Kim Mộc Thánh vương, Thủy Hỏa Thánh vương vẫn bị nhốt ở chỗ cao của đại điện như cũ! Trên người trói đầy xiềng xích!
Phía dưới, Thủy Kính tiên sinh một bộ bạch y, tay cầm quạt lông, giờ phút này khe khẽ phe phẩy quạt, nhìn hai Thánh vương bị nhốt ở phía trên!
- Nhị vị, đã nghĩ xong chưa?
Thủy Kính khẽ cười nói.
Thủy Kính có năng lực lớn như thế, nhưng không có đi công thành đoạt đất, giờ phút này lại đang nói chuyện với hai phạm nhân, ai có thể không biết trọng nhân tài; nhưng hai tù nhân này thân phận thật không đơn giản, chỉ đi tới Đại Tranh mới bị nhốt, nếu là ở triều đô của bọn họ, ai có thể bắt được bọn họ? Thủy Kính một khi chiêu hàng thành công, vậy cũng là sẽ có chiến công lớn hơn nhiều so sánh với các quân đoàn trưởng khác đi đoạt thành chiếm đất, bởi vì hiện tại Thủy Kính đối mặt là hai đại lãnh thổ quốc gia!
Mười mấy năm, hai Thánh vương ý chí kiên định, vẫn không có bị thuyết phục, nhưng cuối cùng đã có một chút buông lỏng. Ít nhất, từ lúc mới bắt đầu hờ hững, hiện tại đã bắt đầu nói chuyện cùng Thủy Kính.
- Chúng ta đã thề, cả đời thần phục chủ thượng, mười mấy năm, ngươi còn không hết hy vọng? Kim Mộc Thánh vương có chút mỏi mệt nói.
- , huống chi ta cũng không muốn các ngươi phản bội hoàn toàn a! Huống chi các ngươi không muốn sống sao? Hoặc là phong quang lớn hơn?
Thủy Kính cười nói.
- Nhường lãnh thổ quốc gia mà chủ thượng giao cho chúng ta chắp tay cho người, chẳng lẽ còn không phải là phản bội sao?
Thủy Mộc Thánh vương lạnh lùng nói.
- Giả như Vô Tướng Thánh Vương đã chết thì sao?
Thủy Kính cười nhạt nói.
- Không thể nào, chủ thượng vô địch, Bắc châu không người nào là đối thủ của hắn!
Kim Mộc Thánh vương trừng mắt nói.
- Ta nói vạn nhất đã chết thì sao, các ngươi có bằng lòng gia nhập Đại Tranh ta hay không? Các ngươi không muốn cả đời bị treo ngược ở nơi này chứ?
Thủy Kính thản nhiên nói.
Hai Thánh vương híp mắt, cuối cùng Thủy Mộc nói:
- Vậy cũng phải cho chúng ta thấy thi thể Thánh vương!
Đông đông đông!
Phía ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Thủy Kính khe khẽ ngờ vực, nhẹ nhàng mở cửa.
- Thủy Kính, thi thể Vô Tướng Thánh Vương đã dẫn tới!
Dịch Diễn cười nói.
Thủy Kính: ". . ."
Kim Mộc Thánh vương: ". . ."
Thủy Hỏa Thánh vương: ". . ."
- Mang vào đi!
Thủy Kính cổ quái nói.
Mới nói tới thi thể Vô Tướng Thánh Vương, hiện tại thật sự mang tới?
Kim Mộc Thánh vương cùng Thủy Hỏa Thánh vương tự nhiên không tin! Thậm chí còn lộ ra vẻ mặt khinh thường.
Cho đến khi Kim Bằng dẫn thi thể Vô Tướng Thánh Vương vào, hai người mới lộ ra một tia cổ quái.
- Để gần một chút, cho các ngươi thấy rõ ràng?
Kim Bằng vung tay lên. Thi thể Vô Tướng Thánh Vương bay đến phụ cận hai người.
Nhìn thi thể này rất thật, từ vừa mới bắt đầu hai người không tin, hiện tại sắc mặt từ từ biến thành có chút khó coi!
- Không thể nào!
Kim Mộc Thánh vương lộ ra một tia không tin.
- Giả dối, nhất định là giả dối, không ai có thể giết chết chủ thượng!
Thủy Hỏa Thánh vương cũng nói.
- Hừ, thi thể đã ở trước mặt các ngươi, còn không thừa nhận?
- Ngươi vén đầu tóc của thi thể ra, ta muốn nhìn sau gáy.
Kim Mộc Thánh vương có chút sợ hãi nói.
Kim Bằng nhìn Dịch Diễn. Dịch Diễn gật đầu.
Kim Bằng phất tay, từng cơn gió nhẹ thổi qua vén tóc của thi thể Vô Tướng Thánh Vương lên.
Nhìn mái tóc kia tung bay, Kim Mộc Thánh vương cùng Thủy Hỏa Thánh vương bỗng nhiên trầm mặc.
- Không thể nào, không thể nào, không ai có thể giết chết chủ thượng, không ai có thể!
Thủy Hỏa Thánh vương cả kinh kêu lên.
Kim Mộc Thánh vương không nói gì, nhưng thái độ hai người đã nói rõ hết thảy. Giờ phút này, tâm tình hai người hoàn toàn rối loạn, thật sự là thi thể của chủ thượng, thật sự là vậy? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?
Tâm tình hai người có chút không khống chế được.
- Kim Bằng Tướng quân, dựa theo như lời Thánh vương, hậu táng Vô Tướng Thánh Vương đi!
Dịch Diễn nói.
- Ừm!
Kim Bằng gật đầu. Dẫn theo thi thể Vô Tướng Thánh Vương đi ra ngoài.
- Nhị vị, thử nghĩ về chuyện trong suốt những ngày qua ta và các ngươi đã nói, năm ngày sau, ta lại đến chờ các ngươi quyết định, sống hay chết do chính các ngươi quyết định!
Thủy Kính thản nhiên nói.
Tiếp theo, một nhóm người chậm rãi đi ra khỏi Chuyển Luân Điện.
Đại môn của Chuyển Luân Điện đóng lại, bên trong vang lên âm thanh bi phẫn to lớn.
Mười ngày sau, Thủy Kính trở lại Chuyển Luân Điện lần nữa, đi cùng Thủy Kính còn có một cô gái, Hạo Mỹ Lệ! Đầu vai Hạo Mỹ Lệ vác theo Tiểu Kim Long với vẻ mặt tò mò đi đến.
- Chính là hai lão già này?
Hạo Mỹ Lệ tò mò nhìn hai người này.
- Đúng vậy, đã làm phiền ngươi!
Thủy Kính nói.
- Yên tâm, gần đây ta cũng rảnh rỗi tới phát ngán!
Hạo Mỹ Lệ cười nói.
Kim Mộc Thánh vương cùng Thủy Hỏa Thánh vương thần sắc cực kỳ phức tạp nhìn Thủy Kính.
- Hai người đã nghĩ tốt chưa?
Thủy Kính hỏi.
Trong mắt Thủy Hỏa Thánh vương xuất hiện một cổ cừu hận chợt lóe rồi biến mất. Tâm tình Kim Mộc Thánh vương dần dần ổn định, gật gật đầu nói:
- Ta có thể đáp ứng chuyển giao lãnh thổ quốc gia của chúng ta tới Đại Tranh, nhưng các ngươi phải thả tự do cho chúng ta, chúng ta không làm Thánh vương nhưng mà không muốn bị giam cầm!
- Cái này đương nhiên, bất quá cho các ngươi tự do, sau này không được là địch cùng Đại Tranh!
Thủy Kính tiên sinh nói.
Thủy Hỏa Thánh vương giảo hoạt chợt lóe rồi biến mất, gật gật đầu nói:
- Được!
- Tốt, các ngươi hiện tại thề đi, thề trong vòng mười năm, toàn lực phối hợp Đại Tranh, chuyển giao lãnh thổ quốc gia Kim Mộc, lãnh thổ quốc gia Thủy Hỏa thành lãnh thổ của Đại Tranh, hơn nữa cuối cùng cả đời không được là địch cùng Đại Tranh, càng không thể đề ra kế hoạch gia hại Đại Tranh, không được làm tổn hại một chút lợi ích nào của Đại Tranh, Đại Tranh tiến binh, các ngươi phải nhượng bộ lui binh, nếu không thiên khiển địa diệt!
Thủy Kính tiên sinh nói.
Hai người nhìn chằm chằm vào Thủy Kính, trong mắt lóe lên một tia khinh thường, thề? Thần tử Đại Tranh đầu bị cửa kẹp sao? Lập thệ có thể dùng cái rắm a.
- Tốt, ta thề!
Kim Mộc Thánh vương nói..
- Ta cũng thề!
Đến Thủy Hỏa Thánh vương nói.
- Từng người tới một, Hạo Mỹ Lệ, bắt đầu đi!
Thủy Kính tiên sinh cười nói.
- Tốt!
Hạo Mỹ Lệ bay đi tới.
Dưới tình huống dán Sinh Tử Bộ lên hai người, để cho hai người thề.
- Ta thề, trong vòng mười năm toàn lực phối hợp Đại Tranh, chuyển giao lãnh thổ quốc gia Kim Mộc/Thủy Hỏa thành lãnh thổ Đại Tranh, hơn nữa cả đời ta không được là địch cùng Đại Tranh, tuyệt không tính kế gia hại Đại Tranh. Không làm tổn thương bất kỳ người nào của Đại Tranh, không làm tổn hại một tia ích lợi nào của Đại Tranh, Đại Tranh tiến binh, ta chắc chắn nhượng bộ lui binh, nếu không thiên khiển địa diệt!
Hai người lần lượt thề.
- Thành!
Hạo Mỹ Lệ cười nói.
- Tốt, cực khổ rồi!
Thủy Kính gật đầu.
- Đây không tính là cực khổ!
Hạo Mỹ Lệ lập tức lắc đầu.
Hai người đi ra khỏi đại điện, ở ngoài đại điện chỉ có một mình Nê Bồ Tát.
- Nê Bồ Tát, có thể thả bọn họ xuống!
Thủy Kính nói với Nê Bồ Tát.
Nê Bồ Tát gật đầu, đỉnh đầu hướng về phía Chuyển Luân Điện, khe khẽ thúc dục.
Ùng ùng!
Đại lượng xiềng xích ở đỉnh Chuyển Luân Điện chậm rãi triệt hồi, hai Thánh vương chậm rãi là có thể hoạt động.
Hai người lộ ra một tia bất khả tư nghị, thả chúng ta như vậy?
Bọn họ ngay cả cấm chế cũng không hạ xuống đối với chúng ta? Cứ thả chúng ta như vậy?
Hai đại Thánh vương khôi phục tự do, vẻ mặt bất khả tư nghị. Thật là quỷ dị, người Đại Tranh làm sao thoáng cái trở thành u mê? Thả chúng ta như vậy? Không sợ chúng ta chạy?
Hai người chậm rãi đi ra khỏi đại điện, thấy trên quảng trường chỉ có ba người này, ba Đại Tiên? Ngay cả Cổ Tiên cũng không có một người nào, bọn họ muốn chết sao?
- Nhân vô tín bất lập, ta tin tưởng nhị vị, cũng xin nhị vị giữ chữ tín về những gì mình nói!
Thủy Kính thản nhiên nói.
- Giữ chữ tín cái rắm!
Thủy Hỏa Thánh vương nhất thời trở mặt.
Ầm!
Bầu trời vang lên một tiếng vang thật lớn, một đạo tử lôi to lớn bỗng nhiên bổ xuống, đánh vào trên đầu Thủy Hỏa Thánh vương.
Mặc dù không có bị thương, nhưng Thủy Hỏa Thánh vương cũng là giật mình một cái, chuyện gì xảy ra?
- Người đang làm, trời đang nhìn, các ngươi nếu thề thì cũng không nên làm trái với lời thề, nếu không chính là thiên khiển địa diệt a!
Thủy Kính tiên sinh cười nói.
- Ta . . .
Thủy Hỏa Thánh vương vừa muốn trở mặt lần thứ hai, trăm đạo thiên lôi điên cuồng bổ xuống. Thủy Hỏa Thánh vương nhanh chóng ngăn cản, đồng thời cái trán toát ra mồ hôi lạnh.
Cái trán Kim Mộc Thánh vương cũng là toát ra mồ hôi lạnh, hai người cùng nhau nhìn về phía Hạo Mỹ Lệ.
- Chú Ngôn Sư?
Kim Mộc Thánh vương không xác định nói.
- Coi như các ngươi tinh mắt!
Hạo Mỹ Lệ cười nói.
Kim Mộc Thánh vương cùng Thủy Hỏa Thánh vương nhất thời im lặng! Làm sao Đại Tranh loại người gì cũng có?
. . .
Dương gian! Lăng Tiêu Thiên Đình!
Bản thể Chung Sơn ngồi ở trong phòng luyện công.
Trước mặt bày sáu đồ vật, chính là sáu Tổ Tiên khí Nam Cung Thắng truyền đến dương gian thông qua Đế Vương Đồ.
Trong mắt Chung Sơn lóe lên một tia khó xử, Bát Cực Thiên Vĩ ăn Tổ Tiên khí, đó là chuyện làm người ta hưng phấn, nhưng giờ phút này, Chung Sơn có loại cảm giác, chính là một lần cuối cùng này, hiệu quả của Tổ Tiên khí đối với mình cũng là ba lần cuối cùng!
Nhìn thì nhìn, Chung Sơn vẫn là thả Bát Cực Thiên Vĩ ra.
Bát Cực Thiên Vĩ vừa thấy sáu Tổ Tiên khí, trong mắt sáng ngời, nhất thời nhào tới.
Há mồm ăn. Nhanh chóng tiêu hóa, sau một nén nhang, tu vi Chung Sơn gia tăng nhưng không có đột phá.
Ăn hai món, không có phản ứng! Vẫn là Cổ Tiên tam trọng thiên!
Ăn ba món, tu vi tăng lên một chút, nhưng vẫn là Cổ Tiên tam trọng thiên!
Bốn, đến tam trọng thiên đỉnh phong!
Năm, vẫn ở tam trọng thiên đỉnh phong!
Sáu, vẫn ở tam trọng thiên đỉnh phong!
Ăn hết sáu món, Bát Cực Thiên Vĩ cường đại không ít nhưng Chung Sơn vẫn là Cổ Tiên tam trọng thiên, bất quá đã đến điểm mấu chốt nhất.
Chung Sơn không chút lựa chọn, bế quan tiếp.
Vô lượng số mệnh, Chung Sơn thừa nhận tốc độ tu luyện gần bốn ngàn lần, qua suốt năm năm thời gian.
Ầm!
Rốt cục đột phá! Cổ Tiên tứ trọng thiên!
Bốn ngàn lần, năm năm, cũng chính là 2 vạn năm tu hành của người bình thường, chỉ là từ Cổ Tiên tam trọng thiên đỉnh phong đột phá đến Cổ Tiên tứ trọng thiên?
Chung Sơn kinh ngạc ngồi nửa ngày thời gian.
Cái này có nghĩa, bắt đầu từ hôm nay, Tổ Tiên khí đã hoàn toàn không đủ để Bát Cực Thiên Vĩ ăn. Không có hiệu quả.
Tiếp theo làm như thế nào? Chung Sơn nhức đầu!
Bất quá Bát Cực Thiên Vĩ càng ngày càng mạnh, Tru Tiên Tứ Kiếm sắc bén không thua Tổ Tiên khí bình thường,, thực lực đề cao lần nữa.
Cổ Tiên tứ trọng thiên, muốn đột phá đến Tổ Tiên, dường như tương đối khó!
Lắc đầu, Chung Sơn nhẹ nhàng đứng dậy, khó khăn, thì khó khăn a! Bản thể Chung Sơn đi ra khỏi đại điện!
Âm phủ, thương thế của ảnh thân cũng hoàn toàn tốt lắm, bản thể đột phá, ảnh thân cũng nhân cơ hội đột phá đến Cổ Tiên tứ trọng thiên!
Hiện tại chính sách chủ yếu nhất của Đại Tranh, chính là mau chóng thu phục lãnh thổ quốc gia có được lần này.
Tin chiến thắng liên tục truyền về, lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, lãnh thổ quốc gia Tiểu Phái, lãnh thổ quốc gia Thương Hải, lãnh thổ quốc gia Kim Mộc, lãnh thổ quốc gia Thủy Hỏa. Ngũ đại lãnh thổ quốc gia đều đâu vào đấy bị Đại Tranh đưa vào trong lãnh thổ của mình! Trở thành lãnh thổ của Đại Tranh!