn nhíu hai mắt lại.
Đây là lần đầu tiên Huyễn Cơ nói như thế, khí tức Thiên Ma giới nồng nặc? Huyễn Cơ không phải có thể tùy thời xuất nhập Thiên Ma giới sao?
Thật giống như nhìn thấu Chung Sơn ngờ vực, Huyễn Cơ lập tức nói: - Cái này bất đồng.
- Cái gì bất đồng?
Thiên Ma giới là một tồn tại vô cùng kỳ lạ, hình như là một phần đại thế giới, nhưng lại có pháp tắc bất đồng cùng đại thế giới, thật giống như Thiên Ma giới là hư ảo không tồn tại, hết thảy đều là giả, nhưng, ta vừa tìm được, cho nên cảm giác này vô cùng mâu thuẫn. Huyễn Cơ lắc lắc đầu nói.
- Thế giới hư ảo? Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Ừm, ta cũng nói không rõ ràng, dù sao Thiên Ma giới rất giống như thế giới hư ảo, hết thảy đều là giả, nhưng, chỉ cần Thiên Ma tiến vào đại thế giới, vậy thì là thật, có điểm giống cùng hàng ngàn tiểu thế giới, nhưng ta biết chắc bất đồng, hàng ngàn tiểu thế giới chỉ tồn tại ở đại thế giới, mà Thiên Ma giới, thật giống như theo bất kỳ địa phương đại thế giới nào cũng có thể tiến vào Thiên Ma giới. Thiên Ma giới cùng đại thế giới không hòa hợp lẫn nhau, vì vậy trừ phi mở ra cửa vào Thiên Ma giới, khí tức Thiên Ma giới không thể nào tiến vào đại thế giới, nhưng ở chỗ này không ngờ ta cảm thấy khí tức Thiên Ma giới rất nồng đậm! Huyễn Cơ lắc đầu không hiểu nói.
- Khí tức truyền tới phương nào? Chung Sơn hỏi.
- Bên kia, chính là bốn cái Thiên Trụ! Huyễn Cơ nói.
- Thiên Trụ! Ánh mắt Chung Sơn lần nữa nhìn về phía Thiên Trụ.
- Ừm, quá xa, chỉ có vào gần một ít, ta mới có thể phán đoán! Huyễn Cơ lắc lắc đầu nói.
- Vậy thì nhích tới gần một chút! Chung Sơn nói thẳng.
- Bẩm Thánh vương! Một bên Đậu Uy lập tức mở miệng nói.
- Ừm? Chung Sơn nhìn về phía Đậu Uy.
- Thánh vương, gần đây Huyền Vũ tộc đang trong vòng đóng cửa, phái ra đại lượng Huyền Vũ, hơn nữa báo cho phụ cận làm cho người ta không được đến gần! Đậu Uy nói.
- Không được đến gần? Có biết chuyện gì? Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Thần mới vừa bán được một cái tin, theo một cái Huyền Vũ tiết lộ, Huyền Vũ tộc đang thanh tràng, ngay lập tức Huyền Vũ tộc có khách quý lâm môn! Đậu Uy nói.
- Tốt lắm, ngươi trở về đi, ta biết rồi! Chung Sơn nói.
- Vâng! Đậu Uy lập tức đáp.
Đậu Uy đi trở về, mà đoàn người Chung Sơn cũng không quan tâm cái gì khách quý, vì vậy, mọi người lần nữa bay hướng chỗ sâu.
Đoàn người Chung Sơn không bay tới bốn Thiên Trụ, mà là phi hành tới hướng sườn đông Thiên Trụ.
Lần này mục đích tới chủ yếu là Chung Sơn lo lắng Bi Thanh Ti, vì vậy, nhìn Thiên Trụ là chuyện thứ, Băng Thần Cung đặt ở vị trí thứ nhất.
Tới phía bắc Thiên Trụ mới là đúng.
Dĩ nhiên, mặc dù không tới trước mặt Thiên Trụ, chỉ cần bay hướng bắc, phạm vi nhìn nhất định rộng rãi, đến lúc đó cũng có thể nhìn đại khái.
Đối với ý tứ Chung Sơn, chúng thần tự nhiên không có ý kiến, mà Huyễn Cơ cũng không có vấn đề, chỉ cần bay hướng bắc, không tới bao lâu có thể thấy thứ muốn xem.
- Người nào, đứng lại!
Vừa phi một hồi, một cái thanh âm bỗng nhiên truyền đến.
Chung Sơn cúi đầu nhìn lại, là một cái Ô Quy lớn trăm trượng.
- Kim Bằng! Chung Sơn kêu lên.
Ầm!
Kim Bằng đấm một đấm trở về, Ô Quy bị lật lên, hơn nữa bất tỉnh tại chỗ.
Ô Quy kia, thấy thế nào cũng không thành tiên, để cho Tổ Tiên đối phó một cái Thiên Cực Cảnh Ô Quy, thật sự đại tài tiểu dụng, nơi này trừ mấy người bất tiện xuất thủ, toàn bộ là cảnh giới Tổ Tiên.
Nam Cung Thắng là Cổ Tiên, nhưng so sánh địa vị ở Đại Tranh với Kim Bằng còn cao hơn, địa vị Quy Xà không cao bằng Kim Bằng, nhưng lần này tới là có mục đích, vì vậy đối với Huyền Vũ tộc, có thể ít xuất thủ, tận lực ít xuất thủ.
Về phần Kim Bằng lại càng không có câu oán hận, Thánh vương luôn để cho mình ra tay, không phải xem thường chính mình, ngược lại là tin cậy chính mình, không nhìn những năm này mỗi lần ra cửa, Kim Bằng đều tham dự sao?
- Đứng lại, người nào dám xông Huyền Vũ Thánh Địa! Bỗng nhiên, một cái thanh âm truyền đến.
Một cái nam nhân áo bào trắng.
A!
Không cần Chung Sơn hạ lệnh, Kim Bằng một chưởng đã đánh người nọ hôn mê.
Một đường hướng Bắc, cao thủ Huyền Vũ nhất tộc càng ngày càng nhiều, bị Kim Bằng phách ngất cũng càng ngày càng nhiều.
Bay quá cao, mục tiêu quá lớn, vì vậy, đoàn người Chung Sơn chỉ phi hành sát mặt đất.
Không phải Chung Sơn sợ Huyền Vũ tộc, mà là lúc này, Chung Sơn tình nguyện bay đến Băng Thần Cung mau hơn.
- Đứng lại! Lại một người kêu lên.
- A!
Kim Bằng đánh một chưởng qua, người nọ ngay mặt còn không lộ ra, cũng đã bị đánh ngất.
Mà ở lúc người nọ ngất, một cái cung điện cách đó không xa, một lão giả tóc trắng cau mày lại.
- Sư tôn, có chuyện gì vậy? Một nam tử trước mặt lão giả hỏi.
- Sư đệ ngươi gặp phải công kích! Lão giả trầm giọng nói.
- Công kích? Nơi này chính là Huyền Vũ tộc Thánh Địa, người nào to gan như vậy!
Lão giả không nói gì, thần thức nhanh chóng tán ra. Thần thức bao trùm, gần ba mươi tộc nhân bị đánh ngất xỉu.
- Không tốt, truyền tin Chí Tôn! Ta đi chặn lại người xông Thánh Địa ta! Lão giả nói.
- Vâng!
Lão giả biến mất ngay tại chỗ.
Mà giờ phút này đoàn người Chung Sơn cũng tìm địa phương ngừng lại.
Trải qua mười ngày phi hành, mặc dù mọi người không bay về phía trung tâm, nhưng khoảng cách bốn cái Thiên Trụ rút ngắn một mảng lớn.
Phía trên Thiên Trụ, cũng không phải là tinh không, chẳng qua lúc trước bị mây mù che đậy thấy không rõ thôi.
Bốn cái Thiên Trụ dựng đứng ở bốn góc hình vuông, cách xa nhau ước chừng trăm vạn dặm, mà tinh không trên bốn cây cột, đỉnh chóp dần dần mơ hồ, thật giống như đột phá hạn chế thời không, chĩa vào một ... cửa vào giới khác.
Bởi vì, mặt cắt bốn cây cột cũng không phải là tinh không hư vô, mà là quang hoa nhàn nhạt, thậm chí, Chung Sơn còn có thể thấy một chút Thiên Ma bay múa ở bên trong cửa vào.
- Đó là Thiên Ma giới? Kim Bằng kinh ngạc nói.
Thiên Ma giới? Bốn cái Thiên Trụ chĩa vào Thiên Ma giới?
Đại lượng Thiên Ma lao xuống phía dưới, nhưng bốn cây cột ở giữa cửa vào hình vuông giống như có một lá mỏng trong suốt, để cho Thiên Ma lao xuống nhất thời bị bắn ngược trở về. Chặn lại Thiên Ma giới xâm lấn.
- Là Thiên Ma giới, khí tức Thiên Ma truyền tới từ đó. Huyễn Cơ lập tức nói.
- Chẳng lẽ truyền thuyết thật sự? Nữ Oa bổ thiên, thiên địa xuất hiện một lổ hổng hớn, không phải là trời sập, mà là cửa vào Thiên Ma giới bị phá, Nữ Oa vì bổ túc, luyện thạch bổ thiên, hơn nữa dùng con rùa bốn chân cao, nhưng bốn cái Thiên Trụ là bốn chân con rùa sao? Có khoa trương như vậy sao? Kim Bằng ngạc nhiên nói.
- Thật sự! Phía sau Kim Bằng truyền đến một cái thanh âm.
- Ách?
Kim Bằng hết ý nhìn về phía Quy Xà.
- Ta có thể cảm thấy, khí tức cây cột kia, bên trong có khí tức huyết mạch Huyền Vũ tộc, hơn nữa còn là khí tức huyết mạch nguyên thủy nhất. Quy Xà vô cùng khẳng định nói.
- Đời Huyền Vũ thứ nhất? Chung Sơn cau mày hỏi.
- Đúng! Khí tức huyết mạch so với ta còn cao cấp hơn, khẳng định chính là khí tức Huyền Vũ đời thứ nhất, đây mới thật là Huyền Vũ bốn chân sơ đại! Quy Xà kinh ngạc nói.
Hơn một năm trước, Dịch Diễn sửa sang lại tất cả tài liệu Bắc Phương bao gồm truyền thuyết cho mọi người thấy, mọi người lại xem thường, đặc biệt là Quy Xà, luôn luôn không tin, nhưng bây giờ thấy, Quy Xà tin, lớn như vậy? Huyền Vũ bốn chân sơ đại không ngờ lớn như vậy?
- Thánh vương, truyền thuyết thật sự? Kim Bằng nhìn về phía Chung Sơn.
- Nếu là thật sự, lúc trước nơi này hẳn còn có Bất Chu Sơn, năm đó Bất Chu Sơn cũng có mục đích đồng dạng? Chung Sơn cau mày suy nghĩ sâu xa.
- Bất Chu Sơn? Thần thật giống như cũng đã được nghe nói truyền thuyết, năm đó Nguyên Thủy Thiên Tôn lấy một phần Bất Chu Sơn luyện Phiên Thiên Ấn, về phần Bất Chu Sơn Trượng trong tay bọn Thiên Thần Tử, thần không rõ! Kim Bằng suy nghĩ một chút nói.
- Đi thôi, tiếp tục phía Bắc, quay đầu lại! Chung Sơn nói.
- Được! Mọi người đáp.
Giẫm chận tại chỗ, mọi người vừa muốn bay về hướng bắc.
- Đứng lại, các ngươi là ai! Một tiếng gào to truyền đến.
Hô!
Kim Bằng tát một cái, hư không xuất hiện một cái chưởng ấn. Nhưng người kia cũng thật nhanh nhạy, không ngờ lắc thân tránh khỏi.
Là một lão giả tóc trắng.
- Di! Kim Bằng hơi hơi ngạc nhiên.
- Tổ Tiên? Lão giả tóc trắng cũng kinh ngạc nói.
- Ngươi cũng là Tổ Tiên? Kim Bằng cau chân mày lại, biết bắt đầu phiền toái.
Ánh mắt lão giả bỗng nhiên bị Quy Xà hấp dẫn. Một cỗ kinh ngạc biểu hiện ra trên mặt lão giả.
- Tại hạ Quy Thần Vũ, chư vị là ai? Lão giả trầm giọng nói. Nhưng ánh mắt chủ yếu tập trung ở trên người Quy Xà.
- Ngươi là Huyền Vũ đời thứ tư? Quy Xà trầm giọng nói.
- Không tệ, ngươi cũng là Huyền Vũ tộc? Vì sao huyết mạch của ngươi cao cấp hơn so với ta? Ngươi là người phương nào? Ngươi muốn làm gì? Quy Thần Vũ trầm giọng nói.
- Ngươi đã như vậy, vậy ngươi không có tư cách hỏi ta! Quy Xà trầm giọng nói.
Chung Sơn cũng không nói lời nào, lúc trước rất nhiều chuyện đã thương lượng qua cùng Quy Xà, vì vậy tùy Quy Xà xử lý.
Quy Thần Vũ đối diện nghe được Quy Xà nói..., hơi ngẩn ra, tiếp theo cau mày nghĩ sâu xa, quả nhiên, lực ước thúc huyết mạch ở Huyền Vũ tộc vô cùng nghiêm ngặt.
- Tốt rồi, không nên ngăn trở chúng ta! Quy Xà lắc lắc đầu nói.
Đang muốn mang mọi người đi, Quy Thần Vũ bỗng nhiên lắc lắc đầu nói: - Huyết mạch của ngươi tinh thuần hơn so với ta, dựa theo quy củ Huyền Vũ tộc từ trước, ngươi có thể được ta tôn trọng, huyết mạch thấp đời dưới không được xuất thủ cùng huyết mạch đời cao, nhưng, nơi này là Huyền Vũ tộc Thánh Địa, ta đã báo cho Chí Tôn, Chí Tôn sẽ tiến đến rất nhanh! Xin chờ chốc lát!
Quy Thần Vũ nói chuyện rất khách khí.
- Huyền Thiên Tông sao? Quy Xà trầm giọng nói.
- Không sai, hiện nay Chí Tôn Huyền Vũ tộc, chính là Huyền Thiên Tông! Quy Thần Vũ không có phủ nhận.
Hô!
Một cỗ cuồng phong thổi qua, tốc độ Huyền Vũ tộc Chí Tôn cực nhanh, đảo mắt đến phụ cận.
Một cái nam tử áo bào màu vàng khôi ngô, bộ mặt cực kỳ lãnh túc bỗng nhiên đến, nghi ngờ nhìn thoáng qua Quy Thần Vũ, vừa nhìn về phía đoàn người Chung Sơn, thấy Quy Xà, hai mắt nhíu lại.
- Tham kiến Chí Tôn! Quy Thần Vũ cung kính nói.
- Cái gì? Hắn là Huyền Thiên Tông? Huyết mạch đời thứ sáu, hắn cũng có thể trở thành Chí Tôn? Quy Xà mặt liền biến sắc nói.